Chương 308: Sau Ngày Huyết Chiến
Một chỉ tay xanh ngọc bất ngờ xuất hiện dưới tam sắc đại sơn trong hư không, sau đó phóng về phía tam sắc đại sơn đang phát ra khí tức nghiền ép hết thảy...
Khí thế thứ kia vô cùng lăng lệ, ngay cả bầu trời đều muốn thủng, khiến cho trên mặt Qua Vạn Phong và Hoa Vô Song đồng thời lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó mỗi người biến thành luyến tiếc và cười nhạo.
Chỉ tay xanh ngọc này rất mạnh!
Một thức chỉ pháp vô cùng cường hãn, trong kiến thức của Qua Vạn Phong, một thức chỉ pháp này thậm chí siêu việt đến phạm trù võ kỹ Địa Giai thượng phẩm.
Nhưng, bất kỳ võ kỹ gì đều phải dựa vào võ giả thi triển, uy lực võ kỹ mạnh yếu cuối cùng do võ giả quyết định.
Rất rõ ràng, khi Diệp Chân thi triển một chỉ pháp này, tu vi của quá yếu, chỉ mới là Hóa Linh cảnh nhị trọng, nếu có thể đạt tới Hóa Linh cảnh ngũ trọng, có lẽ một thức chỉ pháp này có thể miễn cưỡng đối kháng tam sắc đại sơn.
Bích Tâm chân nhân cũng nhìn ra được điều đó, thậm chí có chút ít không đành lòng nhắm mắt lại, kết quả, hình như đã có thể dự liệu....
Phía dưới, Diệp Chân duy trì tư thế điểm ra ngón trỏ, tầm mắt cúi thấp xuống, hình như chưa từng nhìn kia tam sắc đại sơn một cái, nhưng Kiếm Tâm Thông Minh lại giúp cho hắn thấy rõ mọi thứ quanh mình.
Tuy nói Kiếm Tâm Thông Minh chỉ là thần thông loại phụ trợ, nhưng như thế nào đi nữa cũng là một hạng thần thông, tác dụng nó kinh người, cũng chỉ có người sử dụng mới có thể biết.
Diệp Chân biết tác dụng của Kiếm Tâm Thông Minh khủng bố như thế nào.
Khi tam sắc đại sơn đang dần tiếp cận, càng ngày càng gần, Diệp Chân "Nhìn" tam sắc đại sơn kia cũng thấy được càng thấu triệt. Chủ thể kết cấu, Linh Lực cấu thành, phân bố, thậm chí biến hóa sau đó, Diệp Chân cũng có thể nhìn ra hơn phân nửa.
Nhưng quan trọng nhất chính là, Diệp Chân tìm được tia lực lượng kỳ dị duy trì cân bằng hai loại thủy hỏa Linh Lực, hoặc nói, điểm mấu chốt mà Hoa Vô Song dùng để duy trì cân bằng của hai loại thủy hỏa Linh Lực.
Hai chiêu trước, chiêu thứ nhất của Hoa Vô Song chỉ vận dụng một nửa thực lực, chiêu thứ hai Diệp Chân dựa vào kỹ xảo, chiêu thứ ba này, chỉ dùng thực lực thuần túy nghiền ép.
Nhất là khi có thượng phẩm bảo khí tăng phúc, chỉ sợ ngay cả cường giả Hồn Hải cảnh đều có thể bị diệt sát bằng một chiêu này, dựa vào tu vi của Diệp Chân, cứng đối cứng tuyệt đối là tìm chết.
Nhưng, bây giờ Diệp Chân lại tìm được điểm thăng bằng kỳ dị kia.
Bỗng nhiên nghiêng đầu, trong hai mắt Diệp Chân tuôn ra vô cùng tự tin, bên trong cảnh giới của Kiếm Tâm Thông Minh, Diệp Chân đối với sự khống chế lực Linh Lực bản thân cũng đạt tới một loại trình độ tùy tâm sở dục, trước nay chưa từng có.
Tâm niệm vừa động, ngón tay chỉ ra, nhẹ nhàng điểm một cái trong hư không, một chỉ màu xanh ngọc hướng về trung tâm tam sắc đại sơn.
Phốc!
Tầng ngoài Linh Lực Kim hệ của tam sắc đại sơn được thượng phẩm bảo khí của Hoa Vô Song gia trì trong nháy mắt bị điểm trúng, tầng Kim hệ Linh Lực màu trắng đục kia phảng phất như nước gợn sóng nhộn nhạo, run chuyển kịch liệt, Kim hệ Linh Lực tầng ngoài cùng nháy mắt băng tán.
Một chỉ điểm ra đã phá vỡ một tầng Linh Lực màu trắng đục bên ngoài, ngón tay xanh ngọc kia cũng chỉ bị ma diệt hơn phân nửa, thủy hỏa Linh Sơn tiếp tục như thiểm điện hướng phía dưới nghiền ép, những nơi đi qua, không khí đều bị nghiền thành bột mịn, cách đỉnh đầu Diệp Chân chỉ có một thước.
Ngay lúc đó̀, ngón tay xanh ngọc bị ma diệt đến chỉ còn một đoạn nhỏ nhẹ nhàng điểm một cái, lập tức tan thành mây khói.
Theo mắt thường, ngón tay nhỏ xanh ngọc này thậm chí không tạo thành chút tổn thương và lực cản đối với thủy hỏa Linh Sơn, thủy hỏa Linh Lực như Thái Sơn áp đỉnh hướng về đầu Diệp Chân, nghiền áp xuống.
- Hừ, chết đi cho lão phu, tốt nhất ép thành phấn vụn!
Gương mặt Thiên Trụ chân nhân tràn đầy lệ khí.
- Nên kết thúc...
Chấp pháp trưởng lão Tạ Luật thở dài một hơi.
- Hắn chết rồi, hả giận.... Nhưng tương lai ta làm sao bây giờ?
Mắt thấy Diệp Chân sắp chết, gương mặt Văn Thiên Ngọc hiện ra vui mừng và phức tạp.
Khi mấy gia hỏa hận không thể giết chết Diệp Chân hưng phấn, trên bầu trời, Hoa Vô Song Hoa vẫn luôn tràn đầy tự tin đột nhiên lộ ra một ánh mắt khiếp sợ cực độ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía Thủy Hỏa Linh Sơn đang nghiền ép hướng về Diệp Chân.
- Điều này sao có thể?
- Ừm?
Trong mắt Qua Vạn Phong cũng lộ ra kỳ quang, gương mặt hiện ra vẻ ngoài ý muốn.
Thủy hỏa Linh Sơn nghiền ép đến đỉnh đầu Diệp Chân, đột nhiên đứt gãy, sau đó một phân thành hai.
Giống như cầu gãy, chia làm hai loại lực lượng thuần túy Thủy hệ Linh Lực và Hỏa hệ Linh Lực, phân biệt đánh tới vai trái và vai phải Diệp Chân!
Trong thời gian ngắn, sát chiêu Thủy Hỏa Linh Sơn cực kỳ khủng bố biến thành Linh Lực thuần túy va chạm.
Ầm ầm!
Hai đại đoàn Thủy Linh Lực và Hỏa Linh Lực hung hăng đánh tới đầu vai phải trái của Diệp Chân.
Không thể không nói, tu vi Hoa Vô Song rất cao, bên trong hai đoàn thủy hỏa Linh Lực ẩn chứa Linh Lực cực mạnh, tổng số lượng mỗi một đoàn đều siêu việt hơn tổng số lượng Linh Lực trong đan điền Diệp Chân.
Nhưng, một cân bông tơ lụa làm thành dây thừng bông vải có thể cắt đứt yết hầu của người khác, nhưng, một cân bông thuần túy lại nện không chết người.
Đã mất đi võ kỹ ủng hộ, hai đoàn thủy hỏa Linh Lực giống một cân bông kia, sẽ nện không chết người, nhưng chúng không phải bông thường.
Cho nên, Thủy Linh Lực hung hăng nện vào đầu vai trái Diệp Chân, lực lượng ẩn chứa bên trong trong nháy mắt bộc phát, nhưng cũng chỉ để Thanh Ngọc Linh Giáp trên đầu vai Diệp Chân chấn động kịch liệt vài cái, sinh ra mấy trăm đạo vết rạn.
Về phần Hỏa Linh Lực bên phải, sau khi tuôn ra một vô số ánh lửa, phía trên Thanh Ngọc Linh Giáp vai phải Diệp Chân cũng không có xuất hiện vết rạn dù chỉ một tia.
Ngọc Linh Lực cũng là thuộc tính Linh Lực, có tác dụng khắc chế đối với mấy loại Linh Lực khác, nhất là Hỏa Linh Lực.
Sau đó, Diệp Chân nhẹ nhõm run rẩy vai, Thanh Ngọc Linh Giáp bao trùm quanh người lập tức hoàn hảo như lúc ban đầu.
- Hoa Vô Song, ba chiêu, ta tiếp nhận, đây có tính là ta thắng không?
Nụ cười Diệp Chân rất xán lạn, lộ ra hai hàng trắng noãn như ngọc nhưng lại lóe ra hàn quang.
Toàn trường trong thời gian ngắn há hốc mồm, Bích Tâm chân nhân đang nhắm mắt lại không nhịn được mở mắt, nhìn Diệp Chân bình yên vô sự, triệt để trợn tròn mắt, nàng vẫn không biết chuyện gì đã xảy ra.
Về phần Thiên Trụ chân nhân, Tạ Luật thì lúc Diệp Chân nhẹ nhàng tiếp được một chiêu này đã trực tiếp sợ ngây người.
Ánh mắt Văn Thiên Ngọc có chút không tin vuốt mặt mình, nhìn Diệp Chân vẫn như cũ đứng ngạo nghễ chân thật ở nơi đó, trực tiếp ngu người.
- Ta nguyền rủa ông trời, ông đang chơi ta sao?
Ở trong ngọn núi nhỏ vô danh, Lục La đang siết thật chặt song quyền, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy kích động.
- Đại biểu ca, huynh quả thật là... Nửa vua sơn lâm.
Hoa Vô Song lại hơi thất hồn lạc phách, hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, một chiêu có thể diệt sát cường giả Hồn Hải cảnh trước mặt Diệp Chân, lại là loại tình huống này.
Hoa quản gia vốn đang ngẩn ngơ, sau đó giận dữ.
- Hỗn đản, âm mưu toan dùng loại trộm gian, dùng mánh lới tiếp chiêu.....
Lời nói Hoa quản gia còn chưa xong, cảm giác có một đạo ánh mắt âm lãnh thấu xương nhìn về phía mình, cảm giác âm lãnh kia khiến hắn ngạt thở.
Nháy mắt quay đầu, Hoa quản gia thấy ánh mắt Thiếu chủ nhà mình như muốn xé miệng của mình, mồ hôi lạnh tinh mịn lập tức rỉ ra trên trán.
- Thuộc hạ biết sai!
Khom người cúi đầu, ui ra phía sau một bước, Hoa quản gia ngậm cái miệng của mình thật chặt, cũng không dám nhiều lời.
Hiếm thấy, Hoa Vô Song chắp tay với Diệp Chân, hiển nhiên, trong lúc chiến đấu vừa rồi, Diệp Chân cho thấy thực lực, thành công cho Diệp Chân tôn nghiêm.
- Xin hỏi một thức này chỉ pháp tên gì?
- Phù Vân Chỉ!
- Phù Vân Chỉ?
Ngây ra một lúc, Hoa Vô Song lập tức cười ha hả.
- Phù Vân Chỉ, tốt, chỉ ra một cái, mọi việc đều thành mây bay, chỉ pháp tốt!
Hôm nay, ba chiêu trong trận ước hẹn này, Hoa Vô Song ta.... Thua!
- Trịnh Phù Vân, Lục La là của ngươi, ta sẽ rời khỏi đây!
Diệp Chân không đáp Hoa Vô Song mà chắp tay, mặc dù nói tính cách Hoa Vô Song rất làm người chán ghét, nhưng chỉ lời nói ra tất thực hiện có thể để cho người ta tôn kính.
- Cuộc chiến hôm nay, do chiêu thức Trịnh Phù Vân của ngươi cực kỳ cao minh, thứ hai, do Hoa Vô Song ta quá mức khinh địch. Nhưng, chuyện này đến đây kết thúc, nhưng chiến đấu của ta và ngươi lúc này mới xem như bắt đầu!
Diệp Chân nhướng mày, nhìn về phía Hoa Vô Song, không rõ những lời này Hoa Vô Song có ý tứ gì, lại đánh một trận?
- Tử đệ Thiên Nam Hoa gia ta mỗi trăm năm vừa ra, mỗi lần xuất thế lịch lãm rèn luyện mười năm! Trong tương lai trong vòng mười năm, Trịnh Phù Vân ngươi chính là đối thủ lớn nhất của ta, nỗi nhục ngày hôm nay, ngày sau nhất định sẽ...
Huyết tẩy!
Trịnh Phù Vân, ngươi phải cẩn thận, thời khắc lần tiếp theo chạm mặt, ta sẽ công kích toàn lực, không giữ lại nữa một tơ một hào, lại càng không có ba chiêu ước hẹn!
Nói đến đây, sắc mặt Hoa Vô Song cứng lại, trong ánh mắt lộ ra sát khí như thực chất.
- Ngày sau huyết chiến, đừng để ta... Thất vọng!
- Nhất định!
Quyền chưởng đụng một cái, Diệp Chân quát ra hai chữ.
- Rút lui!
Một tiếng quát nhẹ, tám vị hộ vệ Thiên Nam Hoa gia lập tức lách mình lên, vây quanh Hoa Vô Song bước lên Lưu Quang Hoa Điệp Vương, Hoa quản gia theo sát phía sau cũng bước lên Lưu Quang Hoa Điệp Vương, chỉ là lúc xoay người, hung hăng nhìn chằm chằm Diệp Chân một cái, vẻ mặt tràn đầy âm lãnh!
Một tiếng khinh minh, Lưu Quang Hoa Điệp Vương khẽ vỗ bốn cánh, cuồng phong bạo khởi, lập tức phóng lên tận trời, trong nháy mắt, hóa thành một đạo lưu quang tan biến phía chân trời.
- Dược thảo của ta, đám trời đánh này!
Tiếng kêu thảm thiết của chưởng môn Thanh La tông vang dội, vừa rồi bởi vì một chỉ kia của Diệp Chân quá mức thần kỳ, nhất thời để Qua Vạn Phong đắm chìm trong đó, không có chú ý tới người Thiên Nam Hoa gia muốn đi.
Lưu Quang Hoa Điệp Vương khẽ vỗ cánh, xoáy lên gió bão lập tức thổi hủy trận pháp bảo vệ mấy tòa dược điền, thổi bay dược thảo bên trong bay loạn đầy trời, chờ Qua Vạn Phong kịp phản ứng muốn thôi động tiểu đỉnh thúy lục sắc bảo hộ thì đã chậm.
Mà đám người vừa rồi kinh ngạc đến ngây người cũng bị một tiếng thảm kêu này của Qua Vạn Phong thức tỉnh.
Lúc này, bọn hắn mới ý thức tới, người Thiên Nam Hoa gia đã rút đi.
Dù Thiên Trụ chân nhân hay lão Tạ Luật hoặc Văn Thiên Ngọc đều trực tiếp trợn tròn mắt, bọn hắn ai cũng không thể tưởng được lại là loại kết quả này, thậm chí Diệp Chân cũng vượt qua Thiên Nam Hoa gia.
Về phần các trưởng lão khác của Thanh La tông, ánh mắt nhìn Diệp Chân giống như nhìn một thiên tài ngôi sao mới từ từ bay lên, võ giả có thể thắng trận khiêu chiến với Thiếu chủ Thiên Nam Hoa gia rất ít, quật khởi tuyệt đối không người nào có thể ngăn cản.
- May mắn, người này còn là con rể Thanh La tông chúng ta, bằng không...
Trong lòng tất cả mọi người đồng loạt dâng lên một ý nghĩ như vậy.
- Hô....
Nhìn tan biến ở phương xa cái kia đạo lưu quang, Diệp Chân rốt cục thở dài một hơi.
- May mắn là ba chiêu, bằng không....