Tạo Hóa Chi Vương

Chương 283: Lục La Oán Niệm

Chương 283: Lục La Oán Niệm
- Lục La, ta chuẩn bị sớm mai rời khỏi Thần đô, nơi này thật sự có chút nguy hiểm, cô hiểu....
- Ừm!
- Mặc dù ta sẽ rời khỏi Thần đô, nhưng trong gần nửa năm này sẽ không rời khỏi Huyễn Thần đế quốc, ta chuẩn bị tìm một chỗ tiềm tu.
- Ừm!
...
Diệp Chân nói một mạch mấy chuyện, Lục La chỉ ừ và ừ, dứt khoát, không quan tâm Diệp Chân.
- Lục La, chuyện hôn ước, cô thấy thế nào? Phải làm gì?
Lần này, Lục La không ừ, nhưng khuôn mặt có chút đỏ lên, đôi tay có chút bất an nắm chặt mép váy.
Chuyện như thế rất bình thường, nữ nhi lớn lên xinh đẹp chưa gả chồng nên khi đến hôn sự, chắc chắn sẽ có chút ít không được tự nhiên, cho dù là giả.
- Lục La, nếu như cần, chuyện ta thành thân với cô, chuyện chúng ta ở cùng một chỗ, giang hồ nữ nhi như cô cũng không có chú ý nhiều. Nhưng, cô phải suy nghĩ cho kỹ, chuyện thành thân này đối với thân nữ nhi, là một chuyện vô cùng thiêng liêng, ta không hi vọng cô sau này hối hận....
Lục La không nói lời nào, Diệp Chân cứ nói liên miên, bầu không khí giữa hai người trở nên cổ quái.
- Lục La?
- Ừm!
- Rốt cuộc cô có ý gì?
- Nếu không, thì theo ý ngươi....
Thanh âm Lục La sâu kín vang lên.
- Cũng được, vậy ta trong vòng nửa năm sẽ khổ tu ở Huyễn Thần đế quốc cảnh, nếu cần, cô phát một phong tín phù cho ta, thu được tín phù, trong mấy ngày ta sẽ đuổi tới.
Đây là đề nghị vừa rồi của Diệp Chân, nhưng Lục La hơi do dự chuyện này. Chỉ có thể để Diệp Chân hi sinh một chút, trong nửa năm này tùy thời chờ triệu hoán.
Lục La cần, một phong tín phù thì Diệp Chân sẽ chạy tới.
- Đã như vậy, chúng ta đưa Thần Hồn vào minh phù dẫn của bản thân để thuận tiện liên hệ, à, ta sẽ hoạt động trong phạm vi mười vạn dặm gần Thanh La tông.
- Được.... Đi!
Lúc nói chuyện, Lục La từ trước ngực lấy ra một chuỗi vòng cổ tinh xảo trăng non được tạo từ ngọc thạch, quang hoa lưu chuyển vô cùng xinh đẹp.
Khi Diệp Chân cầm trong tay, ngọc thạch phù này còn mang theo vài phần dư ôn, mùi hương nhàn nhạt bất ngờ xông vào chóp mũi, mùi hương trên ngọc thạch phù dẫn này là của Lục La, do nàng vẫn luôn mang theo bên người, đeo trước ngực, khiến cho trái tim Diệp Chân nhảy loạn một cái.
Nhìn bộ dáng Diệp Chân nhẹ ngửi, khuôn mặt Lục La càng thêm đỏ, thậm chí con mắt cũng không dám nhìn.
Thần niệm khẽ động, Diệp Chân cho một đạo Thần Hồn lạc ấn vào bên trong một trăng non, đồng thời cũng đưa ra một chuỗi ngọc thạch hạt châu.
Từ sau khi Thận Long Châu mang đến chỗ cực tốt cho Diệp Chân, Diệp Chân đối với hạt châu tình hữu độc chung, cho nên chế phù dẫn của bản thân thành hình châu.
Nói đến đây, phải nói một chút tác dụng của phù dẫn.
Tác dụng chủ yếu là tín phù dẫn đạo.
Sau khi võ giả đạt tới tu vi Dẫn Linh cảnh, có thể vận dụng ngọc phù đưa tin, nhìn qua vô cùng tiêu sái nhanh gọn, trên thực tế, ngọc phù đưa tin cũng không phải đơn giản tiện tay quăng ra, muốn ném cho ai liền ném cho người đó.
Đầu tiên, cực hạn khoảng cách của ngọc phù đưa tin bình thường là mười vạn dặm.
Tiếp theo, phù tấn truyền tống đều phải xác định được vị trí truyền tống, giống như trong Tề Vân tông, có một cái loại phù dẫn cực lớn, trước khi tông môn đệ tử bóp ra phù tấn, chỉ cần ghi phù văn vào phù dẫn giống của tông môn, phù tấn có thể đuổi theo liên hệ thần bí bên trong phù dẫn, cực chuẩn xác.
Phù tấn liên hệ của võ giả được cũng giống vậy, nhất định phải có phù dẫn mới có thể dùng phù tấn liên hệ với nhau.
Nhưng, thứ phù dẫn này có thể dùng tới để định vị vị trí võ giả, cho nên, chỉ có các võ giả quan hệ rất thân mật, rất sâu sắc mới có thể trao đổi phù dẫn lẫn nhau, dựa vào phù tấn liên hệ.
Người được Diệp Chân trao đổi phù dẫn cũng chỉ có Thải Y, Liêu Phi Bạch, Hàn Thạch, chưởng môn, bây giờ lại thêm Lục La.
Đương nhiên, loại vật như phù dẫn này, giống như Vạn Tinh Bàn, ngươi chỉ cần đưa nó ném vào trong trữ vật giới chỉ, không dùng tới. Cho nên, rất nhiều tông môn, đều có loại phù dẫn công cộng như này, khi lấy ra dùng thì đeo trên thân thể, không cần thì trực tiếp ném vào trong trữ vật giới chỉ.
Giống như trước đó trong An Thai Sơn mạch, giữa hai người Trâu Trì và Trí Thắng dùng phù tấn liên hệ, chính là loại phù dẫn công cộng.
- Đã như vậy, Lục La, ta rời đi trước, cô và Hàn huynh cũng sớm một chút quay về
Thanh La tông, nếu chuyện xác định được, lập tức phát phù tấn cho ta, trong thời gian ngắn nhất ta sẽ chạy tới.
Sau khi trao đổi phù dẫn hoàn tất về sau, Diệp Chân nói.
- Ừm!
- Được, bảo trọng, có việc thì phát phù tấn!
- Hừm....
Trong nội viện, sau khi Diệp Chân cáo biệt với Hàn Thái, cưỡi trên Quỷ Diễm Thanh Diện Câu, đánh ngựa rời khỏi Thần đô.
- Ầm!
Khi nghe được tiếng vó ngựa đi xa, một bát trà nhỏ trên bàn bất ngờ bị Lục La bóp nát.
- Tiểu tử đầu gỗ, Diệp Chân ngươi đúng là một tên đầu gỗ, ngươi là tên đầu gỗ lớn!
- Ngươi xem bản cô nương là người nào, sẽ tùy tiện tìm người giả hôn sao?
- Ngươi tên đại mộc đầu này, chuyện kết hôn với ngươi, ngươi làm sao lại nhắc lên trước mặt bản cô nương?
- Người chết, người xấu!
- Ngươi cho rằng bản cô nương không biết chuyện thành thân với nữ nhi là một chuyện rất thiêng liêng sao? Vì sao còn cần ngươi nhắc nhở?
- Diệp Chân hỗn đản, ta hận chết ngươi.....
.....
Lục La bạo phát nộ khí, Diệp Chân lại không biết. Diệp Chân đánh ngựa ra khỏi thành, chẳng qua cảm thấy, hôm nay thần sắc Lục La có chút cổ quái, nhưng cụ thể cổ quái nơi nào thì lại không nói được.
Quan trọng nhất chính là, Diệp Chân không dám ở lâu.
Nếu ở thêm, Diệp Chân sợ Lục La nói một câu, có thể khiến hắn ngoan ngoãn quay lại Thanh La tông.
Đó là một loại cảm giác rất kỳ quái....
Diệp Chân rời đi không bao lâu, Lục La và Hàn Thái cũng thu thập xuất phát, đạp vào con đường quay lại Thanh La tông, mà Diệp Chân, lại đánh ngựa chạy về phía Thải Hồng sâm lâm cách Thần đô Huyễn Thần đế quốc hai vạn dặm.
Con sông lớn thứ ba của Hắc Long Vực xuyên qua Thải Hồng sâm lâm, vô số nhánh sông phân ra, lại thêm phía Đông Nam của Huyễn Thần đế quốc có khí hậu ấm áp ẩm ướt, làm cho bên trong Thải Hồng sâm lâm quanh năm tràn ngập sương mù.
Nhưng nơi này, khi mặt trời vừa mới nhô lên. Mặt trời vừa chiếu, sương mù mê ly trong rừng rậm như cầu vồng, nên có tên như thế.
Danh tự Thải Hồng sâm lâm rất êm tai, nhưng kỳ thật là một chỗ người sống chớ gần, rừng rậm nguyên thủy vô cùng hung hiểm. Bên trong hung thú như biển, Yêu Thú như mưa, là Thiên Đường cho võ giả lịch luyện, cũng là nơi chôn xương của võ giả, giống như Âm Sơn sơn mạch Hắc Thủy quốc, An Thai Sơn của Cổ An quốc, đều là hung địa nổi danh, nếu như nhất định phải luận bàn cao thấp, vẫn không nguy hiểm bằng Thải Hồng sâm lâm.
Tiến về Thải Hồng sâm lâm khổ tu là Diệp Chân cố ý lựa chọn.
Trong thần đô Huyễn Thần đế quốc, nếu Diệp Chân bại lộ thân phận, sẽ biến thành rùa bị bắt trong hũ, nhưng đã đến trong Thải Hồng sâm lâm. Coi như bị Huyễn Thần tông phát hiện. Đừng nói tới trên một vị trưởng lão Huyễn Thần tông, thậm chí tới trên hai vị cường giả Hồn Hải cảnh, Diệp Chân cũng nắm chắc đào tẩu.
Dù sao tên tuổi vua sơn lâm của Diệp Chân cũng không phải gọi không. Đối với Diệp Chân, vào trong núi rừng càng thêm an toàn một ít.
Khi rời Thần đô một vạn dặm, Diệp Chân dứt khoát từ bỏ Quỷ Diễm Thanh Diện Câu, trực tiếp cưỡi Vân Dực Hổ phi hành cao tốc, không đến hai ngày, đã xâm nhập sâu ba nghìn dặm trong sâm lâm.
Hưu!
Kiếm quang như sấm cuốn qua, Diệp Chân dùng một kiếm chém Sư Đầu Ma Hầu Hầu Vương, toàn bộ Yêu Thú trong phạm vi hơn mười dặm triệt để không còn.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng dựng vào thi thể Hầu Vương, như trong dự đoán một chút động tĩnh Thận Long Châu thu nạp huyết nhục tinh hoa Hầu Vương cũng không có xuất hiện, cho dù Diệp Chân luân phiên thôi động, Thận Long Châu cũng không có chút động tĩnh nào.
Nghĩ nửa ngày, Diệp Chân mới hiểu rõ.
Bọn Sư Đầu Ma Hầu Hầu Vương này chỉ là một bầy khỉ vương, thực lực chỉ hơi mạnh so với Sư Đầu Ma Hầu phổ thông, cũng không phải Yêu Thú Vương cấp.
Suy nghĩ cẩn thận điểm này, Diệp Chân tùy ý gọi Vân Dực Hổ biến thân sảng khoái hưởng thụ mỹ thực, còn Diệp Chân, lại dọn dẹp đám Sư Đầu Ma Hầu vào một hốc cây to lớn
Mùi thật sự không dễ ngửi, nhưng sau khi Diệp Chân lại xử lý rất cẩn thận và sử dụng hương liệu mang theo tùy thân hun sấy một phen, chỗ hốc cây này biến thành chỗ ở mấy tháng trong tương lai của Diệp Chân.
Chỉ cần có Vân Dực Hổ canh giữ, Diệp Chân có thể an toàn tu luyện một khoảng thời gian.
Về phần tại sao phải tìm một nơi trịnh trọng như vậy, nguyên nhân chủ yếu chính là Diệp Chân phải tìm hiểu tu luyện Toái Ngọc Chân Kinh.
Sau khi Toái Ngọc Chân Kinh tới tay, Diệp Chân đã tốn thời gian nhìn qua một lần, Diệp Chân đoán không sai, Toái Ngọc chiến thể đúng là nửa bộ sau của Toái Ngọc Chân Kinh.
Nói một cách khác, bản Toái Ngọc Chân Kinh trong tay Diệp Chân đã hoàn chỉnh.
Theo như giải thuật trong Toái Ngọc Chân Kinh, chỉ cần tu thành Toái Ngọc Chân Kinh, tốc độ tu luyện Toái Ngọc chiến thể sẽ tăng tốc trên phạm vi lớn.
Toái Ngọc Chân Kinh và Toái Ngọc chiến thể có chút giống nhau, tổng cộng chia làm bốn tầng Thanh Ngọc, Xích Ngọc, Tử Ngọc, Toái Ngọc, mỗi tầng lại phân làm sơ, trung, hậu kỳ, đỉnh phong tứ trọng.
Chính như người bán đấu giá kia nói, Toái Ngọc Chân Kinh này chỉ cần tu luyện tới đệ nhất trọng Thanh Ngọc đỉnh phong, có thể bách tà bất xâm, bách độc lui tránh. Coi như trúng độc, cũng có thể thông qua Thanh Ngọc Linh Lực hóa giải.
Nếu có thể tu luyện Toái Ngọc tới hậu kỳ, một ít kỳ độc hiếm thấy cũng không làm gì được Diệp Chân.
Nhưng, Diệp Chân thích nhất hai điểm khác của Toái Ngọc Chân Kinh.
Một là Toái Ngọc Chân Kinh tu luyện ra Thanh Ngọc Linh Lực hoặc Xích Ngọc Linh Lực, so với các loại Kim Linh Lực, Hỏa Linh Lực, Thủy Linh Lực đều thuộc về Linh Lực thuộc tính.
Hơn nữa Toái Ngọc Linh Lực này đồng thời có quan hệ và tốc độ với Kim Linh Lực, đặc điểm lực nặng nề đất dày.
Quan trọng nhất chính là, Toái Ngọc Linh Lực sẽ không bị Ngũ Hành Linh Lực khắc chế, thậm chí còn có tác dụng áp chế với Ngũ Hành Linh Lực, nhất là áp chế khá mạnh Hỏa Linh Lực, Thủy Linh Lực, Mộc Linh Lực.
Điểm thứ hai chính là sau khi thành công tu luyện Toái Ngọc Chân Kinh, kèm theo một chiêu sát chiêu —— Toái Ngọc Ấn!
Toái Ngọc Ấn còn có tên Thanh Ngọc Ấn, Xích Ngọc Ấn, Tử Ngọc Ấn vân vân, mấu chốt dựa vào tiến độ võ giả tự thân tu luyện, tu vi càng cao, uy lực càng mạnh.
Một câu giới thiệu làm cho Diệp Chân vui mừng nhất —— nếu tu luyện thành Toái Ngọc Ấn, một khi thi triển, ngay cả cường giả Chú Mạch cảnh cũng phải chạy trối chết.
Đương nhiên, câu nói này, Diệp Chân biết điều là bệnh chung nói ngoa của công pháp bí tịch.
Nhưng nếu không nhắc đến bệnh chung này, mấy lời giới thiệu Thanh Ngọc Ấn có thể chống lại võ giả Hóa Linh cảnh, Xích Ngọc Ấn có thể chống lại võ giả Hồn Hải cảnh, Tử Ngọc Ấn có thể chống lại võ giả Chú Mạch cảnh, sau khi thu nhỏ hơn nữa một phen, uy lực vẫn vô cùng cường đại.
Toái Ngọc Ấn, đây là võ kỹ Địa Giai trung phẩm thứ hai Diệp Chân tu luyện, đương nhiên, phẩm giai tuyệt kỹ Phù Vân Chỉ không rõ, không có cách nào tính toán.
Điểm đầu tiên khi Tu luyện Toái Ngọc Chân Kinh, toàn bộ Linh Lực trong Linh Lực hạt giống của cơ thể chuyển đổi thành ngọc Linh Lực, đây cần tiêu hao lượng lớn Thanh Linh Ngọc.
- May mắn, ta đã sớm chuẩn bị!
Khi đống lớn Thanh Linh Ngọc xuất hiện ở trước mặt, Diệp Chân quát nhẹ một tiếng.
- Tiểu Miêu, cảnh giới!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất