Chương 185: Kiếm Nguyên Tông Lựa Chọn
- Nói, những người khác Kiếm Nguyên tông mai phục tại ở đâu?
Sau khi một chiêu bắt giữ Hầu Linh ngụy trang thành tảng đá màu máu, đầu ngón tay Diệp Chân phụt lên ra một đường Linh lực Kiếm chỉ, chỉ vào đầu Hầu Linh, quát hỏi.
- Lúc này , ta cũng không thời gian chơi với ngươi, trong ba hơi mà không nói, Hừ!
Linh lực Kiếm chỉ đầu ngón tay Diệp Chân khẽ động liền đâm phá trán Hầu Linh, máu tươi giàn giụa, chỉ cần Diệp Chân nguyện ý, trong chốc lát có thể xuyên thủng đầu Hầu Linh.
Không hề nghi ngờ, Hầu Linh mai phục tại nơi này nhất định nhằm vào Hắc Thủy quốc, nhất là võ giả Hắc Thủy quốc đang đại chiến cùng Ma Hồn bách nhân đội.
- Ba!
Con mắt Hầu Linh tràn đầy khiếp sợ, đến bây giờ, hắn đều còn có chút không tiếp thụ được, trong chớp nhoáng công phu, hắn dĩ nhiên bị bắt giữ?
- Hai!
Vẻ ác lạnh trong mắt Diệp Chân càng lớn.
- Ta. . . Chỉ được phái ra điều tra tình hình phụ cận. . .
Xùy!
Hầu Linh mà nói chỉ nói một nửa, Linh lực Kiếm chỉ đầu ngón tay Diệp Chân mình vọt, từ trán Hầu Linh đâm vào đi, đâm xuyên ra tới phía sau não, một tia đỏ trắng giao nhau trực tiếp bị Linh lực Kiếm chỉ mang ra ngoài.
Vẻ kinh ngạc hiện ra trong mắt Hầu Linh, con ngươi của hắn phóng đại, lập tức bỏ mình. Trong đôi mắt kinh hãi kia, không biết thống khổ hoặc hối hận. . ..
Hoặc hắn căn bản không nghĩ tới Diệp Chân sẽ tàn nhẫn như thế.
Diệp Chân không có thời gian khua môi múa mép đấu khẩu cùng Hầu Linh, đã hắn muốn kéo dài thời gian, chỉ có cho hắn lên đường.
Nếu Kiếm Nguyên tông thật muốn phục kích võ giả Hắc Thủy quốc, khẳng định đang ở gần đây, Diệp Chân nếu hơi có do dự, trăm phần trăm sẽ bị võ giả Kiếm Nguyên tông vây quanh.
Hơi trì hoãn một lần, có lẽ võ giả Kiếm Nguyên tông sẽ phát động tập kích.
Ngón tay khẽ động. Diệp Chân nhanh chóng lấy đi vòng tay trữ vật trên cổ tay Hầu Linh, cơ hồ là đồng thời tiếng hổ gầm cảnh báo của Vân Dực Hổ tiểu Miêu vang lên.
"Rống!"
Thân hình Diệp Chân trong nháy mắt bay lên trời, lăng không đứng bên cạnh Vân Dực Hổ tiểu Miêu. Ánh mắt như chim ưng nhìn ra chung quanh.
- Là Diệp sư huynh!
- Là Diệp Chân!
- Diệp Chân đến rồi!
Tiếng rống của Vân Dực Hổ tiểu Miêu để đám võ giả Hắc Thủy quốc đang khổ chiến cùng đại đội Ma Hồn vô cùng kinh hỉ. Chi Ma Hồn đại đội hai trăm người này để cho bọn họ giết cực kỳ vất vả.
- Đều thêm chút sức. Diệp Chân đến rồi!
Tam hoàng tử Chu Hỗn cũng rất kinh hỉ, nhiều thêm một người, áp lực mỗi một người bọn hắn gánh sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Nhưng trái trông mong phải trông chỉ nghe thấy tiếng hổ gầm của Vân Dực Hổ.
Nhưng không thấy Diệp Chân xuất hiện, tình thế chuyển biến tốt đẹp không thấy, chỉ thấy đã có nhiều người bị thương.
Trên bầu trời bên ngoài vài dặm, Diệp Chân cùng Vân Dực Hổ tiểu Miêu đứng lơ lửng trên không, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm vào mười một tên võ giả Kiếm Nguyên tông - người mặc áo choàng màu máu ngoài ba bốn dặm.
Diệp Chân dự đoán không sai, võ giả Kiếm Nguyên tông quả nhiên ở gần đây. Hơn nữa, tất cả đều giống như Hầu Linh, người mặc áo choàng màu máu ngụy trang tiếp cận.
Hôm nay nếu không phải Diệp Chân phát hiện trước đó, hậu quả, quả thực khó có thể đoán trước.
Thân hình Vân Dực Hổ cùng Diệp Chân đột nhiên xuất hiện trên không trung lại làm cho đám người Kiếm Nguyên tông mộng.
- Không nghĩ tới tiểu Miêu sủng vật Diệp Chân mang theo vậy mà là một đầu yêu phó!
Vân Dực Hổ đột nhiên biến lớn để đám người Kiếm Nguyên tông khiếp sợ không thôi. đồng thời, Hầu Linh bị Diệp Chân xử lý cũng bị bọn hắn phát hiện.
- Đại sư huynh, Hầu Linh bị tên hỗn đản này xử lý rồi!
- Đại sư huynh, chúng ta lên đi! Chúng ta nhiều người như vậy, còn không giết được một mình hắn sao?
- Đại sư huynh, ngươi nhanh hạ mệnh lệnh đi!
Thấy Diệp Chân, con mắt Trịnh Sảng liền trừng đến đỏ như máu, thấy Đại sư huynh Lữ Tự Hùng ngăn lại đám người, gấp gáp lên tiếng.
Thần sắc nội môn Đại đệ tử Kiếm Nguyên tông - Lữ Tự Hùng lạnh lùng, khóe miệng phát ra một chữ.
- Rút lui!
- Cái gì?
- Đại sư huynh, chẳng lẽ Hầu sư đệ chết vô ích? Chúng ta trơ mắt buông tha Diệp Chân trước chém giết Lữ Tòng Phi, sau vũ nhục sư môn, bây giờ lại giết Hầu sư đệ?
Trịnh Sảng gầm lên.
- Ta nói rút lui, đều điếc sao?!
Lữ Tự Hùng cũng rống giận, dẫn đầu lui về phía sau.
Phần đông đệ tử Kiếm Nguyên tông ngẩn ngơ, cũng chỉ có thể đuổi theo.
- Ta càng muốn giết Diệp Chân hơn các ngươi! Nhưng các ngươi không nên quên, trường mục đích chúng ta tới Ma Hồn chiến là chiếm lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ, không phải đến sống mái cùng Hắc Thủy quốc!
- Kế sách chúng ta phục kích đã bị khám phá, Tề Vân tông Diệp Chân lại trở về, nhân số ngang nhau với chúng ta, chúng ta bây giờ xông lên, sẽ trở thành mạng liều mạng cùng với Tề Vân tông!
Coi như tổng thể chiến lực chúng ta mạnh hơn võ giả Hắc Thủy quốc một bậc nửa bậc, có thể liều mạng chiến thắng, nhưng sau khi liều mạng, chúng ta còn có thể sống sót mấy người? Hai người, hay ba người?
- Nếu chỉ còn lại tầm hai ba người, chúng ta dựa vào cái gì đi đoạt Chiến Hồn Huyết Kỳ, dựa vào cái gì đi giả chém giết cùng võ giả Huyễn Thần đế quốc, Cổ An quốc?
- Còn xông lên? Các ngươi muốn triệt để chôn vùi cơ hội chúng ta chiếm lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ sao?
- Thù huynh đệ Lữ Tòng Phi của ta, thù Hầu sư đệ, chúng ta nhất định sẽ báo, nhưng không phải hiện tại!
Mang theo phần đông các sư huynh đệ rút lui, nội môn Đại đệ tử Kiếm Nguyên tông Lữ Tòng Phi một hồi răn dạy, giáo huấn mấy vị đệ tử Kiếm Nguyên tông không phục tâm phục khẩu phục, không còn một tia oán khí!
Không thể không nói, Kiếm Nguyên tông Đại đệ tử Lữ Tự Hùng đúng là nhân tài có tiến có thối, ngay cả Diệp Chân trên không trung cũng không thể không tán thưởng sự tỉnh táo của hắn.
Thời điểm Diệp Chân mới phát hiện mười một tên võ giả Kiếm Nguyên tông, âm thầm làm chuẩn bị xấu nhất.
Nếu võ giả Kiếm Nguyên tông dám xông lên, hắn sẽ không tiếc trả một cái giá lớn trực tiếp vận dụng Kiếm Mạch thần thông bản nguyên kiếm mạch, trước đánh giết mấy vị đệ tử Kiếm Nguyên tông, tranh thủ một chút thời gian cho võ giả Hắc Thủy quốc đang khổ chiến.
Thời điểm võ giả Hắc Thủy quốc giải quyết hết hai đại đội Ma Hồn bách nhân liền là thời điểm Kiếm Nguyên tông hủy diệt.
Nhưng ngoài ý muốn chính là, đệ tử Kiếm Nguyên tông vậy mà rút lui.
Cách làm này để Diệp Chân có chút ngạc nhiên.
Không thể không nói, cách làm này là cách làm thích hợp nhất trước mắt.
Bằng không, một trận chiến qua đi, bất luận ai thắng ai thua, chuyện chiếm lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ liền không còn là chuyện mà Kiếm Nguyên tông có thể xen vào.
Mặc dù nhân mã Kiếm Nguyên tông rút lui, nhưng Diệp Chân lại không dám phớt lờ, lăng không đứng trên trời. Xa xa chằm chằm vào đệ tử Kiếm Nguyên tông rút lui, thẳng đến khi bọn hắn biến mất trong tầm mắt, Diệp Chân mới thở dài một hơi.
- Hừ, chúng ta ở phía trước liều sống liều chết vì Ma Hồn Huyết Tinh. Ngươi lại đứng ở chỗ này tiêu diêu tự ngắm phong cảnh. Diệp Chân, ngươi có còn là người Hắc Thủy quốc hay không? Ngươi có còn lương tâm hay không?
Tiếng mắng chửi đột nhiên truyền đến từ sau lưng Diệp Chân.
Phần bụng mở một cái lỗ hổng lớn, Thường An bị thương không nhẹ chỉ vào Diệp Chân lăng đứng trên không trung tức giận mắng, bộ dáng oán khí mười phần, hận không thể mắng chết Diệp Chân!
Không chỉ có Thường An, ngay cả mấy vị võ giả Hắc Thủy quốc khác bao gồm cả Tam hoàng tử Chu Hỗn cũng oán khí mười phần!
Vốn Diệp Chân nhiều ngày như vậy không đến tập kết cũng đã cực kỳ khiến người tức giận.
Hôm nay thì… Bọn hắn ở bên kia bán mạng chém giết, Diệp Chân lại đứng ở nơi này nhàn nhã chắp tay, quá không ra gì.
- Thế nào, không phản đối đúng không? Đuối lý đúng không? Ngươi. . . .
- Thường An. Câm miệng!
Đại đệ tử Ly Thủy Tông Đông Uy gầm lên.
- Diệp Chân tuyệt đối không có khả năng cố ý đứng ở chỗ này khoanh tay đứng nhìn, hắn bây giờ bình an trở về là chuyện tốt!
- Diệp sư huynh. Ngươi những ngày gần đây, không có sao chứ?
Được Diệp Chân mấy lần cứu mạng, Hàn Thạch đối với Diệp Chân vẫn cực kỳ ủng hộ, bất quá bây giờ cũng không tiện mở miệng, bị Thường An thỉnh thoảng châm ngòi, đám người đều oán khí sâu nặng đối với Diệp Chân.
Diệp Chân lại hoàn toàn thất vọng.
Người như Thường An còn không có tư cách để Diệp Chân thất vọng.
Diệp Chân thất vọng là Tam hoàng tử Chu Hỗn.
Chuyện mà ngay cả Đông Uy Ly Thủy Tông cũng có thể nghĩ ra được, Tam hoàng tử
Chu Hỗn lại không nói một lời, gương mặt còn oán khí, cái này căn bản không phải một thủ lĩnh hợp cách.
Ngay cả Đại đệ tử Kiếm Nguyên tông Lữ Tự Hùng cũng không bằng.
- Mười một tên đệ tử Kiếm Nguyên tông mới vừa rút lui từ nơi này!
Diệp Chân nói ra một câu để sắc mặt mọi người kịch biến.
Tất cả võ giả ở đây đều là anh tài kiệt xuất của các đại tông môn, lời Diệp Chân vừa nói ra thì trong nháy mắt đã sáng tỏ tất cả.
Cũng liền nói, bọn hắn thiếu chút nữa bị võ giả Kiếm Nguyên tông phục kích.
Nhất là tình huống vừa rồi kia, nếu võ giả Kiếm Nguyên tông phục kích, hậu quả kia. ..
- Diệp huynh, là Thường An lỗ mãng. . .
- Hắn nói có mai phục liền có mai phục? Võ giả Kiếm Nguyên tông ở đâu, chúng ta thế nào một bóng người cũng không thấy? Có trời mới biết hắn có phải hay không lừa gạt chúng. . .
Thường An không nói lý lại làm Diệp Chân phát bực.
Khi hắn còn chưa nói ra hết lời, Kiếm Mạch thần thông trong cơ thể chấn động, linh lực trong đan điền khẽ chuyển, uy áp Dẫn Linh cảnh đỉnh phong không giống bình thường lập tức bạo phát ra, ánh mắt sâm lạnh, như đao kiếm phát ra dọa Thường An sợ đến nổi trong lòng chấn động, tiếng nói két một tiếng dừng lại.
- Chính các ngươi nhìn xem, đó là cái gì?
Diệp Chân tiện tay chỉ tảng đá lớn màu máu trên mặt đất.
Lúc trước Kiếm Nguyên tông Hầu Linh bị Diệp Chân xử lý vẫn lấy tư thế như cũ ngả xuống đất, cực kỳ giống một tảng đá lớn màu máu.
Có điều, huyết tương và não chảy ra ngoài vẫn để tảng đá lớn màu máu này nhìn qua có chút khác thường.
Nội môn Đại đệ tử Ly Thủy Tông - Đông Uy bước nhanh tiến lên, nháy mắt khi lật tảng đá lớn màu máu lên, đám người lập tức hít vào một ngụm khí lạnh.
- Hầu Linh!
- Kiếm Nguyên tông Hầu Linh!
- Thế nào cách chúng ta gần như thế?
- Bị ngươi giết?
Đông Uy trở lại hỏi.
- Không sai!
Diệp Chân nhẹ gật đầu.
- Có thể do không muốn cùng chúng ta liều mạng, sau khi bị ta phát hiện, người Kiếm Nguyên tông liền nhanh chóng rút lui!
Lần này, ngay cả Tam hoàng tử Chu Hỗn đang oán khí mười phần cũng chấn kinh.
Cái này… nếu không phải Diệp Chân phát hiện mai phục, để đệ tử Kiếm Nguyên tông tập sát rút lui, hậu quả kia. ..
Đông Uy nhướng mày, liền quát Thường An.
-"Thường An, còn không xin lỗi Diệp Chân! Nếu không phải Diệp Chân, chỉ sợ chúng ta đều sẽ bị Kiếm Nguyên tông mai phục giết chết rồi!
- Ta cũng đã nói Diệp sư huynh tuyệt đối không phải người như vậy, hiện tại, các ngươi thấy được chưa?
Hàn Thạch hưng phấn hừ một tiếng.
Võ giả khác vừa rồi còn oán khí đối với Diệp Chân đều có chút ngượng ngùng cúi đầu.
Ngẫm lại cũng thế, Diệp Chân thế nào lại là cái loại này khoanh tay đứng nhìn.
Thường An đã sớm có xung đột cùng Diệp Chân, lại không muốn chịu thua như vậy.
- Dựa vào cái gì nói xin lỗi hắn? Chúng ta ở chỗ này liều sống liều chết, một mình hắn trốn ở trong góc tăng cao tu vi, ta dựa vào cái gì xin lỗi người ích kỷ như vậy?
- Phải nói xin lỗi, cũng là hắn xin lỗi chúng ta!
Thường An nói một câu lập tức đánh thức mọi người ở đây, bọn hắn mới nhớ tới Diệp Chân vừa rồi lộ ra ba động Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, mới nghĩ đến Diệp Chân đột phá tu vi.
- Diệp sư huynh, ngươi đây cũng quá biến thái đi? Ngươi đột phá đến Dẫn Linh cảnh hậu kỳ mới hai tháng, thế mà lại đột phá tiếp?
Hàn Thạch cả kinh hô.
Lời Hàn Thạch vừa nói ra để mọi người tại đây đều biến sắc!
Tạo Hóa Chi Vương -