Tạo Hóa Chi Vương

Chương 190: Bảo Giáp Trung Phẩm

Chương 190: Bảo Giáp Trung Phẩm
Một kiện bảo giáp màu đen đang lẳng lặng treo trên giá quần áo.
Diệp Chân nhào tới từ xa.
Bảo giáp màu đen chắc được dệt thành từ da thú, sau khi được luyện khí sư tỉ mỉ rèn luyện, bảo giáp màu đen tràn đầy khí tức phù văn phong cách cổ xưa.
Khi nhìn thấy bảo giáp màu đen tràn đầy khí tức phù văn phong cách cổ xưa, Diệp Chân biết, đây là một kiện bảo giáp truyền thừa từ thời kỳ Thượng Cổ.
Lúc luyện khí sư thời kỳ Thượng Cổ luyện khí sẽ khắc phù văn, hoàn toàn khác xa với phong cách hiện tại, phù văn thời kỳ Thượng Cổ vô cùng đơn giản, càng có phong cách cổ xưa, phù văn hiện tại, phân loại cực nhỏ, cực phong phú.
Gỡ bảo giáp màu đen xuống, nắm chặt trong tay, Linh Lực trong cơ thể tràn vào bảo giáp màu đen!
Xoạt!
Một đạo quang hoa oánh oánh như vỏ trứng xuất hiện trước sau bảo giáp màu đen.
- Kèm theo thủ hộ linh quang, đây là trung phẩm bảo giáp?!
Diệp Chân vô cùng vui mừng, kinh hô.
Khi nhắc về bảo khí, bảo khí phòng ngự càng thêm trân quý so với bảo khí công kích.
Giống như Huyễn Thần tông được xưng tông môn đứng đầu toàn bộ Hắc Long Vực, đệ tử của bọn hắn, mỗi người đều có một kiện Hạ phẩm Bảo khí tính công kích.
Nhưng, cho dù nhân vật quan trọng như Bộ Trường Hiên cũng không có Hạ phẩm Bảo khí phòng ngự.
Có đôi khi, tung ra giá gấp hai ba lần một kiện Hạ phẩm Bảo khí công kích cũng không thể mua được Hạ phẩm Bảo khí phòng ngự. Vừa xuất hiện trên thị trường, sẽ bị người cướp sạch.
Bảo khí phòng ngự đáng giá đến mức nào, chỉ bấy nhiêu đã có thể thấy được.
Chớ nói chi một kiện bảo giáp phòng ngự trung phẩm.
Dù Hạ phẩm Bảo khí công kích hay phòng ngự, chỉ có thể tăng phúc cho chủ nhân có
Chân Nguyên hoặc Linh Lực một đến hai thành, không có tác dụng khác.
Nhưng trung phẩm Bảo khí không giống vậy.
Như Thanh Dực Thần Cung mà Diệp Chân cướp được trong tay Nam Man Linh giả Đạt Hải, có thể lấy Linh Lực ngưng thành mũi tên Linh Lực đả thương người.
Bảo giáp này có kèm theo thủ hộ linh quang, là tiêu chí của trung phẩm bảo giáp.
Nếu mặc vào người, thúc giục Linh Lực, trung phẩm bảo giáp sẽ tăng phúc hộ thể linh cương trong ngoài một vòng thủ hộ linh quang. Năng lực phòng ngự của hắn sẽ biến hóa theo mức độ Linh Lực đưa vào, vô cùng cường đại.
Bàn về giá trị chân chính, trung phẩm bảo giáp màu đen này còn quý giá hơn một chút so với Thanh Dực Thần Cung.
Trên giang hồ, bảo bối bảo mệnh đáng giá hơn so với bảo bối giết người càng.
- Hắc Phong?
Hắc Phong Giáp?
Diệp Chân cẩn thận lật xem một lượt, tìm được hai chữ nhỏ "Hắc Phong" bên trong bảo giáp màu đen.
Diệp Chân đoán, "Hắc Phong" này không phải danh tự của luyện khí sư, mà là danh tự của trung phẩm bảo giáp, bất kể danh tự của ai, danh tự trung phẩm bảo giáp màu đen gọi là Hắc Phong bảo giáp.
Hắc Phong bảo giáp là bảo bối bảo mệnh, đã lấy được thì muốn lập tức mặc vào, có trời mới biết Diệp Chân sẽ gặp chuyện gì nguy hiểm trong này.
Diệp Chân lập tức bỏ đi áo ngoài, định mặc vào.
Xoạt!
Một bên khác trên cửa điện bất ngờ lộ ra huyết quang, một bóng người khôi ngô dị thường lập tức tiến vào.
Lúc huyết quang trên cửa điện sáng lên, Diệp Chân đã kịp phản ứng là chuyện gì xảy ra.
Diệp Chân dùng tốc độ nhanh nhất của mình mặc vào Hắc Phong bảo giáp, cho tới khi người nọ bước vào, áo ngoài của Diệp Chân đều chưa kịp mặc vào, trực tiếp rất vừa vặn!
- Diệp Chân của Tề Vân tông?
- Bảo giáp?
- Hừ, ta khuyên ngươi, nên ngoan ngoãn cởi bảo giáp ra giao cho ta!
Người tới không vội vàng tấn công, lui lại mấy bước, thối lui đến nơi có đường hầm vận chuyển của gian phòng này, ngăn chặn con đường của Diệp Chân, rồi mới dùng một loại âm thanh như sấm rền quát.
Người tới có thể trực tiếp gọi ra tên Diệp Chân, cũng không quá kỳ lạ.
Ngày ấy lúc mới tới Ma Hồn Sơn, Diệp Chân bất ngờ ra tay thu thập Trịnh Sảng khiến cho võ giả năm nước đều biết về hắn.
- Nhân Hùng Tra Hải?
Thấy rõ diện mạo người vừa tới, ánh mắt Diệp Chân nhắm lại.
Nhân Hùng Tra Hải này, người cũng như tên, thân hình vô cùng khôi ngô, khỏi cần phải nói, hai cánh tay đều có cơ bắp hơn Diệp Chân, có điều, lớn lên khôi ngô, thực lực cũng vô vùng mạnh.
Nhưng quan trọng, tên Nhân Hùng Tra Hải này là đệ nhất cao thủ đến từ nội môn Huyền Tông của Cổ An quốc, Thất trưởng lão Chung Ly đã tận lực dặn dò thực lực hắn phi thường cường đại, không được trêu chọc.
Có điều, Chung trưởng lão dặn dò Diệp Chân gặp phải Lục Chỉ Ưng Ma La Kinh Thiên có thể tránh bao xa liền tránh, cũng dám cứng ngạnh kháng, đừng nói Nhân Hùng Tra Hải này.
- Hừ, biết danh hào của ta, ta cũng không làm khó ngươi! Cởi bảo giáp màu đen giao cho ta, ta cho ngươi rời đi!
Âm thanh Nhân Hùng Tra Hải như sấm rền vang lên.
- Danh hào, mặc dù ta còn chưa gặp người nào xưng ra danh hào khiến ta sợ hãi, có điều, ta khuyên ngươi, thừa dịp ta chưa nổi giận, mau chóng rời đi, bằng không....
Diệp Chân chẳng những không cởi, ngược lại chậm rãi một mặc vào áo ngoài, khiến cho con ngươi của Nhân Hùng Tra Hải đột nhiên co rụt lại.
- Rất tốt, ngươi đã trả lời như vậy, kỳ thật ta càng ưa thích! Đối với việc thu hoạch mà không chiến đấu, ta càng ưa thích việc dùng hai tay đoạt được!
- Rống!
Một tiếng như âm thanh thú rống từ trong miệng Nhân Hùng Tra Hải tuôn ra, thân hình Nhân Hùng Tra Hải thoắt một cái, như mãnh hổ xuống núi, xông về Diệp Chân.
Tuy thân hình Nhân Hùng Tra Hải vô cùng vụng về, nhưng hành động, lại vô cùng nhanh nhẹn.
- Không được!
Thấy Nhân Hùng Tra Hải rất nhanh đã lao đến, bỗng nhiên Diệp Chân nhớ tới Chung trưởng lão còn có giao phó khá, nếu tao ngộ Nhân Hùng Tra Hải, tuyệt đối không thể đánh cận chiến với Nhân Hùng Tra Hải!
Mà giờ khắc này, gian phòng này rộng không quá ba mươi mét, rất thích hợp cho Nhân Hùng Tra Hải phát huy!
- Rống, Hùng Vương Tê Sơn!
Linh Lực màu vàng đất bùng lên quanh người Nhân Hùng Tra Hải, hai tay mở ra, từng đạo Linh Lực vờn quanh như Bạo Hùng xé về hướng Diệp Chân, những nơi hai tay này đi qua, không khí đều bị áp bách rung động cạc cạc!
Không chút do dự, Diệp Chân nghênh tiếp bằng một kiếm Phong Quyển Tàn Vân!
Tốc độ của Nhân Hùng Tra Hải cực nhanh, Diệp Chân vừa mới xuất kiếm, gió lốc kiếm vòng còn chưa kịp hình thành, hai tay của Nhân Hùng Tra Hải đã chụp được phía trên Thiên Tinh Kiếm của Diệp Chân.
Trực tiếp đánh tan gió lốc kiếm quang mà Diệp Chân chưa ngưng tụ thành, Thiên Tinh Kiếm trong tay Diệp Chân, như bị vật nặng trăm vạn cân tập kích, thiếu một chút rời tay văng ra ngoài.
Nhưng xem như không có đánh bay, tay phải Diệp Chân cầm kiếm bị cào rách tả tơi chảy máu, toàn bộ cánh tay phải rất chật vật không chịu nổi. Càng làm cho Diệp Chân khiếp sợ là, ngay cả Thiên Tinh Kiếm cũng xuất hiện một vết rạn nứt.
Từ trong mắt Diệp Chân lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Thể tu!
- Lại là thể tu!
Cho đến khi tự mình giao thủ với Nhân Hùng Tra Hải, Diệp Chân mới hiểu được Tra Hải khủng bố như thế nào.
Nghe nói, từ khi võ đạo bắt đầu, chia làm hai phái, theo thứ tự là Linh tu và Thể tu!
Linh tu chính là đám người Diệp Chân chủ yếu dựa vào phương pháp tu luyện tăng lên Linh Lực, dựa vào tăng trưởng tu vi tăng lên tốc độ.
Mà Thể tu lại cực kỳ thịnh hành ở thời kỳ Thượng Cổ,.
Đại năng thời kỳ Thượng Cổ, hình như tất cả đều là thể tu. Nghe nói, tu vi thể tu cường đại, có thể một quyền oanh bạo một vị Linh tu.
Nhưng thể tu tuy mạnh, nhưng tu luyện, lại cực kỳ không dễ, tiêu hao rất nhiều.
Nếu tu vi ngang nhau, thể tu tiêu hao tài nguyên gấp mấy lần linh tu thậm chí mấy chục lần.
Thời kỳ Thượng Cổ, linh dược như đất, thiên tài địa bảo như cỏ, tài nguyên tu luyện vô cùng dồi dào, cho nên thể tu thịnh hành. Nhưng sau mấy vạn năm truyền thừa tu luyện, thiên tài địa bảo đã cực độ khan hiếm.
Công pháp thể tu nghe nói đại phái còn một ít truyền thừa, nhưng cực ít người tu luyện, không có nhiều tài nguyên như vậy.
Cho nên, bây giờ, thể tu là một con đường cực kỳ gian nan, gần như không thấy ai tu luyện.
Nhưng trước mắt Nhân Hùng Tra Hải này, chính là thể tu.
- Hừ, biết sự lợi hại của ta rồi à? Nếu như bây giờ ngươi cởi bảo giáp màu đen này giao cho ta, lời mới vừa rồi của ta vẫn còn có hiệu lực!
Nhân Hùng Tra Hải quát.
Ngoài miệng thì nói thế nhưng Nhân Hùng Tra Hải lại lần nữa nhanh như tia chớp đánh về phía Diệp Chân, tốc độ bộc phát kia, so với tốc độ Truy Tinh Bộ Trực Bộ của Diệp Chân còn nhanh hơn chút ít.
Ở trong cự ly ngắn, nhất là ở trong không gian hẹp, thể tu ưu thế quá lớn.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Mỗi một quyền của Nhân Hùng Tra Hải đều như núi cao đánh xuống, khiến cho huyết khí Diệp Chân sôi trào.
Mỗi một lần, Phong Vân kiếm pháp của Diệp Chân còn chưa thi triển ra, sẽ như hình với bóng vỗ tán một chưởng của Nhân Hùng Tra Hải.
Chủ yếu là do Diệp Chân nhất thời chủ quan để cho Nhân Hùng Tra Hải tới gần, chỉ cần để Nhân Hùng Tra Hải cận thân mười mét, hắn sẽ giống như giòi trong xương, không thể thoát khỏi.
Nếu khoảng cách vượt qua mười lăm mét, Diệp Chân không cách nào chém giết hắn, cũng sẽ không giống hiện tại bị Tra Hải đè đánh.
Mà Nhân Hùng Tra Hải cũng phi thường rõ ràng điểm mạnh bản thân, cho nên cố ý duy trì loại ưu thế này.
- Hừ, Diệp Chân, nói cho ngươi biết, trong vòng mười thước, Lục Chỉ Ưng Ma La Kinh Thiên cũng phải thua! Ta khuyên ngươi, vẫn ngoan ngoãn dâng lên bảo giáp, ta có thể tha cho ngươi một mạng!
Chiếm thế thượng phong, Nhân Hùng Tra Hải cực kỳ đắc ý.
- Nằm mơ!
- Muốn chết!
Nghe được Diệp Chân trả lời, Nhân Hùng Tra Hải giận tím mặt, tốc độ thân hình xoay mình tăng lên, linh quang màu vàng đất quanh người bùng lên, bỗng nhiên huyễn ra năm bóng người, năm bóng người đồng thời lóe lên, như Bạo Hùng đánh về phía Diệp Chân.
- Ngũ Hùng Hám Địa!
Một chiêu này, chính là tuyệt kỹ thành danh của Nhân Hùng Tra Hải, năm bóng người, hư hư thật thật, làm cho người khác không thể tránh né, cuối cùng hợp năm làm một, hóa thành một kích trí mạng, khiến cho địch nhân chỉ có thể đón đỡ.
Một chiêu này, nếu đối chiến, xem như Diệp Chân có Hắc Phong bảo giáp hộ thân, cũng phải đứt gãy xương cốt.
Đây là ưu thế của thể tu, ngoại trừ yếu thế Linh Lực bản thân, ưu thế lớn nhất của bọn hắn chính là cự lực mấy chục vạn cân thậm chí mấy chục vạn cân.
Dưới một kích này, dù Linh Lực ngươi mạnh hơn nữa, cũng phải đứt gãy xương cốt, thậm chí cốt nhục thành bùn!
- Diệp Chân, chết đi cho ta!
Khi Tra Hải gào thét, Diệp Chân bổ ra một kiếm.
Như bình thường, kiếm thế Diệp Chân chưa hoàn toàn ngưng tụ, Tra Hải chớp nhoáng một cái, một chưởng vỗ lên, định đập tan kiếm thế của Diệp Chân.
Lần này, cũng giống như vậy!
Xoay mình, một vòng hàn ý nồng đậm, đột nhiên bay lên.
Hàn ý chi đậm đặc chi liệt này, ngay cả Nhân Hùng Tra Hải huyết khí tràn đầy đến cực hạn sớm đã nóng lạnh bất xâm cũng rùng mình một cái!
Ầm!
Quyền kiếm tương giao, ánh sáng màu xám sẫm bất ngờ bộc phát ra, trong chốc lát, nhiệt độ toàn bộ đại điện giảm mạnh, thở ra liền kết sương!
Hàn Băng Sát Khí!
Bí kỹ Linh Lực Hàn Băng Sát Khí của Diệp Chân!
Xoạt!
Thiên Tinh Kiếm của Diệp Chân rời tay bay ra ngoài, nhưng, toàn thân Nhân Hùng Tra Hải, cũng trong nháy mắt xuất hiện một lớp bụi băng sương mịt mờ!
- A...
- Đây là lực lượng gì, tay của ta!
Nhân Hùng Tra Hải đánh đến Thiên Tinh Kiếm trên tay phải của Diệp Chân, trực tiếp đông cứng, thậm chí bàn tay vẫn còn duy trì tư thế đánh ra, lại không cách nào thay đổi!
Linh Lực màu vàng đất bàng bạc tại lóe lên trên người Nhân Hùng Tra Hải, như thủy triều tuôn về cánh tay phải.
- Hiện tại, ta nên giết ngươi!
Trên đầu ngón tay Diệp Chân phun ra một đạo Hàn Băng Sát Khí, nhanh như tia chớp bổ về phía Nhân Hùng Tra Hải!
Nhân Hùng Tra Hải hoảng hốt!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất