Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 69: Nhẫn cưới

Chương 69: Nhẫn cưới

[ Một bộ hài cốt nữ nhân, đã chết hơn hai trăm năm, được coi là một trong những bộ sưu tập của Đan Đức, phần còn lại của bộ sưu tập ở nơi khác, à, đúng rồi, nàng cũng để lại một câu di ngôn khó phân biệt thật giả: con quái vật kia có thể tái sinh vô hạn, dù có trải qua bao nhiêu vết thương thì nó cũng sẽ nhanh chóng hồi phục, nhưng chỉ cần chạm vào mưa là nó sẽ rất đau và cần một thời gian nhất định để hồi phục.]
Trọng tâm chú ý của Bạch Vụ là ở chỗ di ngôn khó phân biệt thật giả.
Điều này có nghĩa là, di ngôn này tuy rất có thể là kinh nghiệm được đúc kết từ những người đi trước, nhưng kinh nghiệm có thể là sai.
Bạch Vụ hỏi: "Nói một chút về con Ác Đọa kia đi, các ngươi giao thủ cùng với nó, còn phát hiện ra gì không?"
"Con Ác Đọa kia có hình thái nhân loại, toàn thân đều như thể thối rữa, giống như là từng đống thịt thối chồng chất, tốc độ lực lượng đều rất chậm. Lúc đầu, chúng ta nghĩ rằng chúng ta có thể đối phó với nó, cũng đích xác xác áp chế nó một hồi, nhưng mặc kệ nó bị thương tích như thế nào, cũng sẽ hồi phục ngay lập tức. Vết thương nặng nhất mà nó phải chịu, vẫn là vào thời điểm nó cướp đi thi thể lão Tứ ở trong mưa, bị mưa a xít tạo thành."
Dương Chấn nhận thấy rằng, ánh mắt của Bạch Vụ như thể không còn ở trên hài cốt.
Bạch Vụ nghe Dương Chấn nói, nghĩ đến một khả năng.
Con Ác Đọa này có năng lực tái sinh cấp bậc biến thái.
Hầu như tất cả các loại tổn thương đều không thể thực sự giết chết nó, nhưng mưa axit thì có thể.
Có lẽ đồ vật có thể giết chết con Ác Đọa này, chính là thế giới bên ngoài tháp.
Những tổn thương do mưa axit gây ra, cho dù là con Ác Đọa kia, cũng không có biện pháp dễ dàng khôi phục được, nói một cách khác, chỉ cần có biện pháp dẫn nó tới khu vực mưa a xít bao trùm, đồng thời nghĩ biện pháp để cho nó bị kẹt lại ở trong mưa, là có thể giết chết nó.
Nhưng phải làm như thế nào mới có thể khiến cho quái vật một mực kẹt ở trong mưa?
Bây giờ Bạch Vụ đã rõ ràng địa hình.
Khoảng cách giữa tất cả các vật thể là như nhau, và khu vực ở giữa là khu vực bị mưa axit bao phủ.
Mà các khu vực khác là khu vực bị cô lập khỏi mưa axit.
Mỗi khu vực có kích thước và diện tích như nhau, được phân bố hợp lý giống như bàn cờ.
Các khu vực màu đen sẽ bị tấn công bởi mưa axit, khu vực màu trắng có thể tránh mưa axit. Nhưng không phải lúc nào mưa axit cũng tồn tại.
Bạch Vụ sờ cằm, ngay từ lúc bắt đầu, hắn liền thầm đếm thời gian, chẳng mấy chốc hắn sẽ giao phong lần đầu cùng với con Ác Đọa này.
"Có vẻ như bằng vào thông tin hiện có, không đủ để tìm ra phương pháp phá cục, hơn nữa...ta luôn cảm thấy có điều gì đó là lạ."
Tại sao ghi chú phải nhắc nhở tin tức khó phân biệt thật giả? Tin tức lấy được từ trong di ngôn của bộ hài cốt này, quả thực phù hợp với thông tin mà Dương Chấn đưa ra.
Mưa a xít có thể giết chết Ác Đọa.
Nhưng trực giác mách bảo Bạch Vụ chính là chỗ đó có vấn đề, trực giác của hắn từ trước đến nay rất chuẩn, rất nhiều lần giúp hắn thoát khỏi chỗ nhầm lẫn.
Ở bên cạnh hài cốt, còn có một chiếc nhẫn:
[ Hôm trước vào thời điểm Đan Đức đến đây sủng hạnh bộ xương cốt này, đã để lại chiếc nhẫn này, loại chi tiết nhỏ này nó vốn không nên bỏ qua, nhưng không chịu nổi vận khí của tên tiểu tử bên cạnh ngươi kia thật quá tốt. Đây là một chiếc nhẫn cưới, người đeo nhẫn lên, sẽ tạm thời phải lòng người đeo nhẫn cho mình, bị cảm giác hạnh phúc hôn nhân nồng đậm bao phủ, cho dù là...tử vật, nhưng chỉ giới hạn ở ngoài tháp. Trong tâm trí của ngươi có một hình ảnh? Ngươi không phải là muốn đi làm sự tình đồi bại gì đó chứ? Hóa ra ngươi là loại người này, thật trùng hợp, ta cũng vậy.]
Trong đầu Bạch Vụ đúng là thật sự có hình ảnh.
Nhất là này ghi chú dùng cái từ sủng hạnh này, một con Ác Đọa toàn thân hư thối, sủng hạnh một cỗ hài cốt tràn ngập cảm giác hạnh phúc hôn nhân?
Hình tượng này có chút quá nặng.
Chẳng qua đồ vật ngược lại là đồ tốt, nếu như ở bên trong tháp cũng có thể dùng, đưa ra đấu giá, coi như là những kẻ háo sắc ba tầng trên, còn không phải sẽ vì vật này mà tranh đoạt đến đầu rơi máu chảy?
Đáng tiếc chiếc nhẫn này chỉ có thể có hiệu lực ở ngoài tháp, điều này làm cho Bạch Vụ đối với nguyên lý Ký Linh, lại có chút hoang mang mới.
Mà lúc này đây, ở một chỗ khác hang động, vang lên thanh âm đá rơi xuống đất.
Ám hiệu do Lương Ngọc phát ra.
"Đi, đi nhanh lên, ít nhất phải tìm một chỗ gò đất để tránh mưa và chiến đấu, nơi này quá nhỏ hẹp."
Dương Chấn cũng không ngốc, tuy không biết Constantin vì sao biết thời gian trời mưa, nhưng trong nội tâm của gã cũng thầm đếm số, lúc này Lương Ngọc truyền đến cảnh báo, chỉ sợ là mưa a xít và Ác Đọa đều đã sắp đến.
Bầu không khí đột nhiên trở nên khẩn trương, Bạch Vụ gật gật đầu, ném chiếc nhẫn kia vào trong bọc hành lý của chính mình.
Cho đến hiện tại, hắn không cho rằng nữ nhân ở cái thế giới này có điều gì thú vị, nhưng chiếc nhẫn này, có lẽ sẽ có hữu ích đối với cảnh tượng trong tương lai.
Ba người động tác gọn gàng, rất nhanh liền rời khỏi hang động.
Lương Ngọc nhìn thấy ba người đều không có việc gì, thở ra một hơi, một khi tiếp nhận thiết lập còn có thể sống sót, gã liền khao khát được sống hơn bất cứ ai khác.
...
...
Mưa a xít giáng lâm, chất lỏng không màu và không mùi rơi xuống khu rừng nhiệt đới này.
Nếu như không có tin tức của Dương Chấn lúc trước, đồng thời không có Phổ Lôi Nhãn, Bạch Vụ sẽ thực sự nghĩ rằng đây là một cơn mưa bình thường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất