Chương 195: Cướp Cờ
-----
Huyết quang lấp lóe, một tên võ giả đã xuất hiện ở bên trong soái điện.
- Lữ Tự Hùng?
- Đại đệ tử nội môn Kiếm Nguyên tông - Lữ Tự Hùng!
Trong nháy mắt nhìn rõ diện mạo tên võ giả tiến vào soái điện, một tia mừng rỡ hiếm thấy đột nhiên xuất hiện trên khoé miệng Diệp Chân.
Đồng thời, ngón tay Diệp Chân có chút buông lỏng!
Hưu!
Âm thanh xé gió của Thanh Dực linh tiễn vang vọng như muốn xé rách màng tai, không khí bị phá ra giống như một đạo sóng nước lăn lộn đến trước trán Lữ Tự
Hùng, mũi tên lập tức lao đến.
Trước khi bị Thanh Dực linh tiễn bắn nổ đầu, một chùm linh quang nồng hậu dày đặc xuất hiện từ toàn thân Lữ Tự Hùng. Diệp Chân chợt nhận ra, đây là linh quang hộ thể đặc biệt của linh phù hộ thể, hơn nữa còn là linh phù hộ thể có phẩm giai không thấp.
Ít nhất là linh phù hộ thể này có thể ngăn cản một kích dùng toàn lực của võ giả
Dẫn Linh cảnh.
Có điều, linh phù hộ thể có thể ngăn cản một kích dùng toàn lực của võ giả Dẫn Linh cảnh ở trước mặt Thanh Dực linh tiễn cũng tựa như giấy, nháy mắt đã bị xé rách.
Nhưng mà, hộ thể linh quang của linh phù hộ thể này lại cản trở Thanh Dực linh tiễn chỉ trong thời gian nháy mắt để Lữ Tự Hùng vừa mới bước vào soái điện có cơ
hội theo bản năng làm ra phản ứng.
Đây là một loại phản ứng theo bản năng của thân thể lúc võ giả đối mặt với nguy hiểm trí mạng.
Đan điền co rụt lại, Linh Lực hộ thể đột nhiên tuôn trào, mà đầu cũng bỗng nhiên lệch qua.
Chỉ là một cái nghiêng đầu này đã cứu được một mạng của Lữ Tự Hùng.
Thanh Dực linh tiễn bị linh quang của linh phù hộ thể cản trở một chút, chém lỗ tai của Lữ Tự Hùng bay đi.
Những nơi Thanh Dực linh tiễn đi qua, không khí đều như sóng nước, đồng thời bị phá ra, nói chi lỗ tai Lữ Tự Hùng.
Xoẹt!
Thanh Dực linh tiễn trực tiếp cắt tai phải của Lữ Tự Hùng mang đi, toàn bộ não phải, từng mạch máu sâu xuất hiện, xương đầu trắng xóa có thể nhìn thấy rõ ràng.
Lúc này, Lữ Tự Hùng mới phát ra một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa, linh cương hộ thể quanh người trong nháy mắt sáng chói đến cực điểm.
- Diệp Chân!
Khi nhìn thấy rõ ràng người tập kích hắn là ai, khoé mắt Lữ Tự Hùng muốn nứt ra.
Lúc này, Diệp Chân thất thủ một mũi tên đã bước ra một bước. Tay phải cầm Thiên Tinh Kiếm bắn ra Phong Vân Kiếm Cương, tay trái là Chân Nguyên Kiếm Chỉ dài bảy tám trượng, do Hàn Băng Sát Khí ngưng tụ thành hướng về phía đầu Lữ Tự Hùng chém xuống.
Lữ Tự Hùng tránh cũng không thể tránh, chỉ có thể đón đỡ.
Chỉ là, nhiệt độ bên trong soái điện giảm đột ngột và Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân phát ra hàn ý khủng bố để hắn có một loại bất an không rõ.
Nhưng mà, hắn không có lựa chọn khác.
Ai bảo hắn tiến đến soái điện đã đánh mất tiên cơ, tạo cho Diệp Chân tiên cơ!
Kiếm quang đột khởi, mơ hồ còn có ánh sáng lóng lánh màu xanh dương hiện lên, một đầu kiếm ảnh hình rồng do kiếm quang tạo thành mãnh liệt hướng về phía Phong Vân kiếm cương của Diệp Chân.
Chiêu thức Long Sĩ Đầu của Long Lánh kiếm pháp - đây là sát chiêu bên trong Long Lánh kiếm pháp của Kiếm Nguyên tông mà Lữ Tự Hùng luyện được, cũng là chiêu có uy lực lớn nhất và là chiêu đúng ý hắn nhất!
Ầm!
Phong Vân kim cương và kiếm ảnh hình rồng đồng thời phá không, gần như là cùng lúc, vỏ kiếm trong tay Lữ Tự Hùng bỗng nhiên giương lên, Linh Lực thoát ra ngăn lại hàn băng kinh người từ Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân.
Trong nháy mắt ngăn cản được đó, thần sắc Lữ Tự Hùng bỗng nhiên biến đổi!
Diệp Chân cười lạnh, có thể ngăn lại Phong Vân kiếm cương của hắn, cũng coi như
Lữ Tự Hùng có bản lĩnh, có điều, Diệp Chân vì tốc chiến tốc thắng, Hàn Băng Sát Khí ngưng tụ thành Chân Nguyên Kiếm Chỉ, mới là đòn sát thủ của hắn.
Hắn muốn dùng hàn khí đông tận xương tuỷ nửa người bên trái của Lữ Tự Hùng khiến cho đối phương mất linh động, trong nháy mắt, quanh người Lữ Tự Hùng có bàng bạc Linh Lực đối kháng với với hàn khí nửa người bên trái, nhưng một đạo kiếm quang nhanh như cầu vồng đột nhiên chém tới!
- Không...
Lữ Tự Hùng hoảng sợ thét chói tai, khi đầu hắn bay lên, ánh mắt hắn vẫn còn ngẩn ngơ, cứ như vậy chết đi.
- Rống!
Tiểu Miêu Vân Dực Hổ bất mãn bổ hào vào Diệp Chân rống một tiếng, đang kháng nghị Diệp Chân ăn mảnh, có hành vi không cho nó làm việc.
- Có cơ hội cho ngươi làm việc này!
Động tác mau lẹ, đại đệ tử nội môn Lữ Tử Hùng của Kiếm Nguyên tông đã bị Diệp Chân xử lý.
Lữ Tự Hùng này cũng coi như bất phàm, có thể chạy trốn dưới Thanh Dực Thần Cung cũng không nói, ở tình huống xấu nhất mà có thể cùng Diệp Chân liều mạng tiếp vài chiêu.
Có điều, so với Lục Chỉ Ưng Ma La Kinh Thiên và Nhân Hùng Tra Hải, Lữ Tự Hùng vẫn kém một chút.
Đã có vết xe đổ của Lữ Tự Hùng, Diệp Chân càng thêm cẩn thận, mở Thanh dực Thần Cung một nửa, hắn hết sức chăm chú, huyết quang hiển hiện, chỉ cần bóng người xuất hiện trong nháy mắt đều sẽ bị Thanh Dực linh tiễn bắn chết.
Có người thậm chí ngay cả bộ dáng của Diệp Chân ra sao cũng không thấy rõ thì đã bị Diệp Chân dùng Thanh Dực Thần Cung bắn chết.
Chỉ dùng công phu trong chốc lát lại có hai đệ tử Huyễn Thần tông, một tên đệ tử của Kiếm Nguyên tông, hai tên đệ tử Huyền Tông của Cổ An quốc, còn có một tên
Linh giả Nam Man trước sau tiến vào soái điện đều bị Diệp Chân bắn chết từng người.
Có một lần, trước sau chỉ trong hai hơi thở đã có hai võ giả tiến vào, nếu người thứ ba tiến vào nữa, Diệp Chân cần phải vận dụng bản nguyên kiếm mạch của Kiếm Mạch thần thông.
Ngắn ngủi trong trăm hơi thở, toàn bộ soái điện như giống như biến thành một lò sát sinh, huyết tinh ngập trời.
Diệp Chân cũng không thoát khỏi cảnh lại phải ăn vào hai viên Cửu Chuyển linh đan để khôi phục Linh Lực đã bị tiêu hao quá độ.
Thanh Dực Thần Cung lợi hại thì lợi hại thật, nhưng phải tiêu hao quá nhiều.
Diệp Chân đã đột phá đến tu vi Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, nhưng mà chỉ xuất liên tục mười mấy mũi tên mà Linh Lực trong đan đã muốn cạn kiệt.
Xoạt!
Bên trong soái điện, huyết quang lần nữa thoáng hiện.
Gần như là đồng thời, Thanh Dực Thần Cung nửa mở đã bị Diệp Chân kéo ra.
Thân ảnh Nhân Hùng Tra Hải dị thường khôi ngô từ trong huyết quang dần dần hiện ra, chỉ là, cánh tay trái của Nhân Hùng Tra Hải giờ phút này lại thiếu đi một nửa, nó đã đứt từ khuỷu tay, ẩn ẩn còn có vết máu lộ ra!
Nháy mắt tiến vào soái điện, mũi Tra Hải mãnh liệt hít một hơi.
Mùi máu tươi thật nồng đậm!
Lấy kinh nghiệm của hắn, nếu không chết mấy chục người, không thể nào mùi máu tươi lại nồng đậm như vậy.
Chỉ trong một thời gian ngắn, thần kinh của Nhân Hùng Tra Hải liền căng thẳng đến cực hạn!
Băng!
Thanh âm dây cung chấn động nhè nhẹ, cơ bắp cả người Nhân Hùng Tra Hải lập tức trở nên căng cứng, dưới sự thúc giục pháp môn thể nhục thể đặc thù của hắn, lực lượng cả người đang vận sức chờ phát động.
Hưu!
Cơ hồ là đồng thời, tiếng Thanh Dực linh tiễn xé gió vang dội bay đến.
Bên trên Thanh Dực linh tiễn phát tán ra khí thế kinh người, Nhân Hùng Tra Hải giống như lò xo nhảy lên, theo bản năng làm ra động tác lẩn tránh, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, chỉ cần dây cung có động tĩnh thì Nhân Hùng Tra Hải đã bắt đầu né tránh!
Nhưng mà Thanh Dực linh tiễn có tốc độ quá nhanh!
Nhân Hùng Tra Hải này vô cùng cảnh giác, nhưng cũng chỉ để hắn tránh bị trúng nổ đầu nguy hiểm của Thanh Dực linh tiễn!
Phốc!
Âm thanh Thanh Dực linh tiễn đâm vào thịt và âm thanh rợn người đồng thời vang lên.
Diệp Chân lại bị nhục thể cường hoành của Nhân Hùng Tra Hải làm cho cả kinh.
Dưới một mũi tên của Thanh Dực linh tiễn lại không làm cho bả vai Nhân Hùng Tra Hải nổ nát, chỉ đem bả vai đó xuyên thủng một lỗ nhỏ chừng ngón cái mà thôi!
Nhưng mà, Thanh Dực linh tiễn có uy lực cường đại, cũng đánh Nhân Hùng Tra Hải bay ngược ra sau.
Trong nháy mắt bay ngược lên kia, Nhân Hùng Tra Hải cuối cùng cũng đã thấy rõ người tập kích hắn là ai.
- Diệp Chân?
Trong chốc lát, thần sắc của Nhân Hùng Tra Hải giống như đã gặp quỷ trở nên co quắp, con ngươi co rụt lại. Trước khi rơi xuống đất, cánh tay phải bỗng nhiên khẽ chống xuống bắn ra, cả người giống như tên nỏ dựng lên.
Xoạt!
Loé lên một cái, Nhân Hùng Tra Hải đã vọt vào đường hầm vận chuyển của soái điện, trong nháy mắt đã biến mất.
Diệp Chân vừa mới bước ra một bước chuẩn bị thừa cơ xử lý Nhân Hùng Tra Hải kia, thần sắc đột nhiên khẽ giật mình!
Khá lắm, Nhân Hùng Tra Hải lại đã trốn mất!
Đây là võ giả đầu tiên có thể ở chạy trốn dưới Thanh Dực Thần Cung, cũng là võ giả đầu tiên có thể thành công chạy trốn từ soái điện.
- Thể tu nhục thân quả nhiên cường đại mà!
Nhớ tới Nhân Hùng Tra Hải bị trúng một mũi tên của Thanh Dực linh tiễn mà nơi bả vai chỉ có thể phá vỡ một lỗ nhỏ, lực phòng ngự thế này thật sự quá mức khủng bố.
Diệp Chân hiểu rõ cũng chính là vừa lúc hắn có Hàn Băng Sát Khí sẽ có thể khắc chế Nhân Hùng Tra Hải, bằng không, ở không gian chật hẹp có lợi cho thể tu thi triển thế này, ai thắng ai thua còn chưa nhất định đâu.
- Mẹ nó, lại là tên biến thái này....
Trên ranh giới giữa sinh tử, Nhân Hùng Tra Hải vừa chạy ra, từng ngụm từng ngụm thở ra nặng nề, một tia sợ hãi không cầm được hiện lên trên gương mặt.
Nửa cánh tay trái kia chính là vào nửa trước canh giờ lúc cùng Diệp Chân giao thủ mà trúng Hàn Băng Sát Khí, hắn không thể không tự tay chặt bỏ nó.
Hàn Băng Sát Khí quá kinh khủng, khủng bố đến mức Nhân Hùng Tra Hải thấy Diệp Chân giống như đã gặp quỷ chạy trốn.
- Xem ra, lần này, Chiến Hồn Huyết Kỳ không có phần của chúng ta rồi! Có điều, chỉ cần không cho Huyễn Thần đế quốc đoạt được là đã rất may...
Đột nhiên, trên mặt của Nhân Hùng Tra Hải lại hiện lên vẻ tươi cười.
- Không biết, Huyễn Thần tông Lục Chỉ Ưng Ma và Diệp Chân gặp mặt sẽ có kết quả như thế nào đây nhỉ...
Nhân Hùng Tra Hải chỉ sợ có nằm mơ cũng chẳng ngờ được Lục Chỉ Ưng Ma La Kinh Thiên sớm đã bị Diệp Chân xử lý!
Soái điện có Chiến Hồn Huyết Kỳ này, Nhân Hùng Tra Hải cũng không dám tiến vào, nhưng mà võ giả ở các quốc gia khác lại cứ một người nối tiếp một người vọt vào.
Chiến Hồn Huyết Kỳ không bị thu lấy, bọn hắn dĩ nhiên là muốn đụng vào một chút.
Nhưng mà chờ đợi bọn hắn lại là một tiễn của trung phẩm Bảo khí Thanh Dực Thần Cung bắn ra Thanh Dực linh tiễn thôi.
Sau đó trong một phút đồng hồ, Diệp Chân đã xử lý võ giả năm nước, vượt qua hai mươi người!
Ở bên trong này, người Nam Man bộ chiếm đại đa số.
Nam Man bộ Nam Man Linh giả săn bắt số lượng Ma Hồn Huyết Tinh mạnh nhất, cho nên cơ hồ tất cả Nam Man Linh giả đều có Ma Hồn Huyết Tinh của thiên nhân tướng để mở ra trận pháp truyền tống.
Trước trước sau sau, gần như chỉ ở trong soái điện này, Nam Man Linh giả chết trong tay của Diệp Chân cũng đã đạt được chín người.
Sau Nam Man bộ, võ giả Huyễn Thần tông là nhiều nhất, thậm chí có sáu người liên tiếp xâm nhập vào bên trong soái điện, từng tên cũng đều bị Diệp Chân bắn đến chết.
Nếu như không tính Nhân Hùng Tra Hải, võ giả Cổ An quốc tiến vào soái điện và võ giả Kiếm Nguyên tông tiến vào soái điện đều không khác mấy, chỉ có bốn người!
Về phần Hắc Thủy quốc, Diệp Chân ngược lại hi vọng bọn họ tới một người, nhưng mà một người cũng không nhìn thấy.
Lúc này ở bên trong soái điện, không tính thi thể Yêu Thú đã như ngọn núi nhỏ kia, còn có thi thể võ giả của bốn nước cũng đã đạt đến hai mươi ba bộ.
- Trăm hơi thở, đã vượt qua trăm hơi thở mà không ai tiến vào soái điện... Hẳn là không sai biệt lắm...
Ngoại trừ Nhân Hùng Tra Hải bị thương đào tẩu ra, võ giả của bốn nước khác đều đã bị Diệp Chân giết đến không sai biệt lắm, Diệp Chân đoán cho dù có kế tiếp có một người xông tới thì tiểu Miêu Vân Dực Hổ cũng sẽ có thể ngăn cản một lúc.
Lúc này thu lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ, Diệp Chân tính nguy hiểm có thể xuống đến ít nhất!
- Chính là lúc này rồi....
- Tiểu Miêu, bảo hộ ta!
Hít sâu một hơi, Linh Lực trong tay Diệp Chân vừa tuôn ra đã dựng vào bên trong cột cờ huyết sắc Chiến Hồn Huyết Kỳ kia!
Trong chốc lát, Chiến Hồn Huyết Kỳ đại phóng ra huyết quang!
Mà trong cảm giác của Diệp Chân, trong nháy mắt để tay lên cột cờ, một dòng lũ huyết sắc to lớn hướng về Thần Hồn của hắn!
Ông!
Lực trùng kích bàng bạc kia đủ khiến cho Diệp Chân có cảm giác sau ót mình giống như bị mấy vạn cây đại chùy oanh kích qua, ầm ầm nổ vang, nhưng mà, một vòng qua đi khó có thể ức chế, vẻ mừng rở lại nổi lên trên gương mặt của Diệp Chân.
Bên trong dòng lũ huyết sắc, từng tin tức cũng tan vào bên trong Thần Hồn của hắn.
Cơ hồ là trong nháy mắt Diệp Chân để tay lên cột cờ Chiến Hồn Huyết Kỳ, toàn bộ
Ma Hồn đại điện xảy ra biến hóa!