Chương 122: Ám sát
"Ta càng có khuynh hướng về không có ra ngoài tháp, bởi vì ra ngoài tháp, ở hai địa phương lên xuống thang máy, xét duyệt thành viên, cũng sẽ để lại dấu vết. Chẳng qua cũng không thể loại trừ người bắt cóc có thân phận đặc thù, mà nếu như không có ra ngoài tháp..." Bạch Vụ lắc đầu, cười nói: "Không có ra ngoài tháp, như vậy manh mối đúng là đều ở chỗ của quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp, có lẽ những người bệnh này cũng sẽ cung cấp được một ít tin tức. Nhưng chúng ta cũng không vội phá án, có thể chờ một chút."
"Chờ cái gì?" Ngũ Cửu hỏi.
"Ở trong mắt của quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp, chèn ép đội trưởng, chèn ép mặt mũi của quân đoàn điều tra, còn trọng yếu hơn cả vụ án. Nhưng nếu có cơ hội vừa chèn ép đội trưởng, lại vừa có thể phá án, bọn họ sẽ không bỏ qua."
Những lời này Diệp Vị Minh nghe hiểu, nhưng Lâm Vô Nhu lại không hiểu nhiều.
Bạch Vụ nói: "Ta rời đi trước, nghe nói chỗ ăn chơi ở nơi này, đều là những nữ nhân xinh đẹp nhất ở tầng dưới chót, ta có một người bạn muốn ta đến đó nhìn giúp."
"Người bạn mà ngươi nói, chính là chính ngươi!" Lâm Vô Nhu phẫn nộ.
"Ha ha ha, nhìn thấu cũng không cần nói ra chứ, Lâm muội muội, đội trưởng, Tiểu Diệp Tử, ta đi trước, mấy ngày nay ba người các ngươi tốt nhất nên ở cùng nhau, nếu như có thể, các ngươi liền ở lại trong bệnh viện tâm thần, ít nhất phải để lại một người một mực nhìn chằm chằm."
Bạch Vụ nhún nhún vai, lộ ra vẻ mặt du côn rời đi.
Sau khi điều tra sơ bộ kết thúc, muốn có thêm manh mối, muốn qua mặt quân đoàn bảo vệ, vậy thì phải ra tay từ bệnh viện.
Bạch Vụ đích xác đã có một chút manh mối, nhưng vẫn muốn thử thời vận.
Không lâu sau khi hắn rời khỏi bệnh viện tâm thần, Phổ Lôi Nhãn quét mắt một vòng, liền phát hiện ra có người theo dõi chính mình.
Thấy vậy, Bạch Vụ nở nụ cười, cá đã cắn câu.
Hắn cũng không lo lắng về việc bị giết giữa thanh thiên bạch nhật, thứ nhất chuỗi sức mạnh cấp hai chín đoạn, kỳ thật đã xem như một vị cao thủ, thứ hai, quân đoàn bảo vệ cũng không có ngu như vậy.
...
...
Không lâu sau khi Bạch Vụ rời đi, Ngũ Cửu đột nhiên nhớ ra rằng vẫn còn một người bệnh ở tầng 6 chưa được điều tra.
Y đi theo Bạch Vụ, ngược lại là đã học được một sự kiện.
Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với người điên liền nói chuyện điên khùng. Nghĩ đến việc không thể chỉ dựa vào Bạch Vụ, vì vậy Ngũ Cửu phân phó Diệp Vị Minh đi điều tra một ít người bệnh trong bệnh viện, mình và Lâm Vô Nhu, thì đi đến tầng 6.
Theo Ngũ Cửu, người bệnh ở tầng 6 này thật sự rất kỳ quái.
Nếu như không phải vừa rồi người bệnh xấu xí kia gây ra sự cố, nhóm người Bạch Vụ hẳn là đã đi gặp người bệnh này.
Sau đó Bạch Vụ thu được nhắc nhở cảnh cáo.
Nhưng Bạch Vụ không có ở nơi này.
Đây là một căn phòng bệnh rất đặc thù, khi tiếng bước chân của Ngũ Cửu truyền đến, người bên trong bắt đầu cầu cứu.
"Mở cửa ra! Cứu ta! Ta không phải là người điên!"
"Mở cửa....! Ta không điên!"
Lâm Vô Nhu nhíu mày, lúc này mới nhận ra rằng cửa đã bị khóa, y liếc mắt nhìn Ngũ Cửu.
Ngũ Cửu chần chờ hai giây, gật gật đầu. Lâm Vô Nhu thoáng dùng sức, liền trực tiếp bẻ ổ khóa.
Nhưng những gì xảy ra tiếp theo, khiến cho y vội vàng không kịp chuẩn bị!
Trong chớp mắt cửa được mở ra, một cỗ lực đạo kinh khủng đụng vào cửa sắt, Lâm Vô Nhu vừa mở cửa ra, liền bị cỗ lực đạo này đẩy bay ra.
Phanh! Thân ảnh của y đập vào bức tường bên ngoài hành lang, toàn bộ bức tường ngay lập tức bị bao phủ bởi những vết nứt.
Cánh cửa sắt trực tiếp vặn vẹo.
"Kiệt kiệt...cuối cùng cũng tới cứu ta. Ồ, thật sự có người lùn, người kia nói cũng đúng, ta quả nhiên có thể nhìn thấy ngươi ở đây."
Thanh âm ở trong cửa vừa rồi rất nhỏ, không ngờ chủ nhân lại là quái vật khổng lồ, đầu trọc, cơ bắp cuồn cuộn, to con, cùm chân.
Những nhãn hiệu này đủ để cho thấy sự nguy hiểm của người này.
Ngũ Cửu nhíu mày, nhìn thoáng qua Lâm Vô Nhu, Lâm Vô Nhu hộc máu.
Có thể trọng thương cao thủ cấp 5 chỉ bằng một đòn, Ngũ Cửu bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó.
"Xem ra ngươi là tới vì ta?"
"Đương nhiên, có người đã trả rất nhiều tiền để cho ta giết ngươi."
Ngũ Cửu có chút ngoài ý muốn, chính mình lại có thể gặp được thích khách?
Quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp? Hay là quý tộc hoặc là tầng trên an bài? Hay là một thế lực không xác định?
"Ta đoán ngươi sẽ không nói cho ta biết người thuê ngươi giết ta là ai. Mặt khác, ta rất khó giết."
Thần sắc của Ngũ Cửu như thường, suy tư về mối liên quan giữa người này và sự biến mất của Yến Cửu.
"Nhưng y đối với ngươi, thế nhưng là vô cùng hiểu rõ, tốc độ của ngươi rất nhanh, nhưng lại khiếm khuyết lực lượng. Có lẽ ngươi đã từng hoành hành một thời gian, chẳng qua người lùn, thiên phú của ta, vừa vặn khắc chế ngươi." Cự hán nhe răng cười.
"Vô Nhu, nếu còn có thể động, hãy phá hủy camera giám sát." Ngũ Cửu tiến lên một bước, lại nhìn về hướng cự hán: "Ta đang rất vội, ngươi bắt đầu biễu diễn đi."
Vào giờ khắc này, chú ý theo dõi màn hình giám sát, không chỉ là người bệnh viện, còn có đội trưởng đội 3 cùng với đội 15 đội trưởng của quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp.
"Đây là người của chúng ta?" Trực giác mách bảo Đinh Thái Thanh rằng đây là quân đoàn bảo vệ muốn chặn giết Ngũ Cửu.
Minh Triệt đã tập mãi thành thói quen với bộ óc heo này, cũng không có lộ ra thần sắc chán ghét, giải thích: "Ngũ Cửu có thân phận đặc thù, chúng ta sẽ không đối phó với y một cách trắng trợn như vậy, hơn nữa...có thể dùng một quyền làm bị thương Lâm Vô Nhu, đó tất nhiên là một nhân vật cấp đội trưởng, ta phải nhận ra một người như vậy."
Bạn Rain232 pm zl: 090 652 6004 lấy mã nhé, do bạn tắt tin nhắn truyenyy mình k gởi mã dc