Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 137: Phát mộng

Chương 137: Phát mộng

Chính mình không có dao động tâm tình tiêu cực, Ngũ Cửu nhất định sẽ có, liếc mắt nhìn sang toàn bộ đều là Ác Đọa, coi như là Ngũ Cửu cũng sẽ có chút tâm tình sợ hãi.
Cho nên ngoại trừ con Ác Đọa ở gần chính mình nhất này, Ác Đọa còn lại đều đứng dậy chạy đến cửa khoang.
Bạch Vụ không có nghĩ nhiều như vậy, lập tức khởi động dĩa quay.
Khu vực này quá nguy hiểm.
Chẳng qua mặc dù đã chuẩn bị rời đi, Bạch Vụ cũng không có đình chỉ quan sát xung quanh, máy bay có quá nhiều tin tức, vị trí cửa khoang cũng chi cung cấp một bộ phận.
Bạch Vụ nhìn chằm chằm cửa sổ, thông qua cửa sổ nhìn ra thiên không bên ngoài.
Hắn vốn chuẩn bị cao giọng hét to, thông báo Ngũ Cửu cũng khởi động dĩa quay.
Nhưng chú thích đã cắt đứt động tác của Bạch Vụ:
[ Lấy thực lực của ngươi, có lẽ có thể đánh vỡ cửa sổ chạy trốn, dù sao đây cũng là biện pháp chạy trốn duy nhất. nhóm Ác Đọa sẽ rất hâm mộ ngươi, bởi vì chúng không thể rời khỏi phiến khu vực này. Dĩa quay? Bình thường mà nói ngươi là có thể trở về thành...nhưng ai nói với ngươi, quy tắc vật lý chỉ giới hạn ở thời tiết và nhiệt độ? Như ta đã nói, phá cửa sổ nhảy ra, là đường ra duy nhất, đương nhiên cho dù rơi xuống đất, căn cứ vào nhận thức của ta đối với khu vực màu đỏ, các ngươi đại khái cũng sẽ vô pháp sử dụng dĩa quay.]
Trầm mặc!
Bạch Vụ nhanh chóng hiểu được ý tứ của chú thích.
Hiện tại hắn đã cảm nhận được, cái gì gọi là quy tắc vật lý vặn vẹo.
Nhiệt độ dị thường, nhiệt độ cực cao và nhiệt độ cực thấp gì đó chỉ là trạng thái phổ biến nhất.
Nếu như là khu vực bị bóp méo rất cao...thậm chí sẽ xuất hiện thời không hỗn loạn.
"Hóa ra là như thế...cho nên mới xuất hiện tình huống quỷ dị máy bay bay ở trong không trung bảy trăm năm, bởi vì quy tắc không gian đã phát sinh dị biến."
Mà những dị biến này, cũng dẫn đến liên quan không gian giữa dĩa quay và Tòa Tháp, nhận phải quấy nhiễu.
Vậy phải làm như thế nào?
Càng nguy cấp, phản ứng sẽ càng nhanh chóng, đây là lợi khí lật bàn của Bạch Vụ.
Nhưng coi như là hắn, ở dưới tình huống bị một con Ác Đọa ngăn chặn, cũng tuyệt đối không có cách nào ở bên trong ba phút, nghĩ ra manh mối qua cửa.
"Dường như...chết chắc rồi." Trong lòng Bạch Vụ nổi lên một cảm giác khác lạ chưa từng có.
"Ta là đang sợ chết sao? Dường như cũng không phải, trị số đồng hồ là không, ta cũng không có phản ứng nên có khi sợ hãi."
"Hay là cảm giác thất bại?"
Một phút đồng hồ trôi qua, chỉ còn một trăm giây trước vụ nổ, trong một trăm giây này, Bạch Vụ cái gì cũng làm không được.
Hắn chỉ có thể xác định một sự kiện ——
Dĩa quay đích xác bị quấy nhiễu, chính mình vô pháp trở về tháp. Trừ phi tìm được mảnh ghép hình tận thế trong khu vực này, mà còn phải cầu nguyện mảnh vỡ này có thể khiến quy tắc vật lý bình thường hóa.
Thế nhưng...hắn không có thời gian.
"Ngũ Cửu là một anh hùng, ta không nên kéo y đi chôn cùng với mình." Bạch Vụ thấp giọng thở dài, thậm chí bỏ qua phản kháng, chuẩn bị tùy ý để cho Ác Đọa cắn xé chính mình.
Nhưng vào lúc này, một đạo đao quang, từ một khoang khác, như lôi đình chém đến!
Trong toàn bộ khoang phổ thông, chín mươi con Ác Đọa, ở dưới một đao kinh khủng này, có một nửa đầu thân chia lìa.
Hàn mang đi qua, các loại huyết dịch Ác Đọa màu sắc quỷ dị phun tung toé.
Ngũ Cửu đẩy con Ác Đọa đang dây dưa với Bạch Vụ sang một bên, lạnh lùng nhìn Bạch Vụ nói: "Không có việc gì, đúng không?"
Bạch Vụ có chút phát mộng gật đầu.
Một đao vừa rồi của Ngũ Cửu, hắn nhìn đến kinh ngạc, còn tưởng rằng loại quỹ tích đao pháp này chỉ có thể trông thấy trong manga.
Một đường giết Ác Đoạ cao cấp từ đầu máy bay đến đây, sau đó trong chớp mắt lao vào trong 90 con Ác Đọa, chém xuống một đao, đi tới trước người chính mình.
Loại cường đại tuyệt đối này, thậm chí còn hòa tan một chút cảm giác thất bại của Bạch Vụ.
Ngũ Cửu nói: "Khởi động dĩa quay, trong khoang kia, có mấy con quái vật không dễ giết."
Giọng nói rơi xuống, Ngũ Cửu dựng đao chắn ở trước người Bạch Vụ.
Bạch Vụ há to miệng, có chút khó khăn nói: "Đội trưởng...dĩa quay mất đi hiệu lực, chúng ta có thể sẽ chết ở chỗ này."
Tại tòa Tháp, tầng 3, Minh Ngọc trang.
Minh Triệt kinh ngạc nhìn Đinh Thái Thanh, hỏi: "Toạ độ không có mất đi hiệu lực? Bọn họ đã thật sự đi đến khu vực màu tím?"
"Không sai, ta có thể cam đoan."
Mười phút trước, Đinh Thái Thanh cũng rất kinh ngạc khi nhận được tin tức này, sự việc này có liên quan trọng đại, gã rất nhanh liền báo cáo cho Minh Triệt.
Từ khi hai người Ngũ Cửu đi ra ngoài tháp, đã qua gần 20 phút.
Đinh Thái Thanh và Minh Triệt đều hiểu điều này có nghĩa là gì.
Chỉ là Minh Triệt nghi ngờ nhiều hơn, vì sao ở trong bức tranh của Yến Cửu, sẽ lưu lại toạ độ của một khu vực màu tím?
Tại sao chuỗi toạ độ này không có mất đi hiệu lực? Trên người Yến Cửu cất giấu bí mật gì, lại có quan hệ gì với khu vực màu tím?
Hơn nữa khu vực màu tím...coi như là người lùn kia, hẳn là cũng không dám cam đoan có thể sống sót?
Đinh Thái Thanh nói: "Đây có lẽ là chuyện tốt, nếu như y chết ở trong đó, quân đoàn bảo vệ chúng ta, coi như là bớt đi một kình địch."
Lời này Minh Triệt chỉ có thể đồng ý một nửa.
Ngũ Cửu rất chán ghét, đã mấy lần làm mất thể diện của quân đoàn bảo vệ.
Nhưng cũng không phải là mối họa lớn của quân đoàn bảo vệ, bởi vì Ngũ Cửu bị ước thúc bởi phẩm tính của mình. Không có làm hoạt động âm hiểm.
Nếu Ngũ Cửu chết một cách uổng phí như vậy, vậy liền đại biểu cho Tòa Tháp tổn thất một vị cường giả không thể thay thế.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất