Tạo Hóa Chi Vương

Chương 346: Đối Thủ Của Diệp Chân

Chương 346: Đối Thủ Của Diệp Chân
Bởi vì sau khi tu vi của Diệp Chân đột phá đến Hóa Linh cảnh, dùng đều là giả danh thành Trịnh Phù Vân, cho nên thanh danh của Diệp Chân trong thế hệ tuổi trẻ võ giả Hóa Linh cảnh cũng không lộ.
Khi Diệp Chân nhẹ nhõm xông qua Thiên Mệnh Kiều, xuất hiện ở bờ bên kia của Thiên Mệnh Kiều, những võ giả còn đang do dự lập tức lòng tin tăng nhiều.
Một hạng người vô danh cũng có thể nhẹ nhõm xông qua Thiên Mệnh Kiều, vậy bọn hắn xông qua Thiên Mệnh Kiều cũng sẽ không khó lắm.
Dưới tâm lý khó mà nói rõ ưu việt này, võ giả từ bỏ quan sát chủ động xông lên Thiên Mệnh Kiều nhiều hơn.
Nhưng mà, bọn hắn chỉ có thấy được Diệp Chân thành công, lại không nhìn thấy lúc Diệp Chân nỗ lực xông qua Thiên Mệnh Kiều, khi đó, Diệp Chân cơ hồ lấy mạng để liều.
Giống như võ giả Hóa Linh cảnh tứ trọng trước mắt này, hắn tràn đầy tự tin bước lên Thiên Mệnh Kiều.
Nháy mắt tự tin của hắn tại bước lên Thiên Mệnh Kiều đã hóa thành vô cùng sợ hãi.
Phải nói, vận khí của hắn còn tốt hơn so với Diệp Chân một chút, còn có thể đứng tại phía trên Thiên Mệnh Kiều do hào quang ngưng tụ thành, nhưng ngay lúc đó, một đạo lôi quang to bằng cánh tay từ trên trời giáng xuống, trực tiếp nổ hắn rơi xuống Thiên Mệnh Kiều, rơi vào trong hắc vụ vô biên phía dưới, đào thải thảm như vậy.
Cho đến giờ phút này, Diệp Chân mới phát hiện một kiện việc lạ.
Hắn lại có thể xuyên thấu qua hào quang bên trên Thiên Mệnh Kiều, xem thấu nhất thanh nhị sở tao ngộ của mỗi một võ giả trên Thiên Mệnh Kiều.
Dưới tình huống bình thường, những võ giả khác, cho dù chờ đợi xông Thiên Mệnh Kiều, hay đã xông qua Thiên Mệnh Kiều, thậm chí bao gồm các lâm thời chấp sự trên không trung nhìn xuống, cho dù tu vi có cao hơn cũng không nhìn thấy tao ngộ của các võ giả trên Thiên Mệnh Kiều.
- Chẳng lẽ, nguyên nhân bởi vì ta trên Thiên Mệnh Kiều nghịch thiên tranh mệnh?
Nghĩ mãi mà không rõ, Diệp Chân dứt khoát không thèm nghĩ nữa.
Được Thải Y thoa đầy dược màu xanh lá, hai chân đã sinh ra cảm giác ngứa, giống như mười vạn con tiểu trùng đang bò.
Diệp Chân rõ ràng, đây là dược hiệu bắt đầu có hiệu quả, năng lực khôi phục siêu cường của võ giả Hóa Linh cảnh bắt đầu phát huy tác dụng, hơn nữa, so với Hậu Thiên linh thể võ giả Hóa Linh cảnh bình thường, năng lực khôi phục từ Xích Ngọc linh thể của Diệp Chân còn mạnh hơn, dù Xích Ngọc Linh Thể vẫn chưa đại thành.
Diệp Chân đoán, không cần dùng đến một ngày, có lẽ chỉ cần một đêm. Vết thương sâu tới xương trên lòng bàn chân của hắn có thể khôi phục, sẽ không ảnh hưởng đến thi đấu tranh giành Hắc Long Bảng sắp tới.
Diệp Chân phát hiện, tình hình bên trên Thiên Mệnh Kiều xác thực thiên kì bách quái.
Có người bò qua tới, có người thì một đường giết tới, cũng có riêng lẻ vài người thì lại nhẹ nhõm bước chậm đi tới, nhiều người thông qua, người té xuống cũng không ít.
Có một đoạn thời gian, tỉ lệ đào thải của Thiên Mệnh Kiều thậm chí vượt qua năm thành.
Diệp Chân còn phát hiện tỷ lệ những võ giả đệ tử đại tông môn nổi danh hoặc thế gia kia thông qua Thiên Mệnh Kiều, xác thực cao hơn tán tu.
Giống như đệ tử Huyễn Thần tông, trong mười người thì có đến tám người thông qua, những tán tu kia rõ ràng không môn không phái, mười người vượt quan, có đôi khi khả năng thông qua không đến bốn người.
Đây chính là cái thứ gọi khí vận, mặc dù hư vô mờ ảo nhưng lại không chỗ nào không có.
Đột nhiên, con ngươi của Diệp Chân đột nhiên co rụt lại.
Bên trên Thiên Mệnh Kiều, thanh niên Dã Nguyên đi chân trần vừa mới bước lên Thiên Mệnh Kiều, giống như Diệp Chân một cước đạp không trực tiếp rơi xuống, rơi xuống ngay miệng, trên bầu trời lôi quang lấp lóe, lôi quang to bằng cánh tay trẻ con trực tiếp đánh vào đỉnh đầu Dã Nguyên, làm cho tóc trên đầu Dã Nguyên đều từng khúc dựng ngược lên.
- Ngao rống....!
Dã Nguyên phát ra một tiếng gầm gừ cùng loại với dã thú, quanh người bộc phát ra ánh sáng màu vàng đất, bên trong lại thêm một đoàn ánh sáng màu bạc.
Ánh sáng màu bạc xuy xuy loạn xạ, làm cho hắc vụ gần đó tán loạn bốn phía, thân thể Dã Nguyên đột nhiên có thêm một cỗ lực lượng không giải thích được hướng lên.
Thân thể Dã Nguyên tại chậm ung dung bay lên, gương mặt Dã Nguyên giãy đến đỏ bừng, gân xanh trên trán từng đợt hiện lên, giống như dùng ra khí lực toàn thân.
Cứ như vậy, Dã Nguyên giống như nghịch chuyển, một mét rồi lại một mét chuyển lên hào quang bắn ra bốn phía Thiên Mệnh Kiều, lại cẩn thận giống như Diệp Chân, cũng không dám tiếp tục đặt chân lên Thiên Mệnh Kiều.
Liều mạng thúc giục ánh sáng màu bạc kia, chậm rãi nổi trôi hướng về cửa ra vào Thiên Mệnh Kiều.
Vù vù vù!
Vừa mới xông ra khỏi Thiên Mệnh Kiều, Dã Nguyên cả người tê liệt ngã xuống trên mặt đất, hồng hộc miệng lớn thở hổn hển, cả người giống như từ trong nước chém ra, trực tiếp thoát lực.
- Lại một người nghịch thiên tranh mệnh!
Nhưng mà, Dã Nguyên cũng không tiếp tục ở lâu chỗ cửa ra vào Thiên Mệnh Kiều, thở dốc vài tiếng, tay chân cùng sử dụng giống như giống như dã thú bò tới một góc, một mình khôi phục.
- Sở Quân?
Ly Thủy Tông Sở Quân bước lên Thiên Mệnh Kiều, ánh mắt Diệp Chân có chút chờ mong.
Mặc dù nói Diệp Chân và Sở Quân không hợp, nhưng Diệp Chân vẫn hi vọng Sở Quân có thể thông qua Thiên Mệnh Kiều.
Võ giả Hắc Thủy Quốc xông qua Thiên Mệnh Kiều cũng không nhiều, tính cả Diệp Chân, tổng cộng mới sáu người, trong đó còn có một tán tu. Hơn nữa lấy tu vi Hóa
Linh cảnh ngũ trọng của Sở Quân có thể đơn giản lấy được thứ tự trên Hắc Long Bảng.
Nhưng có đôi khi, cái gì càng chờ đợi thì lại càng không đến.
Một đạo phích lịch kiếm quang đột ngột từ trên trời giáng xuống, làm cho vừa mới bước lên Sở Quân Thiên Mệnh Kiều nổ xuống Thiên Mệnh Kiều, hắc vụ cuồn cuộn phía dưới Thiên Mệnh Kiều giống như rắn độc chui lên, trực tiếp lôi Sở Quân vào trong hắc vụ cuồn cuộn.
- Tại sao có thể như vậy?
Sở Quân chính là con trai của chưởng môn Ly Thủy Tông, làm sao lại trầm luân đến như thế?
Diệp Chân ngạc nhiên.
Sau bốn canh giờ, đến lúc một võ giả cuối cùng bước lên Thiên Mệnh Kiều rơi vào trong hắc vụ cuồn cuộn, hào quang bên trên Thiên Mệnh Kiều và hắc vụ cuồn cuộn dưới cầu đồng thời thu lại, một hô hấp công phu đã biến mất vô tung vô ảnh, giống như từ chưa xuất hiện qua.
Vị trí lúc trước của Thiên Mệnh Kiều thì biến thành một bãi cỏ bằng phẳng.
Một màn này, làm cho phần đông võ giả đều có một loại cảm giác như trong mộng.
Càng lớn ngược lại là nhân số trở nên thưa thớt.
Lúc vào thành đo Cốt Linh, ba ngàn người chen ở nơi đó, người người nhốn nháo, quả thực đen nghịt một mảng lớn.
Nhưng hiện tại, chỉ có gần chín trăm người đứng ở nơi đó, sau khi qua ba cửa xuống, trực tiếp rơi mất hơn sáu thành.
Chín đệ tử chân truyền của Tề Vân tông cũng bị đào thải gần một nửa, tính cả
Diệp Chân và Thải Y, chỉ có năm người thành công tham gia vào tham gia Hắc Long Bảng, Ly Thủy Tông thì thảm hại hơn một chút, mười đệ tử chân truyền cuối cùng giết vào Hắc Long Bảng chỉ có bốn người.
Nhất là Sở Quân ngoài ý muốn bị đào thải, làm cho trên dưới Ly Thủy Tông vô cùng kinh ngạc.
Nhưng kinh ngạc thì kinh ngạc, nhưng chỉ cần là võ giả thành công thông qua cửa ải cuối cùng của hải tuyển tam quan thì đều vô cùng hưng phấn, nhất là những võ giả có tông môn hoặc gia tộc kia.
Không gì khác, có thể thông qua cửa thứ ba của hải tuyển - Thiên Mệnh thì đại biểu trình độ nào đó khẳng định, chỉ cần có thể thông qua hải tuyển cửa thứ ba, vậy chính là võ giả có khí vận.
Cho dù thứ tự Hắc Long Bảng như thế nào, lần này sau khi trở về, khẳng định sẽ được tông môn hoặc gia tộc trọng điểm chú ý thậm chí bồi dưỡng. Đối với đại đa số người mà nói, có thể xông qua hải tuyển tam quan cũng đã thành công.
- Hải tuyển tam quan kết thúc. Tối nay bọn ngươi có thể nghỉ ngơi dưỡng sức.
Ngày mai sẽ tiến hành tiểu tổ thi đấu Hắc Long Bảng.
Sau khi Đại chấp sự Thanh Dực tuyên bố hải tuyển tam quan kết thúc, mười hai đạo hào quang tự bên trong mười hai Lệnh bài Hắc Long bay ra, bắn về phía bốn phương tám hướng Hắc Long cổ địa.
Thoáng chốc, Hắc Long cổ địa cấm bay, cấm địa, đủ loại cấm chế cùng nhau biến mất. Duy nhất hào quang đại môn cũng theo đó biến mất, triệt để mở ra.
Một mực chờ đợi ở cửa ra, các trưởng lão trong tông môn, cung phụng gia tộc, bao gồm những võ giả bị đào thải cũng bay vọt vào.
Nhưng mà, nhiều nhất là những võ giả đường xa đến đây xem, có Dẫn Linh cảnh, cũng có võ giả Hóa Linh cảnh đã có tuổi, chờ thời khắc Hắc Long cổ địa giải trừ cấm chế.
Các trưởng lão các nhà nhìn đệ tử xông qua hải tuyển tam quan, vui buồn lẫn lộn, sau đó vội vã chú ý lên hạng mục tiểu tổ thi đấu, có người đã bắt đầu sưu tập lên có thể là tình báo của đối thủ.
Hai người Nhị trưởng lão Kế Xa và Thất trưởng lão Chung Ly cũng không ngoại lệ.
- Đến, ta xem trước một chút ngọc phù qua cửa của năm người các ngươi!
- Thứ nhất cùng...
Khi Chung Ly Cảnh nhìn thấy ngọc phù qua cửa của Thải Y và Diệp Chân, con mắt trong nháy mắt trừng lớn.
Một bên, Nhị trưởng lão Kế Xa cơ hồ cướp đi ngọc phù qua cửa từ trong tay Chung Ly, sau đó, thần sắc trong nháy mắt ngốc trệ!
- Hạt giống tuyển thủ, lại có hai hạt giống tuyển thủ! Tề Vân tông ta...
Sợ hãi thán phục, thanh âm hai người Chung Ly Cảnh và Kế Xa lại có chút ít nghẹn ngào, cả vành mắt đều có chút đỏ lên.
Lần này, đến phiên Diệp Chân, Thải Y và mấy đệ tử chân truyền kinh ngạc.
Vì sao Kế Xa và Chung Ly lại có bộ dáng như thế, thật ra còn muốn từ thi đấu quy tắc của tiểu tổ Hắc Long Bảng.
Mỗi một lần bên trong thi đấu bài danh Hắc Long Bảng, sau khi trải qua hải tuyển tam quan, cuối cùng giết tiến Hắc Long Bảng giác trục ít thì sáu, bảy trăm người, nhiều thì ngàn người.
Mà danh ngạch bài danh thi đấu Hắc Long Bảng chỉ có cố định bảy mươi hai người, tất cả vẫn phải đào thải lượng lớn võ giả.
Tiểu tổ thi đấu chính là chia tất cả võ giả thành mười hai tiểu tổ, sau đó phân tổ tiến hành rút thăm thi đấu, cuối cùng điểm tích lũy của mười hai võ giả đứng đầu sẽ tiến hành giác trục sau cùng.
Mà phân chia mười hai tiểu tổ này là căn cứ bài danh bên trên ngọc qua cửa thứ ba Thiên Mệnh, lấy mười hai làm tiết điểm, người tất cả mọi chia thành mười hai tổ.
Mà võ giả bài danh top 12 thì được xưng là hạt giống tuyển thủ. Bởi vì trong quy tắc chiếu cố, thi đấu bên trong tiểu tổ, mười hai người này sẽ không chạm mặt.
Dưới tình huống bình thường, hạt giống tuyển thủ kỳ trước đều sẽ giết vào bảy mươi hai tên trong Hắc Long Bảng, cực ít có ngoại lệ.
Nói một cách khác, Diệp Chân và Thải Y trở thành hạt giống tuyển thủ, trên cơ bản có thể chiếm một chỗ cắm dùi trên Hắc Long Bảng. Mà chỉ cần tông môn có đệ tử chiếm cứ một chỗ cắm dùi trên Hắc Long Bảng, cho dù đối với bản thân võ giả hay đối tông môn thậm chí gia tộc, đều có chỗ tốt.
Nói đến những thứ này, ngàn năm qua đã trải qua nghiệm chứng.
Chỉ cần có võ giả giết vào Hắc Long Bảng, sau này trong vòng năm năm, bao gồm bản thân tông môn, gia tộc, vận khí hoặc nói vận thế của võ giả đều sẽ tốt một chút.
Hiệu quả như vậy, thứ tự càng cao hiệu quả càng tốt.
Đương nhiên, chuyện làm cho Kế Xa và Chung Ly kinh ngạc nhất chính là, thứ tự của Diệp Chân và Thải Y một thứ nhất, một thứ hai.
Hai thứ tự này, trong nháy mắt khiến Kế Xa và Chung Ly Cảnh dại ra.
Nếu như vận khí không tệ, nói không chừng Hắc Long cổ địa lần tiếp theo, trong mười hai chấp sự lâm thời sẽ có một thành viên của Tề Vân tông.
- Hảo hảo điều tức, Diệp Chân, tranh thủ thời gian chữa thương, không cần lo lắng chuyện khác, nghe ngóng chuyện hư thực của đối thủ cứ giao cho chúng ta làm! Tông môn tương lai, toàn bộ nhờ các ngươi!
Đương nhiên, làm một cáo già thành tinh, bọn hắn cũng sẽ không quên trấn an đám đệ tử chân truyền Mai Nguyên Câu.
- Tiểu tổ thi đấu sao?
Ánh mắt Diệp Chân khẽ động, lướt qua vô số bóng người, nhìn về phía bọn người Hoa Vô Song, Bộ Trường Thiên, Mạc Tâm Thủy đang đứng chắp tay.
Đối thủ của Diệp Chân là bọn hắn!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất