Tạo Hóa Chi Vương

Chương 255: Thành Thanh La

Chương 255: Thành Thanh La
- Khởi bẩm chưởng giáo, trưởng lão Trâu Trì… Hắn ngã xuống rồi!
Trên đỉnh núi chính, nơi ở của chưởng giáo Kiếm Nguyên tông Ngư Nhập Hải, trưởng lão Trí Thắng mặt mày đau buồn cầu kiến.
Chưởng giáo Ngư Nhập Hải thả tóc mặc áo trắng, đang dùng nước sôi pha trà thì đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Trí Thắng, đôi tay ổn định vững vàng không nhịn được run rẩy một chút, khiến cho nước sôi dội xuống bàn chân, giống như không có cảm giác.
Không khí lúc này giống như đọng lại.
Ngư Nhập Hải lẳng lặng nhìn Trí Thắng, cố gắng tìm ra thứ gì đó không đúng, dù hắn biết rõ chuyện này không thể nào, vẫn cứ hi vọng điều này là hắn nghe nhầm.
Trí Thắng nhìn thấy hi vọng từ trong đôi mắt của chưởng giáo, nhưng vẫn nhẫn tâm lắc đầu.
- Chưởng giáo, đây là... đầu lâu của trưởng lão Trâu Trì! Tại hạ vô năng, tìm tòi triệt để phạm vi ngàn dặm, cũng không tìm được thân thể của… trưởng lão Trâu Trì!
Từ trong vòng tay trữ vật lấy ra đầu của Trâu Trì, Trí Thắng hết sức nhẹ nhàng bỏ vào trên chiếc bàn nhỏ trước mặt Ngư Nhập Hải.
Đầu của Trâu Trì bởi vì Phệ Huyết Đằng, máu thịt đều đã bị hút hết, thoáng nhìn giống như xương sọ bị bao quanh bởi một lớp da người, chỉ có một đôi mắt trợn trừng, chết không nhắm mắt.
Khi mọi việc rơi vào trong mắt Ngư Nhập Hải, sắc mặt Ngư Nhập Hải đột nhiên trở nên tái nhợt, lồng ngực nhanh chóng phập phồng, khuôn mặt đột ngột trở nên đỏ thẫm như máu.
- Phốc!
Một ngụm máu tươi đột ngột từ trong miệng Ngư Nhập Hải phun ra như, nhuộm hồng cả ly trà xanh đang sôi, cũng nhuộm hồng cả ngực áo trắng.
- Chưởng giáo!
Trí Thắng hoảng sợ kêu lên một tiếng, định tiến lên đỡ lấy Ngư Nhập Hải lại bị
Ngư Nhập Hải dùng tay ra hiệu ngăn cản, chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cái đầu lâu khô quắt của Trâu Trì.
Không có người biết rõ cái chết của Trâu Trì đả kích Ngư Nhập Hải bao nhiêu, ngoại trừ bản thân Ngư Nhập Hải. Người khác lại càng không biết Trâu Trì ngã xuống sẽ khiến Kiếm Nguyên tông bị tổn thất lớn đến mức nào.
Kiếm Nguyên tông có không ít các trưởng lão có cảnh giới Hồn Hải, tính cả người đột phá gần đây, có gần hai mươi người, trong chiến đấu cướp đoạt Chiến Hồn
Huyết Kỳ, có năm trưởng lão trong tông môn rơi xuống, sự kiện kia đều là nỗi đau trong lòng Ngư Nhập Hải.
Nhưng so với năm trưởng lão trong tông môn ngã xuống, trưởng lão Trâu Trì ngã xuống khiến Ngư Nhập Hải càng thêm đau lòng, cũng khiến Kiếm Nguyên tông tổn thất càng lớn.
Nguyên nhân rất đơn giản, võ giả có tu vi càng cao, say mê tu luyện càng nhiều, quản lý việc vặt càng ít, hiện tượng này càng nghiêm trọng đối với các trưởng lão trong Kiếm Nguyên tông.
Mà Trâu Trì là số ít trong mấy trưởng lão bôn ba vì việc vặt của tông môn, quan trọng nhất là, Trâu Trì phi thường giỏi về giao tiếp “mạnh vì gạo, bạo vì tiền”.
