Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 107: Mâu thuẫn

Chương 107: Mâu thuẫn

Tất cả những người tham gia vào vụ trộm và buôn bán động vật ở sở thú , đều quở trách Lý Hợp Dịch ngu ngốc.
Tấm ảnh này đưa tới oanh động cực lớn trên Internet, sở thú đã lâu không có ai tới này, lại nghênh đón một lượng lớn du khách.
Nếu mọi người tiếp tục đến sở thú này, tùy ý để cho những quái vật sắt thép hấp dẫn sự chú ý, như vậy bí mật về Lâu Tiểu Bình sẽ có lúc bị người ta phát hiện ra.
"Nó quá ầm ĩ, phải thủ tiêu nhân chứng, Lâu Tiểu Bình phải chết."
Sau khi bọn họ thương nghị một phen, liền quyết định xử lý Lâu Tiểu Bình.
Làm thế nào để xử lý?
Xử lý như thế nào mới có thể khiến cho một người vô duyên vô cớ biến mất, không để lại dấu vết?
Rốt cục cũng nghênh đón hình ảnh cuối cùng.
Lâu Tiểu Bình gục ngã trên đồng cỏ - khu vực của động vật ăn thịt, khí tức máu thịt, không ngừng thu hút những động vật mà y đã từng nuôi nấng.
Y bị ném vào trong lưới sắt, mà chờ đợi y, chính là sự tan vỡ khó có thể chịu được.
Đầu tiên là bàn chân, kế tiếp là đầu gối, sau đó đến khuỷu tay, xương đòn, cổ…tiếng xương gãy và tiếng cắn xé máu thịt, ở trong đoạn hình ảnh yên tĩnh này, tỏ ra dị thường chói tai.
Lâu Tiểu Bình còn nhớ rõ, con sư tử đực kia tên là Flame, con sư tử cái kia tên là Elsa. Bên cạnh Flame và Elsa, còn có mấy con sư tử nhỏ hoặc lớn tuổi hơn.
Khi chúng còn nhỏ, y đã từng ôm chúng, chụp một bức ảnh, bởi vì bức ảnh đó mà y đã trở thành nhân vật nổi tiếng trên mạng một thời gian.
Y để lại nước mắt màu đỏ, toàn bộ hình ảnh cũng trở nên đỏ tươi vào lúc này.
Giống như thân thể bị xé nát, đoạn hình ảnh cũng bị xé nát.
Thật tuyệt vọng.
Người yêu và đồng nghiệp, bạn bè đã phản bội y để trục lợi. Bỏ tù y trong hơn hai tháng.
Những động vật đã từng chăm sóc, vào lúc cuối cùng, lại ăn thịt hắn.
Nhưng có lẽ lúc đó, chúng chỉ là không nhận ra Lâu Tiểu Bình? Bởi y không còn là chàng trai có nụ cười rạng rỡ vài tháng trước.
Bạch Vụ vốn tưởng rằng đoạn hình ảnh sẽ kết thúc ở đây, nhưng hắn chợt phát hiện ra —— hình ảnh bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Tiếng súng và tiếng la hét phát ra từ bên ngoài tấm lưới sắt.
"Chết tiệt, làm sao nó vẫn còn sống! Nó đã bị cắn chỉ còn lại cái đầu!"
"Nhanh nổ súng, bắn chết nó! Bắn chết nó!"
Tiếng súng săn không ngừng truyền đến, một màn hình ảnh cuối cùng, Bạch Vụ thấy được mặt người vặn vẹo, còn có nòng súng rậm rạp chằng chịt.
Vào giờ khắc này, hắn bừng tỉnh đại ngộ!
Con chó ngu ngốc đáng thương này đã đi theo chủ nhân từ đầu đến cuối! Hình ảnh chính mình nhìn thấy...đích thực là miêu tả kẻ đáng thương Lâu Tiểu Bình.
Nhưng góc nhìn lại đến từ con chó này.
Vào thời điểm đỡ đẻ cho con nai, nó ngồi bên cạnh chủ nhân Lâu Tiểu Bình, nhìn nụ cười rạng rỡ của Lâu Tiểu Bình.
Khi Lâu Tiểu Bình bị nhốt trong phòng tối, nó cũng bị nhốt trong đó.
Thậm chí ngay cả thời điểm Lâu Tiểu Bình bị ném vào đồng cỏ, nó cũng bị ném vào cùng.
Tuy trong hình ảnh không có âm thanh, nhưng con chó này vẫn đang sủa.
Bạch Vụ rốt cục cũng hiểu.
Giờ mới hiểu được, vì sao những người đó nói nó quá ầm ĩ, phải xử lý Lâu Tiểu Bình.
Hóa ra lời này vế trước là nói chó, vế sau nói chính là người.
Đúng rồi, Lâu Tiểu Bình suy yếu như vậy, lại làm sao có thể làm ầm ĩ?
Từ đầu tới cuối, nó đều bồi bạn ở bên người Lâu Tiểu Bình.
Ở trong ánh mắt cuối cùng của con chó, nhân loại chính là quái vật với rất nhiều nòng súng, cho nên trên người của nó, cũng tràn đầy nòng súng...
"Hết thảy đều đã rõ ràng, xem ra đoạn hình ảnh cuối cùng...hẳn là có manh mối có thể làm cho con chó kia tán thành ta. Có lẽ là đi tìm xương của mấy người kia?"
Bạch Vụ nghĩ rằng mình đã tìm ra chân tướng.
Đây là một con chó luôn tôn kính chủ, ghét những con vật đã ăn thịt chủ và những con người đã sát hại chủ của nó.
Nhưng khi hắn mở ra đoạn hình ảnh thứ năm, liền triệt để ngây ngẩn cả người.
Nội dung của đoạn hình ảnh thứ năm rất đơn giản, đơn giản đến mức chỉ dùng một câu liền có thể nói hết ——
Lâu Tiểu Bình tự sát, chết ở trong căn phòng tối kia.
Nếu như Lâu Tiểu Bình đã chết trên đồng cỏ và bị xé xác bởi những con sư tử y nuôi, như vậy Lâu Tiểu Bình là tự sát như thế nào?
Mất hơn mười hai phút để trải nghiệm những hình ảnh này, điều này làm cho Bạch Vụ lại lây nhiễm thêm một trạng thái tiêu cực, Nhược Thủy.
Lần này hắn xem như vạn hạnh trong bất hạnh, Nhược Thủy tại khu vực không có nước, gần như không tạo thành uy hiếp.
Bạch Vụ không để ý, tiếp tục suy nghĩ về manh mối.
Còn có một ít tài liệu, nhưng phần lớn đều là chị em Lý Hiền Hương, Lão Lưu, cùng với một ít du khách hoặc là nhân viên công tác trong vườn thú khác để lại.
Hơn nữa nội dung lộn xộn, cũng không có cách nào cho ra manh mối, chỉ tìm được danh tự của con chó kia, Tiểu Kinh.
"Bốn đoạn hình ảnh phía trước, trên cơ bản kể về kinh lịch bi thảm của Lâu Tiểu Bình, Lâu Tiểu Bình chết trong miệng mãnh thú...nhưng đoạn hình ảnh thứ năm đã phá vỡ hết thảy..."
Bạch Vụ nhướng mày.
"Không đúng...xác thực mà nói, đoạn hình ảnh thứ năm phá vỡ, chỉ là đoạn hình ảnh cuối cùng của đoạn thứ tư, còn về kiểu chết này của Lâu Tiểu Bình, đây có lẽ là mấu chốt phá cục."
Thời gian lại trôi qua thêm hai phút, Bạch Vụ cũng không hoảng hốt.
"Có thể xác định chính là, chó và người giam chung một chỗ, góc nhìn ta đã chứng kiến, là góc nhìn của chó. Nếu có một đoạn hình ảnh mâu thuẫn nhau, như vậy chính là một cái thực một cái giả."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất