Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 157: Chuẩn bị bối cảnh

Chương 157: Chuẩn bị bối cảnh




Trương Minh Hiên vòng ra ngoại giới, nhìn bản thảo trên bàn, nói thầm: "Không thì cứ giết chết nam chính đại cho rồi!"

Ngay sau đó trong đầu lập tức vang lên tiếng cầu xin của Long Thiên Ngạo: "Lão Đại, ta sai rồi, xin hãy tha cho ta đi! Lúc đó ta còn chưa khôi phục thần trí, chỉ hấp thu sức mạnh theo bản năng thôi."

Trương Minh Hiên đắc ý ngồi ở trước bàn, bắt đầu viết, đương nhiên hắn sẽ không viết chết nam chính thật, không nói cái khác, thì dù gì đây cũng là lần đầu tiên thế giới Tây Du xuất hiện truyện thuộc thể loại sảng văn, phải để độc giả xem thích chứ, nếu viết nhân vật chính chết, không biết độc giả sẽ nổi điên thế nào đâu.

Ngày hôm sau, Trương Minh Hiên đăng tin nhắn trong nhóm Tiên Kiếm kỳ hiệp truyện: Hiểu Tuệ, Thanh Linh Tử, Dung Mỗ, Khương Cẩm Tịch, Thạch Thiên Phàm mau tới Thanh Vận thư điếm tập hợp .

Hiểu Tuệ: Đã biết.

Thanh Linh Tử: Vâng!

Khương Cẩm Tịch vui vẻ hỏi ngay: bắt đầu quay phim rồi hở? Đúng không đúng không??

Dung Mỗ: Vâng, thưa thiếu gia!

Trương Minh Hiên lại nhắn tin cho Trương Tuấn: Lại đây lấy bản thảo.

Trương Tuấn: Biết ngay là có bản thảo mới mà, ta đang đi rồi.

Trương Minh Hiên: Ngươi đúng là thông minh.

Trương Minh Hiên đóng di động, cười cười cầm bản thảo ra ngoài.

Trong viện Lý Thanh Tuyền đang ôm Nha Nha thấy Trương Minh Hiên đi ra, hai mắt sáng lên hỏi: "Trò chơi làm xong chưa?"

Trương Minh Hiên đáp: "Sao nhanh vậy được?"

Nói rồi hắn bước lại cười hì hì bẹo má Nha Nha nói: "Bé cưng mau lớn lên đi!"

Nha Nha bực mình gọi vài tiếng, mồm miệng không rõ nói một câu: "Hư quá ~ Hư quá~ "

Trương Minh Hiên sửng sốt, nhìn Lý Thanh Tuyền hỏi lại: "Có phải con bé vừa nói chuyện không?"

Lý Thanh Tuyền đắc ý đáp: "Đương nhiên rồi, nó có huyết mạch hồ tộc Thanh Khâu chúng ta, tất nhiên phải giỏi rồi!"

Trương Minh Hiên trợn mắt xem thường, có thấy ngươi giỏi gì đâu.

Nha Nha mở miệng nói chuyện, đúng là khiến Trương Minh Hiên cực kì phấn khởi, không ngừng vây quanh bé đùa giỡn.

Chỉ lát sau, tiếng đập cửa vang lên.

Trương Minh Hiên đứng thẳng dậy, cười cười cầm bản thảo đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa thư điếm, đã thấy Trương Tuấn đứng chờ bên ngoài.

Trương Minh Hiên đưa bản thảo cho Trương Tuấn, hai người nói vài câu, Trương Minh Hiên quay người vào nhà lại, còn Trương thì chạy tới tiệm in ấn in sách.

Bữa sáng kết thúc trong tiếng cười, Trương Minh Hiên nói với Một Lý Thanh Tuyền: "Lát nữa chúng ta đi ra ngoài."

Lý Thanh Tuyền khó hiểu hỏi lại: "Đi ra ngoài làm gì?"

Trương Minh Hiên đáp: "Xây bối cảnh chứ làm gì! Phim Tiên Kiếm kỳ hiệp truyện có rất nhiều cảnh quay đó."

Lý Thanh Tuyền bĩu môi: "Ta không đi, đã nói ta làm nhân vật chính cơ mà."

Nhớ tới chuyện này, Lý Thanh Tuyền lại thấy buồn bực.

Trương Minh Hiên cười làm lành: "Đừng mà! Không có tỷ thì đâu được, tu vi tỷ rất cao siêu, lại chu đáo tỉ mỉ, đáng yêu hiểu chuyện..."

Lý Thanh Tuyền đắc ý: "Giờ mới biết ta tốt chứ gì. Nhưng mà vẫn không đi~ "

Trương Minh Hiên thở dài một hơi: "Xem ra trò chơi đó phải dời lại rồi!"

Lý Thanh Tuyền giơ chân cả giận: "Ngươi dám?"

Trương Minh Hiên cười nhìn nàng.

Lý Thanh Tuyền bĩu môi: "Ta đi là được chứ gì!"

Chỉ lát sau, Khương Cẩm Tịch, Hiểu Tuệ, Thanh Linh Tử đều lần lượt tới thư điếm, sau khi tạm biệt Lý Thanh Nhã, mọi người cưỡi mây đạp gió đi tới một vùng núi, chính là nơi quay chụp Thiếu niên giang hồ lần trước, núi mây biển sương, cực kì giống tiên cảnh.

Cả đám người đứng trên đỉnh núi, Khương Cẩm Tịch nhìn kiến trúc học đường đằng xa: "Cái đó vẫn còn kìa!"

Trương Minh Hiên vỗ tay, thu hút sự chú ý của mọi người: "Kịch bản chắc mọi người coi hết rồi nhỉ!"

Khương Cẩm Tịch bất mãn nói ngay: "Sao lại viết Nguyệt Như chết chứ?"

Lý Thanh Tuyền cười ha hả: "Linh Nhi mới là nhân vật chính!"

Khương Cẩm Tịch bất mãn trừng Lý Thanh Tuyền, Lý Thanh Tuyền cũng thẳng thừng trừng lại.

Trương Minh Hiên không thèm nhìn hai người các nàng, tiếp tục nói: "Lần này tìm mọi người tới là để xây dựng bối cảnh bao gồm các đảo Tiên Linh, xà động, Thánh Hồ, động cương thi, Thục Sơn, toả yêu tháp, rừng cây độc."

Hiểu Tuệ kinh ngạc hỏi: "Những cảnh này đều cần chúng ta tự làm à?"

Trương Minh Hiên gật đầu nói: "Đương nhiên là do chúng ta xây rồi."

Rồi trấn an mọi người: "Chúng ta đều là tu sĩ, làm nhanh thôi mà."

Lý Thanh Tuyền khinh bỉ: "Đầu của ngươi bị lừa đá hả?"

Trương Minh Hiên trợn mắt khinh thường: "Ngươi mới bị lừa đá ấy!"

Lý Thanh Tuyền cãi lại: "Những thứ khác thì không nói làm gì, chỉ nói đảo Tiên Linh, vị trí của nó là ở giữa biển đó. Ngươi có biết chỗ này cách Đông Hải bao xa không? Trên đường tới đó còn phải xuyên qua một nước Ngạo Lai nữa đó."

Lý Thanh Tuyền còn nói thêm: "Ngươi đừng mơ làm ảo thuật, ảo thuật dùng lưu ảnh thạch tạo ra chỉ là hư ảo, người có tu vi liếc cái là nhìn ra ngay."

Thanh Linh Tử ngượng ngùng nói: "Thục Sơn cũng thế, chúng ta không thể xây trong thời gian ngắn vậy được đâu, lại còn toả yêu tháp nữa."

Trương Minh Hiên đắc ý: "Những chuyện này ta đã nghĩ hết rồi, chúng ta không cần đi tới tận biển lớn làm gì, chúng ta thu nhỏ là được!"

Thu nhỏ? Cả đám người nhìn nhau, không hiểu gì hết.

Trương Minh Hiên đắc ý nói: "Giống như thế này này."

Thân thể hắn lấy tộc độ có thể nhìn được biến nhỏ lại, cuối cùng biến thành cỡ hạt gạo, rồi lại biến về như cũ.

Trương Minh Hiên đắc ý kể: "Khi chúng ta biến nhỏ, thế giới cũng sẽ tự nhiên biến to, một cái hồ nhỏ có thể cho ra hiệu quả như biển lớn."

Thanh Linh Tử tán thưởng: "Trương công tử nói không sai, ý tưởng quá hay."

Thạch Thiên Phàm cười ngây ngô: "Thục Sơn cũng có thể làm như vậy, thu nhỏ lại Thục Sơn, thu nhỏ cả khóa yêu tháp luôn."

Trương Minh Hiên tách một tiếng khen: "Không sai, chúng ta sẽ thu nhỏ mọi thứ lại theo tỷ lệ hết."

Thanh Linh Tử cười nói: "Như vậy thì đơn giản. Thục Sơn cứ giao cho ta! Ta vốn là đệ tử Thục Sơn, rất quen thuộc nơi đó."

Trương Minh Hiên ngạc nhiên nhìn Thanh Linh Tử, người này là đệ tử Thục Sơn thật à, rồi ánh mắt hắn dần thay đổi, nhưng về sau thì không phải nữa.

Thanh Linh Tử bị Trương Minh Hiên nhìn chẳng hiểu ra sao, quay qua quay lại hỏi: "Ta có gì à?"

Trương Minh Hiên cười cười đáp: "Không có, không có! Thục Sơn giao cho ngươi."

Thanh Linh Tử ôm quyền đáp: "Được!"

Dung Mỗ cung kính nói: "Xà động giao cho lão thân đi."

Trương Minh Hiên gật đầu, nói tiếp: "Được."

Lý Thanh Tuyền kêu lên ngay: "Ta muốn xây Thánh Hồ, nặn đồ ta làm giỏi nhất."

Hiểu Tuệ do dự một chút mới nói: "Ta sẽ chuẩn bị rừng cây độc!"

Trương Minh Hiên khoát tay: "Các ngươi giúp đỡ lẫn nhau để làm cho xong đi, dù gì cũng phải làm hết cảnh trong kịch bản lận đó."

Lý Thanh Tuyền bất mãn hỏi lại: "Ngươi thì sao?"

Trương Minh Hiên nói: "Ta đương nhiên có chuyện quan trọng hơn rồi."

Lý Thanh Tuyền nghi ngờ: "Không phải ngươi muốn lười biếng đó chứ?"

Khương Cẩm Tịch cũng nhìn Trương Minh Hiên đầy hoài nghi, chuyện thế này hắn chắc chắn làm được.

Trương Minh Hiên tức giận nói: "Trong đó có rất nhiều tình tiết dính tới các thành trấn, ta không đi tìm, để ngươi đi nhé."

Lý Thanh Tuyền nghĩ tới tình tiết trong phim, trấn Dư Hàng, nước Nam Trảo, còn cả những thành trấn các nhân vật trải qua trên đường, vội lắc đầu nói: "Đi mau đi, đi mau đi! Chỗ này cứ giao cho chúng ta."

Trương Minh Hiên mỉm cười đắc ý, chân đạp lên mây, mây chở hắn bay vút đi.

Khương Cẩm Tịch khó hiểu, bật thốt: "Hắn vậy mà lại chịu ôm nhiều việc như vậy, có hơi không đúng lắm!"

Lý Thanh Tuyền vui vẻ reo lên: "Ta muốn chơi nặn đất." Nói rồi nàng nhún người bay xuống núi.

Mấy người còn lại cũng nhìn nhau, đồng loạt nhảy xuống sườn núi, bay về phía đám mây mù.


Trang 80# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất