Chương 132: Trở về
Bí bo...
Đầu điện thoại bên kia báo bận.
Bạch Vụ hé miệng, đi ra khỏi lò sát sinh.
Đúng như dự đoán của hắn, nơi này cũng không phải là lò sát sinh chân chính, mà là một tầng hầm, sau này được cải tạo thành tủ đông lạnh.
Phía trên căn hầm là một nhà máy, trên cửa nhà máy viết —— nhà máy thứ 4 thuộc cơ sở sản xuất Hồng Viễn.
Trên vai Bạch Vụ vẫn còn vết máu, cũng không đau nhưng có cảm giác rất ngứa. Hắn cũng chỉ lau máu ở trên mặt.
Một số công nhân nhìn thấy Bạch Vụ đi ra từ trong hầm, cũng không có cảm thấy kỳ quái, thậm chí đối với vết máu trên người Bạch Vụ cũng tập mãi thành thói quen.
Bọn họ đều là người đến từ tầng dưới chót, tầng 3 hạn chế rất nhiều quyền hạn của bọn họ, mà khi tiến vào nhà máy, nhà máy sẽ hạn chế thêm một số quyền hạn của họ.
Những người sống ở đây quanh năm đều hiểu một điều, đừng hỏi những điều ngươi không nên hỏi và đừng quan tâm đến những thứ không thuộc phạm vi công việc của ngươi.
Đừng nghĩ rằng giúp ông chủ làm được nhiều việc hơn, biết nhiều thứ hơn thì ông chủ sẽ thăng chức cho ngươi.
Ông chủ sẽ chỉ sắp xếp cho ngươi làm nhiều việc hơn, hoặc là cảm thấy ngươi biết quá nhiều, trực tiếp xử lý sạch.
Bạch Vụ cũng không nghĩ nhiều nữa, Phổ Lôi Nhãn khiến cho hắn nhìn thấy một số gián điệp của nhà cái, hắn thản nhiên rời đi, tiến về phương hướng bệnh viện tâm thần.
...
...
Tại bệnh viện tâm thần.
Sau khi giải quyết cự hán, Ngũ Cửu liền liên lạc với Lưu Mộ đội trưởng đội 13.
Nguyên nhân chính nằm ở việc năng lực của Lưu Mộ tương đối khắc chế người này.
Lần này đột nhiên bị tập kích, Ngũ Cửu cũng rất kinh ngạc, Tháp Thần Hội tại sao lại xuất thủ đối với quân đoàn điều tra?
Mục đích thực sự của bọn họ là gì?
Bọn họ và Yến Cửu mất tích có quan hệ hay không? Những sự tình tương đối hao tổn đầu óc này, cũng chỉ có thể giao cho Bạch Vụ.
Mà bọn họ thủy chung không thấy Bạch Vụ trở về, Ngũ Cửu đoán rằng Bạch Vụ đại khái đã hoà mình cùng với người quân đoàn bảo vệ.
Lâm muội muội thì tương đối thẳng hơn một chút, nghĩ rằng Bạch Vụ đại khái đã trầm mê nữ sắc, vui đến quên cả trời đất.
Diệp Vị Minh thì một mực dò hỏi một ít bệnh nhân, nhưng không có phát hiện gì.
Những người điên trong bệnh viện tâm thần sống cùng nhau nhưng lại cách xa nhau, thế giới tinh thần của bọn hắn quá hỗn loạn, căn bản không có cách nào để duy trì tương tác xã hội bình thường.
Thẳng đến ban đêm, Bạch Vụ mới trở về bệnh viện tâm thần.
...
...
"Ngươi cũng gặp phải người của Tháp Thần Hội?"
Nhìn thấy Bạch Vụ, Ngũ Cửu đầu tiên là hỏi thăm thương thế, sau đó tìm một căn phòng trống, hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Bạch Vụ không có ý định giấu diếm đối với Ngũ Cửu, liền kể lại sự việc.
Sau khi nghe xong, Ngũ Cửu có chút tự trách: "Là ta thất trách, nếu như ta gặp tập kích, ta cũng nên nghĩ đến, bọn họ sẽ có khả năng không quan tâm trật tự, sẽ tiến hành đánh lén ngươi. Lần này ngươi làm rất tốt, không nghĩ tới nhà cái cũng là thế lực của Tháp Thần Hội."
"Đội trưởng đừng tự trách, ta cũng rất ngạc nhiên đối với sự điên cuồng của Tháp Thần Hội, lại nói tiếp, thái độ của quân đoàn bảo vệ đối với Tháp Thần Hội là như thế nào?"
"Mở một con mắt nhắm một con mắt, Tháp Thần Hội rất thần bí, quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp cũng không biết phải làm sao đối với bọn hắn. Cứ điểm của Tháp Thần Hội tại tầng 4, đó là nơi mà quân đoàn bảo vệ muốn hành động, cũng có rất nhiều chỗ băn khoăn."
Bạch Vụ gật gật đầu, đáp án này không ngoài dự liệu, cũng khó trách vị phu nhân kia tự tin thả chính mình đi, bởi vì đối phương quá cường đại.
Lần bị tập kích này, kỳ thật chính là một cuộc khảo nghiệm, chính mình sống sót, coi như là thông qua vòng một.
Mà hoàn thành cái gọi là thí luyện, liền xem như thông qua vòng hai.
"Ngươi đã thành công tránh thoát một kiếp này, vậy liền không đề cập tới chuyện này, kỳ thật nếu ngươi đi đến tầng dưới chót, ngược lại sẽ an toàn hơn, tầng dưới chót quá hỗn loạn, ngược lại là địa phương mà Tháp Thần Hội khó có thể thẩm thấu. Đúng rồi, ngươi đã nói chuyện với quân đoàn bảo vệ rồi đúng không?"
"Đúng vậy, Minh Triệt hẳn là tin tưởng ta."
"Ở bên trong quân đoàn bảo vệ, Minh Triệt xem như là ngươi rất am hiểu buôn bán, y làm việc coi như có quy tắc. Hơn nữa có chút chăm sóc đối với cấp dưới, ngươi đi theo, có thể đạt được vị trí không tồi!" Ngũ Cửu đối với người của quân đoàn bảo vệ, ngược lại là biết sơ lược.
Bạch Vụ cũng cảm giác được, Minh Triệt không tính quá xấu. Chẳng qua hắn vẫn phải cho thấy lòng trung thành: "Đội trưởng, ta là người đội 7, ta sẽ không đi theo Minh Triệt."
Ngũ Cửu gật gật đầu, nhưng lại nói: "Nhưng ngươi có thể tiếp xúc với y nhiều hơn, điều này có trợ giúp đối với việc ngươi đề thăng tầng cấp, ta có thể chấp nhận thân phận gián điệp hai mang của ngươi."
Chuyện này...cửa sau quá rộng mở, phải không? Bạch Vụ kinh ngạc nhìn Ngũ Cửu.
Ngũ Cửu thản nhiên nói: "Kẻ háo sắc tham tiền là chuyện rất bình thường, nhân tài như vậy sẽ càng có lực tương tác, nếu như muốn cải biến trật tự Tòa Tháp, ngọn nguồn không nằm ở tầng dưới chót."
Bạch Vụ sờ mũi, Ngũ Cửu đây là thật coi ta là kẻ háo sắc...
"Đêm nay ngươi hãy ở đây, mặt khác, ngày mai ngươi tốt nhất hãy trực tiếp vung nồi cho quân đoàn bảo vệ."
Bạch Vụ gật gật đầu, chiêu này còn rất hay.
Quân đoàn bảo vệ vừa rời khỏi, chính mình liền bị tập kích, vừa vặn có thể mượn điều này để chỉ trích quân đoàn bảo vệ hợp tác không có thành ý, trước tiên là quân tử và sau đó là tiểu nhân.
Vì tiêu trừ hiểu lầm, Minh Triệt nói không chừng sẽ tiến thêm một bước cung cấp manh mối. Đồng thời âm thầm phái người bảo vệ mình, nhất cử lưỡng tiện.
Ngũ Cửu đúng là rất thông minh.
...