Chương 157: Chờ đợi
"Bất hạnh lớn nhất cả đời ta là gặp phải người này, nhưng may mắn lớn nhất, chính là các con của ta...có thể sống sót."
"Có lẽ là bởi vì ta, nữ nhân Yến gia cùng với nam nhân Yến gia kết hôn, đều sẽ sinh hạ một nam một nữ."
"Thông qua trái tim này...ta có thể xây dựng một loại cảm ứng nào đó với bọn họ."
Bạch Vụ đã hiểu được.
Hai đứa trẻ trong bụng nữ Ác Đọa, đã khiến cho trái tim đã thoát ly khỏi thân thể của nàng Ký Linh.
Mẫu tử liền tâm và năng lực Ký Linh, liền khiến cho nữ Ác Đọa có thể luôn cảm ứng được bọn họ.
(*)"Mẫu tử liền tâm" là một hiện tượng cảm ứng kì diệu giữa hai mẹ con. Khi người con gặp nguy hiểm hoặc chuyện không may, người mẹ sẽ là người cảm nhận đầu tiên.
Điều này cũng có thể giải thích thông, Yến Cửu làm sao lại biết được toạ độ của phiến khu vực này, nữ Ác Đọa lại vì sao biết được tung tích của Yến Cửu.
Trong nội tâm của hắn không còn tâm tính nghiền ngẫm, bởi vì đại não theo bản năng liền làm ra một đoạn suy luận.
Trái tim này xem như là niềm an ủi lớn nhất của nữ Ác Đọa, không có trái tim này, sau này nàng ở trên máy bay sẽ cô đơn đến mức nào?
Nhưng nàng vẫn trao trái tim này cho chính mình, vì sao? Chính là bởi vì tình yêu mà chính mình biểu hiện ra đối với Yến Cửu!
Trên thực tế cũng chỉ có thể là nguyên nhân này, nhưng điều này cũng có thể là, có lẽ ở trong bảy trăm năm, nữ nhân Yến gia...đều là đối tượng thí nghiệm.
Có lẽ Yến Cửu chỉ là thông qua giả ngây giả dại, chạy được vào trong bệnh viện tâm thần.
Nữ nhân Yến gia chưa từng được ai yêu thương, cho nên nữ Ác Đọa mới có thể giao cho chính mình đồ vật trọng yếu như thế!
Hắn không có nghĩ sâu nữa, chỉ cần nhìn thấy Yến Cửu thì mọi thứ đều có thể hiểu được. Có trái tim này, hắn liền có thể xây dựng cảm ứng cùng với Yến Cửu.
"Nhưng tại sao chỉ có một nửa trái tim?" Bạch Vụ hỏi.
"Bởi vì mấy năm trước, một nam nhân Yến gia khác...đã chặt đứt cảm ứng với ta."
Bạch Vụ kinh ngạc.
Yến Cửu còn có một người anh trai, em gái với tư cách là người điên bị giam trong bệnh viện tâm thần, như vậy anh trai rất có thể với tư cách là người ở tầng 5 kẻ thống trị, chuẩn bị tiếp nhận quyền lực của gia chủ Yến gia đời trước.
Trong suốt bảy trăm năm, nam nhân Yến gia đều chưa từng chặt đứt cảm ứng, nhưng hiện giờ anh trai của Yến Cửu bỗng nhiên chặt đứt cảm ứng cùng với nữ Ác Đọa, có lẽ là đã phát sinh bí mật nào đó mà ngay cả Ác Đọa cũng không thể được biết!
Nữ Ác Đọa rất có thể biết một số manh mối về bí mật này.
Nhưng thời gian một phút đồng hồ ngắn ngủi cỡ nào, Bạch Vụ đã không có cơ hội tìm hiểu về chuyện gia đình của Yến gia.
[Aha, lần này là tổng kết thực sự! Đơn giản mà nói chính là...làm cho gọn gàng vào! Mặc dù ngươi chưa thu thập được tất cả manh mối về chuyến bay, chẳng qua không quan trọng, ta cũng thích nhảy qua nội dung cốt truyện, đánh loạn một trận! Đương nhiên, trong tương lai khi đi đến khu vực liền kề, lại chậm rãi thăm dò cũng giống như vậy. Thuận tiện tặng kèm một tin tức miễn phí, tất cả những lời yêu thương ngươi nói với nữ nhân kia, tiểu cô nương vui buồn thất thường kia cũng đều đã nghe được! Có ngạc nhiên hay không?]
Trong chớp mắt vào trước khi bị dĩa quay lôi đi, Bạch Vụ bỗng nhiên có một loại dự cảm bất hảo.
Hắn đột nhiên kịp phản ứng, ý tứ của chú thích là...
Những gì mình nói với nữ Ác Đọa, những biểu đạt tình yêu đối với Yến Cửu đó...Yến Cửu đều có thể nghe được,
...
...
Tại Tòa Tháp, ở tầng dưới chót.
Sau khi biết Ngũ Cửu đã tiến vào khu vực màu tím, rất nhiều đội trưởng phân đội của quân đoàn điều tra đều đi tới quảng trường phía đông.
Lưu Mộ lo lắng chờ đợi. Ngũ Cửu là bằng hữu tốt nhất của gã. Gã cũng biết Ngũ Cửu có thực lực rất mạnh, nhưng khu vực màu tím, đối với tất cả mọi người mà nói, đều là khu vực nguy hiểm tuyệt đối.
Ngoài Lưu Mộ cùng với một đám đội trưởng phân đội, Doãn Sương, Lâm Vô Nhu, Vương Thế, Thương Tiểu Ất cũng đều chờ đợi ở bên ngoài bia đá.
Trong lịch sử, có quá ít trường hợp sống sót trở về từ khu vực màu tím, cho dù là truyền kỳ như đội trưởng, những đội viên này cũng không có lòng tin quá lớn.
Nhưng người lo lắng nhất là một nữ nhân.
Diệp Vị Minh đang đứng ở sau lưng nữ nhân này, nữ nhân khoảng hai mươi sáu bảy mươi bảy, còn lớn hơn Ngũ Cửu một ~ hai tuổi.
Nếu như nói Doãn Sương là băng sương mỹ nhân, toát ra khí chất lạnh lùng khó gần, như vậy nữ nhân này thì hoàn toàn tương phản, nàng quá mức xinh đẹp, làm cho người ta không nhìn được sinh ra mơ tưởng hão huyền.
Chỉ là những người sinh sống ở tầng dưới chót, cũng sẽ không thật sự làm gì đối với nữ nhân này.
Dù sao nàng cũng là bà chủ của Quỷ Thôi Ma Sự Vụ Sở, đã chứng tỏ kỹ năng của mình ngay từ khi nàng còn là một cô bé.
Một nhóm lớn người tụ tập ở quảng trường phía đông, bầu không khí có chút nặng nề.
Đinh Thái Thanh cũng có thể biết được Ngũ Cửu ra ngoài tháp, quân đoàn điều tra quanh năm ở tầng dưới chót, tự nhiên có càng nhiều cơ sở ngầm hơn so với Đinh Thái Thanh.
Không lâu sau khi hai người Ngũ Cửu ra ngoài tháp, bọn họ liền tụ tập tại nơi này.
Mà thời gian Quỷ Thôi Ma Sự Vụ Sở nhận được tin tức, cũng không chậm hơn nhiều so với quân đoàn điều tra.
Vẻ mặt của từng người đều rất lo lắng.
May mà loại lo lắng này không có kéo dài bao lâu, bởi vì Ngũ Cửu đã trở về.
Tuy rằng chuyến hành trình này đối với Ngũ Cửu mà nói chính là dài dằng dặc, nhưng trên thực tế...Bạch Vụ làm việc vẫn rất có hiệu suất, mỗi lần chết hao phí sáu phút, mà bọn họ cũng chưa chết mấy lần, liền trực tiếp qua cửa.