Tạo Hóa Chi Vương

Chương 253: Lại Cho Đại Lễ

Chương 253: Lại Cho Đại Lễ
- Mẹ nó, gia hoả Hồn Hải cảnh không ngờ lại khủng bố như vậy?
Phun ra một câu nói tục, trước khi Trâu Trì rơi xuống đất, động tác của Diệp Chân đã nhanh như tia chớp, Linh Lực dâng trào, Diệp Chân bỗng nhiên bay lên trời, Phệ Huyết đằng lâm dài đến năm trăm mét bay qua từ phía trên.
Nháy mắt Diệp Chân bay lên phía trên Phệ Huyết đằng lâm, Phệ Huyết đằng lâm trong phạm vi năm trăm mét, giống như sợ hãi, lại giống như nghênh đón chủ nhân cùng nhau tiếp đất.
Có điều, đến cùng đây là loại tình huống gì, Diệp Chân cũng không rõ, cẩn thận để không gây ra sai lầm lớn, nháy mắt lướt qua Phệ Huyết đằng lâm phía trên, hai viên Hàn Băng Linh Tinh vẫn bị Diệp Chân dùng lực lượng Thần Hồn lấy ra cho vẹn toàn.
Trưởng lão Kiếm Nguyên tông Trâu Trì vừa bắt gặp một màn này, gần như không cân nhắc đến bất cứ cái gì, thân hình loé lên, lung la lung lay đuổi theo.
Trong lúc chiến đấu trước đó, Trâu Trì đã hít vào miệng rất nhiều độc cốt khí, tình hình hiện tại đã trúng độc, hơn nữa bởi vì không ngừng chiến đấu cường độ cao, Trâu Trì một mực không luyện hoá độc tố.
Có điều, Trâu Trì rất tự tin.
Mặc dù độc cốt khí này rất lợi hại, nhưng cũng không lấy được mạng hắn, uy lực hần như hoàn mỹ của Hậu Thiên linh thể cũng không phải để trưng cho đẹp.
Võ giả một khi tu thành Hậu Thiên linh thể thì đương tương với việc thoát khỏi thân thể phàm nhân, không chỉ tuổi thọ tăng, mà mọi việc cơ năng lục phủ ngũ tạng cũng tăng gấp mấy lần.
Khôi phục, kháng đả kích, kháng độc và các loại phương diện khác cũng tăng vọt, kịch độc có thể độc chết võ giả Dẫn Linh cảnh, nhưng không thấy nhắc đến có thể làm cho võ giả Hậu Thiên linh run sợ.
Cho nên, mặc dù vừa rồi hút vào mấy ngụm khí độc cốt khiến Trâu Trì choáng đầu hoa mắt, thân pháp đều chịu ảnh hưởng, có chút không vững. Nhưng Trâu Trì vẫn cảm thấy, phải tận dụng thời cơ!
Từ lúc hắn truy sát Diệp Chân cho đến nay, gần đây hắn đã để Diệp Chân chạy thoát một lần, tuyệt đối không thể để Diệp Chân thoát lần nữa.
Có trời mới biết bên trong Phù Vân Động này có cái gì, nếu để cho Diệp Chân chạy, hắn sẽ thực sự thổ huyết.
Hắn đường đường là đại năng Hồn Hải Cảnh, truy sát một con tôm nhỏ Dẫn Linh cảnh, vậy mà lại biến thành một bộ dáng đầy bụi đất, nó giống như truyền thuyết, không ai tin.
Cho nên, khi nhìn thấy Diệp Chân phi thân vào Phù Vân Động. Phía dưới một mảnh rừng quái dị toàn bộ dây leo đều rơi trên mặt đất, Trâu Trì theo bản năng cho rằng, hắn cũng sẽ nhận được loại đãi ngộ này.
Cho nên, Trâu Trì không chút do dự đuổi theo sát phía sau Diệp Chân.
Chính bản thân Trâu Trì cũng không biết. Mặc dù hít vào mấy ngụm khí độc cốt kia vẫn không quật ngã được hắn. Nhưng Hậu Thiên linh thể hoàn mĩ của hắn phía dưới đã căng cứng. Nhưng mà, khí độc cốt kia lại bất tri bất giác ảnh hưởng đến thần trí của Trâu Trì, ảnh hưởng đến sự phán đoán của hắn.
Nếu là lúc thanh tỉnh, Trâu Trì tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện theo Diệp Chân vượt qua khu rừng dây leo quỷ dị này.
Hưu hưu hưu hưu!
Tiếng từng cây Phệ Huyết Đằng xé gió như thiểm điện nhô ra vang dội mà đến.
Trong nháy mắt lúc Trâu Trì theo Diệp Chân cùng vượt qua rừng Phệ Huyết Đằng, ngàn vạn đạo Phệ Huyết Đằng hướng lấy Trâu Trì quấn quanh.
Thần sắc Trâu Trì đại biến!
Mấy chục cây Phệ Huyết Đằng cuốn lấy hai chân hắn đâm đến đau nhói, khiến thần trí Trâu Trì bị khí độc ảnh hưởng đột nhiên khôi phục thêm vài phần.
Xoát xoát xoát!
Bảo kiếm trong tay Trâu Trì lấy tốc độ như ảo ảnh chém ra mấy chục kiếm, không chỉ chặt đứt Phệ Huyết Đằng đang cuốn lấy hai chân, mà còn một trảm chặt đứt hàng trăm cây Phệ Huyết Đằng phía đang quấn tới đối diện!
Không thể không nói, chiến lực cùa võ giả Hồn Hải cảnh vô cùng kinh người.
Dưới tình huống bình thường, Phệ Huyết đằng lâm này cũng tạo cho Trâu Trì một chút phiền toái, cao hơn nữa cũng chỉ xem như tương đối phiền toái, nhưng tuyệt đối không có cách nào vây khốn đại năng Hồn Hải cảnh như hắn.
Nhưng mà, có thêm Diệp Chân lại không giống với lúc trước!
Chi!
Thanh Dực Thần Cung trong nháy mắt kéo thành hình trăng rằm, dưới sự cuồng thúc của Linh Lực, ba cây Thanh Dực Linh Tiễn trong nháy mắt ngưng hiện, nháy mắt tiếp theo, ngón tay buông lỏng, tiếng xé gió của ba mũi tên vang lên như sấm sét.
Khoảng cách quá gần!
Diệp Chân đứng ở cửa vào Phù Vân Động, cách Trâu Trì chỉ sợ chưa đến hai trăm mét.
Tiễn vừa ra đã đến!
Ầm!
Ba Thanh Dực Linh Tiễn gần như là đồng thời đánh vào ngực Trâu Trì, cự lực tràn trề, ẩn chứa năng lượng khủng bố, trực tiếp chấn động đến mức làm Trâu Trì bay ngược lên.
Răng rắc!
Một vết nứt to lớn hiện lên trên khải giáo xanh ngọc ra của Trâu Trì, hàng ngàn đầu Phệ Huyết Đằng ở gần đó trong tích tắc nhanh như chớp nhô ra, tập kích.
Thoáng chốc, Trâu Trì bị hơn một ngàn đầu Phệ Huyết Đằng gắt gao cuốn lấy, bị
Phệ Huyết Đằng trực tiếp kéo từ trong tầng trời thấp xuống bên dưới.
Khí tức hỗn loạn choáng đầu hoa mắt, Trâu Trì hít sâu một hơi, vận chuyển Linh Lực trong cơ thể, khải giáp xanh ngọc ra thân lập tức khôi phục như lúc ban đầu, ngay cả khí độc cốt trong cơ thể cũng nhẹ đi mấy phần.
Uy lực của gần một ngàn đầu Phệ Huyết Đằng đồng thời tấn công thập phần kinh khủng, Trâu Trì từ đầu đến chân đều bị quấn chặt, không cách nào nhúc nhích.
Ngay cả tay phải cầm kiếm cũng bị hơn mười đầu Phệ Huyết Đằng quấn lấy, đừng nói huy động trường kiếm, ngay cả ngón tay cũng không nhúc nhích được. Nếu không phải khải giáp xanh ngọc quanh người không bị vỡ vụn, chỉ sợ tình cảnh này của Trâu Trì sẽ càng nguy hiểm hơn.
Có điều, hơn một ngàn đầu Phệ Huyết Đằng đồng thời ra tay, chỉ sợ với lực lượng đó, cũng sẽ cuốn khải giáp xanh ngọc của Trâu Trì đến biến dạng, xuất hiện vết rạn, đang ở biên giới vỡ nát.
Nháy mắt vẻ kinh hồn nổi lên trong con ngươi Trâu Trì, trong mắt hắn lập tức hiện lên một tia kiên quyết.
Đây chính là sống chết trước mắt, mọi việc đều phải lấy tính mạng làm điều kiện tiên quyết, vì bảo vệ mạng sống, dù cho tu vi bị hạ xuống cũng thành!
- Linh Diễm, phá cho ta!
Sinh tử một đường, Trâu Trì trực tiếp thôi vận lực lượng Thần Hồn thiêu đốt Linh Lực của chính mình, ý muốn bức Linh Diễm đốt cháy Phệ Huyết Đằng thoát nguy.
Võ giả tiêu hao Thần Hồn và Linh Lực làm đại giá đốt ra Linh Diễm, uy lực vô cùng kinh người, một tia Linh Diễm vừa mới hiện ra đã đốt cháy mười rễ Phệ Huyết Đằng thành tro!
Hưu!
Ba đạo Thanh Dực Linh Tiễn liên tiếp vang lên liên miên, giống như cửu thiên lôi đình hung hăng đánh vào ngực Trâu Trì, Linh Giáp xanh ngọc kia của Trâu Trì sắp bị phá nát lập tức vỡ nát.
Phốc phốc!
Thanh âm mũi tên đâm vào thịt nghe vào trong tai Diệp Chân tuyệt vời đến thế.
Sau khi hai Thanh Dực Linh Tiễn hung hăng đâm vào trong ngực Trâu Trì, Diệp Chân thở dài một hơi.
Diệp Chân biết, trưởng lão trong tông môn Kiếm Nguyên tông Trâu Trì đã chết.
Mặc dù hai Thanh Dực Linh Tiễn không thể làm Trâu Trì chết, thậm chí không cách nào khiến hắn bị trọng thương. Nhưng hai đạo Thanh Dực Linh Tiễn đâm vào ngực Trâu Trì, vừa đúng lúc toàn thân hắn đang căng cứng.
Kịch liệt đau nhức khiến Trâu Trì không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh, nhưng một hơi khí lạnh này lại ngai ngái mùi của khí cốt độc, độc cũ độc mới lập tức khiến Trâu Trì có một loại cảm giác long trời lở đất, phản ứng lập tức chậm nửa nhịp.
Gần như là đồng thời, Phệ Huyết Đằng bên trong Phệ Huyết đắng lâm cũng mượn cơ hội này, nhanh như tia chớp quấn lên thân Trâu Trì.
Gai nhọn bên trên Phệ Huyết Đằng cực kỳ sắc bén, hung hăng đâm vào da Trâu Trì, thứ chân chính kinh khủng nhất của Phệ Huyết Đằng cứ như vậy thể hiện ra.
Không có khải giáp xanh ngọc bảo vệ, Trâu Trì chính là con mồi thơm ngon nhất của Phệ Huyết Đằng!
Từng cây gai nhọn, giống như từng mũi kim tiêm bắt đầu điên cuồng hút lấy máu tươi quanh người Trâu Trì. Một hai cây gai nhọn thì không đến nỗi nào, nhưng trên dưới bị gần trăm đống rễ bao trùm đồng thời hút máu, đó là một hình tượng kinh khủng đến nhường nào.
Mắt thường có thể thấy, huyết nhục quanh người Trâu Trì đang lõm xuống. Gần như chỉ cần hai ba hô hấp, Trâu Trì đã bị hút thành da bọc xương, cả người giống như một tầng da người sống phủ trên đống xương khô!
Cái chết tới gần, Trâu Trì trước nay chưa từng thanh tỉnh như vậy, dùng một loại ánh mắt cực kỳ oán độc nhìn chòng chọc và Diệp Chân bên trong Phù Vân Động.
- Diệp Chân, ngươi quá ác độc! Kiếm Nguyên tông tuyệt đối sẽ không... Bỏ qua cho ngươi!
Tiếng nói nháy mắt rơi xuống đất, Trâu Trì dùng hết sức lực toàn thân, phải nói toàn lực lay động lực lượng còn sót lại của hắn, từ trong trữ vật giới lấy ra ngọc phù đưa tin.
Trong thời gian ngắn, một miếng ngọc phù đưa tin phóng lên tận trời.
Cơ hồ là đồng thời, một cảm giác hết sức nguy hiểm nảy lên trong lòng Diệp Chân, kiếm mạch thần thống trong cơ thể Diệp Chân không thúc cũng tự hiện như âm thanh cảnh báo.
Sưu!
Theo bản năng, Diệp Chân nhanh như tia chớp lui về phía sau, cổ mát lạnh, Diệp Chân cảm giác có một thanh đao cực kỳ sắc bén xẹt qua cổ mình, nhưng cái gì cũng không nhìn thấy.
Ngay địa phương chỗ Diệp Chân đứng, trong không khí tạo nên một đạo gợn sóng vô hình, giống như có lưỡi dao vung qua.
Ầm!
Sóng gợn vô hình chợt loé lên, một lượng lớn đá vụn trên vách Phù Vân Động rơi xuống, một vết kiếm sâu một mét đột ngột xuất hiện, khi Diệp Chân cúi đầu, thấy phần cổ mình nhẹ nhàng xuất hiện một vết máu.
Trâu Trì dùng hết một tia dư lực cuối cùng phát ra tín phù, đôi mắt loé lên một tia thất vọng thật sâu.
Hắn vốn định cùng Diệp Chân đồng quy vu tận, không ngờ, Diệp Chân quá cảnh giác, làm tính toán của hắn cũng rơi vào khoảng không.
Diệp Chân lại rất sợ hãi.
Hắn nghe nói quan đại năng Hồn Hải cảnh có thể dùng lực lượng Thần Hồn ngưng tụ thành đao hồn kiếm giết người trong vô hình, không ngờ, chuyện đó hôm nay lại rơi vào trên người mình, thiếu chút nữa thì trúng chiêu.
- Hừ!
Bên trong tiếng hừ lạnh, một đạo kiếm cương dài đến mười trượng đột ngột chém ra, làm đầu của đại năng Hồn Hải cảnh, trưởng lão Kiếm Nguyên tông - Trâu Trì bay lên giữa không trung.
Khiến Diệp Chân kinh ngạc chính là, bên trong phần cổ của Trâu Trì lại không phun ra một tia máu tươi, huyết nhục trong cơ thể toàn bộ đã tiêu tán. Tình huống như thế, toàn bộ đều do Phế Huyết Đằng ban tặng, Diệp Chân cũng kinh ngạc không thôi.
Chỉ cần ở gần, đại năng Hồn Hải cảnh cũng trúng chiêu, Phệ Huyết Đằng này quả thực khủng bố.
Lúc này, Diệp Chân mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn đầu của Trâu Trì khô quắt, Diệp Chân đột nhiên phát hiện, một đại năng Hồn Hải cảnh lại chết trong tay mình?
Đây chính là đại năng Hồn Hải cảnh, trong tông môn, là tồn tại đỉnh tiêm, cũng cứ thế xong đời, mặc dù không hoàn toàn là bản năng của Diệp Chân, nhưng cũng làm cho Diệp Chân sướng rơn người.
- Xem ra, lại có thể đưa một món lễ lớn cho chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư
Nhập Hải!
Diệp Chân nở nụ cười lạnh.
Hơn nửa canh giờ sau, trên mộn ngọn núi, Diệp Chân nhìn đại lễ mình đã bào chế tốt, đột nhiên có chút hiếu kỳ, chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải có thổ huyết hay không nhỉ?
- Hẳn là sẽ có?
Lầm bẩm một tiếng, Diệp Chân bay lên trời, trốn vào tầng mây biến mất không thấy bóng dáng.
Ngay tại lúc đó, bên ngoài mấy vạn dặm, một đạo phù quang đang trên bầu trời rơi vào trong tay trưởng lão Kiếm Nguyên tông Trí Thắng.
- Tại sao có thể như vậy?
Xem hết phù tấn, Trí Thắng hét lên một tiếng thất thanh, quang hoa loé lên, cả người như một đạo lưu quang bay ra.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất