Chương 146: Diễn
"Xem ra vật phẩm Ký Linh, thuộc về quy tắc của dòng thời gian chính, quy tắc này không bị dòng thời gian lưu thông trong máy bay can thiệp...chẳng qua trạng thái sinh mệnh của ta, hẳn là bảo tồn tại thời điểm tiến vào máy bay, cho nên Ác Đọa hóa do đồng hồ mang đến, sẽ biến mất sau khi máy bay nổ tung."
Thoáng sửa sang lại mạch suy nghĩ, Bạch Vụ hít vào một hơi thật sâu.
Tất cả các manh mối đã được sắp xếp từ trước, trong một giây này cũng được hắn đặt vào đúng vị trí.
Chân tướng về máy bay, hắn chỉ lấy được một nửa, nhưng chân tướng về một nhiệm vụ khác, hắn đại khái có thể đoán được.
Bạch Vụ đi thẳng vào vấn đề: "Chúng ta lại gặp mặt, ngươi có biết Yến Cửu hay không?"
Nụ cười quỷ dị trên mặt nữ Ác Đọa, biến mất trong chớp mắt.
Tuy chỉ là suy đoán, nhưng thấy được phản ứng của nữ Ác Đọa, Bạch Vụ liền có nắm chắc.
"Đó là ai...theo ta được biết, trong hành khách không có ai như thế." Trong thanh âm của nữ Ác Đọa mang theo vài phần thống khổ.
Bạch Vụ chú ý biểu tình của nữ Ác Đọa, phản ứng đầu tiên, Ác Đọa cũng không phải là ngụy trang, bởi vì không cần thiết.
"Xem ra trong hai chữ Yến Cửu, ít nhất có một chữ khiến cho nàng có xúc động, người đùa bỡn nàng năm đó, có phải hay không có họ là hai chữ này? Cho nên nàng mới lộ ra vẻ mặt thống khổ?"
Các loại manh mối trong đầu hợp lại, đã giúp cho hắn sắp cởi bỏ câu đố.
Nhưng hiện tại hắn rất muốn biết, liệu sẽ có điều gì khác mà chỉ có Ác Đọa mới biết.
Đây là một bước nghiệm chứng trọng yếu, chỉ có trở thành Ác Đọa, mới có thể đồng cảm. Cho nên hắn một mực mang theo đồng hồ, không có tháo xuống.
Nếu như đồng hồ có thể cuồng bạo, duy trì ở trị số 200 trở lên, chỉ cần ba mươi giây, trên cánh tay của Bạch Vụ sẽ mọc ra rất nhiều mắt và Lệ Ma Sừng, sau lưng mọc ra cánh Ác Đọa.
Thống khổ cùng với oán hận trên mặt nữ Ác Đọa cũng không giảm bớt, bảy trăm năm đã trôi qua, oán khí của nàng đối với người kia vẫn cực lớn như trước.
Bạch Vụ có chút cô đơn: "Ta đến từ Tòa Tháp, cũng là điểm cuối không đến được của chuyến bay này."
Hai chữ Tòa Tháp lại kích thích nữ Ác Đọa thêm một lần, khuôn mặt của nàng vẫn đẹp, nhưng thần sắc tràn đầy oán độc, tròng trắng mắt trực tiếp biến thành màu đỏ.
Bạch Vụ không có động tĩnh: "Một vị bằng hữu của ta mất tích, nàng tên là Yến Cửu, nàng vào trước khi mất tích, thông qua bức tranh này, để lại một chuỗi con số, chuỗi con số này chính là toạ độ khu vực này, ta không biết các ngươi có thể nghe hiểu hay không, vì tìm được nàng, ta và đội trưởng của ta mới tới loại địa phương quỷ quái này. Nhưng ta không tìm được nàng, nàng đối với ta mà nói, là người trọng yếu nhất, nếu như không tìm được nàng, ta sẽ không trở về!"
Tuy Bạch Vụ đã đoán được, Yến Cửu căn bản không có ở khu vực này, nhưng hắn vẫn muốn nói ra.
Nhất là nhìn bộ dáng có chút ngơ ngẩn của nữ nhân này, Bạch Vụ tin chắc rằng nàng tất nhiên là biết một chút manh mối.
"Ta yêu nàng, nàng khác với những người khác, nàng có tài năng hội họa ngoài sức tưởng tượng, nhưng nàng không có khả năng cảm nhận niềm vui như người bình thường, nàng thường xuyên cô độc đứng ở trước tấm gương luyện tập cách cười, chỉ là vì để mình trông càng giống một người bình thường, muốn được hoan nghênh thêm một ít! Nàng là cô độc như vậy, thậm chí người có thể nói chuyện, cũng chỉ là một ít người bị bệnh tâm thần!"
"Nàng đã đáng thương như vậy, vì sao còn bị người ta lừa gạt đến địa phương quỷ quái này? Nói cho ta biết tung tích của nàng! Van cầu ngươi đó! Ta đã chết một lần lại một lần ở trong này, những Ác Đọa đó đều muốn ăn ta, chỉ có ngươi có thể nói chuyện! Ngươi biết tung tích của nàng đúng hay không?"
Đoạn nói năng lộn xộn này, khiến cho trong mắt nữ Ác Đọa lộ ra vài phần thần sắc kinh ngạc.
Bạch Vụ chú ý tất cả những điều này, cũng đang tính toán thời gian.
Ai mà không phải là vua màn ảnh chứ.
Hãy chọn đúng thời cơ, tìm đúng người, dựng lên một câu chuyện mà họ muốn nghe, nếu hội tụ đủ 3 yếu tố trên thì việc nói dối sẽ thành công một nửa.
Nếu còn có kỹ năng diễn xuất, cũng chính là phản hồi về mặt cảm xúc đúng chỗ, như vậy sẽ tiến thêm một bước gia tăng xác xuất thành công.
Bạch Vụ tin chắc đây là thời cơ thích hợp, toàn bộ nhóm Ác Đọa bị đội trưởng hấp dẫn, mà trước mắt, vừa vặn chính là đúng người.
"Tuyệt vọng khuếch tán, đại biểu nữ nhân này là căn nguyên khuếch tán, cũng chính là nguyên nhân khiến cho nhóm hành khách Ác Đoạ hoá."
"Nàng có bộ dáng nhân loại, nếu quần áo che khuất lỗ trên bụng nàng, liền nhìn giống như người bình thường."
"Cho nên nàng là trở thành Ác Đọa vào trước khi tiến vào máy bay, có nàng, những hành khách xui xẻo tiến vào máy bay này, lúc nào cũng sẽ bị tâm tình tiêu cực bao phủ."
"Nhưng nàng và máy bay nổ tung, cùng với thời không tuần hoàn có quan hệ hay không, còn chưa xác định."
"Hiện tại ta có thể xác định, Yến Cửu biết toạ độ, nhưng nàng chưa từng tới nơi này. Nàng sở dĩ để lại bức tranh kia, có lẽ là bởi vì ý thức của nàng...có liên quan cùng với nữ nhân này."
Lần đầu tiên nhìn thấy nữ Ác Đọa, Bạch Vụ liền chú ý tới một tin tức khác về Ác Đọa này—— một nửa trái tim đang đập, vì sao chỉ có một nửa trái tim?
"Nàng vào lúc trước bởi vì biến thành Ác Đọa, đứa con trong cơ thể nên chết đi, nhưng hiện tại xem ra không có...lúc ấy đứa bé kia đoán chừng còn sống, thậm chí là dùng thân phận nhân loại còn sống, sau đó bị vị giáo sư họ Yến kia, mang vào Tòa Tháp."