Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 142: Thế giới giả tưởng

Chương 142: Thế giới giả tưởng




Trương Minh Hiên chép miệng hỏi: "Ngươi cứ để cho hắn đi như vậy à?"

Lý Thái bất đắc dĩ nói: "Hoàng thúc còn muốn thế nào nữa? Đây là sư phụ của bản vương, sắp tới còn trở thành đại học sĩ.”

Trương Minh Hiên tò mò hỏi: "Ngươiđịnh truy xét như thế nào?"

Lý Thái nhìn Trương Minh Hiên rồi đáp: "Chuyện này khiến phụ hoàng rất tức giận, trong nha phủ và phủ đệ của các đại thần đã cho phép mọi người tự do ra vào, bản vương được hạn trong vòng ba ngày phải phá được án, nhưng bây giờ đã không còn thời gian để điều tra nữa, nên cứ để như vậy thôi!"

Trương Minh Hiên vui mừng nói: "Đúng là không cần tra xét nữa, không phải là đã tìm ra manh mối rồi ư!"

Hắn chắp tay với Lý Thái rồi nói: "Ta đây cũng cáo từ."

Lý Thái gật đầu.

Trương Minh Hiên ra khỏi Ung Châu phủ, nói thầm: "Đến xe ngựa để đưa ta về cũng không có, thật là quá quắt!"

Thật may là bây giờ hắn đã không còn phải lo lắng về chuyện lạc đường nữa, chỉ việc bay thẳng đến nhà, mỗi một lần sải bướcđềudài đến mấy thước, hắn như một bóng ma có thể đi xuyên qua mọi người, người đi đường cũng khó mà nhận ra được sự khác thường.

Trương Minh Hiên bước vào thư điếm Thanh Vận, Lý Thanh Tuyền đang ngồi ở bên trong, nét mặt lộ vẻ không vui.

Trương Minh Hiên tò mò hỏi: "Ngươi làm sao thế? Kẻ nào trêu chọc ngươi?"

Lý Thanh Tuyền ngẩng đầu khó chịu nói: "Là ngươi chứ ai, ta rất muốn giết chết con chó to trong nông trại của ngươi, rõ ràng đã chín rồi mà không trộm được, thực sự là khó chịu quá đi!"

Trương Minh Hiên phì cười nói: "Chính ngươi ăn trộm của người khác cơ mà!"

Lý Thanh Tuyền bĩu môi tỏ vẻ khó chịu: "Đều chín hết cả rồi, ta chỉ muốn nhanh chóng lên cấp màthôi."

Trương Minh Hiên bật cười nói: "Thôi được rồi, đừng tức giận nữa, chúng ta quay MV đi!"

Ánh mắt của Lý Thanh Tuyền sáng lên: "Vậy ngươi phải hủy bỏ con chó đó đi, thì ta mới quayMV cho ngươi."

Trương Minh Hiên trợn tròn mắt nhìn khuôn mặt tràn đầy sự mong đợi của Lý Thanh Tuyền, nói: "Ngươi thật là quá đáng!"

Trương Minh Hiên im lặng một lúc rồi nói tiếp: "Được rồi!"

Lý Thanh Tuyền hả hê: "Ngươi đã nói là phải làm đấy!"

Hắn mở điện thoại di động ra rồi hủy chế độ chó giữnhà, Lý Thanh Tuyền lập tức hoan hô vui vẻ, sau đóliền đi vào nông trại của Trương Minh Hiên thu hoạch một phen.

Nàng nhìn đống thức ăn nằm trong ba lô của mình, hài lòng nói: "Bây giờ thì tốt hơn nhiều rồi đấy."

Nàng đứng lên nói: "Chúng ta đi nào!"

Trương Minh Hiên chần chừ lên tiếng: "Lần này nội dung quay khá nguy hiểm, có lẽ không thể dùng người của chúng ta."

Lý Thanh Tuyền nghi ngờ hỏi: "Nguy hiểm ư, ngươi định quay cái gì thế?"

Trương Minh Hiên cười gượng: "Chẳng phải là tại lão hòa thượngkia hại ta sao? Ta định đáp chút lễ mọn với bọn họ, vì vậy trong suốt quá trình quay ngươi cần phải dùng ảo ảnh."

Lý Thanh Tuyền nói: "Không vấn đề gì! Nhưng sử dụng ảo ảnh, nếu là người tinh ý thì chỉ cần liếc sơ qua một cái là sẽ nhận ra ngay."

Trương Minh Hiên gật đầu nói: "Không sao, ta muốn để cho dân chúng nhìn được."

Lý Thanh Tuyền phấn khởi nói: "Vậy thì đi thôi! Ta rất muốn xem thử ngươi sẽ quay cái gì!"

Hai người vừa cười vừa bước ra ngoài, Lý Thanh Nhã cau mày bước vào thư điếm, nàng nhìn hai người biến mất trong đám đông, khẽ thì thầm: "Gặp nguy hiểm? Nguy hiểm gì?"

Vào lúc này, bên trong thư ốc Bút Thú người người chen chúc đông như mắc cửi, bởi vì toàn bộ không gian TT đều phát tin tức: Sau tác phẩm bất khả chiến bại "Tru Tiên" bất ngờ gây nên ấn tượng sâu sắc, "Hành trình thiếu niên tu chân ở dị giới" sẽ cho các vị cái nhìn mới mẻ về một thế giới hoàn toàn khác.



Trương Tuấn mỉm cười nói với mọi người: "Hôm nay thư điếm của ta có hai tựa sách mới, chính là "Thiếu niên tu tiên ký" và "Hành trình thiếu niên tu chân ở dị giới", các vị muốn mua quyển nào?"

Một phú thương vừa phe phẩy quạt giấy vừa cười với giọng đầy chế giễu: "Hỏi thừa, ta lấy một quyển "Hành trình thiếu niên tu chân ở dị giới", cái tên này nghe thật đặc biệt!"

Một phú ông khác đứng ở bên cạnh cũng tươi cười nói: "Ta tưởng cũng phải mất một thời gian nữa thì ông chủ Trương mới bày bán sách mới, không ngờ lại nhanh tới vậy."

Trương Tuấn nhanh chóng đưa sách cho những vị khách rồi nhận tiền, bán mãi một hồi Trương Tuấn bỗng cảm thấycó gì đó không đúng lắm, những quyển đã bán đi đều là "Hành trình thiếu niên tu chân ở dị giới", còn sách của chính mình lại không bán được một quyển nào!

Hắn dừng tay lại, tươi cười nhìn mọi người, nói: "Các vị, thật ra thì "Thiếu niên tu tiên ký" cũng rất hay, giống như “Tru tiên” vậy."

"Đừng lảm nhảm nữa, lấy sách cho ta nhanh lên!"

Trương Tuấn im lặng, đành phải tiếp tục lấy sách cho mọi người, nước mắt đều chảy ngược vào trong.

"Cho ta mua mỗi loại một quyển!" Một giọng nói trong trẻo vang lên.

Trương Tuấn mừng rỡ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Khương Cẩm Tịch mặc trang phục màu xanh đang nhìn hắn cười hì hì.

Trương Tuấn xúc động nói: "Thì ra là Khương cô nương! Ta sẽ lấy sách cho ngươi ngay đây."

Hắn đưa quyển sách đầu tiên của mình cùng với "Hành trình thiếu niên tu chân ở dị giới" cho Khương Cẩm Tịch, cảm xúc trong lòng dâng trào, cuối cùng thì sách của mình cũng bán được rồi, đợi đến khi quyển sách này trở nên nổi tiếng, sẽ có rất nhiều người hâm mộ tìm đến, mình đây sẽ là danh lợi song thu.

"Này, Ninh Thái Thần, người ta cũng đã đi rồi, ngươi còn ngẩn ra đấy làm gì?"

Trương Tuấn lấy lại tinh thần, chỉ thấy mấy người trẻ tuổi đang nhìn mình cười trêu chọc.

Một người lên tiếng nóidùa: "Ninh Thái Thần, sao không đi tìm Nhiếp Tiểu Thiến của ngươi đi, nhìn chằm chằm tiểu cô nươngkia làm cái gì?"

Trương Minh Hiên đưa cho họ quyển "Hành trình thiếu niên tu chân ở dị giới" rồi liếc mắt một cái, đoạn nói: "Tên của ta là Trương Tuấn, không phải là Ninh Thái Thần."

Một người trong số họ nhận lấy sách, chép miệng cảm thán: "Tiểu Thiến thật là xinh đẹp! Không biết nàng ấy ở đâu?" Sau đó hắn nhìn Trương Tuấn với ánh mắt mong đợi.

Trương Tuấn khẽ phẩy tay nói: "Chuyện này ta cũng không biết."

Tên còn lại chế nhạo: "Trương huynh thật là có phúc mà! Ở trong phim huynh thân mật với Tiểu Thiến như vậy, có biết bao người ao ước mà cũng không được!"

Một thanh niên đầy mơ mộng nói: "Tiếu Thiến thật là hấp dẫn! Ăn đứt cả mấy hoa khôi kia luôn!"

Trương Tuấn nhìn bọn họ với ánh mắt đầy khinh bỉ: "Các ngươi thì biết cái gì? Những cảnh thân mật trước máy quay đều dùng ảo thuật, ta vẫn luôn đứng xem ở bên cạnh."

"Không thể nào!" Mọi người ngạc nhiên nhìn Trương Tuấn.

Trong hậu cung, hoàng hậu chỉ mặc một bộ quần áo mỏng manh, nàng nằm nghiêng người trên giường, tay cầm quyển "Hành trình thiếu niên tu chân ở dị giới" vừa mới bán ra, chậm rãi thưởng thức.

Địa Tiên giới, trên đỉnh núi Trì Bình, Long Thiên Ngạo cầm kiếm nhìn lên bầu trời chờ đợi Thiên kiếp.

Đoàng! Một tia sấm sét hóa thành Thần Long lao thẳng xuống dưới.

Cặp mày kiếm của Long Thiên Ngạo cau lại, thanh kiếm sắc bén vừa rời khỏi tay, hắn liền tạo thủ quyết rồi hô to: "Tiểu Thiên Cương kiếm trận!"

Bảo kiếm phân chia làm ba mươi sáu kiếm, tạo thành kiếm trận đón lấy tia sét, một tiếng nổ đoàngầm vang, thiên lôi giao thoa với kiếm trận, ánh chớp lóe sáng, còn ánh kiếm thì lạnh lẽo.

Sau một hồi giằng co, kiếm trận bị phá vỡ, tia sét cũng đã biến mất. Bảo kiếm ở trên trời rơi thẳng vào tay của Long Thiên Ngạo.

Long Thiên Ngạo cầm kiếm trong tay nhìn lên thiên kiếp, nói: "Ba tuổi ta đã tu đạo, bảy tuổi Hóa Khí, tám tuổi Hóa Thần, mười tuổi Phản Hư, mười tám tuổi Hợp Đạo. Dù làthiên kiếp thì cũng không thể cản trở ta bước trên con đường tiên đạo!"

Đoàng! Một tia sét màu tím đánh xuống, sắc mặt Long Thiên Ngạo lập tức thay đổi, nhanh chóng tránh né!

Hoàng hậu cười khúc khích nói: "Độ kiếp cơ mà! Ngươi còn định chạy đi đâu!

Đoàng! Những tia sáng tímphủ kín cả cả bầu trời, vẻ kiêu ngạo trên khuôn mặt của Long Thiên Ngạo biến mất không còn vết tích.


Trang 72# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất