Chương 140: Sách mới
Trương Minh Hiên trở lại phía trong thư điếm, trời đã nhá nhem tối, Lý Thanh Nhã và Lý Thanh Tuyền đang chơi đùa với Nha Nha ở trong sân.
Trương Minh Hiên từ trên không trung đáp xuống bên cạnh họ.
Lý Thanh Tuyền tức giận nói: "Cả ngày hôm nay ngươi chạy đi đâu vậy?"
Trương Minh Hiên đưa tay ôm lấy Lý Thanh Nhã, vẻ mặt tủi thân.
Lý Thanh Nhã chọc chọc ngón tay trước ngực Trương Minh Hiên khiến hắn không thể tiến thêm, nàng cả giận trách: "Ngươi lại muốn làm gì?"
Trương Minh Hiên tủi thân nói: "Thanh Nhã tỷ, suýt nữa là ta bị người ta giết chết rồi. Tỷ không an ủi ta được một chút sao?"
Lý Thanh Nhã nhướng mày nói: "Ai muốn giết ngươi?"
Trương Minh Hiên thấy không có cơ hội liền đứng đàng hoàng, nói: "Đạo sĩ Thục Sơn, hòa thượng Thiếu Lâm Tự, hình như còn có cả Ma tộc nữa."
Mắt Lý Thanh Tuyền sáng lên, kêu to: "Tiền đâu? Tiền đâu?"
Trương Minh Hiên sững sờ, có liên quan gì đến tiền bạc?
Lý Thanh Tuyền hớn hở nói: "Ngươi đánh giết một trận ra trò mà không biết vơ vét tiền bạc à? Tiền đâu rồi?"
Trương Minh Hiên tức giận: "Không phải là ngươi nên quan tâm xem ta có bị thương hay không mới phải à?"
Lý Thanh Nhã tùy tiện hỏi một câu: "Ngươi bị thương ở đâu?"
Trương Minh Hiên cạn lời, còn có thể qua loa như vậy? Hắn tức giận nói: "Không có tiền, bọn họ đều bị ta giết chết rồi."
Lý Thanh Tuyền thất vọng nói: "Thật đáng tiếc!"
Trương Minh Hiên sửng sốt: "Đúng rồi, còn có cái này!"
Hắn vung tay một cái, thi thể Lục Ma xuất hiện trong sân.
Lý Thanh Nhã kinh ngạc nói: "Kim Tiên!"
Trương Minh Hiên lẩm bẩm: "Là Kim Tiên đó!"
Lý Thanh Nhã búng ngón tay, một đóa linh hỏa rơi xuống thi thể Lục Ma, lập tức bao trùm toàn bộ thân thể nó, cháy hừng hực.
Thi thể Lục Ma dưới linh diễm dần nhạt nhòa, cuối cùng lưu lại một quả cầu sáng nhỏ ở đó.
Lý Thanh Nhã vươn tay, cầu sáng nhỏ tự động bay tới, sau khi rơi xuống lòng bàn tay nàng thì biến mất.
Trương Minh Hiên tò mò hỏi: "Đây là thứ gì vậy?"
Lý Thanh Nhã nói: "Đây là thế giới Bồng Lai."
Trương Minh Hiên nói thầm: "Trong Thiên Địa!"
Lý Thanh Tuyền nghi ngờ quan sát Trương Minh Hiên: "Ngươi lại làm chuyện xấu xa gì rồi?"
Trương Minh Hiên la lên đầy oan ức: "Ta có làm gì đâu! Là bọn họ vô duyên vô cớ gây chuyện với ta."
Lý Thanh Tuyền hoài nghi nhìn hắn, nói: "Ta không hỏi chuyện này, hôm nay Lý Thái tới, nói là có chuyện hỏi ngươi."
"Lý Thái?" Trương Minh Hiên nghi hoặc nói: "Hắn tìm ta làm gì?"
Lý Thanh Tuyền: "Hình như có một án kiện liên quan đến ngươi."
Trương Minh Hiên ngẫm nghĩ, trong lòng khẽ động, hình như chính mình đã sai quỷ bộc trình cáo trạng lên quan phủ, đến phủ đệ của quan lớn, chắc sẽ không bại lộ đi!
Trương Minh Hiên gượng cười: "Ta là người thành thực như vây, sao có thể gây chuyện chứ! Ngươi thật biết nói đùa. Ta về phòng trước đây!". Hắn nói xong liền chạy về phòng mình.
Lý Thanh Tuyền nhìn Lý Thanh Nhã nói: "Tỷ, tỷ xem kìa! Nhất định là có vấn đề."
Lý Thanh Nhã cười nói: "Không sao, hắn có thể giải quyết được."
……….
Trong Đạo Minh, Minh chủ ngồi ở bảo tọa trên cao, một thiếu niên mặc áo vải thô bay tới, cung kính nói với Minh chủ: "Minh chủ, Trương Minh Hiên đã trở về."
Minh chủ ung dung: "Người của Thục Sơn vẫn chưa về."
Hắn nghĩ một hồi rồi nói: "Ngươi đi xuống đi!"
Thiếu niên mặc áo gai vải thô cung kính nói "Vâng", rồi chầm chậm lui ra ngoài.
Minh chủ gọi: "Đạo Huyền, Đạo Chân!"
Hai Ngươi tử mặc đạo bào bay tới từ đằng xa, đáp xuống trước cửa, đi tới.
Hai người cung kính ôm quyền, nói với Minh chủ: "Thỉnh Minh chủ sai bảo."
Minh chủ: "Truyền lệnh của ta, thông báo đêm qua chúng ta không hề nhìn thấy gì, cũng không hề nghe thấy gì hết."
Đạo Huyền, Đạo Chân cung kính nói "Vâng!" rồi xoay người đi ra ngoài, bắt đầu đi truyền tin.
Minh chủ khổ sở mà cười: "Đại thần ở đâu ra! Thục Sơn với Thiếu Lâm đều sụp đổ rồi."
………..
Hôm nay Trương Minh Hiên đi ra khỏi nhà, thuận tiện báo cho Trương Tuấn một tin để hắn tới lấy bản thảo. Ban đầu Nha Nha bị hắn chọc cho cười ha ha, sau thì kêu oa oa đầy bất mãn.
Lý Thanh Tuyền cũng giận trách: "Ngươi làm gì đấy?"
Trương Minh Hiên cười ha hả buông tay Nha Nha, nói với Lý Thanh Tuyền: "Hôm nay chúng ta đi quay MV đi!"
Mắt Lý Thanh Tuyền sáng lên: "Cho ta ư?"
Trương Minh Hiên lúng túng đáp: "Không phải."
Lý Thanh Tuyền trừng mắt với Trương Minh Hiên, nói: "Trương Minh Hiên, ngươi hơi quá đáng rồi đấy."
Trương Minh Hiên vội nói: "Quay xong cái này ta sẽ quay cho ngươi."
"Không được, ta muốn đóng phim."
Trương Minh Hiên sửng sốt: "Đóng phim?"
Lý Thanh Tuyền gật đầu đầy mong đợi: "Đóng phim thú vị hơn quay Ái Mộ Thụy nhiều."
Trương Minh Hiên quan sát dáng người nhỏ nhắn bụ bẫm tầm mười ba mười bốn tuổi của Lý Thanh Tuyền, do dự nói: "Ngươi không hợp đóng phim đâu!"
Lý Thanh Tuyền kiên định nói: "Ta mặc kệ, ta nhất định phải đóng phim."
Trương Minh Hiên cắn răng nói: "Được rồi! Trước tiên giúp ngươi quay Ái Mộ Thụy xong đã."
Lý Thanh Tuyền vui vẻ: "Thành giao!"
Một lát sau, bên ngoài truyền tới tiếng đập cửa rầm rầm, Trương Minh Hiên giao Nha Nha cho Lý Thanh Tuyền, nói: "Ngươi bế nó trước đã."
Lý Thanh Tuyền đón lấy Nha Nha, hôn một cái lên gương mặt xinh đẹp của cô bé, Nha Nha cười lên khanh khách.
Trương Minh Hiền xoay người đi vào phòng hắn, cầm bản thảo đến thư điếm, mở cửa lớn ra thì thấy Trương Tuấn đang đứng bên ngoài.
Trương Minh Hiên mỉm cười nhìn bản thảo trong tay Trương Tuấn: "Đây là sách của ngươi?"
Trương Tuấn cười ngượng ngùng, nói: "Tác phẩm du hí.”
Trương Minh Hiên tò mò hỏi: "Ngươi viết cái gì?"
Trương Tuấn ngại ngùng: "Chuyện xưa về một thiếu niên cầu sư vấn đạo."
Trương Minh Hiên bỗng nảy ra ý tưởng: "Có cần ta giúp ngươi thêm phần giới thiệu không?"
Trương Minh Tuấn: "Được đó!"
Trương Minh Hiên cùng Trương Tuấn đi vào thư điếm, đặt bản thảo lên quầy, lấy bút lông viết lên:
"Tu tiên mịch trường sinh, nhiệt huyết nhậm tiêu dao, đạp liên duệ ba địch kiếm cốt, bằng hư ngự phong tố thánh hồn!" (Tu tiên tìm trường sinh, nhiệt huyết mặc tiêu dao, đạp sen dẫn sóng tẩy kiếm cốt, tựa hư không cưỡi gió đắp thánh hồn!)
Trương Minh Hiên thu bút, hài lòng nhìn dòng chữ: "In trên mặt sách đi."
Trương Tuấn ngẫm hai câu, ánh mắt phát sáng: "Viết hay thật đó, huynh đã khắc họa rất chân thực về cuốn sách của ta."
Trương Minh Hiên kiêu ngạo nói: "Đương nhiên, cũng không xem thử là ai viết."
Thế rồi hắn đưa bản thảo cho Trương Tuấn, nói: "Đây là sách mới của ta."
Trương Tuấn nhận bản thảo, tò mò hỏi: "Đây là “thế giới mới” mà huynh nói?"
Trương Minh Hiên gật đầu: "Không sai!"
Trương Tuấn cười nói: "Ta đây phải đọc thật cẩn thận." Trương Tuấn cầm hai bản thảo đi ra ngoài.
Trương Minh Hiên nói với Trương Tiểu Phàn trong đầu: "Ta ra sách mới rồi, thông báo toàn hệ thống!"
Trương Tiểu Phàn gật đầu nói: "Tôn Ngộ Không vào nhóm rồi."
Trương Minh Hiên chấn động tinh thần: "Mau, gửi lời mời kết bạn đi!"
Tôn Ngộ Không đang chơi đùa vô cùng vui vẻ dưới Ngũ Chỉ sơn thì bỗng nhiên sửng sốt, hệ thống bắn ra một tin: [Vô Địch Tiểu Bá Đạo xin thêm ngài làm bạn bè.]
Cái tên này nghe rất quen! Hình như nhóm trưởng chính là hắn, thêm bạn bè với mình làm cái quái gì đây?
Tôn Ngộ Không ấn đồng ý, trong danh sách bạn bè nhiều thêm một người tên là Vô Địch Tiểu Bá Đạo.
Trang 71# 2