Chương 156: Long Thiên Ngạo
Hai mắt Trương Minh Hiên sáng lên chỉ vào một nữ đạo cô trong đám người nói: "Tỷ bước ra đây.''
Nữ đạo cô quay đầu nhìn xung quanh, trong nháy mắt người bên cạnh đã biến mất, đang đứng từ xa nhìn nàng cười.
Nữ đạo cô đành phải đi ra, thi lễ với Trương Minh Hiên: "Hiểu Tuệ ra mắt công tử.''
Trương Minh Hiên cười ha ha nói: "Tỷ gọi là Hiểu Tuệ ư! Đúng là một cái tên hay.''
Giơ ngón tay cái lên: "Lần trước ta đã nhớ kỹ về tỷ, vóc dáng tướng mạo và khí chất đều thuộc thượng đẳng. . .''
Tất cả mọi người bao gồm cả Minh chủ cũng biến sắc, còn có mấy người nắm tay thật chặt, bộ mặt hung dữ nhìn Trương Minh Hiên.
Sắc mặt của Hiểu Tuệ cũng trở nên điên cuồng, tiên kiếm bỗng xuất hiện trong tay, chỉ về Trương Minh Hiên ở xa mà tức giận nói: "Tuy chúng ta đánh không lại ngươi, nhưng sẽ không để ngươi tùy tiện làm nhục.''
Sắc mặt của Minh chủ cũng thay đổi, tức giận nói: "Muội làm gì vậy? Buông kiếm xuống cho ta.''
Hiểu Tuệ lạnh lùng liếc mắt nhìn Minh chủ, tiếp tục nhìn Trương Minh Hiên với vẻ căm tức.
Trương Minh Hiên xua tay vội vàng giải thích: "Đừng hiểu lầm, đừng hiểu lầm! Tỷ đã xem qua Thiện Nữ U Hồn chưa?''
Mọi người đang giương cung bạt kiếm không hiểu ra sao, sao lại chuyển qua Thiện Nữ U Hồn rồi?
Trương Minh Hiên nói: "Khí chất của tỷ rất thích hợp làm diễn viên, có muốn thử hay không?''
Sắc mặt Hiểu Tuệ dịu lại: "Ngươi nói diễn viên có phải giống Nhiếp Tiểu Thiện hay không?''
Trương Minh Hiên vỗ tay một cái: "Không sai!''
Hiểu Tuệ lắc đầu nói: "Muốn ta phóng đãng như nàng sao, xin lỗi ta không làm được.''
Trương Minh Hiên giải thích nói: "Lần này không giống với Thiện Nữ U Hồn, không có cảnh lộ da thịt.''
Hiểu Tuệ nhìn vẻ chắc chắn của Trương Minh Hiên, do dự một chút nói: "Để ta thử xem!''
Trương Minh Hiên đã khuyên giải mãi, nàng thật sự không dám cự tuyệt, nếu không cẩn thận chọc giận Trương Minh Hiên, lại lấy thần kiếm ra thì không ai chịu nổi được.
Trương Minh Hiên cười vui vẻ lấy một quyển kịch bản ra đưa cho Hiểu Tuệ: "Như vậy mới được chứ! Tỷ diễn vai Thánh Cô.''
Hiểu Tuệ đưa tay ra, một vòng xoáy xoay tròn trong lòng bàn tay, kịch bản bay vào trong rồi biến mất không thấy.
Những người còn lại thấy thế cũng đều thở phào.
Thấp thỏm trong lòng cũng được hạ xuống, sắc mặt tươi cười một lần nữa.
Trương Minh Hiên nhìn thấy cũng phấn chân tinh thần, nói với một lão đạo sĩ thanh cao phi phàm: "Ông cũng đến đây!''
Lão đạo sĩ kinh ngạc một chút, tiến hai bước lên rồi ôm quyền cung kính nói: "Thanh Linh Tử ra mắt công tử.''
Trương Minh Hiên ném cho ông ta một quyển kịch bản nói: "Ông diễn Kiếm Thánh.''
Sắc mặt lão đạo sĩ bỗng đau khổ, nói: "Bần đạo, bình thường kiếm pháp của bần đạo không có gì đặc sắc.''
Trương Minh Hiên cạn lời: "Không sao cả, chỉ làm bộ là được.''
Lão đạo sĩ đành nói: "Vâng!"
Trương Minh Hiên lại hỏi số TT của bọn họ, sau khi thêm vào diễn đàn, trước ánh mắt đưa tiễn của mọi người, vẫy tay nghênh ngang rời đi.
Nửa ngày sau, Trương Minh Hiên chần chừ bước về cửa nhà, do dự mãi mới đẩy cửa tiến vào trong.
Chỉ thấy trong viện, Lý Thanh Tuyền và Lý Thanh Nhã đang ngồi cùng nhau, vẻ mặt tủi thân.
Trương Minh Hiên gượng cười nói: "Buổi chiều tốt lành!''
Lý Thanh Tuyền hừ một tiếng, xoay đầu đi, không nhìn hắn.
Lý Thanh Nhã khong biết sao nói: "Sao ngươi lại chọc giận muội ấy rồi?''
Trương Minh Hiên cũng đành phải nói: "Nàng nói muốn diễn vai chính.''
Lý Thanh Tuyền tức giận nói: "Ngươi đưa cho ta vai chính ư? Cũng chỉ xuất hiện vài lần.''
Tủi thân nói với Lý Thanh Nhã: "Tỷ tỷ, hắn bắt nạt muội.''
Trương Minh Hiên nói thầm: "Thì vẫn là nhân vật chính mà!''
Lý Thanh Tuyền nhìn Trương Minh Hiên với vẻ giận dữ, ánh mắt suýt nữa bắn ra lửa.
Lý Thanh Nhã cũng không biết nói gì hơn: "Các người không thể hòa hợp được ư?''
Lý Thanh Tuyền chớp mắt nói: "Ta muốn được bồi thường!''
Trương Minh Hiên nói thử: "Nếu không thì cho ngươi quay MV hoặc là làm kem?''
Lý Thanh Tuyền khinh bỉ cười nói: "Kem trong hoàng cung làm còn ngon hơn ngươi làm. Ta muốn chơi trò chơi!''
Trương Minh Hiên sửng sốt, lại trò chơi!
Nói: "Cây cối đại chiến zombie không vui ư?''
Lý Thanh Tuyền gật đầu nói: "Chơi rất vui! Nhưng ta đã chơi chán rồi!''
Trương Minh Hiên nói với Trương Tiểu Phàm trong lòng: "Ngươi nghe không?''
Trương Tiểu Phàm trả lời: "Có! Ta đang chế tác trò chơi mới, phải mất thời gian một tháng mới có thể hoàn thành.''
Trương Minh Hiên cười nói với Lý Thanh Tuyền: "Trò chơi à! Chút chuyện nhỏ, ta sẽ bắt đầu chế tác.''
Lý Thanh Tuyền vui vẻ nhảy lên, chạy đến chỗ Trương Minh Hiên hỏi: "Trò chơi gì vậy? Chơi vui hơn Cây cối đại chiến zombie sao?''
Trương Minh Hiên cười thần bí nói: "Việc này phải giữ bí mật.''
Lý Thanh Tuyền cau mũi hừ một cái: "Chơi không vui ta sẽ hỏi tội ngươi.''
Cuối cùng Trương Minh Hiên cũng thở phào, dỗ dành được đại tiểu thư rồi, còn không bị đánh, thật sự là sư phụ phù hộ mà.
Ba người cười nói, thời gian chậm rãi trôi đi, ăn xong bữa cơm chiều, Trương Minh Hiên trở về phòng, đóng cửa sổ lại.
Vung tay lên, một thanh niên mặc trang phục xanh thẫm xuất hiện bên cạnh Trương Minh Hiên.
Long Thiên Ngạo cười ha ha ôm quyền với Trương Minh Hiên: "Gặp qua đạo hữu!''
Trương Minh Hiên nghi hoặc nói: "Ngươi tới nhanh hơn so với dự tính nhiều! Bây giờ thực lực ra sao rồi?''
Long Thiên Ngạo nói: "Tu vi địa tiên cũng không kém hơn thực lực của Tiểu Phàm huynh là bao.''
Trương Minh Hiên biến sắc nói: "Độ kiếp ư?''
Long Thiên Ngạo nói: "Chúng ta chấp nhận sống cùng ngươi, tất cả đều một thể. Một người thành tiên tất cả đều thành tiên.''
Trương Minh Hiên cười hề hề nói: "Cái này tốt, cái này tốt.''
Long Thiên Hạo đi về phía Trương Minh Hiên, bóng dáng dần dần hư ảo, tiến vào bên trong tân thể Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên cũng chi một phần thần thức đi vào Thức Hải, bên trong Thức Hải, Trương Minh Hiên, Trương Tiểu Phàm, Long Thiên Ngạo, ba người lơ lửng trên không trung, nhìn không trung đã rõ nét thế giới kỳ ảo, rồng khổng lồ bay lượn trên bầu trời, tinh linh chạy nhảy trong rừng rậm, người lùn vung chùy sắt chiếm gò núi, các quốc gia tạo thành thế chân vạc.
Long Thiên Ngạo cảm thán một câu: "Vốn cho rằng còn phải mất một khoảng thời gian nữa mới có thể hoàn thành, không ngờ lại nhanh như vậy.''
Trương Tiểu Phàm mặc thân hắc ý nói: "Là có người bổ sung sức mạnh, từ khi tiền bạc xuất hiện, con người đều có ham muốn và mưu cầu với tiền tài, tiền tài cũng ngưng tụ từ chính tín niệm của con người, loại lực lượng tín niệm này còn thuần khiết hơn lực lượng tín ngưỡng, trên đời này còn chứa số mệnh vương triều, có những người này giúp đỡ bổ sung sức mạnh, ngươi mới có khả năng khôi phục thần trí nhanh như vậy.''
Long Thiên Ngạo cười ha ha nói: "Đa tạ Trương huynh tương trợ rồi.''
Trương Tiểu Phàm khẽ gật đầu, tỏ vẻ nhận lời cảm tạ.
Trương Minh Hiên mơ hồ nói: "Nói cách khác, các ngươi nuốt tất cả sức mạnh bổ sung của bọn họ là được!''
Long Thiên Ngạo cười ha ha nói: "Cái gì mà của ngươi và của ta, chúng ta đều là phân thân của ngươi, chúng ta dùng cũng không phải là ngươi dùng ư? Ta đi đây!''
Bóng dáng chợt lóe lên rồi bắn vào trong thế giới kỳ ảo, trong nháy mắt toàn bộ thế giới đều giải phóng thần quang, chúng sinh kêu rên.
Bóng dáng của Trương Tiểu Phàm cũng lóe lên đi vào bên trong máy chủ quang cầu.
Trương Minh Hiên khóc không ra nước mắt nói: "Không biết xấu hổ, không được ta cho phép còn dùng sạch tiền của ta.''
Trang 79# 2