Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 165: Tập thứ hai

Chương 165: Tập thứ hai




Thục Sơn, cả đám đệ tử dõi mắt nhìn Lý Tiêu Dao lộn ngược ra sau, ném đi con dao găm lớn bằng cỡ chiếc kiếm nhỏ với dáng vẻ vô cùng anh tuấn, dao găm đón lấy cơn gió biến mạnh mẽ rồi đánh vào thanh cự kiếm, cũng đánh tới yêu quái trên không trung.

Có người cười ha ha, nói: "Đây là đệ tử của Thục Sơn chúng ta!"

"Nhân vật chính là đệ tử của Thục Sơn chúng ta đó!"

Tề Sấu Minh cũng vừa lòng mỉm cười.

Trên tầng trời thứ ba mươi ba, Nữ Oa ngồi trên chiếc giường mây lơ lửng trên cao, lẩm bẩm: "Đây chính là cái chuyện mượn danh hiệu của ta mà ngươi nói sao? Nếu để cho một hậu duệ của Nữ Oa xuất hiện như thế này, thì ngươi sẽ phải bị phạt."

Thanh Loan và Thải Phượng ở hai bên giường mây liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt tràn đầy sự thương hại.

Một trận chiến kịch liệt diễn ra trên không trung, xé mây xé trời, thuật pháp huyền bí. Toàn bộ dân chúng Đại Đường xem đến mức mãn nhãn, thì ra tiên nhân đánh nhau như thế này! Quả nhiên là lợi hại!

Một thanh niên Thục Sơn cau mày nói: "Hắn phải thua rồi!"

Quả nhiên, một giây sau Lý Tiêu Dao liền bị đánh vào mặt bốp bốp.

Tiếp đó là nội dung cốt truyện, mọi người xem đều cười ha ha, hóa ra là nằm mơ!

Hành vi ép giá khách hàng của Lý Tiêu Dao và tẩu tử làm mọi người xem mà cười không ngừng, đủ trò khôi hài tác quái.

Trong tửu điếm có người cười nói: "Lý Tiêu Dao này đang đi ẩn cư ư? Vậy mà lại mở cả tửu điếm!"

Một lão giả gật đầu nói: "Ba người này đúng là xui xẻo, mười năm trước Lý Tiêu Dao đã lợi hại như thế, chắc chắn bây giờ còn lợi hại hơn nhiều."

Một người lắc đầu khổ sở cười nói: "Ẩn cư cũng không đến nỗi như vậy chứ! Tên tiểu nhị chẳng khác gì một tên trộm gian manh!"

"Ha ha ha. . ."

Bọn họ xem đến tình tiết tiếp theo thì đều xuất hiện nghi vấn, thật sự là trông không giống như là đang ẩn cư chứt nào, mà giống như là một tên lưu manh thật vậy!

Một người trẻ tuổi nói với giọng hâm mộ: "Vận đào hoa của hắn tốt thật đấy! Có rất nhiều cô nương đều thích hắn."

Sau đó, thẩm thẩm sinh bệnh, Lý Tiêu Dao phải ra biển lấy tiên đan.

Trong tửu lâu, ông chủ lắc đầu nói: "Hắn bị gài bẫy rồi!"

"Bái Nguyệt giáo tìm tới rồi sao? Trên đảo Tiên Linh có thứ gì vậy!"

"Trời đất!" Một thanh niên ngồi trong tửu lâu bất chợt trợn to mắt, nghiêng chén rượu, nguyên cả chén rượu đều đổ lên đùi mà cũng không nhận ra.

Một lão giả ra sức dụi dụi con mắt, ngơ ngác nhìn màn hình, nước miếng cũng sắp chảy ra đên nơi.

Một số đệ tử trẻ tuổi của Côn Lôn và Thục Sơn xem đến đây thì mặt đỏ tới mang tai, muốn cúi đầu nhưng lại không nỡ.

Một số nữ đệ tử thì sắc mặt đỏ bừng, khẽ xì một tiếng.

Chỉ thấy hình ảnh Linh Nhi đang tắm rửa trên màn hình, đối với người cổ đại vốn rất bảo thủ mà nói thì đây quả thật là hình ảnh không thể tưởng tượng nổi! Quá kích thích rồi! Thậm chí một số người còn chảy cả máu mũi.

Lý Thanh Nhã tức giận trách móc: "Sao lại để Vũ Thần đóng những cảnh như thế này?"

Lý Thanh Tuyền chép miệng, không thèm để ý mà nói: "Phía dưới có mặc quần áo, chỉ lộ bả vai mà thôi."

Lý Thanh Nhã gật đầu nói: "Vậy còn được!"

Trong tửu điếm, người người rộn ràng, không ít người hoặc ngồi xổm hoặc đứng nhìn màn hình điện thoại, ông chủ của tửu điếm cũng không đuổi người đi, trái lại còn cười ha ha khi nhìn thấy cảnh tượng này.

Có người đưa ra lời nghi vấn: "Tiêu Dao mà Linh Nhi quen biết có phải là phụ thân của Tiêu Dao bây giờ không?"

"Đúng là rất có khả năng! Nếu không đúng vậy thì chẳng có cách lý giải nào khác cả!"

" Linh Nhi này thật đáng yêu. . . Thích thật đấy!"

"Cút cút cút! Ngươi cút sang một bên đi!"

"Tất cả im lặng!"

Trong nháy mắt, hoàn toàn không còn giọng nói nào vang lên.

Hết tập một! Tửu điếm lập tức trở nên ồn ào. "Mỗ Mỗ này trông rất là quen!"

"Ha ha. . . Ngươi quên Thụ Yêu mỗ mỗ rồi sao?"

"Là bà ta a! Bây giờ trông bà ta có vẻ rất hiền lành."

Một giai điệu quen thuộc vang lên, trong nháy mắt tửu điếm lại yên tĩnh như cũ, từng đoạn hình ảnh xẹt qua.

Vừa mới bắt đầu xem mọi người mà sững sờ, mới đấy mà mà đã thành thân rồi.

Trong một cái động phủ ở Nam Chiêm Bộ Châu, một đám nữ tử ngồi túm tụm với nhau, có vị tiên nữ mặc áo xanh cười duyên, nói: "Vũ Thần tỷ, ngươi cứ thế mà thành thân rồi sao!"

Vũ Thần giận dữ trách: "Là giả!"

Một tiên nữ khác mặc bộ váy màu vàng cười nói: "Cảnh tỷ tỷ tắm rửa bị người khác thấy hết rồi kìa!"

Vũ Thần hừ một tiếng, nói: "Ta cũng xem các ngươi tắm rửa không ít lần đâu!"

"Chết mất Vũ Thần tỷ. . ."

"A. . ." Cả đám thiếu nữ đều xấu hổ tới mức khôn cùng.

"Nhưng mà Vũ Thần tỷ nói xem, hậu duệ của Nữ Oa nương nương sẽ không bị làm sao chứ?" Một thiếu nữ lo lắng hỏi.

Vũ Thần sững sờ, chần chờ một hồi rồi mới đáp: "Sẽ không có chuyện gì đâu! Sư phụ và Thánh Mẫu nương nương có quan hệ không tệ, chắc hẳn Thánh Mẫu nương nương sẽ không chấp nhặt đâu!"

Tại một chỗ khác trong hoa viên, một bà lão khẽ hừ một tiếng rồi nói: "Bây giờ mới nghĩ đến ta sao!"

Các tu sĩ ở Thục Sơn nhìn thấy cảnh này thì cũng rất không vui, thiếu nữ thuần khiết xinh đẹp như thế sao lại gả cho một tên lưu manh tục tằng như vậy!

Đệ tử Côn Lôn xem đến cảnh này thì cũng tràn đầy sựu buồn bực, chính là cảm giác một đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu, lòng đầy khó chịu.

Công chúa Thiết Phiến nhìn tình tiết trên màn ảnh, từ tốn lên tiếng: "Chàng có dám để ta thử ở lòng bàn tay chàng không?"

Ngưu Ma Vương sững sờ nói: "Thử cái gì?"

"Thử xem có thể khắc tên của ta lên lòng bàn tay của chàng không."

Ngưu Ma Vương hoảng hồn, lúng túng nói: "Cái này không linh nghiệm, đâu có loại pháp thuật như thế này."

"Chàng không dám?"

Ngưu Ma Vương do dự một lúc, sau đó mới duỗi cái tay lớn xù lông ra, đặt lên bàn.

Hồng Hài Nhi nhìn Ngưu Ma Vương rồi lại nhìn công chúa Thiết Phiến, cái miệng nhỏ nhắn thoáng lầm bầm gì đó, cũng không nói gì thêm.

Trên ngón tay ngọc nhỏ dài của công chúa Thiết Phiến có một ánh sáng hiện lên, đặt phía trên tay Ngưu Ma Vương, nói: "Trong lòng chàng có suy tính mờ ám!"

Ngưu Ma Vương tùy tiện cười nói: "Ta thì có suy tính mờ ám gì chứ!"

Nhìn thấy ánh nhìn đăm đăm của công chúa Thiết Phiến, giọng nói của hắn càng ngày càng nhỏ lại, thế rồi ngoan ngoãn gật đầu Ngưu một cái.

Công chúa Thiết Phiến cử động ngón tay, đột nhiên nàng sững người, chỉ thấy một chữ La phát sáng rực rỡ trong lòng bàn tay của Ngưu Ma Vương.

Một giọt nước mắt chảy xuống khóe mắt của công chúa Thiết Phiến, nàng vui vẻ nói: "Chúng ta tiếp tục xem lưu ảnh." Nàng đưa tay ôm Hồng Hài Nhi đặt lên đùi.

Ngưu Ma Vương cũng nhìn chữ La trong lòng bàn tay, sắc mặt có chút phức tạp.

Sau đó, Bái Nguyệt giáo đồ xâm lấn, thây phơi khắp nơi trên đảo Tiên Linh, mỗ mỗ chết trận, Lý Tiêu Dao bị đuổi ra khỏi đảo Tiên Linh, Linh Nhi bùng phát! Linh khí kinh khủng cuốn ra, đám Bái Nguyệt giáo đồ trực tiếp bị linh khí điên cuồng hất bay.

Sau khi Lý Tiêu Dao trở lại trấn Dư Hàng thì lại bị mất trí nhớ, quên đi tất cả mọi chuyện trên đảo Tiên Linh, quên đi cả Linh Nhi.

Mọi người xem mà thấy lo lắng không thôi vì bọn họ.

Trên màn ảnh, đêm ấy Lý Tiêu Dao càu nhàu đi vào trong nhà nỗi nghi ngờ tràn ngập trong đầu, một người hạ xuống trước mặt Lý Tiêu Dao từ trên trời, giữa hai người diễn ra cuộc đối thoại vô nghĩa.

Trong tửu điếm, một người nghi ngờ nói: " Chắc hẳn người này chính là người đã cứu Vu Hậu hồi mười năm trước!"

"Là hắn, không sai."

Tại Thục Sơn, một đám đệ tử nhìn lên màn hình, thỉnh thoảng lại uống một hớp rượu của Kiếm Tiên, nhìn Túy Đạo Nhân nằm trên mây nhấm nháp bình rượu với ánh mắt tràn ngập sự ngờ vực, khí chất của bọn họ rất tương tự nhau!

Túy Đạo Nhân cũng nghi ngờ nhìn Tửu Kiếm Tiên, thế rồi ông lập tức nghẹn lời, vậy mà lại bị rượu lừa gạt cho qua, quá não tàn! Sau đó, Tửu Kiếm Tiên tìm đủ cách để dạy pháp thuật cho Lý Tiêu Dao, song Lý Tiêu Dao cũng tìm mọi cách để từ chối, cuối cùng tung ra đại chiêu, tiên quang lấp lánh, cưỡi gió đi trên không! Khi Tửu Kiếm Tiên muốn dạy pháp thuật cho Lý Tiêu Dao, tiếng nhạc vang lên, tập này đã kết thúc!

Những người xem lại than oán ầm ỹ, phần tiếp theo đâu? Tới phần tiếp theo sẽ có chuyện gì xảy ra?


Trang 84# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất