Chương 126: Sắp bắt đầu
Lại tiếp đón một vài người, một ông lão mặt mũi xanh mét đi tới, vòng qua thảm đỏ trải trên sàn nhà đi tới trước mặt Trương Minh Hiên, hừ lạnh một tiếng, vung tay áo lên rồi đi thẳng vào trong nhà, từ đầu đến cuối cũng không thèm nói với Trương Minh Hiên một câu.
Trương Minh Hiên nhìn Trình Xử Mặc với vẻ vô tội nói: "Ta đã đắc tội với ngài ấy ư?''
Trình Xử Mặc cười xấu xa nói: "Ngươi có biết ngài ấy là ai không?''
Trương Minh Hiên lắc đầu. "Ngài ấy là Ngụy Chinh.''
Trương Minh Hiên thấy mơ hồ, đây là Ngụy Chinh ư? Là người đã chém Kính Hà Long Vương ư?
Trình Xử Mặc vui sướng khi người gặp họa rồi nói: "Ngươi làm lễ ra mắt phim này, nhất định đã đắc tội với ông ta.''
Trương Minh Hiên cạn lời: "Ta làm việc của ta, sao lại đắc tội với ông ta chứ? Thật là khó hiểu!''
Sau khi tiếp đón một nhà Trưởng Tôn Vô Kỵ, Ngụy vương Lý Thái, Thái tử Lý Thừa Càn, đối với vị Thái tử này vẫn là lần đầu tiên Trương Minh Hiên được gặp, cảm giác đầu tiên chính là uy nghiêm, trầm tĩnh.
Dân chúng trước màn hình cũng không kịp nhìn, cảm thấy rung động, chưa từng gặp qua nhiều quan lớn như vậy!
Không chỉ trong thành Trường An, sau vài ngày di dộng đã lan truyền khắp cả Đại Đường, các thương nhân lấy việc vận chuyển điện thoại di động giá cao bán khắp nơi ở Đại Đường, còn tặng cho quan lớn các phủ.
Lúc này, các quan viên cũng nhìn thấy cảnh tượng trên, trong mắt toát ra vẻ khó có thể diễn tả bằng lời, có hâm mộ, có sợ hãi, có kính sợ.
"Trương Minh Hiên, ta đến rồi đây.'' Khương Cẩm Tịch vui vẻ chạy tới, phía sau là Thạch Thiên Phàm mang vẻ mặt không biết nói gì.
Người xem trước di động nhìn Khương Cẩm Tịch trong màn hình, phần lớn ánh mắt đều mở to, thật là đáng yêu.
"Á, á.'' Một người trung niên phúc hậu xoa thắt lưng của mình, không vui tức giận nói: "Ngươi làm gì vậy?''
"Làm gì cơ?'' Một phu nhân mặc áo thô ngồi ở bên cạnh tức giận đứng dậy nói: "Ta làm gì ư? Ngươi mới làm gì đấy? Mắt sắp rơi cả xuống rồi.''
Người trung niên hạ giọng rồi nói: "Ta bị quan lớn làm cho xúc động.''
"Ha ha ha.'' Vị phu nhân cười với vẻ khinh thường.
Những chuyện tương tự xảy ra khắp cả Đại Đường, tiếng kêu thảm thiết liên tục.
Thiếu niên chưa kết hôn, mặt đỏ tai hồng nhìn Khương Cẩm Tịch, trái tim nhỏ đập loạn thình thịch, đây chính là cảm giác động tâm ư?
Trương Minh Hiên cười nói: "Vậy thì vào thôi!''
Khương Cẩm Tịch chạy đến bên cạnh Trương Minh Hiên rồi tò mò hỏi: "Khi nào thì bắt đầu?''
Trương Minh Hiên trả lời: "Nhanh thôi!''
"Vậy thì đi!'' Khương Cẩm Tịch vui vẻ chạy vào trong.
Thạch Thiên Phàm tiến lại gần Trương Minh Hiên, gật đầu chào rồi cũng vội vàng theo sau.
Tiếng kim loại vang lên, hai đội cấm vệ từ đằng xa chạy tới, lập tức xua đám người đang vây xem xung quanh ra, gác ở hai bên đường lớn.
Hai mắt khán giả đang xem ở trong di động tỏa sáng, nhìn màn hình với vẻ chờ mong, là vị quan nào nữa đây, tim đập thình thịch, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ.
Một hàng đèn đuốc dài từ xa tới, chỉ thấy một đoàn cung nữ cầm đèn dẫn đầu một đội xa giá từ từ tiến tới, xuất hiện trước cửa.
Trương Minh Hiên, Trình Xử Mặc vội vàng nghênh đón, ống kính cũng lập tức chuyển qua.
Một cái đầu nhô từ trong xe ngựa ra, Lý Thanh Tuyền hưng phấn nhảy xuống nói với Trương Minh Hiên: "Thấy ta thế nào?''
Trương Minh Hiên trợn to mắt nói: "Nếu ngươi có thể báo thời gian cho ta biết thì tốt rồi.''
Lý Thanh Tuyền cười trộm nói: "Ta quên mất!''
Trương Minh Hiên không nói gì, quên sao? Một tiên nhân như nàng cũng quên ư? Rõ ràng là cố ý mà!
Lý Thanh Nhã từ trong xe ngựa xuống, Trương Minh Hiên cười gọi một tiếng: "Thanh Nhã tỷ!''
"Hoàng thúc, hoàng thúc, còn có con nữa!''
"Còn con, còn con nữa!'' Trong xe phía sau có hai tiểu hài tử được cung nữ bế xuống, vui vẻ chạy về phía Trương Minh Hiên gọi lớn.
Người xem di động nghe thấy Tấn Dương và Lý Trị gọi Trương Minh Hiên, hiểu rõ trong lòng, nhiều người nhìn Trương Minh Hiên, trong lòng dâng lên một cảm xúc rõ ràng, là hoàng thân quốc thích! Chẳng trách thế này.
Trương Minh Hiên xoa đầu bọn chúng rồi nói: "Ta biết còn các con.''
Sau đó chuyển sang ống kính nói: "Xin giới thiệu với mọi người một chút, đây là công chúa và hoàng tử Đại Đường của chúng ta.''
Tấn Dương tò mò hòi: "Hoàng thúc, người đang nói chuyện với ai vậy?''
Trương Minh Hiên cười nói: "Là con dân Đại Đường chúng ta! Đến đây, con cũng chào hỏi mọi người đi.''
Với lời của Trương Minh Hiên, Tấn Dương tin tưởng không chút nghi ngờ, nhìn về phía trước với vẻ nghiêm túc rồi nói: "Chào mọi người, ta là Tấn Dương.''
Lý Trị cũng nghiêm mặt nói: "Ta là Lý Trị.''
Các thiếu nữ trong khuê phòng nhìn Tấn Dương, ánh mắt sáng như sao nói: "Thật là đáng yêu! Rất muốn ôm một cái!''
Một đôi phu thê trẻ nằm trên giường, nữ tử gối lên cánh tay của trượng phu, hâm mộ nói: "Đứa trẻ thật đáng yêu! Thiếp cũng muốn có!''
Nam tử cười xấu xa: "Được thôi! Chúng ta cố gắng lên!''
Xoay người đè lên người nử tử, nử tử cười duyên đẩy hắn ra nói: "Đừng làm bậy, thiếp còn muốn xem tiếp nữa!''
Nam tử thở dài một tiếng.
Rất nhiều người nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của Tấn Dương, Lý Trị, hai mắt đều sáng lên, đúng là công chúa hoàng tử của bọn họ rất đáng yêu!
"Thứ này của ngươi thật sự có thể khiến con dân Đại Đường nhìn thấy chúng ta ư?''
Trương Minh Hiên nghiêng đầu thì thấy có một lão trung niên mặc trang phục uy nghiêm, đang lấy di động của tiểu quỷ, còn người đang đứng bên cạnh vẫn duy trì vẻ tươi cười là Hoàng hậu.
Phần đông quan viên đều xem điệm thoại, mắt vừa nhìn thấy là Lý Thế Dân, tất cả đều buông di động quỳ hết cả xuống.
Trương Minh Hiên không được tự nhiên nói: "Vâng, có thể.''
Người trước mặt là Hoàng đế Đại Đường! Từ nhỏ hắn đã nghe không ít chuyện, cũng đọc không ít lịch sử, bây giờ nhìn thấy con người thật rồi.
Lý Thế Dân gật đầu nói: "Vậy ta cũng nói vài câu.''
Rồi đối mặt với ống kính nói: "Trẫm là Hoàng đế Đại Đường!''
Bộp bộp bộp, di động khắp Đại Đường rớt xuống đất, rơi trên giường còn may, rớt xuống đất thì không tránh được việc vỡ thành từng mảnh nhỏ, hận đến mức tự đánh vào miệng mình.
"Trẫm nhận mệnh trời trông coi Thần Châu, lập nên Đại Đường, nuôi vạn dân, hành động việc làm đều vì con dân, trẫm hy vọng người làm quan phải thanh liêm, người làm dân phải chất phác, đừng làm ra những chuyện phi pháp, nếu không đừng trách luật pháp của trẫm vô tình.''
Trước ánh mắt của Lý Thế Dân, không ít quan viên đang xem di động cũng cúi thấp đầu, đổ mồ hôi lạnh, giống như đã bị nhìn thấu. Không ít người có lòng dạ đen tối cảm thấy lạnh sống lưng, ánh mắt kia giống như hai thanh đao luôn treo trên đỉnh đầu.
Tất nhiên cũng có rất nhiều dân chúng nhìn thấy Lý Thế Dân thì kích động, vô cùng kích động! Qùy trên đất hô to vạn tuế.
Trương Minh Hiên nhìn Lý Thế Dân nói đơn giản, cũng tự nói thầm một chút trong lòng, lão gia này bá đạo vậy ư? Không dễ gần rồi.
Trương Minh Hiên cười nói với Lý Thế Dân: "Bệ hạ, chúng ta vào trong thôi!''
Lý Thế Dân gật đầu, dẫn theo đoàn người Hoàng hậu vào trong.
Trương Minh Hiên cười tươi đầy mặt rồi nói: "Hôm nay chỉ phát trực tiếp đến đây, ngày mai mới mọi người đến rạp chiếu phim ủng hộ Thiện Nữ U Hồn.''
Xua tay một cái, tất cả tiểu quỷ đều tắt điện thoại di động, kết thúc phát sóng trực tiếp.
Trương Minh Hiên thở phào một hơi, vội vàng chạy vào trong phòng.
Trang 64# 2