Chương 40: Tin vui ngoài ý muốn
Trời đã dần sáng lên, phía đông bắt đầu có những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu rọi.
Sau khi thổi tắt ngọn nến, Dương Húc Minh bật công tắc đèn ở đầu giường, ánh đèn bừng lên chiếu sáng phòng ngủ vẫn còn đang đóng cửa kéo rèm.
Dương Húc Minh một mình ngồi trên giường, chậm rãi lật mở Sinh Tử Lục. Trang sách thứ ba trước đó chi chít những dòng chữ màu đỏ rốt cục đã biến mất, thay vào đó là những dòng văn tự mới:
Oán hận không tiêu tan – Chân tướng ba năm về trước
- Chúc mừng chú em, thanh niên liều ăn nhiều, chú em đã thành công lấy được đôi giày thêu màu đỏ.
Dù dưới điều kiện không được mang theo hung khí tiến vào căn nhà màu đỏ, kẻ thất phu lỗ mãng như chú em vẫn có thể uy hiếp được mấy con lệ quỷ hàng khủng.
Bạo lực mặc dù không thể giải quyết tất cả vấn đền nhưng lại có thể giải quyết đa số vấn đề. Cô nàng ưa bạo lực kia đã khiến cho hai chị em đáng thương không dám đến gần chú em. Các ngươi đúng là một cặp trời sinh!
Trở lại Song Dát trấn, triệt để xác minh tất cả chân tướng ba năm về trước, tìm cách giúp đôi chị em đáng thương kia báo thù rửa hận.
Chỉ khi siêu độ được oán hận đó thì chú em mới chân chính sở hữu sức mạnh của đôi giày thêu này.
Đọc một mạch hết đống văn tự trong Sinh Tử Lục , Dương Húc Minh mặt mày xám ngoét lại... . . . Con hàng sách nát này đang giễu cợt hắn hay sao?
Thanh niên liều là ý gì? Chẳng lẽ nói tối hôm qua hắn thực sự là hành động sai đường? Bảo hắn không mang hung khí đến căn nhà hoang là ám chỉ hắn có thể sử dụng biện pháp hòa bình để giải quyết tất cả sự việc?
Bất quá cẩn thận nghĩ lại, Dương Húc Minh bất đắc dĩ cười khổ.
Biện pháp hòa bình giải quyết? Hòa bình giải quyết cái cục shit á! Coi như thật sự hắn có thể giải quyết trong hòa bình đi, chỉ cần Lý Tử vừa đến thì mọi chuyện lập tức nổ bùm như bom!
Cô nàng ưa bạo lực kia đã làm hai chị em đáng thương không dám đến gần chú em.
Những lời này là hoàn toàn chính xác, Lý Tử quá khủng bố rồi. Mà dù sao giày thêu cũng đã đạt được, mặc dù là đi con đường khác nhưng cuối cùng vẫn thu hoạch được đạo cụ trọng yếu. Tính ra như thế cũng là không thua thiệt gì!
Trừ ác mộng đêm qua khiến Dương Húc Minh có chút bất an, còn lại hết thảy tựa hồ đang rất bình thường. Dương Húc Minh lấy ra bút bi, viết vào khoảng trống bên dưới trang sách:
- Đôi giày thêu này đến cùng là có chuyện gì? Tối hôm qua em xém chút nữa bị một con quỷ cái khác giết chết... Nữ quỷ kia lai lịch ra sao? Chẳng lẽ Sách đại ka lại hố em hay sao?
Dương Húc Minh viết xong câu hỏi thì Sinh Tử Lục nửa ngày vẫn không có phản ứng.
Ngay khi hắn định cất quyển sách đang giả chết này đi thì những dòng văn tự trên trang thứ 3 tất cả biến mất. Thay vào đó là văn tự mới:
- Chúc mừng chú em, phát hiện tin vui ngoài ý muốn!
Đôi giày thêu màu đỏ này không rõ lai lịch, cũng không phải đồ dành cho người sống mang. Nó có một chủ nhân khác
Nhưng vào thời điểm chú em sắp ngỏm, thì chủ cũ của giày thêu ý thức được nguy hiểm mà lui bước
Như vậy dù là chủ nhân cũ đôi giày cũng không dám đối đầu với cô nàng Lý Tử của chú – Lệ Quỷ kinh khủng nhất trong truyền thuyết.
Trước khi nến đỏ đốt hết thì chú em cực kỳ an toàn
Đọc dòng trả lời mới của Sinh Tử Lục, Dương Húc Minh bày ra gương mặt như đưa đám.
Con hàng sách bại hoại này quả nhiên đang hố hắn! Cái gì tin vui ngoài ý muốn, tin vui con bà ngươi ấy, ta còn chưa có muốn mang thai!
Dương Húc Minh hùng hổ viết lên trang sách:
- Đệt mợ ngươi không biết lai lịch chân chính của đôi giày thêu này mà ngươi kêu ta đi tìm giày? Nếu không có Lý Tử thì có phải ta bị ngươi hố chết luôn rồi không?
Vài giây sau những chữ trên trang sách biến mất rồi từ từ hiện lên dòng trả lời mới của Sinh Tử Lục :
- Không có Lý Tử thì chú em cũng đâu cần phải đi tìm giày thêu làm gì?
Than thân trách phận chỉ dành cho kẻ yếu đuối. Kẻ mạnh sẽ sẵn sàng dũng cảm đối đầu với chông gai.
Phải chú ý giữ nến đỏ nhân duyên, nó sắp hết rồi đấy.
Lần sau có ra ngoài thì nhớ xin phép bạn gái trong nhà. Cứ mang theo nến nhân duyên, bất kỳ chú em đi đến nơi nào thì cô nàng cũng có thể nhanh chóng xuất hiện bên cạnh.
Nếu không muốn dẫm vào vết xe đổ đêm qua thì chú em đừng có dại mà ra ngoài không xin phép.
- Hữu nghị nhắc nhở: Lệ Quỷ dù ký ức không trọn vẹn nhưng vẫn lưu giữ lại sở thích lúc còn sống, chú em phải nhớ lúc nàng sống thích món gì thì hàng ngày tặng lễ vật cho nàng, phải đối xử với nàng như lúc đang yêu thì cô nàng mới lại ôn nhu với chú.
- Cảnh cáo: Nàng thích chú em thì sẽ muốn chiếm đoạt chú em. Có tán tỉnh thì cũng vừa vừa phải phải, lỡ ra cô nàng yêu quá hóa khùng sẽ vượt qua hạn chế của nến nhân duyên mà giết chú em luôn!
Trả lời lần này của Sinh Tử Lục làm Dương Húc Minh có chút nhức cả trứng. Cái này... nguyên nhân Lý Tử muốn giết hắn thật sự là vì yêu hắn?
Dương Húc Minh chần chờ một chút rồi viết tiếp:
- Lý Tử muốn giết ta là vì yêu ta hả?
Lần này, Sinh Tử Lục trả lời nhanh chóng:
- Tình cảm yêu thương khi còn sống, nỗi thống khổ tử vong, sự oán hận với người yêu... Những tình cảm phức tạp này ngày qua ngày xé rách thân thể Lệ Quỷ.
Nàng là Lệ Quỷ kinh khủng nhất thế gian, không ai có thể biết trước suy nghĩ của nàng. Chú em đã thực hiện "Hỏi Quỷ" nhưng nàng cự tuyệt trả lời, chỉ cấp cho chú lễ vật cuối cùng Nhân Duyên Nến.
Khi nến đỏ đốt hết, nàng sẽ mang chú em ra đi, đây là quyến luyến sau cùng, nhân duyên sau cùng giữa các ngươi.
Nếu như "Hỏi Quỷ" thêm lần nữa thì chú em sẽ chết thảm ngay và luôn. Chỉ có làm thịt hai con Trành Quỷ kia đi thì chú em mới có tư cách đối thoại trực tiếp với nàng.
Có lẽ là khi chú em giải quyết xong hai con Trành Quỷ, chứng minh năng lực của mình thì nàng ta sẽ đồng ý trả lời các vấn đề của chú em.
Sinh Tử Lục trả lời chắc chắn khiến cho Dương Húc Minh không có lời nào phản bác được. Sinh Tử Lục ý tứ rằng hắn quá yếu, không có tư cách gặp trực diện Lý Tử, nhất định phải giải quyết được hai con Trành Quỷ thì mới được đối mặt với nàng? Giống kiểu Game phải vượt qua vài cửa đánh quái lèo tèo thì mới gặp được đại Boss.
Dương Húc Minh trầm mặc mấy giây rồi cầm bút hỏi tiếp
- Như vậy Trành Quỷ ở đâu? Bọn nó là cái thể loại gì? Vì sao chúng lại bị Lý tử nô dịch?
Đối với cái này, Sinh Tử Lục trả lời đơn giản, chắc chắn:
Chết bởi Lệ Quỷ thì người ta sẽ biến mất hoàn toàn trên thế giới, không lưu lại bất kỳ thứ gì. Nhưng còn có kiểu chết khốc liệt hơn, đó là sau khi chết bị Lệ Quỷ nô dịch.
Bọn chúng là người mà khi sống Lệ Quỷ oán giận nhất, nên khi chết đi không cách nào được an bình, vĩnh viễn sẽ bị Lệ Quỷ nô dịch. Trành Quỷ là ác độc nhất, cũng là đáng thương nhất.
Đừng bởi vì bọn chúng chỉ là Trành Quỷ mà khinh thường, đã bị Lý Tử nô dịch thì dù là Trành Quỷ yếu nhất cũng sẽ có được sức mạnh ghê gớm.
Chú em phải giải quyết hai con Trành Quỷ này mới có tư cách gặp trực diện nàng Lý Tử.
Đọc hết những câu trả lời này, Dương Húc Minh vội vàng hỏi tiếp:
- Nếu như em đi tìm người giúp thì sao? Trên thế giới này có phải có nhiều pháp sư diệt quỷ như là Sinh thúc? Bọn họ có thể tiêu diệt Trành Quỷ được không?