Chương 218: Bị Diệp Chân Nắm Mũi Dẫn Đi
-----
- Sáu thành, đem Chiến Hồn Huyết Kỳ lên tới cấp ba, chiến lực tăng phúc trình độ bão táp đến sáu thành, tuyệt không thể nào này!
Cho dù Thiên Huyễn Ưng Vương hay Bộ Tử Kỳ, lại hoặc Lôi Nguyên Khôi, sau khi khiếp sợ, đều sẽ đầu lắc giống như trống lúc lắc.
Bọn hắn biết bí mật Chiến Hồn Huyết Kỳ có thể thăng cấp, nhưng bằng võ giả Hắc Thủy Quốc, còn không cách nào đem Chiến Hồn Huyết Kỳ tấn thăng đến cấp ba sáu thành, đây chính là cần lượng lớn Ma Hồn Huyết Tinh ủng hộ mới có thể hoàn thành.
- Có cái gì không thể nào! Chín vạn, mười tám vạn, ta nói đúng không?
Diệp Chân liên tiếp báo ra hai cái con số, đám người Tề Vân tông không có cảm giác nào đối với hai con số này, đầu óc mơ hồ, nhưng ba người Huyễn Thần tông, sắc mặt đột ngột thay đổi một lần.
Bộ Tử Kỳ thậm chí dùng một ánh mắt cực độ giật mình nhìn về phía Diệp Chân.
Chín vạn, mười tám vạn, bên trong hai con số này, nhất là con số thứ nhất, bọn hắn rất rõ.
Đây là số lượng Ma Hồn Huyết Tinh cần thiết để Chiến Hồn Huyết Kỳ thăng cấp, mà Huyễn Thần tông bọn hắn cũng chỉ nghiệm chứng con số thứ nhất mà thôi, số lượng Ma Hồn Huyết Tinh cần để thăng cấp ba là bao nhiêu, bọn hắn có chỗ phỏng đoán, nhưng cũng không có nghiệm chứng qua, cũng không rõ ràng.
- Tổng cộng đầu nhập mười tám vạn Ma Hồn Huyết Tinh thì có thể để Chiến Hồn Huyết Kỳ thăng cấp đến cấp thứ ba?
Dưới kinh ngạc, Huyễn Thần tông trưởng lão Bộ Tử Kỳ bật thốt lên truy vấn, đây là bọn hắn vẫn muốn biết đến chuyện.
- Vậy có chuyện tốt như vậy tình? Trước ném chín vạn, nhưng khiến Chiến Hồn Huyết Kỳ thăng cấp đến cấp hai, lại ném mười tám vạn, mới có thể để cho Chiến Hồn Huyết Kỳ thăng cấp đến cấp ba!
Diệp Chân gọn gàng trả lời để trong mắt Bộ Tử Kỳ lập tức viết đầy lo lắng.
- Cái này Diệp Chân nói.... Sợ là thực sự....
- Không thể nào! Chỉ bằng Hắc Thủy quốc các ngươi, thêm vào thu thập chín vạn Ma Hồn Huyết Tinh đều là đụng đại vận, chớ nói chi thu thập hai mươi bảy vạn Ma Hồn Huyết Tinh!
- Tiểu tử, đừng tưởng rằng đào đến như thế điểm bí mật liền có thể dùng để lừa dối lão phu, chúng ta há lại dễ lừa như vậy?
Thiên Huyễn Ưng Vương gương mặt không tin.
- Hừ, không tin, vậy thử xem?
- Hạ lão ưng, không nói những cái khác, liền tên đồ đệ không may kia của ngươi đã cống hiến Ma Hồn Huyết Tinh cho ta liền vượt qua hai vạn! Ma Hồn Huyết Tinh thu hoạch từ trên người đệ tử Huyễn Thần tông các ngươi đã vượt qua mười vạn!
- Hỗn đản, lão phu làm thịt ngươi!
Thiên Huyễn Ưng Vương lần nữa bị Diệp Chân làm phát bực.
- Hừ, đến!
Diệp Chân không chút nào chịu thua.
Trong lúc mạnh miệng, hắn truyền âm đồng thời nói với Liêu Phi Bạch và Thất trưởng lão.
- Liêu giáo tập, Chung trưởng lão, yểm hộ cho ta!
Cơ hồ là nháy mắt khi âm thanh Diệp Chân vang lên, Liêu Phi Bạch và Chung Ly lắc mình một cái, gắt gao bảo hộ trước người Diệp Chân.
Từng đạo huyết quang đột ngột từ Diệp Chân sau lưng bay lên hướng về chưởng môn Tề Vân tông -Quách Kỳ Kinh, trưởng lão trong tông môn, các đệ tử.
- Cho ta!
Âm thanh Liêu Phi Bạch vang lên.
- Tiểu tử, mau giao Chiến Hồn Huyết Kỳ cho ta, chiêu này của ngươi, không thể gạt được người khác!
Ý tứ của Diệp Chân gọi Liêu Phi Bạch và Chung Ly đến bên người chính là để yểm hộ hắn thôi động Chiến Hồn Huyết Kỳ, để cho địch nhân khó phân rõ là ai đang thúc giục Chiến Hồn Huyết Kỳ.
Diệp Chân cũng không muốn chuyện Chiến Hồn Huyết Kỳ ở trong tay mình triệt để bộc lộ ra ngoài, bằng không thì sau này hắn ra cửa, đều phải cẩn thận có người phục kích!
- Nhanh, ta làm ngụy trang cho ngươi!
Liêu Phi Bạch thúc giục, Diệp Chân do dự một chút, sau đó nhét Chiến Hồn Huyết Kỳ vào tay phải Liêu Phi Bạch ở sau lưng.
Nháy mắt, ngón tay Diệp Chân lại đụng phải lòng bàn tay của Liêu Phi Bạch.
Cái loại cảm giác lạnh buốt như ngọc này làm ngón tay hắn đột nhiên run lên.
Diệp Chân không biết thân thể mềm mại của Liêu Phi Bạch giống như bị chạm điện không thể ức chế mà thoáng cái run rẩy.
Trong nháy mắt tiếp theo, Liêu Phi Bạch dùng sức quơ múa Chiến Hồn Huyết Kỳ Diệp Chân giao cho.
Trong lúc vung vẩy, Chiến Hồn Huyết Kỳ phi tốc phóng đại, từng đạo huyết quang nhanh chóng bay ra, gia trì trên thân mọi người Tề Vân tông.
Một màn này để trong mắt mọi người Huyễn Thần tông hiện lên vẻ thất vọng.
Chiến Hồn Huyết Kỳ ở trong tay Liêu Phi Bạch, độ khó muốn chiếm lấy vô cùng lớn.
Cho dù Bộ Tử Kỳ, Lôi Nguyên Khôi hay Thiên Huyễn Ưng Vương đều không có hoài nghi tới trong chuyện này có quỷ.
Chủ yếu là Huyễn Thần tông bọn hắn nắm giữ Chiến Hồn Huyết Kỳ cao tới tám lần, kinh nghiệm nói cho bọn hắn biết, ai nắm giữ Chiến Hồn Huyết Kỳ, thì người đó có thể có được Chiến Hồn Huyết Kỳ tạm thời nhận chủ, có thể thôi động Chiến Hồn Huyết Kỳ.
Nhưng bọn hắn chưa từng tăng Chiến Hồn Huyết Kỳ lên tới cấp năm, cũng không ngờ có người lại có thể thăng cấp Chiến Hồn Huyết Kỳ đến cấp năm!
Sau khi Chiến Hồn Huyết Kỳ lên tới cấp năm đã triệt để nhận chủ, chỉ cần trong phạm vi Thần Hồn của Diệp Chân, Diệp Chân có thể tùy ý thôi động, mặc dù trước mắt phạm vi Thần Hồn của Diệp Chân chỉ có mười mét.
Nhưng, vậy là đủ rồi!
Sau khi Chiến Hồn Huyết Kỳ huyết quang rót vào, khí thế trên thân mọi người Tề
Vân tông hối hả tăng lên, làm cho ba người Thiên Huyễn Ưng Vương lần nữa kinh hãi.
- Sáu thành, quả thật là sáu thành! Gia trì sáu thành!
Cảm giác được lực lượng bản thân tăng lên, chưởng môn Quách Kỳ Kinh hưng phấn có chút run rẩy.
Sáu thành gia trì, nếu lực lượng đỉnh phong của Hắc Thủy quốc có thể tụ tập cùng một chỗ, thế nào cũng có thể chống lại Huyễn Thần tông.
Nhưng lực lượng đỉnh phong của Tề Vân tông, chỉ chiếm một nửa Hắc Thủy quốc.
Chỉ là, ai cũng không biết, lúc này Diệp Chân chỉ mới thôi động uy lực Chiến Hồn Huyết Kỳ cấp ba mà thôi, cũng không thôi động ra toàn bộ!
Nếu như một đám trưởng lão Tề Vân tông và Thiên Huyễn Ưng Vương biết Diệp Chân thăng cấp Chiến Hồn Huyết Kỳ đến cấp năm, có thể trực tiếp tăng chiến lực lên gấp đôi, chỉ sợ sẽ phải trực tiếp kinh ngạc đến ngây người.
Có điều, Diệp Chân không ngốc!
Nếu thật sự chuyện thăng cấp Chiến Hồn Huyết Kỳ đến cấp năm bị lộ ra, vậy thì việc vui sẽ lớn. Chỉ sợ nhóm đỉnh tiêm ở Kiếm Nguyên tông, Huyễn Thần tông sẽ đi ngủ cũng ngủ không an ổn.
Thậm chí sẽ làm cho tông hai Kiếm Nguyên tông và Huyễn Thần tông hợp tác với nhau cướp đoạt Chiến Hồn Huyết Kỳ, triển khai một trận liều mạng kinh thiên động địa!
Đồng thời, cũng sẽ mang đến thiên đại nguy hiểm cho Diệp Chân.
Cho nên, vì dùng để uy hiếp, Diệp Chân chỉ bộc lộ ra một bộ phận thực lực của Chiến Hồn Huyết Kỳ.
Nhìn chưởng môn Quách Kỳ Kinh không có chút nào động tác, Diệp Chân hơi có chút thất vọng.
Nếu thừa dịp Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì, phần đông trưởng lão Tề Vân tông xông lên, nói không chừng có thể lưu lại bốn người Thiên Huyễn Ưng Vương.
Nhưng chưởng môn không làm như vậy.
Có điều, Diệp Chân có thể lý giải khó xử của chưởng môn.
Chỉ cần có một cơ hội, cũng không nguyện ý liều mạng hủy tông diệt quốc để Huyễn Thần tông báo thù.
Bốn người Huyễn Thần tông cũng không phải ngu ngốc.
Thời khắc tất cả trưởng lão Tề Vân tông được Chiến Hồn Huyết Kỳ gia trì khí thế bão táp, bốn người chậm rãi lui ra phía sau, tập kết đến cùng một chỗ, Thiên Huyễn Linh Kiếm lơ lửng trong hư không, càng là rung động không thôi, ẩn ẩn có ý rút lui.
- Đúng là... Sáu thành!
Trên mặt Thiên Huyễn Ưng Vương hiện ra vẻ mặt ngưng trọng trước nay chưa có, nhưng trong nháy mắt, lại đổi lại một bộ nhe răng cười.
- Nhưng, ngươi cho rằng Chiến Hồn Huyết Kỳ cấp ba có thể dọa lui chúng ta sao?
Đợi viện quân trong tông môn chạy đến, Diệp Chân, chúng ta giết định rồi!
- Thôi đi, ngươi mắt mù!
- Chỉ ngươi có viện quân, chúng ta không có? Ngươi không thấy được Quách chưởng môn đánh ra mấy đạo phù tấn kia sao?
- Bên trong mấy đạo phù tấn kia, không chỉ có phù tấn phát hướng Ly Thủy Tông, càng có phù tấn phát hướng Cổ Huyền tông Cổ An quốc!
Vì kế hoạch của mình, Diệp Chân lại bất kể thật hay giả, trực tiếp dắt da hổ làm đại cờ.
- Hừ, một đạo phù tấn của chúng ta gửi qua, người của Kiếm Nguyên tông cũng sẽ rất nhanh chạy tới!
Thiên Huyễn Ưng Vương ráng chống đỡ nói.
- Ưng Vương có thể không biết, nửa tháng trước, Kiếm Nguyên tông và tông ta đại chiến tại chỗ giao giới hai nước, cuối cùng, Kiếm Nguyên tông bỏ lại thi thể năm trưởng lão trong tông môn, cả chưởng giáo Ngư Nhập Hải cũng phải dùng bản mệnh tinh huyết liên tục thôi động Kiếm Nguyên Kỳ mới thoát được một mạng!
Thất trưởng lão Chung Ly vân đạm phong khinh nói một câu, Thiên Huyễn Linh Kiếm treo trong hư không cũng thoáng run rẩy, mấy người Huyễn Thần tông khác khiếp sợ có thể nghĩ.
Nhưng biết rõ chuyện không thể làm, Thiên Huyễn Ưng Vương lại càng thêm điên cuồng.
- Thì tính sao? Vì báo thù cho đồ nhi lão phu tìm nửa đời người mới ra, lão phu liều mạng, mặt này không cần, cũng phải làm thích khách rình mò xung quanh Tề
Vân tông, tiểu tử, lão phu cũng không tin ngươi không ra khỏi cửa!
Đây là đang đùa vô lại, nhưng lại không cách nào phá.
Nghe vậy, Diệp Chân lườm hắn một cái, may mắn hắn đã có ý nghĩ, bằng không, thật đúng là bị sự vô lại của lão vô sỉ này ăn được gắt gao.
- Hừ, Hạ lão ưng, không phải muốn báo thù sao? Ta cho ngươi cơ hội này!
Bỗng nhiên Diệp Chân tiến lên trước một bước, ưỡn ngực một cái.
- Đến đây, ta cho các ngươi một cơ hội giết ta, ai đến đánh với ta một trận?
Cheng!
Thiên Tinh Kiếm ra khỏi vỏ, Kiếm chỉ bốn người Huyễn Thần tông, rất có một loại khí khái bễ nghễ xung quanh.
Nhưng phản ứng của tất cả mọi người ở đây thì không tốt như vậy.
- Diệp Chân, ngươi điên rồi, mau lui xuống đi!
Đây là Quách Kỳ Kinh quát lên.
- Diệp Chân, ngươi ngu rồi, có tin lão nương một bàn tay quạt ngươi trở về hay không?
Diệp Chân không nghĩ ra, sao Liêu Phi Bạch lại muốn tự xưng lão nương chứ, nhất là khi đang chiến đấu hoặc nổi giận?
Không há mồm, tuyệt đối là một cái băng sơn đại mỹ nhân!
- Diệp Chân, mau lui trở về!
- Diệp Chân, đừng làm chuyện điên rồ!
Trong tông môn khuyên can, liên tiếp, chỉ có Thải Y yên tĩnh không nói nhìn Diệp Chân, không có một tiếng khuyên can.
Trong ánh mắt, tràn đầy lòng tin và lo lắng!
Lòng tin là Thải Y hiểu Diệp Chân tuyệt đối sẽ không ngốc như vậy!
Lo lắng, đương nhiên là an nguy của Diệp Chân!
Bốn người Huyễn Thần tông vốn đang ngẩn người, Thiên Huyễn Ưng Vương nhe răng cười một tiếng, Linh Lực quanh người trong nháy mắt dâng trào.
- Tiểu tử, đây chính là do ngươi nói, tới đây, lão phu đánh với ngươi một trận, cũng đừng nói lão phu khi dễ....
- Ta nói, Hạ lão ưng, ngươi còn có thể không hổ thẹn một chút được không?
- Ngươi đánh với ta một trận, uổng cho ngươi có thể nghĩ ra! Ta rất hoài nghi, khuôn mặt này của người đến cùng dày bao nhiêu?
Diệp Chân cười nhạo.
- Tiểu vương bát đản, đây không phải ngươi tự nói muốn đánh với chúng ta một trận sao?
Gương mặt của Thiên Huyễn Ưng Vương đỏ thấu, dù báo thù cho đồ đệ sốt ruột, nhưng việc này hôm nay truyền đi, tuyệt đối có thể làm cho người khác cười rơi răng hàm.
Đám người Tề Vân tông vẫn luôn đang khẩn trương, trên mặt hiện lên một tia vui vẻ, Thiên Huyễn Ưng Vương vốn vô sỉ cũng bị Diệp Chân đùa bỡn.
- Đánh với ngươi một trận, vậy ta còn chiến cái rắm, còn không bằng trực tiếp bị ngươi vặn đầu tới sảng khoái!
- Tiểu vương bát đản....
- Hạ lão ưng ngươi coi như xong, để hắn đánh với ta một trận, vừa vặn, hắn cũng báo cho đệ đệ Bộ Trường Hiên của hắn!
Diệp Chân chỉ vào Bộ Trường Thiên nói.
Ngọn lửa cháy trong con ngươi Bộ Trường Thiên.
- Đệ đệ Bộ Trường Hiên của ta là do ngươi giết?
- Chuyện này còn có thể giả bộ? Hạ phẩm Bảo khí của hắn còn trong tay ta đây!
Cừu hận đã thành, nên muốn lớn bao nhiêu thì lớn.
Không lo khoản nợ nhiều, Diệp Chân triệt để bất cứ giá nào, tay Diệp Chân vừa lộn, trực tiếp lộ ra Hạ phẩm Bảo khí Trường Phong kiếm đoạt trong tay Bộ Trường Hiên!
Vừa nhìn thấy món Hạ phẩm Bảo khí kia, con mắt Bộ Trường Thiên đỏ lên.
Chuôi này Trường Phong kiếm, hắn quá quen thuộc, là hắn tự tay đưa cho hắn đệ đệ.
- Hỗn đản, dám giết đệ đệ của ta, Bộ Trường Thiên của ta, chắc chắn chém thành ngươi muôn mảnh!
Sát ý lạnh lẽo, trào lên quanh người Bộ Trường Thiên, hội tụ thành từng đạo từng đạo chưởng ảnh hư ảo, khuấy động phong vân quanh người.
Một chưởng của Bộ Trường Thiên rất có tiếng, cũng không phải hư danh!
- Hừ, làm gì, đệ đệ của ngươi muốn giết ta, ta phải đứng đấy để hắn bổ à? Trên thế giới có chuyện tốt như vậy sao?
- Bớt nói nhiều lời! Ngươi không phải muốn đánh với ta một trận sao? Vừa vặn, để cho ta báo mối thù của đệ!
Bộ Trường Thiên bước ra một bước, giọng căm hận nói.
- Chiến với ngươi, có thể!
Diệp Chân trả lời, khiến cho đám người Huyễn Thần tông vui vẻ.
- Nhưng, ta có mấy cái điều kiện, các ngươi phải đáp ứng, bằng không, ta không phải ngốc sao? Cùng lắm, Tề Vân tông và Huyễn Thần tông liều mạng cá chết lưới rách!
Dưới tình huống Chiến Hồn Huyết Kỳ tăng phúc sáu thành chiến lực, tụ hợp Cổ
Huyền tông tiêu diệt Huyễn Thần tông của các ngươi cũng không phải không thể!
Diệp Chân nói.
- Cuồng vọng!
Thiên Huyễn Ưng Vương quát lạnh một tiếng, sau khi trầm mặc mấy hơi, đột nhiên lại mở miệng hỏi.
- Nói, điều kiện gì?
Theo Thiên Huyễn Ưng Vương tra hỏi vấn đề, ai cũng không chú ý tới, toàn bộ thế cục, do lúc ban đầu Huyễn Thần tông hùng hổ dọa người, bây giờ biến thành bị
Diệp Chân nắm mũi dẫn đi...