Chương 158: Trở về
Bấm đốt ngón tay tính toán, trên thực tế thời gian trôi qua chưa đầy một giờ. Nhìn thấy Ngũ Cửu trở về, tất cả mọi người thở phào một hơi. Hẳn là lường trước được khu vực màu tím rất khó khăn, đội trưởng liền biết khó mà lui.
Bọn họ không thể tưởng tượng được, ở trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Ngũ Cửu cùng với Bạch Vụ đã trải qua những gì.
"Mẹ kiếp, tên tiểu tử ngươi thật sự là ngại sống lâu, may mà ngươi đã trở về! Nếu ngươi không trở về, ta khẳng định sẽ liều mạng với quân đoàn bảo vệ!" Lưu Mộ nói với giọng rất lớn.
Ngũ Cửu lại dường như không nghe thấy.
Những người còn lại cũng đang bàn tán xôn xao, đại khái là đang vui mừng khi đội trưởng trở về. Nhưng Lâm Vô Nhu nhíu mày, đội trưởng đã trở về, như vậy người mới kia ở đâu?
Các thành viên của đội 7 đều cảm thấy đội trưởng có điều gì đó không đúng, lúc này thần kinh của Ngũ Cửu phảng phất như đang kéo căng.
Y nhìn chằm chằm vào tấm bia đá, không đáp lại bất cứ người nào.
Y âm thầm đếm số, thầm nghĩ một khi Bạch Vụ ở trong vòng 6 phút luân hồi chưa có trở về, vậy mình liền lập tức giết vào!
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, tất cả mọi người bởi vì thần sắc ngưng trọng của Ngũ Cửu, cảm thấy một cỗ khí tức khắc nghiệt.
Doãn Sương là người thông minh nhất trong tổ 1, nàng đã đoán được, với tính cách của đội trưởng, nếu như có thể mang theo Bạch Vụ đồng thời trở về, tất nhiên sẽ mang theo Bạch Vụ.
Nếu như có thể để cho Bạch Vụ về trước, đội trưởng cũng sẽ tuyệt đối bọc hậu không chút do dự.
Nhưng bây giờ đội trưởng về trước, điều này có nghĩa là Bạch Vụ...lành ít dữ nhiều,
Bia đá màu tím đột nhiên lóe lên ánh sáng màu tím, đúng như mọi người dự đoán, người đi theo Ngũ Cửu đã tao ngộ bất trắc, vào thời điểm đang định trấn an Ngũ Cửu...
Bạch Vụ lại trở về!
Lúc này trên người hắn tràn đầy vết thương, mặc dù đã được Ác Đoạ liếm chó cứu trước khi thoát khỏi máy bay nhưng hắn vẫn bị những Ác Đoạ khác cắn xé da thịt.
Nhưng cảm giác đau đối với Bạch Vụ mà nói, chẳng khác nào là Buff nâng cao tinh thần, hắn nhìn đội trưởng và rất nhiều người đang đợi mình, nở nụ cười.
Câu nói đầu tiên của Bạch Vụ cũng không có chú ý đến thương thế của mình chút nào, như thể một cỗ máy hoàn thành nhiệm vụ không có cảm xúc: "Đội trưởng, ta đã tìm được manh mối của mục tiêu!"
Bạch Vụ xuất hiện ở trước mặt mọi người, thương thế lộ ra trên người đã xem như vết thương trí mệnh. Nhưng người này vẫn lộ ra vẻ mặt bình tĩnh nói đã tìm được manh mối của mục tiêu.
Đám người Lâm Vô Nhu biết Bạch Vụ dường như gặp vấn đề rất lớn đối với cảm giác đau, và gần như miễn nhiễm với những tâm tình tiêu cực.
Nhưng cũng có rất nhiều người không biết, những người này chỉ cho rằng Bạch Vụ có ý chí thép, cố nén vết thương trí mệnh cũng phải kịp báo cáo tiến độ nhiệm vụ, đây mới là hán tử của quân đoàn điều tra chúng ta!
Lưu Mộ nhận ra khuôn mặt của Bạch Vụ, đây là tên tiểu tử đã cự tuyệt lời mời gia nhập đội 13 của chính mình.
Lúc này còn chưa đến nửa tháng...hắn đã cùng với Ngũ Cửu đi đến khu vực màu tím,
Kết hợp với phản ứng vừa rồi của Ngũ Cửu, Bạch Vụ hẳn là gặp nguy hiểm, ở dưới tình huống không có Ngũ Cửu...tên tiểu tử này rõ ràng còn có thể trở về một mình!
Gã càng nghĩ càng hối hận, lúc trước nên cưỡng ép bịt miệng, trực tiếp kéo tên tiểu tử này vào đội 13.
Mọi người đánh giá Bạch Vụ, Bạch Vụ cũng đánh giá mọi người.
Người quân đoàn điều tra không có gì để quan sát, ánh mắt của hắn rất nhanh dừng lại ở trên người một nữ nhân.
[Đại đa số nữ nhân đều thích nam nhân cao hơn mình, nhưng có một số ít nữ nhân lại thích mình cao hơn nam nhân, nàng đặc biệt thích những tháng ngày sánh bước bên người lùn tại Cảng Nhặt Nhạnh. Đây là một nữ nhân có thủ đoạn ngoan lệ, ta có ba đề nghị, giao hảo, giao hảo, cùng với giao hảo. Cái gì, Ngươi còn muốn tuổi và số đo ba vòng, ngươi khác gì với tên trộm đó!]
Hóa ra là nữ nhân thích Ngũ Cửu kia, tư thái ngũ quan này...Ngũ Cửu thực sự là một người chiến thắng trong cuộc sống, lớn lên không cao, nhưng đứng được cao.
Nếu là vợ của thủ trưởng, vậy thì nhất định phải tạo quan hệ tốt.
Chẳng qua bây giờ Bạch Vụ ước tính, chính mình sắp lên cơn sốc vì mất máu quá nhiều, ý thức đã bắt đầu mơ hồ.
Hắn cưỡng ép chịu đựng, ghé vào bên tai Ngũ Cửu thấp giọng nói: "Đội trưởng, cầm thứ này, nó có thể dẫn ngươi tìm tới mục tiêu."
Bạch Vụ đưa nửa trái tim kia cho Ngũ Cửu.
Trước đây vào thời điểm hắn cầm nửa trái tim trong tay, luôn có thể nghe được một nữ hài tử lải nhải nói chuyện, còn có thể thấy được rất nhiều bức tranh.
Hắn tin chắc rằng, nửa trái tim này xem như một cái máy truyền tin.
Nắm giữ nó, liền có thể bảo trì liên lạc cùng với Yến Cửu, nếu như Yến Cửu chết rồi, vậy cũng có thể bảo trì liên lạc cùng với đời sau của Yến gia.
Chẳng qua đời sau của Yến gia, có thể chủ động che đậy cảm giác.
Nhiều khi Yến Cửu cũng không nguyện ý tiếp xúc với Ác Đọa tổ tiên của mình kia, bởi vì oán khí quá nặng.
Hơn nữa hình ảnh có thể thấy, cũng chỉ là tử vong lặp đi lặp lại.
Nữ Ác Đọa cũng rất ít chủ động liên hệ với Yến Cửu, sự tương tác giữa hai người chỉ diễn ra một lần trong vài ngày, thậm chí hơn chục ngày.
Cho đến vài chục phút trước, nữ Ác Đọa thành lập liên hệ cùng với Yến Cửu, mà ở trong mắt Yến Cửu, ở trong khung cảnh mười mấy năm như một ngày kia, bỗng nhiên có một người đàn ông cao giọng nói thích chính mình...
Ở trong cuộc sống bị mọi người chán ghét này, đây là lần đầu tiên nàng nghe được có người dùng chữ yêu này ở trên người mình.