Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 84: Tất cả các lựa chọn

Chương 84: Tất cả các lựa chọn

Nói như vậy, y và Ngũ Cửu, có lẽ là người có chiến lực cao nhất mà ta biết cho đến bây giờ?
Thời gian không còn nhiều lắm, Đan Đức phiên bản Ác Đọa đang hoàn thành một loại giai đoạn chuyển biến nào đó.
Bạch Vụ cũng đang suy tư phá cục như thế nào.
Nhớ tới nhắc nhở của ghi chú, nơi này đã có người bố trí hai ngày trước, nhắc nhở tương tự cũng có tại bệnh viện tâm thần số 9.
Điều này làm cho Bạch Vụ rất nhanh nghĩ tới một sự kiện...bánh xe Roulette có thể trở lại cảnh tượng trước đó, cho dù là toạ độ đã vượt quá thời hạn hiệu lực ba ngày.
Nhưng cảnh tượng thứ nhất mình đi, cũng không được chỉ dẫn bởi bánh xe Roulette. Vì sao cũng sẽ gặp được môn đồ của Gia ẩn?
Là trùng hợp sao? Gia ẩn phảng phất như luôn quan sát chính mình.
Nhưng loại khả năng này trên thực tế là không tồn tại, dựa vào Phổ Lôi Nhãn, Bạch Vụ tự tin mình có thể có thể tránh được mọi sự theo dõi và điều khiển.
"Từ nội dung trong tập hồ sơ, Gia ẩn cũng không biết ta là ai, mục tiêu ban đầu của y có thể không phải là ta…chờ đã…người thứ nhất tiến vào bệnh viện tâm thần số 9...là Ngũ Cửu?"
Ngũ Cửu?
Giống như một tia sáng lướt qua tâm trí, Bạch Vụ sáng tỏ thông suốt.
Đúng vậy, trong những năm gần đây, chiến sĩ nổi danh nhất trong toàn bộ Tòa Tháp chính là Ngũ Cửu. Gia ẩn với tư cách là nhân loại, nếu như muốn huỷ diệt Tòa Tháp, liền tuyệt đối không thể đi vòng qua Ngũ Cửu.
Trong chớp nhoáng này, hắn chợt cảm thấy mọi thứ đang phát triển theo một chiều hướng thú vị.
"Thái độ của Gia ẩn đối với ta bây giờ không có vẻ gì là thù địch, càng giống như là muốn khảo nghiệm ta, thậm chí...lôi kéo ta?"
Đề mục này rất phiền.
Bởi vì mục đích của Gia ẩn không phải là làm khó chính mình, mà là đo đạc xem mình thuộc về loại hình nào.
Y đã tự nói cho mình tất cả các lựa chọn.
Hoặc là ai cũng không cứu, hoặc là cứu một người, hai người, hoặc là ba người trong đó. Dù sao thì làm như thế nào, mình cũng có thể rời khỏi nơi này.
Nhưng không có lựa chọn nào có thể nhảy ra khỏi tính kế của Gia ẩn.
Bạch Vụ thậm chí có thể nghĩ đến, trong cảnh tượng bánh xe Roulette kế tiếp, Gia ẩn sẽ lộ ra sắc mặt người chiến thắng, nói: "Chào người điều tra, ngươi đã đưa ra một lựa chọn thú vị nhưng không ngoài ý muốn."
Điều này quá làm cho Bạch Vụ buồn nôn. Cho nên hắn có chút sầu muộn, đến cùng nên lựa chọn như thế nào.
Từ quan điểm đạo đức, Dương Chấn đích xác đáng chết, nhưng nếu Dương Chấn cứ chết đi như vậy, vậy gã chính là lấy thân phận anh hùng chết đi.
Vào thời điểm mọi người nhớ đến gã, vẫn là một thợ mỏ lão luyện, tinh nhuệ bên trong lính đánh thuê, mà những thợ mỏ tầng dưới chót chết dưới tay gã, vẫn không thể mỉm cười dưới cửu tuyền.
Chỉ có chính nghĩa tư pháp mà Ngũ Cửu thờ phụng, mới có thể tiến hành các biện pháp trừng phạt thật sự đối với nhóm người Dương Chấn.
Vì vậy, câu hỏi đặt ra là, nếu như muốn cứu cả ba người Dương Chấn Tần Lâm Lương Ngọc, vậy sẽ không có biện pháp mang đi kẻ đáng thương trong rương.
Trong rương truyền đến thanh âm: "Đan Đức, là ngươi sao?"
Bạch Vụ mở rương ra, thứ giấu trong rương quả nhiên là một nhân loại, trông như chỉ mười bảy mười tám tuổi, tướng mạo rất phổ thông, chính là loại cảm giác cậu bé nhà hàng xóm kia, mặc dù mang theo khiếp ý, cũng lộ ra một cỗ khí tức ngây thơ thiện lương.
"Ngươi...ngươi là ai? Đan Đức đâu rồi? Gã ở nơi nào..."
Trong chớp mắt nhìn thấy thiếu niên này, Bạch Vụ nở một nụ cười ấm áp, hắn bỗng nhiên có đáp án.
Trước khi trả lời Đan Đức, trong lòng Bạch Vụ sửa sang lại một chút mạch suy nghĩ.
Đội trưởng rất có khả năng bị Gia ẩn để mắt tới.
Ba người Dương Chấn Tần Lâm Lương Ngọc, đều bị Gia ẩn lừa gạt dẫn tới khu vực này, Gia ẩn làm như thế nào để lừa gạt bọn họ, quá trình không trọng yếu.
Nhưng theo quy luật trao đổi vật chất, trên người ba người bọn họ nhất định cất giấu manh mối về Gia ẩn.
Cho nên ba người này phải sống sót.
Bạch Vụ cũng không muốn một mực ở vào bị động, ngẫu nhiên cũng phải chủ động phát động thế công, ngươi tới ta đi, quá trình mới có thú.
Chẳng qua kết hợp với tình huống lúc trước mà nói, cái gì mà thánh kinh trong bút ký của Đan Đức, rất có thể chỉ là để lừa gạt.
Phiến khu vực này không có bảo tàng gì, tất cả khu vực đều là dạ dày của Đan Đức phiên bản Ác Đọa, và thứ có giá trị nhất ở đây—— chính là chiếc nhẫn mà mình nhặt được kia.
Trước mắt chính mình nhất định phải xử lý manh mối cuối cùng trước, chính là Đan Đức phiên bản nhân loại.
Y đã trải qua bảy trăm năm này như thế nào? Hắn có biết bí mật của Gia ẩn không?
Ánh mắt của Bạch Vụ rơi vào trên người Đan Đức:
[ Trình tự thiên phú 42: Vô Tận Niết Bàn. chuỗi sức mạnh: cấp ba chín đoạn. Bảy trăm năm, y đã ở trong Toà Tháp vô số năm, nhưng lại chưa bao giờ nhìn thấy người sống.
Y chứng kiến Đan Đức lần lượt giết chết nhân loại, như thể đang đòi lại công đạo cho y, nhưng y cũng không vui vẻ, mà vì làm cho y vui vẻ, Đan Đức cùng không hề ngừng giết chóc. Bọn hắn là một đôi huynh đệ thân mật nhất lại là xa cách nhất.]
Ghi chú này hiếm khi nghiêm túc một lần.
Nhưng đoạn ghi chú này rất có ý tứ, Bạch Vụ đã biết đại khái tình cảnh của hai Đan Đức.
Đan Đức nhân loại ngây thơ thiện lương, sử dụng nội tạng của mình cứu sống Đan Đức phiên bản Ác Đọa.
Đan Đức phiên bản Ác Đọa ở dưới sự chỉ dẫn của Gia ẩn, làm mọi chuyện xấu, triệt để trở thành một kẻ săn mồi.
Nhưng làm cho người ta khó hiểu chính là, người sau săn giết nhân loại, chính là vì để cho người trước vui vẻ. Nhưng người sau càng làm như vậy, người trước càng không sung sướng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất