Chương 112: Lập nhóm
Sau khi Trương Minh Hiên đi vào cửa nhà, cánh cửa lớn nhanh chóng bị hai tên tiểu quỷ đóng lại, ngăn cản tầm nhìn của đám người bên ngoài.
Dung Mỗ cũng đã dẫn người ra nghênh đón.
Trương Minh Hiên xoay người xuống lừa, ném dây cương cho tên tiểu quỷ bên cạnh, hỏi Dung Mỗ: “Lão Chu đã đưa điện thoại tới chưa?”
Dung Mỗ cung kính đáp: “Đã đưa tới, tổng cộng một ngàn năm trăm đài.”
Trương Minh Hiên kinh ngạc nói: “Sao lại thiếu?”
Dung Mỗ cung kính nói: “Theo lời hắn nói, một ngàn đài lần trước là do người toàn thôn bọn họ tăng ca thêm giờ mới có, bình thường sản lượng một ngày chỉ được trên dưới năm trăm đài.”
Trương Minh Hiên có chút hiểu ra, thỉnh thoảng tăng ca thêm giờ thì còn có thể, nhưng mỗi ngày đều tăng ca thêm giờ thì có lẽ ăn không nổi, một ngàn rưỡi cũng không tính là thiếu.
Trương Minh Hiên nói: “Đưa ta đi xem.”
Dung Mỗ cung kính khom lưng duỗi tay chỉ đường: “Mời thiếu gia đi với ta.”
Đám tiểu quỷ phía trước liền sôi nổi lùi sang hai bên, trong đám có một tên chừng mười hai mười ba tuổi phản ứng chậm một nhịp, sau khi đám quỷ tránh ra sau thì chỉ còn lại hắn đứng tại chỗ. Nhìn trái nhìn phải, hắn vội vàng chạy về phía Vương Bội, trốn ra sau lưng Vương Bội, níu chặt tay áo hắn rồi khẩn trương nhìn Trương Minh Hiên khiến Trương Minh Hiên cảm thấy buồn cười.
Trương Minh Hiên đi theo Dung Mỗ vào một gian phòng, Dung Mỗ vung tay lên, cửa phòng lập tức mở ra như đáp lời, chỉ thấy bên trong là từng chiếc điện thoại được xếp chồng chỉnh tề.
Trương Minh Hiên cười vung tay lên, vô số chấm sáng chậm rãi tản ra ngoài giống như một đàn chim yến bay về tổ, chen chúc thẩm thấu vào từng chiếc điện thoại, những điểm sáng thừa ra tự do bay lượn một vòng rồi lại trở về cơ thể Trương Minh Hiên.
Trong lúc nhất thời kim quang chiếu sáng cả căn phòng, toàn bộ căn phòng giống như được dát vàng, lực hút cực mạnh từ trong phòng truyền ra ngoài, linh khí trong không trung bị rút sạch, phát ra tiếng ồ ồ, qua một lúc lâu mới bình thường trở lại.
Trương Minh Hiên vỗ tay cái đốp, hài lòng nói: “Đại công cáo thành.”
Dung Mỗ hỏi: “Thiếu gia, những thứ này đã có thể đem ra ngoài bán sao?”
Trương Minh Hiên gật đầu nói: “Đương nhiên.”
Dung Mỗ cung kính trả lời: “Vâng, ta đi xử lí ngay.” Hắn định xoay người rời đi.
“Từ từ…” Trương Minh Hiên vội vàng gọi Dung Mỗ lại.
Dung Mỗ nghi hoặc quay đầu nhìn về phía Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên hỏi: “Trả đủ tiền công cho lão Chu chưa?”
Dung Mỗ cung kính nói: “Hồi bẩm thiếu gia, tiền công đã tính xong, hiện tại chúng ta còn thiếu hắn hai mươi lăm quan tiền.”
Trương Minh Hiên nhíu mày nói: “Còn thiếu tiền à!” Hắn âm thầm cẩn thận tính toán một chút, đúng là thiếu tiền thật.
Trương Minh Hiên thầm nhủ trong lòng: “Ta có nên tăng giá điện thoại lên một chút không?” Nhưng suy nghĩ một chút vẫn là thôi đi! Làm người không thể quá tham lam.
Trương Minh Hiên nói: “Dung Mỗ, ngươi đi an bài đi!”
Dung Mỗ cúi đầu đáp: “Vâng!” Xoay người liền rời đi.
Trương Minh Hiên cũng rời khỏi phòng, tìm một cái đình nghỉ mát ngồi xuống, mở điện thoại của mình ra, đăng nhập vào diễn đàn Tân Thủ (*), vừa nhìn lướt qua hắn liền bị một đống tin tức dọa cho ngây người, sao có thể sinh động tới mức này chứ!
Đại khái nhìn thoáng qua, đa phần tin tức đều có cùng nội dung. Người nào đó dám trộm đồ ăn của người nào đó, người nào đó muốn cùng người nào đó làm bạn tốt, người nào đó thăng tới ba cấp, người nào đó mở ra hạt giống mới, diễn đàn cứ như biến thành diễn đàn giao lưu nông nghiệp, bên trong tất cả đều là TT tin tức nông nghiệp.
Trương Minh Hiên trực tiếp làm lơ mớ tin tức không có dinh dưỡng, click mở danh sách thành viên, tìm tới ba người Trình gia Đại Ma Vương, Trình gia Nhị Ma Vương, Trình gia Tiểu Ma Vương, sau đó gửi đi lời chào bạn tốt.
Gần như là cùng một lúc, lời chào được hồi đáp ngay lập tức, danh sách thành viên nhiều ra ba người.
Ảnh đại diện của Trình gia Đại Ma Vương chớp nháy, Trương Minh Hiên click mở liền thấy:
Trình gia Đại Ma Vương: Trương Minh Hiên?
Trương Minh Hiên trả lời một câu: Là ta!
Trình gia Đại Ma Vương: [Cười to] “Vô Địch Tiểu Bá Đạo”, nhìn tên biết ngay là ngươi, Tru Tiên ra bản mới sao?
Trương Minh Hiên: Chờ ta tạo nhóm mới, cùng nói chuyện.
Trương Minh Hiên chạm nút tạo nhóm, tên nhóm là “Thiện Nữ U Hồn”, không bao lâu liền tạo xong nhóm.
Vô Địch Tiểu Bá Đạo thêm Trình gia Đại Ma Vương vào nhóm, Vô Địch Tiểu Bá Đạo thêm Trình gia Nhị Ma Vương vào nhóm, Vô Địch Tiểu Bá Đạo thêm Trình gia Tam Ma Vương vào nhóm.
Trình gia Đại Ma Vương: Hu hu hu [Khóc].
Trình gia Nhị Ma Vương: Hu hu hu hu… [Khóc lớn].
Trình gia Tam Ma Vương: Hu hu hu hu hu… [Khóc to].
Trương Minh Hiên: [Nghi hoặc] Các ngươi làm sao vậy?
Trình gia Đại Ma Vương: Hu hu hu, nông trường nuôi chó là chuyện như thế nào?
Trình gia Nhị Ma Vương: Đồng vàng của ta! Còn thiếu mười đồng vàng là có thể mua hạt giống mới, bây giờ coi như xong.
Trình gia Tam Ma Vương: Ta thật muốn biết, nơi nào có bán chó?
Trương Minh Hiên: [Khinh bỉ] Muốn trộm đồ ăn của ta, gan các ngươi cũng quá lớn rồi.
Trình gia Đại Ma Vương: Trương huynh đệ, chẳng lẽ chỉ có ngươi được trộm người khác, người khác không được trộm ngươi, quá chơi không vui rồi.
Trình gia Nhị Ma Vương: Không sai, không sai!
Trình gia Tam Ma Vương: Tán đồng!
Trương Minh Hiên: [Mặt cười] Ta thích!
Trình gia Đại (Nhị/Tam) Ma Vương: …
Trương Minh Hiên: Được rồi, đừng nhiều lời vô nghĩa nữa, lời kịch đã luyện thế nào rồi?
Trình gia Đại Ma Vương: … Ha ha, hôm nay thời tiết thật tốt!
Trình gia Tam Ma Vương: Đúng vậy! Đúng vậy! Thời tiết thật tốt.
Trình gia Nhị Ma Vương: [Rơi lệ] Ta có lời kịch sao?
Trương Minh Hiên: [Giận dữ] Đừng nói là các ngươi không luyện đi!
Trình gia Đại Ma Vương: [Xấu hổ] Luyện, luyện, chỉ là quá dài.
Trình gia Tam Ma Vương: Đúng vậy, đúng vậy.
Trương Minh Hiên: [Bất đắc dĩ] Chê dài, có muốn đổi với lão Nhị không?
Trình gia Nhị Ma Vương: [Kinh ngạc] Được đấy! Được đấy!
Trình gia Đại Ma Vương: …
Trình gia Tam Ma Vương: …
Trương Minh Hiên: [Tức giận] Ít chơi điện thoại chút đi, học kịch bản cho tốt.
Trình gia Đại Ma Vương: [Xấu hổ] đã biết.
Trình gia Tam Ma Vương: Đi luyện ngay đây.
Trình gia Nhị Ma Vương: [Hoa hồng] Trương huynh đệ, ngươi xem có phải vai diễn của ta quá nhỏ không, ta cảm giác ta rất giống Ninh Thải Thần mà!
Trương Minh Hiên: Ninh Thải Thần đã có người.
Trình gia Nhị Ma Vương: [Khóc lớn]
Trương Minh Hiên: Lát nữa các ngươi tới thư phòng Bút Thú một chút, ta có chuyện tìm các ngươi.
Trình gia Đại Ma Vương: Không có thời gian đâu! Chúng ta còn phải luyện kịch… kịch bản.
Trương Minh Hiên: Vấn đề quay hình Thiện Nữ U Hồn.
Trình gia Đại Ma Vương: Không thành vấn đề, một hồi gặp.
Trương Minh Hiên vừa thu phục ba vị Trình gia xong, một nữ quỷ mặc trang phục thị nữ khẩn trương bay tới, đứng ở trước mặt Trương Minh Hiên gấp gáp nói: “Thiếu gia, không ổn, bên ngoài có người gây rối!”
Trương Minh Hiên kinh ngạc: “Có người gây rối?”
Hắn đứng dậy nói: “Đi, chúng ta đi xem, dám động thổ trên đầu Thái tuế, không muốn sống nữa sao?”
Hắn vênh váo tự đắc, uy phong lẫm lẫm đi ra ngoài.
Chú thích
(*) Diễn đàn Tân thủ: Một loại diễn đàn dành cho người mới tham gia một tựa game bất kỳ.
Trang 57# 2