Chương 116: Miệt thị ngoại hình
"Ơ, đây không phải là Cốc đội đại danh đỉnh đỉnh sao, mấy ngày không gặp, lại cao lên rồi."
Người vừa nói là một gã đầu trọc nhìn có vẻ trung thực, cà vạt hơi lệch, dưới mắt hơi thâm quầng, đeo mắt kính, cả người trông tao nhã đôn hậu.
Ngũ Cửu không để ý tới, Lâm Vô Nhu cũng sẽ không để người ta nói lời khi dễ đội trưởng: "Mấy ngày không gặp, tóc của Đinh đội lại mọc dày hơn, chẳng qua Đinh đội đại khái là có quá nhiều tóc, dẫn đến thị lực không tốt, lại cạo tóc đi?"
Lâm Vô Nhu nói xong, lắc lắc mái tóc dài, phiền não ai thán: "Thực sự hâm mộ Đinh đội, 'lại' có thể không cần gội đầu!"
Bạch Vụ lộ ra nụ cười, chậc chậc, Lâm Muội Muội thật là đủ độc.
Ngũ Cửu bị trào phúng chiều cao, Lâm Muội Muội liền lập tức chế giễu đối phương trọc đầu.
Đinh đội tên là Đinh Thái Thanh, mặt của gã lập tức trầm xuống.
"Họ Lâm, ngươi dám vũ nhục đội trưởng của chúng ta? Rốt cuộc chỉ là một đám mọi rợ tầng 2, không có tố chất, chỉ biết miệt thị ngoại hình." Sau lưng Đinh Thái Thanh, là một kẻ cằm nhọn tóc mì tôm.
"Miệt thị ngoại hình? Vừa rồi ta chưa nói ngươi sao? Hoắc mì tôm, ngươi đã bao lâu rồi chưa gội đầu, xoăn như lông mu."
"DKM ngươi!" Đầu mì tôm tự nhiên không tên là Hoắc mì tôm, tên thật của y là Hoắc Đình, ở trong quân đoàn bảo vệ, coi như là nhân vật có số má.
"Được rồi, Vô Nhu, đừng có nhao nhao cùng với bọn họ."
Ngũ Cửu luôn luôn ăn nói có ý tứ, nhưng thần sắc lúc này nhìn có chút thoải mái, Bạch Vụ hiện tại đã biết, đội trưởng mang theo Lâm Muội Muội, thật sự là một cử động sáng suốt.
Quân đoàn bảo vệ vốn định châm chọc khiêu khích một phen, bỗng nhiên đều trầm mặt.
Ngũ Cửu nói: "Chúng ta tới để điều tra vụ án, quyền hạn cũng đều có, các ngươi nếu có manh mối tình tiết vụ án, có thể chia sẻ, nhưng nếu đến đây để soi mói, vậy thì có thể đi."
Đinh Thái Thanh đùa cợt nói: "Ngươi cho rằng các ngươi có thể tra được cái gì? Lần này mời các ngươi tới, chỉ là trêu đùa các ngươi, người lùn, ta thừa nhận ngươi đánh nhau coi như lợi hại, nhưng phá án, ngươi so sánh với chúng ta, kém quá xa."
"Quân đoàn điều tra đều là một đám mãng phu không có đầu óc, ta tin tưởng vụ án điều tra lần này, sẽ khiến cho cấp trên nhận thức rõ chuyện này, phá trăm vụ án, ở cái loại địa phương tầng dưới chót đó, phá án dùng vu oan giá hoạ không được sao? Ta thấy các ngươi chính là muốn công trạng đến điên rồi, cơ hội lần này, các ngươi nên nắm lấy, ha ha ha ha..."
Ánh mắt của Lâm Vô Nhu rất lạnh, biểu tình của Ngũ Cửu vẫn là như thường, nhưng trên mặt đã không còn thoải mái.
Đây cũng là sự thật, đối phương sở dĩ lớn lối, bởi vì thiên thời địa lợi nhân hoà tại tầng 3, bọn họ đều chiếm hết, mà còn nắm giữ một bộ phận manh mối.
Đồng thời những manh mối có thể để lại cho quân đoàn điều tra đã bị phá hủy. Ở trong loại tình huống này, tự nhiên sẽ cho rằng mình nắm chắc thắng lợi.
Hơn nữa quân đoàn điều tra chỉ có bốn người, nhưng đối phương cũng chỉ không có hai người này, mục đích hai người này xuất hiện ở nơi này, chỉ là vì đả kích Ngũ Cửu.
Dù sao đây cũng là một người duy nhất có thể khiến cho quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp kinh ngạc.
Bạch Vụ cười cười, đi tới trước mặt Đinh Thái Thanh, chỉnh lại cà vạt cho đối phương, nói: "Ngươi đeo nhẫn trên ngón áp út tay trái đại biểu rằng ngươi đã kết hôn, chiếc nhẫn kia cũng đã cũ lắm rồi, cà vạt của Đinh đội cũng hơi lệch, xem ra Đinh phu nhân cũng không có giúp ngươi chỉnh lý, kỳ thật đi làm không nhất định phải mang nhẫn, xem chừng Đinh đội vẫn rất tôn kính đối với Đinh phu nhân? Thật sự là tình yêu làm cho người ta hâm mộ."
"Nhưng trên người của ngươi lại có hai loại mùi nước hoa bất đồng, chậc chậc, ta trước kia cũng nhận thức một gã đầu trọc, rất thích tầm hoan tác nhạc, nhưng người ta lớn lên giống Châu Kiệt Luân, Đinh đội ngươi thì...có chút khó coi."
"Để ta xem, ồ, dấu hôn 0.94 cm trên cổ này cũng chưa có thanh lý sạch sẽ, ngươi thật sự là không cẩn thận. Nếu như quầng thâm mắt cũng đều đã có, vậy thì nếu muốn để cho người ta không biết, cũng không thể để lại dấu vết. Chẳng qua miệng này thật là nhỏ, Đinh đội còn rất biết hưởng thụ."
Nghe Bạch Vụ nói một phen, Đinh Thái Thanh nhất thời dựng tóc gáy.
Đoạn văn này tự nhiên là đang cảnh cáo Đinh Thái Thanh, cho thấy đây là một kẻ sợ vợ, lão bà có địa vị cao hơn mình, hơn nữa còn có...tình nhân bên ngoài.
Suy luận hơi có vẻ gượng ép, nhưng mọi lời nói đều là điểm yếu của Đinh Thái Thanh.
Bởi vì Phổ Lôi Nhãn, đã cho Bạch Vụ một đoạn tin tức thú vị:
[ Trong nhà gã có một chiếc xe tăng 300 ký.]
Chú thích chỉ có một câu này, nhưng đã đầy đủ cho Bạch Vụ suy luận ra rất nhiều tin tức. ( Từ giờ trở đi mình sẽ đổi ghi chú = chú thích nhé các đạo hữu!)
"Nếu để cho Đinh phu nhân biết, Đinh đội thường xuyên làm từ thiện, giúp đỡ một em gái nghèo, Đinh phu nhân sẽ nghĩ như thế nào?"
Đinh Thái Thanh kinh ngạc, gã không ngờ được người này chỉ liếc nhìn mình một cái, liền biết nhiều tin tức như vậy.
"Ngươi...ngươi muốn làm cái gì? Ngươi đừng nói bậy!"
"Há, nói giỡn thôi, chỉ là miệng của ta không quá nghiêm, không giấu được rất nhiều sự tình, có một ít bí mật thường xuyên chỉ cần ba ngày, liền có thể làm cho toàn bộ người tầng dưới chót biết."
Mồ hôi lạnh đổ ra từ trên trán của Đinh Thái Thanh.
"Chẳng qua nếu như Đinh đội khách khí với chúng ta, về sau phối hợp công tác, ta có lẽ sẽ không đi nói cái gì. Dù sao thì ta cũng không có chứng cớ, nhưng nếu Đinh phu nhân đa nghi, cuộc sống của ngươi có thể sẽ không dễ chịu lắm, đúng không?"