Chương 179: Không Trung Trinh Sát
Đùng! Đùng! Đùng!
Phía trên vùng bình nguyên bát ngát đỏ như máu, trống trận trầm thấp mà sục sôi giống như từng nhát trọng chùy, mỗi một tiếng trống đều làm cho nhiệt huyết lòng người sôi trào!
Trong tiếng trống trận, nhiều tiểu đội Ma Hồn mười người, thậm chí đại đội trăm người, giống như dòng suối nhỏ từ bốn phương tám hướng tụ tới, tụ hợp về phía quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người này.
Ma Hồn bách nhân tướng cô độc tiến lên, cũng theo dòng người từ bốn phương tám hướng hội tụ vào, cùng một chỗ hội tụ về phía quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người.
Có điều, Ma Hồn bách nhân tướng này nếu so với binh sĩ Ma Hồn khác thì hơi có chút khác biệt, phía sau của hắn có một tiểu Miêu nho nhỏ dễ thương đang theo sau.
Người này chính là Diệp Chân!
Sau khi biến ảo thành Ma Hồn bách nhân tướng, Diệp Chân phát hiện có lẽ hình thể của Ma Hồn bách nhân tướng không khác bản thân nhiều lắm, cho nên tiêu hao khi duy trì biến ảo vô cùng nhỏ.
Diệp Chân đánh giá một chút, lấy tu vi của hắn, mặc dù không làm nhiệm vụ gì cũng có thể dễ dàng duy trì biến ảo thành Ma Hồn bách nhân tướng ít nhất một ngày.
Phát hiện này làm cho Diệp Chân cuối cùng hướng đi theo chi quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người này.
Nhưng an trí Vân Dực Hổ tiểu Miêu thế nào cũng là một vấn đề.
Rời khỏi Diệp Chân quá xa thì sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khắp nơi trên chiến trường Ma Hồn đều là nguy cơ.
Nhưng quá gần Diệp Chân lại sợ bị Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người phát hiện, bị săn giết.
Sau khi cân nhắc kỹ lương, Diệp Chân quyết định để Vân Dực Hổ tiểu Miêu thi triển Bí thuật Càn Khôn Như Ý, thu nhỏ hình thể đến trình độ người vật vô hại, theo sát mình, một đường đi theo Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người.
Trưởng thành đến hiện tại, Diệp Chân sẽ không làm loại chuyện đánh cược vào vận khí.
Ý đồ lẫn vào Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người này của hắn là phi thường nguy hiểm. Nếu như còn mang Vân Dực Hổ tiểu Miêu theo trên người, thời khắc mấu chốt còn có thể dùng để thoát hiểm.
Dù sao tốc độ phi hành của Yêu Thú không phải võ giả có thể so sánh.
Vân Dực Hổ tiểu Miêu phi hành hết tốc lực, Hóa Linh cảnh võ giả bình thường cũng sẽ đuổi không kịp.
Diệp Chân đoán, nếu như hành động của hắn bị bại lộ, thời khắc mấu chốt cưỡi Vân Dực Hổ lên không, như vậy trong toàn bộ quân đoàn ngàn người, chỉ có đoàn trưởng của Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người mới có thể trên không trung đuổi theo Vân Dực Hổ.
Dựa vào bản nguyên kiếm mạch, thoát khỏi một người truy sát vẫn tương đối dễ dàng.
Đùng! Đùng! Đùng!
Tiếng trống trận vang lên, Diệp Chân đạp trên tiết tấu trống trận, từng bước một đuổi theo Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người.
Có lẽ bởi vì hình thể Vân Dực Hổ tiểu Miêu có phần nhỏ, hoặc có lẽ vì theo bên người Diệp Chân – một Ma Hồn bách nhân tướng, tiểu đội Ma Hồn mười người thậm chí là đại đội Ma Hồn trăm người đi ngang qua bên người Diệp Chân đều không có để ý tới Vân Dực Hổ tiểu Miêu.
Điều này cũng làm cho Diệp Chân hơi có chút yên tâm.
Giống như những binh sĩ Ma Hồn bình thường, mắt Diệp Chân nhìn thẳng nhìn về phía trước.
Đột nhiên, phù quang ba màu xán lạn, chậm rãi dâng lên trên bầu trời phương xa, giống như một hải đăng thật lâu không tắt ở xa xôi.
- Tín hiệu tập hợp lần thứ hai?
Diệp Chân có chút buồn bực, thời khắc mấu chốt này, Tam hoàng tử Chu Hỗn lại phát ra tín hiệu tập hợp lần thứ hai.
Dưới tình huống bình thường, Diệp Chân sẽ mau sớm tiến đến tụ hợp với võ giả Hắc Thủy quốc, nhưng mấy tức sau, Diệp Chân trực tiếp không thấy tín hiệu tập hợp ba màu trên bầu trời nữa.
Cho dù mười hai võ giả Hắc Thủy quốc hội tụ vào một chỗ, cũng chỉ có thể nhẹ nhõm đánh bại đại đội Ma Hồn trăm người.
Đừng nói gặp phải đại quân Ma Hồn vạn người, chỉ cần gặp phải quân đoàn Ma Hồn ngàn người cũng phải chạy trối chết.
Loại tình huống này, lấy được Ma Hồn Huyết Tinh cũng cực kỳ có hạn.
Nhưng nếu kế hoạch của Diệp Chân thành công, như vậy Ma Hồn Huyết Tinh mà Diệp Chân có khả năng thu hoạch được, quả thực khó có thể tính toán.
Tiếp tục kiên định đi theo Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người.
Tới gần.
Càng gần, khi cách Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người chỉ có mười mét, tim của Diệp Chân đã nhảy đến cổ họng.
Bước tiếp theo, hắn chỉ cần đi vào đoàn Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người, tìm một trí đứng đấy là sẽ thành công.
- Ma Hồn bách nhân tướng, binh lính của ngươi đâu?
Một Ma Hồn bách nhân tướng có bộ dáng không khác lắm với Diệp Chân, trước khi Diệp Chân bước vào quân trận ngoài ý muốn ngăn chặn Diệp Chân lại.
Tim của Diệp Chân trong nháy mắt như muốn ngừng đập.
Lúc trước, từng nhánh tiểu đội mười người, đại đội trăm người hội tụ nhập quân đều không có hỏi thăm tin tức gì.
- Tao ngộ cường địch, toàn bộ chiến tử!
- Toàn bộ chiến tử?
Thần sắc Ma Hồn bách nhân tướng đối diện lập tức trở nên túc sát.
- Theo như quân luật...
Tim Diệp Chân nháy mắt nhảy lên, quân luật hai mươi bốn trảm thời cổ đọc qua khi còn bé chưa có tu vi trong lúc vô tình chợt lóe lên trong lòng Diệp Chân.
- Bản bộ toàn bộ người chết trận, còn sót lại chủ tướng, mà lại chiến bại, chém!
- Đúng vậy, nhưng từ trên xuống dưới đại đội trăm người giáp trắng cũng bị ta chém giết toàn bộ!
Nhớ tới cổ quân luật, Diệp Chân vội vàng bổ sung một câu.
Quả nhiên, khí tức quanh người Ma Hồn bách nhân tướng quân kia lập tức biến mất.
- Đã không có bộ hạ, cho nên nhập vào đại đội thân vệ tướng quân, làm thân vệ cho tướng quân!
Lông tơ cả người Diệp Chân lần nữa dựng đứng.
Theo Chung trưởng lão nói, tướng quân quân đoàn ngàn người có được tu vi Hóa Linh cảnh đỉnh phong. Diệp Chân không biết, tướng quân quân đoàn ngàn người này có thể nhìn thấu mình biến ảo hay không?
Có điều, Diệp Chân không có lựa chọn khác!
Ma Hồn bách nhân tướng đối diện máy móc xoay người đi về phía trung tâm nhất của Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người, Diệp Chân chỉ có thể đuổi theo.
- Tướng quân, toàn bộ binh sĩ trực thuộc Ma Hồn bách nhân tướng này đã bỏ mình nhưng cũng toàn diệt quân địch, thuộc hạ nghĩ nên sung làm thân vệ!
Hành một quân lễ, Ma Hồn bách nhân tướng quân hướng về phía một Đại tướng thân cao hơn hai mét, khí thế kinh khủng dị thường, huyết quang quanh người cực thịnh, khuôn mặt hình vuông hồi báo.
- Chuẩn!
Tướng quân mặt vuông chỉ trả lời một chữ.
Ngay khi Diệp Chân dưới sự chỉ huy của Ma Hồn bách nhân tướng quân bước vào đại đội thân vệ sau lưng tướng quân mặt hình vuông thì tướng quân mặt hình vuông đột nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Vân Dực Hổ tiểu Miêu đi theo bên cạnh Diệp Chân.
Trong lòng Diệp Chân xiết chặt, vội vàng giải thích.
- Hồi bẩm tướng quân, đây là một con Vân Dực Hổ thuộc hạ thu phục được trên đường, có thể phi hành, có thể làm trinh sát trên không!
Lúc này, Diệp Chân cũng không kịp để ý Quân đoàn Ma hắc giáp Hồn ngàn người này đến cùng là tình huống gì, chỉ có thể kiên trì giải thích một câu.
Về phần một câu cuối cùng thì là Diệp Chân đột nhiên lóe lên linh quang trong lúc trả lời cho nên tùy cơ ứng biến thêm.
Trong quân đội không nuôi dưỡng phế vật, không thể nào vô duyên vô cớ mang một sủng vật.
Làm cho Diệp Chân kinh hãi chính là con mắt tướng quân quân đoàn hắc giáp ngàn người này sáng ngời.
- Có thể làm trinh sát trên không? Vậy lên không đi, trong vòng trăm dặm, có biến hóa gì, lập tức hồi báo.
Không nghi ngờ chút nào, Vân Dực Hổ tiểu Miêu tâm ý tương thông với Diệp Chân Xoay mình lên không.
Diệp Chân lại càng thêm kinh hãi, biểu hiện của tướng quân Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người giống như hắn phỏng đoán - trong quân đoàn Ma Hồn, địa càng cao, tu vi càng cao, trí tuệ cũng càng cao.
Đương nhiên, vẫn còn kém xa so với võ giả chân chính.
Ít nhất hắn không hỏi thăm Diệp Chân như thế nào thu phục được.
Khúc nhạc dạo ngắn này chỉ thoáng qua một cái đã không có ai để ý Diệp Chân. Cả nhánh quân đội, giống như một dòng lũ lớn, hút vào càng nhiều lực lượng, cuồn cuộn tiến về phía trước.
Mới đầu, Diệp Chân đi theo trong đại đội thân vệ giống như một đầu trâu xen lẫn trong bầy sói. Không hợp nhau, luôn cảm giác không cách nào hòa làm một thể với chi Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người này.
Sau khi Diệp Chân cẩn thận quan sát chưa tới nửa giờ, đã có thể bước cùng nhịp với Ma Hồn bách nhân tướng xung quanh, theo tiếng trống trận ngột ngạt mà sục sôi, bước ra một bước!
Oanh!
Trong nháy mắt đó Diệp Chân chỉ cảm thấy mình hòa thành một thể với Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người, hòa thành một thể với huyết khí Ma Hồn lăn lộn xung quanh Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người. Một loại cảm giác khó nói lên lời trào vào người hắn.
Tim đập nhanh hơn, tốc độ vận chuyển Linh Lực đang tăng nhanh, thân hình xoay mình nhẹ đi nhiều, toàn bộ Linh giác lấy huyết khí Ma Hồn lăn lộn xung quanh Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người làm biên giới, dọc theo đi ra ngoài.
Diệp Chân cảm giác mình dung nhập vào trong tập thể Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người này, chiến lực sẽ bị động tăng lên. Cụ thể tăng lên nhiều ít không biết, nhưng Diệp Chân rõ ràng cảm thấy trong trạng thái này, nếu gặp mặt Linh giả Nam Man Đạt Hải cũng có lòng tin chiến một trận.
Diệp Chân còn phát hiện, tu vi thập nhân tướng trong Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người đã tiêu thăng đến Hóa Linh cảnh nhất trọng. Trong đại đội trăm người, tu vi Ma Hồn thập nhân tướng vẫn chỉ là Dẫn Linh cảnh đỉnh phong.
Quân đoàn càng lớn, chiến lực binh lính dưới quyền càng mạnh!
- Rống!
Âm thanh của Vân Dực Hổ từ đỉnh đầu Diệp Chân truyền đến, cũng hấp dẫn ánh mắt của Quân đoàn Ma Hồn hắc giáp ngàn người, thậm chí, quân đoàn phía sau lần lượt xuất ra từng huyết sắc đại nỏ, hướng về Vân Dực Hổ tiểu Miêu trên không trung.
- Tướng quân, nó dò tình báo!
Diệp Chân gấp gáp rống lên một tiếng.
- Đây là trinh sát không trung bên ta, thu nỏ!
Đại tướng mặt vuông gào to một tiếng, huyết sắc đại nỏ phía sau lập tức được thu vào, nguy cơ của Vân Dực Hổ tiểu Miêu mới được giải trừ!
- Nói!
Đại tướng mặt vuông nói với Diệp Chân.
- Hồi tướng quân, phía trước bên phải tám mươi dặm có một chi quân đoàn giáp trắng vạn người đang hướng về bên ta, chưa tới nửa giờ sau sẽ chạm mặt quân ta!
Trong Quân đoàn ngàn người, binh sĩ Ma Hồn thông thường đều có tu vi Dẫn Linh cảnh sơ kỳ, một canh giờ hành quân trăm dặm là chuyện rất dễ dàng!
- Tướng quân, ba mươi dặm bên trái có bốn đại đội hắc giáp trăm người đang lảng vãng, đằng trước bên trái năm mươi dặm có một chi quân đội giáp trắng nhân số chừng ngàn người đang tiến lên!
Trước khi Đại tướng mặt hình vuông đưa ra quyết đoán, Diệp Chân vội vàng bổ sung một câu!
- Quân đoàn giáp trắng ngàn người?
Khí tức xơ xác từ trên mặt Đại tướng mặt hình vuông chợt lóe, đột nhiên phất tay.
- Nhanh hành quân sang bên trái ba mươi dặm, sau đó rẽ phải!
- Ma Hồn bách nhân tướng, chỉ huy không trung trinh sát tùy thời trinh sát, nếu có biến hóa, lập tức trở về báo, để thuận tiện trinh sát, ngươi có thể tùy ý hành động!
Câu nói này là Đại tướng mặt hình vuông nói với Diệp Chân, nhất là bốn chữ "Tùy ý hành động" sau cùng làm cho Diệp Chân lập tức đại hỉ.
Bốn chữ này, trong quân luật sâm nghiêm của quân đoàn, quả thực như bảo vật vô giá.
Đang khi nói chuyện, Đại tướng mặt hình vuông vung tay lên, một đoàn huyết quang rơi vào trên người Diệp Chân, Diệp Chân đoán đây có lẽ là một loại đánh dấu thân phận.
Bên trên huyết sắc đại địa, nhân số chi Quân đoàn này đã vượt qua hai ngàn Ma Hồn mặc hắc giáp, đổi phương hướng khác, hướng về bên trái cuồn cuộn mà lên, tiếng trống trận ngột ngạt mà sục sôi lại lần nữa vang lên!
Nhân số của chi Ma Hồn Hắc giáp quân đoàn này trước mắt chỉ có hai ngàn, gặp phải quân đoàn giáp trắng vạn người phía trước, khẳng định không đấu lại.
Nhưng đối mặt với quân đoàn giáp trắng ngàn người trước năm mươi dặm bên trái cũng không phải việc khó gì.
Nếu sau khi tụ tập với mấy chi đại đội trăm người bên trái, nhân số chi quân đoàn hắc giáp ngàn người này có thể vượt qua ba ngàn, binh lực gấp ba tập kích, tuyệt đối có thể chiến thắng chi quân đoàn bạch giáp chỉ có nhân số hơn ngàn người kia.
Một khi quân đoàn giáp trắng ngàn người bị diệt, Diệp Chân sẽ thu hoạch được rất nhiều Ma Hồn Huyết Tinh.
Có điều, những chuyện này cũng không phải thứ làm cho Diệp Chân hưng phấn nhất.
Làm cho Diệp Chân hưng phấn nhất là, ngoài trăm dặm ở bên trái, Diệp Chân phát hiện Đạt Hải đang lần theo mùi Vân Dực Hổ, cưỡi Thủy Hỏa Kim Viên truy đuổi đến đây!