Bởi vậy, tất cả sự vụ ngoại giao của Kiếm Nguyên tông đều do hắn quản lý.
Trưởng lão Trâu Trì ngã xuống, tương đường với việc Ngư Nhập Hải hắn đánh mất một phụ tá đắc lực!
Ngư Nhập Hải làm sao có thể không đau lòng đến nôn ra máu?
Ngư Nhập Hải nhìn chăm chú vào cái đầu của Trâu Trì, từng đạo sát khí vô hình đột ngột bay lên.
Xùy!
Một đạo kiếm khí đột nhiên từ trên người Ngư Nhập Hải bắn ra, bay khắp nơi. Trí Thắng nhìn thấy kiếm quang quanh người chưởng giáo bắn ra bốn phía. Hình như có mấy vạn đạo kiếm quang ở quanh người ngưng tụ hiện ra lại tiêu tán.
Hí!
Trí Thắng hít vào một ngụm khí lạnh!
Hắn hiểu được, chưởng giáo đang thật sự tức giận, tức giận đến mức tuôn trào kiếm khí.
- Tên Diệp Chân kia.... Bây giờ ở nơi nào, có động tĩnh gì?
Ngư Nhập Hải nói rất chậm. Ai cũng có thể nghe hiểu, hắn đang cố hết sức áp chế lửa giận.
- Khởi bẩm chưởng giáo, trước mắt còn chưa tra ra. Chẳng qua theo ta phỏng đoán, mặc dù không biết Diệp Chân dùng loại thủ đoạn nào giết chết trưởng lão Trâu Trì, nhưng khẳng định bởi vậy mà bị hoảng sợ. Ta nghĩ, hắn rất có thể đã trở về nước.
Cuối cùng, Trí Thắng lại bổ sung một câu.
- Nếu ta bị một cường giả có tu vi cao hơn hai cảnh giới truy sát, khẳng định sẽ sợ hãi.
- Thăm dò!
Hai chữ này như nặn ra từ kẽ răng Ngư Nhập Hải.
- Nếu tra được trí hoạt động của Diệp Chân, lập tức thông báo cho bản tọa, bản tọa muốn tự mình ra tay chém chết kẻ này, vì trưởng lão Trâu Trì báo thù.... Rửa hận!
- Cẩn tuân pháp chỉ của chưởng môn!
- Truyền pháp chỉ của bản tọa, tất cả người trong tông mặc đồ trắng, treo cờ tang, chọn người có tay nghề điêu khắc ngọc tốt nhất, thay thế xác chết, để đưa tiễn trưởng lão Trâu Trì!
Coong!
Coong!
Coong!
...
Không bao lâu sau, đỉnh núi Kiếm Nguyên tông gõ ba mươi sáu chuông tang, thời gian qua đi nửa năm, từ lần trước năm trưởng lão trong tông môn ngã xuống sau, lại lần nữa tất cả Kiếm Nguyên tông trở nên một mảnh trắng thuần!
...
Thành Thanh La, thành thị lớn phồn hoa xếp thứ hai sau Thần Đô của Huyễn Thần đế quốc.
Người đến người đi, ngựa xe như nước, vô cùng náo nhiệt.
Lúc này, Diệp Chân đứng trong hành lang của một cửa hàng chuyên môn bán tài nguyên tu luyện cho võ giả trong thành, tên Cổ Trân Các, chờ đợi chưởng quỹ tới chào hỏi.
Đi lại nhiều ở các nước khiến kiến thức của Diệp Chân tăng lên rất nhiều, mấy vạn dặm phạm vi Hắc Thủy quốc được xưng là đất nghèo cũng không phải không có lý.
Khỏi cần phải nói, vẻn vẹn so dân số quốc gia mạnh nhất của Hắc Long Vực như
Huyễn Thần đế quốc thì kém thật xa.
Có khoảng trăm vạn người sinh sống ở trong Hắc Thủy Vương thành, nhưng trong những cửa hàng chuyên buôn bán với võ giả cũng không có nhiều người, hai ba khách hàng đến thì cũng coi như náo nhiệt.
Nhưng Cổ Trân Các trong thành Thanh La cũng không phải kinh đô Huyễn Thần đế quốc này chỉ là một cửa hàng rất phổ thông, lại người ra người vào tấp nập như nước thủy triều, chỉ một thời gian, có mười mấy võ giả ra ra vào vào, còn có mười mấy người đang chờ, sáu chưởng quỹ ngồi ở quầy đều bận không kịp làm.
Từ sau khi tiến vào Huyễn Thần đế quốc, Diệp Chân cũng chỉ có một cảm giác, võ giả thật sự rất nhiều!
Trên đường gặp phải thương đội hộ vệ, tùy tiện lôi ra một người đều là Chân Nguyên cảnh, người đứng đầu đám hộ vệ của thương đội, thấp nhất cũng là Chân Nguyên cảnh đỉnh phong.
Hơn nữa, cơ hồ là trong từng thương đội, đều có võ giả cảnh giới Dẫn Linh tọa trấn, càng có thương đội lớn có đội xe kéo dài hàng chục dặm, có võ giả Hóa Linh cảnh.
Võ vận của Huyễn Thần đế quốc, quốc gia mạnh nhất của Hắc Long Vực, xác thực hưng thịnh.
- Khách quan, tiểu nhân họ Ngưu, mọi người đều gọi là Ngưu chưởng quỹ. Ngươi cần cái gì cứ việc nói, chỉ cần đồ vật mà võ giả bình thường tu luyện cần, không có thứ gì mà Cổ Trân Các của chúng ta không có.
Một chưởng quỹ giỏi ăn nói tới chào hỏi Diệp Chân.
- Có Thanh Ngọc hay không?
Diệp Chân nói bằng khẩu âm người bản địa Huyễn Thần đế quốc.
- Thanh Ngọc?
- Có Thanh Ngọc...
- Không phải Thanh Ngọc phổ thông, mà Thanh Linh Ngọc sinh sản cạnh Linh Tinh khoáng mạch.
Diệp Chân bổ sung.
- Thanh Linh Ngọc. Có, chẳng qua giá tiền thì rất quý!
- Giá như thế nào?
- Thanh Linh Ngọc của bổn điểm đều cắt mài thành hình vuông, kích thước lớn gần bằng bàn tay, một khối giá một trăm lượng hoàng kim!
- Tốt lắm, bằng giá Hạ phẩm Linh Tinh!
- Khách quan, không phải tiểu nhân nói bừa, luận giá trị, Thanh Linh Ngọc này còn càng trân quý so với Hạ phẩm Linh Tinh! Ngươi phải biết, xung quanh mười khoáng mạch Linh Tinh cũng chưa chắc có thể sinh ra một khoáng mạch Thanh Linh Ngọc...
- Có bao nhiêu hàng? Ta muốn tất cả!
- Muốn tất cả?
Ngưu chưởng quỹ đột nhiên có chút hoảng hốt.
- Khách quan, Thanh Linh Ngọc dự trữ trong tiểu điếm còn có không ít, khoảng chừng năm vạn khối, ngươi muốn tất cả?
- Muốn tất cả!
- Ai da, mời ngài lên lầu, mời khách quan lên lầu!
Ngưu chưởng quỹ rất hưng phấn, năm vạn khối Thanh Linh Ngọc, đây chính là việc làm ăn lớn trị giá năm trăm vạn lượng hoàng kim. Chỉ cần làm xong việc này, hắn thu được trích phần trăm là một con số rất lớn.
- Ngưu chưởng quỹ, Xích Linh Ngọc thì sao, ông có hay không?
- Xích Linh Ngọc?
- Cái này không có. Xích Linh Ngọc còn trân quý hơn Thanh Linh Ngọc mấy chục lần, không chỉ có vô cùng quý hiếm, trên thị trường cũng rất ít gặp. Bảo bối trân quý như thế, tiểu điếm còn không lấy ra được.
- Ừm....
...
Chưa tới nửa giờ sau, Diệp Chân thoả mãn rời khỏi Cổ Trân Các, ném năm vạn khối Thanh Linh Ngọc vào trong nhẫn trữ vật thượng phẩm có thể tích rộng lớn, kích thước dài rộng cao đều hơn một ngàn mét. Cũng đưa vào bốn trăm năm mươi vạn lượng hoàng kim.
Việc làm ăn lớn như thế, Ngưu chưởng quỹ giảm giá cho hắn 10%.
Đương nhiên, đối với tài sản hiện tại của Diệp Chân, chút hoàng kim ấy, căn bản không tính là gì.
Thanh Linh Ngọc chính là tài liệu chủ yếu để tu luyện Thanh Ngọc chiến thể, đệ nhất trọng của Toái Ngọc chiến thể.
Tu luyện đệ nhất trọng Thanh Ngọc chiến thể cần thu nạp năng lượng ẩn chứa bên trong Thanh Linh Ngọc, rèn luyện nhục thân, trong bí tịch nói, tiêu hao Thanh
Linh Ngọc vô cùng lớn, Diệp Chân hôm nay mua năm vạn khối này còn không nhất định có đủ hay không đây.
Diệp Chân có thể xác định, tu luyện Toái Ngọc chiến thể vô cùng tiêu hao, gọi là đốt hoàng kim hoàn toàn không quá đáng. Nhưng đối với Diệp Chân, lại có một tin tức tốt khác.
Đó chính là hắn có thể rèn luyện Hậu Thiên linh thể sớm.
Dưới tình huống bình thường, khi rèn luyện Hậu Thiên linh thể, tiêu hao Linh Lực phi thường lớn, võ giả cần ngưng tụ thành Hạt giống Linh Lực, câu thông thiên phú huyết mạch, có thể thông qua thiên phú huyết mạch để hấp thụ lượng lớn Thiên Địa nguyên khí rèn luyện nhục thân.
Nhưng Diệp Chân cẩn thận nghiên cứu Toái Ngọc chiến thể một lần, phát hiện lúc tôi thể Toái Ngọc chiến thể dẫn động chính là năng lượng đặc thù bên trong Thanh Linh Ngọc, có Hạt giống Linh Lực hay không cũng không quá ảnh hưởng.
Nếu như Diệp Chân phỏng đoán không sai, lẽ ra Diệp Chân có thể rèn luyện Hậu Thiên linh thể từ sớm, chẳng qua, cũng không cách nào tăng tu vi mà thôi.
Đi ra Cổ Trân Các, Diệp Chân cũng không có dừng lại ởrong thành Thanh La, mà ra khỏi thành đi về hướng Thanh La sơn khoảng cách thành Thanh La trăm dặm, nơi đó là nơi tọa lạc của tông môn lớn thứ hai của Huyễn Thần đế quốc - Thanh La tông.
Mà Lục La trước đây từng cùng trải qua khó khăn gian khổ với Diệp Chân ở ngay Thanh La tông, Diệp Chân lần này đi chính là đi tìm Lục La.
Vốn dĩ, bởi vì quan hệ của Bộ Trường Thiên Huyễn Thần tông và Thiên Huyễn Ưng Vương, Diệp Chân đến Huyễn Thần đế quốc cũng phải hành động cẩn thận, căn bản không thể tìm người quen nào.
Nhưng đến tìm Lục La là yêu cầu của Liêu Phi Bạch.
Việc Diệp Chân ra ngoài rèn luyện, bên trong toàn bộ Tề Vân tông, chỉ có ba người chưởng môn Quách Kỳ Kinh, Liêu Phi Bạch, Thải Y biết. Hơn nữa, Diệp Chân ý đồ muốn đi Huyễn Thần đế quốc, Liêu Phi Bạch cũng biết.
Lúc ra cửa, Liêu Phi Bạch cố ý yêu cầu, Diệp Chân vừa đến Huyễn Thần đế quốc liền đi Thanh La tông tìm Lục La. Có Lục La trợ giúp, thời gian Diệp Chân ở
Huyễn Thần đế quốc làm việc có thể thuận tiện không ít, giảm bớt đi rất nhiều phiền toái!
Diệp Chân cũng nghĩ như vậy, có người địa phương giúp đỡ làm việc luôn thuận tiện hơn, tin tức linh thông hơn.
Về phần an toàn, Liêu Phi Bạch cũng chỉ có một câu, trừ phi có đại năng vận dụng sưu hồn đại pháp trong truyền thuyết, nếu không, Lục La tuyệt đối sẽ không tiết lộ thân phận Diệp Chân.
Khiến Diệp Chân rất ngạc nhiên, Liêu Phi Bạch cùng Lục La quan hệ bền chắc như thép như thế là do đâu?
Trong lúc nhất thời, Diệp Chân không ngừng suy nghĩ lung tung!Tạo Hóa Chi Vương
-
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất