Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 143: Mọc mắt

Chương 143: Mọc mắt

"Mà chú thích trước đây sẽ nhắc đến thuộc tính chiến đấu của Ác Đọa đầu tiên, tiếp theo mới có thể giới thiệu phương diện khác, nhưng lần này trái ngược, trọng tâm không ở thuộc tính chiến đấu của Ác Đọa, mà là ở những gì bọn chúng đã trải qua."
"Những người này khi còn sống đều ôm oán giận lớn đối với cuộc sống. Hơn nữa có người đang quan sát bọn họ, giống như là đang sưu tập số liệu thí nghiệm, đồng thời gửi bọn họ đi. Về phần điểm kết thúc của chuyến bay này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra chính là Tòa Tháp."
Ở trong chú thích, Bạch Vụ nhìn thấy mấy chữ chỗ tránh nạn tận thế, ngoại trừ Tòa Tháp thì không còn chỗ khác.
"Như vậy chiếc máy bay này gặp nạn, là vào sau khi Tòa Tháp đản sinh. Mỗi người đều muốn đi đến Tòa Tháp tránh nạn, nhưng nhân khẩu lúc ấy có hạn, người có thể 'Lên thuyền' đích xác rất ít, cho nên chủ của chuyến bay lần này, đã đặc biệt cho những người đáng thương này một cơ hội?"
"Nếu như nói ở bên ngoài Tòa Tháp là khu vực màu đen...như vậy ở trong máy bay này ngược lại là an toàn nhất."
Bay qua khu vực màu đỏ, nếu như thuận lợi, thì sẽ đi đến khu vực màu đen, mà kỳ thực là trực tiếp nổ tung, đây thật sự là chuyến bay tử vong.
"Như vậy vụ nổ là do chủ chuyến bay sắp đặt? Nếu như mục đích của chủ chuyến bay, là đưa một đám người có khả năng biến thành Ác Đoạ đến toà tháp, như vậy vì sao muốn nổ chết bọn họ?"
"Không đúng, ta đã bỏ sót một chỗ. Những người này đích xác có đủ nguyên nhân trở thành Ác Đọa, nhưng trên đời này có bao nhiêu người thảm hơn bọn họ? Những người thảm hơn bọn họ đó, cũng không có thấy biến thành Ác Đọa."
"Hơn nữa chủ chuyến bay cũng không có khả năng dựa theo theo mức độ thê thảm, tìm đến 350 vị hành khách bi thảm, đối phương cũng không phải toàn trí toàn năng. Cho nên đám người kia chẳng qua là một đám người bình thường tương đối thảm mà thôi...bọn họ càng giống là tạm thời dùng để góp đủ số, chỉ cần phù hợp với ngưỡng cửa thảm là được rồi."
"Chú thích nhắc đến một điểm, bọn họ đều là bởi vì biết được máy bay sắp nổ, cuối cùng tan vỡ, điểm này dù sao cũng có chút gượng ép...giống như nhà văn kia vậy, bị người đạo văn vu oan mình đạo văn, nếu như là đã oán hận đối với thế giới, bỗng nhiên biết được máy bay sắp nổ tung, tâm tình bi quan chán đời ngược lại là có thể tạo được tác dụng hoà hoãn nhất định."
Bạch Vụ trợn to hai mắt, sau khi suy luận một phen, hắn có một suy đoán mới: "Cho nên...nhất định phải có thứ gì đó có thể làm tăng thêm sự oán hận của những người này."
"Chỉ cần không phải là khung cảnh do Gia ẩn bố trí, thông thường mà nói đều có một vị Thủ Hộ Giả mảnh vỡ, có lẽ manh mối nằm ở trên người Thủ Hộ Giả mảnh vỡ!"
Toàn bộ quá trình suy luận kết thúc, Bạch Vụ phát hiện ra Ngũ Cửu dần dần có áp lực.
Bởi vì vừa phải bảo vệ hắn, lại vừa không thể giết chết Ác Đọa, dẫn đến số lượng Ác Đọa tiến công luôn được duy trì ở mức tối đa.
May mắn thay, vào lúc này, Bạch Vụ cùng với Ngũ Cửu đều đã đi tới cửa khoang tiếp theo.
"Đội trưởng khổ cực rồi, không cần nương tay nữa, manh mối trên người bọn chúng ta đã sưu tập không sai biệt lắm."
Ngũ Cửu gật gật đầu, vẫn như cũ, lạnh lùng không nói lời nào, chỉ là đao thế đột nhiên trở nên cuồng bạo mãnh liệt.
Y cũng không hỏi Bạch Vụ sưu tập như thế nào, quan sát như thế nào. Mỗi người đều có quyền lợi cất giấu bí mật, giống như bản thân y.
Một khi buông tay buông chân giết chóc, thế cục liền đảo ngược ngay lập tức.
Bạch Vụ không khỏi cảm khái, bắp đùi quá to.
Hiện tại bọn họ đang ở khoang phổ thông số hai.
Từ số ba tiến vào số hai, quá trình này hao phí hai phút, từ số hai tiến vào số một, bởi vì được giết chóc không hạn chế, thời gian hao phí giảm mạnh.
Nhưng trong quá trình này, lại phát sinh một chuyện ngoài ý muốn.
Hiện tại Bạch Vụ đã triệt để hiểu được, thế giới ngoài tháp thật sự là một thế giới ngẫu nhiên, sẽ không có người nào dám khẳng định 100%, một giây sau sẽ phát sinh chuyện gì...
[ Đồng hồ của ngươi Ký Linh, đồng hồ nhà người ta, trị số đều là tùy tiện dao động, làm gì có ai muốn vừa bước chân ra ngoài tháp, tâm tình tiêu cực sẽ trực tiếp tăng lên tới 180? Nhưng nó có thể! Chủ nhân của nó là một quái vật không có cảm tình, ý nghĩa tồn tại của nó, chính là một vật phẩm trang sức! Lấn ép quá đáng! Nó muốn nói cho ngươi, đồng hồ cũng có thể thu hút sự chú ý. Đẳng cấp Ký Linh: 3 s.]
Một chiếc đồng hồ vừa mới Ký Linh ba giây, Bạch Vụ vẫn chưa hình dung ra thuộc tính Ký Linh của đồng hồ.
Nhưng trong nội tâm đột nhiên có cảm giác bị sa hố...
Quả nhiên, khi hắn vô thức nhấc đồng hồ lên, chuẩn bị nhìn biến hóa, Ngũ Cửu cũng chú ý tới một màn này.
Kim đồng hồ bắt đầu cuồng bạo! Trong chốc lát là một con số, trong chốc lát trực tiếp đạt đến hơn 150.
Thậm chí chỉ trong một giây hai giây, trị số đồng hồ trực tiếp vượt qua 175, đạt đến 294 kinh khủng.
Ngũ Cửu vốn còn tưởng rằng đồng hồ bị hỏng, bởi vì cho đến hiện tại, y còn chưa từng nhìn thấy trị số đồng hồ của Bạch Vụ dao động một chút xíu nào.
Nhưng một màn kế tiếp, khiến cho Ngũ Cửu cũng trở nên khủng hoảng.
Thân thể của Bạch Vụ bắt đầu dị biến, trên cánh tay của hắn mọc ra một con mắt.
Bạch Vụ nhìn về phía con mắt này:
[Con mắt đó không phải là do ta phụ trách, ta chỉ phụ trách đôi mắt trên đầu ngươi. Chẳng qua nó có thể mang đến cho ngươi một biến dạng hiếm: Huyễn Ảnh Ngưng Thị.]
Bạch Vụ nhíu mày, theo trị số đồng hồ giảm xuống, sự biến dạng của thân thể cũng sẽ dừng lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất