Tạo Hóa Chi Vương

Chương 309: Bại Hoàn Toàn

Chương 309: Bại Hoàn Toàn
- Tốt! Tốt! Tốt! Lục La, ngươi chọn lựa một hôn phu thật tốt!
Đến khi Bích Tâm Chân Nhân kích động than thở, mọi người ở đây mới lấy lại tinh thần. Nhìn Diệp Chân khí định thần nhàn, rồi nhìn lại Thanh La tông một mảnh hỗn độn, từng người đều có một loại cảm giác quái dị.
Lần thứ nhất!
Năm trăm năm qua, lần thứ nhất có người thuận lợi vuốt râu hùm của Thiên Nam Hoa gia!
Hơn nữa loại chuyện này còn xảy ra ở Thanh La tông bọn hắn, sau này, trong truyền kỳ trên giang hồ không thể thiếu một bút về Thanh La tông a.
Lúc này, Chưởng môn Thanh La tông Qua Vạn Phong nhìn khung cảnh Thanh La tông trước mắt, không còn phẫn nộ nữa mà thậm chí có một tia vui mừng.
Diệp Chân thắng, Lục La được lưu lại, lòng hắn mà cũng triệt để thuận, thật ra, từ thực chất bên trong, Qua Vạn Phong cũng không nguyện ý để đệ tử chân truyền nhà mình bị Thiên Nam Hoa gia chọn trúng trở thành Bách Hoa Phi.
Nhất là ngày tận mắt thấy Hoa gia đích truyền tu luyện Linh lực thủy hỏa song hệ.
Nếu Hoa gia tu luyện Linh lực thủy hỏa song hệ, như vậy, truyền thuyết kia chính là sự thật.
Thủy hỏa bất dung, xưa nay như thế, chớ nói chi đồng thời tu luyện Linh lực thủy hỏa song hệ. Dưới tình huống bình thường, kết quả của tu luyện Linh lực thủy hỏa song hệ chỉ có thể luyện cho mình thành tàn phế, luyện đến chết.
Nhưng Thiên Nam Hoa gia lại thành công.
Truyền thuyết trên giang hồ, nước là âm, lửa là dương, điểm quan trọng nhất để
Thiên Nam Hoa gia tu luyện bí pháp Linh lực thủy hỏa song hệ chính là âm dương điều hợp, cái âm dương điều hợp này lại có quan hệ với nữ tử.
Nghe nói, Thiên Nam Hoa gia có một loại bí pháp đặc thù, thông qua giao hợp với nữ võ giả còn xử nữ có tu vi cao có thể tu luyện ra một tia lực lượng đặc thù có thể cân bằng âm dương, cũng tức là cân bằng thủy hỏa Linh lực, cũng là bí mật quan trọng giúp Thiên Nam Hoa gia có thể tu luyện song hệ Linh lực.
Thiên Nam Hoa gia gia đại nghiệp đại, dòng chính trong nhà lúc cảnh giới thấp tu luyện hoàn bích thiếu nữ, phi thường dễ dàng tìm được cũng có thể bồi dưỡng một bộ phận.
Nhưng Hóa Linh cảnh là một bậc thang, nữ võ giả vốn đã không nhiều, nữ võ giả trẻ tuổi, Hóa Linh cảnh, xử nữ hoàn bích, nữ võ giả có thể đồng thời thỏa mãn mấy điều kiện này cả thiên hạ cũng không nhiều, chớ nói chi Hoa gia.
Cho nên mới có chuyện Thiên Nam Hoa gia mỗi trăm năm tuyển phi một lần, lựa chọn Bách Hoa Phi để sử dụng, đều cung cấp cho dòng chính Hoa gia luyện công.
Nghe nói đãi ngộ rất tốt, hưởng thụ hoàng phi cung đình, nhưng sau khi được xem như đỉnh lô luyện công, những thiếu nữ này sẽ trong vòng mười mấy năm nhanh chóng già yếu cho đến khi chết già.
Đương nhiên, mọi việc đều là truyền thuyết mà thôi.
Nhưng có đôi khi, truyền thuyết thường thường lại là sự thực, nếu có thể lựa chọn, Qua Vạn Phong cũng không nguyện ý để thiếu nữ bản tông trở thành Bách Hoa Phi cả ngày không thấy ánh mặt trời.
- Trịnh Phù Vân, theo ta thấy, ngươi và Lục La nên sớm ngày thành hôn, chọn ngày không bằng đụng ngày, bố trí một chút, ngày mai thành hôn, ngươi xem thế nào?
Bích Tâm Chân Nhân trực tiếp ra lệnh, nàng cũng không muốn đồ đệ của mình lại lo lắng hãi hùng.
- Thành hôn?
Mồ hôi lạnh hiện ra sau lưng Diệp Chân, lần nữa bị chấn kinh xuất mồ hôi cả người.
- Thế nào, ngươi không nguyện ý?
Bích Tâm Chân Nhân có chút mất hứng.
- Không phải...
Diệp Chân có chút bối rối, việc này sẽ cũng không tốt đáp ứng, mà trước mặt mọi người, càng không dễ từ chối, đã làm tấm mộc, vậy dứt khoát làm được hoàn mỹ một chút.
Đột nhiên, khi Diệp Chân quay đầu nhìn loạn, thấy được Văn Thiên Ngọc đang ở nơi xa dùng ánh mắt oán độc chằm chằm vào mình, trong đôi mắt như ngưng tụ một cỗ sát khí như thực chất.
- Bích Tâm Chân Nhân, có một việc còn chưa làm xong, mấy người làm xong chuyện này rồi mới bàn đến chuyện thành hôn!
Đột nhiên, sát khí quanh người Diệp Chân ngưng tụ thành một đạo thẳng tắp như thực chất không che giấu đâm về Văn Thiên Ngọc ở phía xa, tập trung vào hắn.
Đám người vốn bị sát khí của Diệp Chân cả kinh, sau đó hiểu ý tứ của Diệp Chân, Diệp Chân muốn giải quyết tên vô sỉ bại hoại Văn Thiên Ngọc này.
- Ngươi.... Ngươi.... Ngươi muốn làm gì?
Bị sát khí của Diệp Chân phong tỏa, Văn Thiên Ngọc lập tức bị dọa sợ.
Diệp Chân là người nào?
Người có thể một chiêu đánh bại hắn, có thể bất phân cao thấp với Thiếu chủ
Thiên Nam Hoa gia Hoa Vô Song, mà Thiếu chủ Thiên Nam Hoa gia ngay cả cường giả
Hồn Hải cảnh tam trọng đều giết qua.
Nếu không phải khí cơ Diệp Chân đã tập trung, Văn Thiên Ngọc đã có ý bỏ chạy.
Trên mặt Qua Vạn Phong có chút khó coi, cử động lần này của Diệp Chân có chút ý tứ muốn đánh mặt mo Thanh La tông bọn hắn.
Bởi vì một số nguyên nhân, Văn Thiên Ngọc vẫn không bị trục xuất khỏi Thanh La tông, cho nên, Văn Thiên Ngọc còn là đệ tử của Thanh La tông.
Mà bây giờ Diệp Chân trắng trợn biểu thị, muốn tiêu diệt Văn Thiên Ngọc, ở đại bản doanh Thanh La tông xử lý đệ tử Thanh La bọn, nếu thật làm như vậy, mặt mo của các trưởng lão Thanh La tông sẽ không còn.
Cho dù là ai cũng sẽ không cho phép loại chuyện này xảy ra.
Nếu như Diệp Chân muốn miễn cưỡng, vậy cũng chỉ có một kết quả, đối địch với toàn bộ Thanh La tông!
Đây là tông môn!
Giống như ở trong một đại gia tộc, con gái của mình phạm sai lầm, thu thập thế nào đều được, đánh chết cũng xem như gia pháp, nhưng ngươi là một người ngoài, dám nhúng một bàn tay vào, đó chính là địch với cả gia tộc!
- Trịnh Phù Vân, từ giờ trở đi, nếu ngươi dám đụng đến một cọng lông tơ nào của đệ tử Thanh La tông ta, Chấp pháp trưởng lão như lão phu nhất định sẽ một chưởng giết ngươi ngay lập tức!
Gương mặt Tạ Luật âm trầm.
Hắn lúc này nói thế, ai cũng sẽ không nói hắn muốn bảo hộ bại hoại Văn Thiên Ngọc, mà giữ gìn lợi ích cho toàn bộ tông môn.
- Ai nói ta muốn giết Văn Thiên Ngọc! Mà còn giết đệ tử Thanh La tông các ngươi ở trong Thanh La tông, trừ phi đầu ta bị úng nước!
Diệp Chân nói.
Nghe vậy, Văn Thiên Ngọc thở dài một hơi, hắn đã hạ quyết tâm, chỉ cần tông môn một ngày không chính thức trục xuất hắn khỏi tông môn, hắn sẽ trốn trong tông môn, không cho Diệp Chân thấy dù một tia cơ hội giết hắn.
- Ta không giết, nhưng tên vô sỉ bại hoại Văn Thiên Ngọc này cũng phải chết!
Đương nhiên, giết chết hắn, một người hoàn toàn khác!
- Tốt rồi, một hồi các ngươi sẽ biết, ta đi gặp mặt Lục La, nghĩ đến nàng này sẽ nhất định thật cao hứng?
Nói xong, Diệp Chân bay thẳng về phía ngọn núi nhỏ vô danh, lưu lại đám người đầu óc mơ hồ.
Giết Văn Thiên Ngọc, một người khác?
Người đó là ai?
Lông mày Thiên Trụ Chân Nhân nhíu chặt, hắn nghĩ không ra người này là ai.
Trong các đệ tử Thanh La tông, người có năng lực xử lý Văn Thiên Ngọc chỉ có mấy người, chính là mấy người kia, ai cũng không ngốc, sao lại giúp Diệp Chân?
Các trưởng lão Thanh La tông ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không hiểu thấu huyền cơ trong này.
Chỉ có trong đôi mắt Qua Vạn Phong hiện lên một tia lo âu nồng đậm, hắn thấy Diệp Chân làm việc đó giờ đều tính trước làm sau. Không làm chuyện gì không có mục đích.
Văn Thiên Ngọc gặp nguy hiểm!
Nhưng nguy hiểm đến từ đâu?
- Đại biểu ca!
Trong lầu các, Lục La nhìn chằm chằm Diệp Chân tiến đến, ánh mắt ôn nhu giống như nước.
- Ây...
Diệp Chân ngẩn ngơ, ánh mắt này có chút không đúng. Nhưng mà không thể không nói Lục La như vậy càng thêm xinh đẹp.
- Đại biểu ca, chúng ta....
Không đợi Lục La nói hết câu. Diệp Chân tiện tay ném qua một vật màu đen để nàng kinh hô.
- Đây là cái gì?
- Mặc nó vào, sau đó làm theo lời ta bảo!
Diệp Chân nhanh chóng tiếp cận Lục La, thì thầm giao phó.
....
- Tốt, đều tán đi đi, linh dược bên trong sơn môn tổn hại nghiêm trọng, nhanh chóng dẫn đệ tử chữa trị, khôi phục dược điền để giảm bớt tổn thất!
Ngẩn ra một hồi, Qua Vạn Phong trực tiếp ra lệnh.
- Đúng rồi, nhất là hơn một trăm gốc linh dược trăm năm do các trưởng lão tự mình ra tay cứu trị, tuyệt đối không thể chủ quan, linh dược chính là căn bản Thanh La tông chúng ta!
- Vâng, cẩn tuân pháp chỉ của chưởng môn!
- Văn Thiên Ngọc, ngươi là đồ vô sỉ bại hoại! Năm lần bảy lượt hãm hại ta, bây giờ, có dám công bằng một trận chiến với ta hay không!
Khi mọi người ở đây ứng thanh, một thanh âm dị thường sục sôi vang lên, ngay sau đó, thân ảnh Lục La xuất hiện, bay xuống từ ngọn núi nhỏ vô danh.
Ba!
Trong khi nói chuyện, cây roi màu ngọc trong tay đã nổ ra chỉ Văn Thiên Ngọc.
- Văn Thiên Ngọc, ngươi tên bại hoại này, không phải dũng khí chiến một trận với ta cũng không dám chứ?
- Bại hoại quả nhiên là bại hoại, còn là một bại hoại nhát gan! Văn Thiên Ngọc, ta đại biểu toàn bộ bọn tỷ muội Thanh La tông khinh bỉ ngươi!
Lúc này, Văn Thiên Ngọc bị Lục La mắng máu chó phun đầy đầu mới phản ứng, ánh mắt thiếu chút nữa không bị chọc tức tái đi.
Diệp Chân khi dễ hắn, vũ nhục hắn thì cũng thôi đi, một con quỷ nhỏ Lục La, tu vi vừa mới vào Hóa Linh cảnh nhất trọng cũng dám mắng hắn?
- Gái điếm, ngươi muốn chết! Đánh thì đánh, đến, ta đánh không lại Trịnh Phù Vân là thật, ta cũng không tin, còn làm không ngã con đàn bà thúi nhà ngươi!
Trong khi nói chuyện, nộ khí, oán khí đọng lại mấy ngày trong người Văn Thiên Ngọc bắt đầu bạo phát ra ngoài.
Hắn nhịn quá lâu, trước đây cũng muốn phát tiết, nhưng không có ai có thể để hắn phát tiết, bây giờ, Lục La đưa tới cửa, hắn có mục tiêu phát tiết.
- Tới đi!
Nổi giận gầm lên một tiếng, Văn Thiên Ngọc nhanh chân bước ra, một đạo kiếm cương dài đến hơn mười trượng giống như giao long mang theo cơn giận, oán khí, Linh lực của hắn đánh về phía Lục La.
- Lục La không thể!
- Lục La cẩn thận!
Bị một màn này đánh trở tay không kịp, các trưởng lão Thanh La tông cuối cùng kịp phản ứng, Bích Tâm Chân Nhân và Thương Mộc chân nhân đồng thời lên tiếng kinh hô.
Ngay cả Thiên Trụ Chân Nhân và Chấp pháp trưởng lão Tạ Luật đều trợn tròn mắt, đây chẳng lẽ là người có thể chém giết Văn Thiên Ngọc trong miệng Diệp Chân? Cái này không có lý nghe.
Bởi vì bọn hắn hiểu rất rõ thực lực của Lục La và Văn Thiên Ngọc. Hai Lục La cũng không nhất định có thể chém giết Văn Thiên Ngọc.
- Hừ, Văn Thiên Ngọc, hôm nay sẽ là ngày chết của tên vô sỉ bại hoại nhà ngươi!
Quát một tiếng, thân hình Lục La hóa thành bóng xanh, nghênh đón Văn Thiên Ngọc.
Các trưởng lão Thanh La tông cùng nhau nhíu mày, nhìn điệu bộ này, chiêu thứ nhất này Lục La sẽ bị thiệt thòi lớn.
Nhưng mà, ngoài ý muốn cũng trong nháy mắt này xảy ra.
Đối mặt một kích toàn lực của Văn Thiên Ngọc, Lục La lại không tránh không né, chỉ có chút quay người, dùng lồng ngực nghênh đón kiếm cương của Văn Thiên Ngọc, mặc kệ kiếm cương uy thế kinh người của Văn Thiên Ngọc bổ lên trên người mình.
Thần sắc Văn Thiên Ngọc ngẩn ngơ, sắc mặt đại biến, hắn đột nhiên bị hù dọa, trước mấy ngày, Diệp Chân dùng một chiêu như vậy, gọn gàng linh hoạt đánh ngã hắn!
- Không tốt!
Cơ hồ là đồng thời, quanh người Lục La dâng lên một mảnh thủ hộ linh quang oánh oánh! Cây roi mặc ngọc trong tay như linh xà thoát ra.
Ầm!
Kiếm cương của Văn Thiên Ngọc hung hăng đánh lên ngực Lục La, quang hoa thủ hộ đại phóng linh quang, cản trở kiếm cương kia một chút thời gian, áo quần trước ngực Lục La rách nát, lộ ra một Bảo Giáp đen nhánh mặc bên trong, uy thế kinh người kia lập tức bị chôn vùi.
Kiếm kia cương bị ngăn, nhưng lực lượng của kiếm cương cũng không phải giả, Lục La bị một kiếm này bổ đến bay ngược, cơ hồ là đồng thời, Linh lực kinh người của Lục La từ trên cây roi bộc phát.
Khi cây roi trong tay Lục La thoát ra, lập tức xoắn ngay phần cổ Văn Thiên Ngọc, lúc này thừa cơ bay lên, Linh lực nổ tung, đầu Văn Thiên Ngọc bị cây roi xoắn bay, theo Lục La cùng nhau bay lên.
Trên không trung, cặp mắt trên đầu Văn Thiên Ngọc đang bay lên viết đầy kinh hãi và.... Không cam lòng!
- Ta lại chết như thế...
- Trung phẩm Bảo Giáp?
- Lại là trung phẩm Bảo Giáp?
Lúc này, tiếng kinh hô của các trưởng lão Thanh La tông mới vang thành một mảnh, chỉ có Thiên Trụ Chân Nhân và Chấp pháp trưởng lão Tạ Luật nhìn đầu Văn Thiên Ngọc bay lên trời, trái tim giống như ngã vào vực sâu không đáy, hung hăng chìm xuống dưới....
Bại hoàn toàn....
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất