Chương 164: Phát sóng
Khương Chí Hoa do dự một lúc mới vung tay lên, màn hình mở rộng, bốn chữ lớn "Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện" xuất hiện trong không trung.
Trong động Ba Tiêu ở Thúy Vân sơn, một tiểu hài tử trên đầu có đôi sừng nhỏ mặc yếm hấp tấp chạy vào.
Trong động, Ngưu Ma Vương nở nụ cười ninh nọt với công chúa Thiết, công chúa Thiết Phiến mặc quần áo làm bằng tơ lụa, = mặt kìm nén sự giận dữ ngồi ở trước bàn, làm như không thấy cái vẻ nịnh nọt kia của Ngưu Ma Vương.
Hồng Hài Nhi chạy vào, sau đó lên tiếng: "Phụ vương, người gọi con về có chuyện gì?"
Công chúa Thiết Phiến nhìn thấy Hồng Hài Nhi chạy vào thì khuôn mặt lập tức xuất hiện nụ cười, nói: "Hài nhi của ta trở về rồi sao, mau lại đây cho nương xem xem, có gầy đi không?"
Hồng Hài Nhi chạy đến bên cạnh công chúa Thiết Phiến, ngoan ngoãn gọi một tiếng: "Mẫu thân!"
Ngưu Ma Vương cười ha ha nói: "Vi phụ lấy được một món báu vật, cố ý tới đây để xem cùng các ngươi."
Dưới ánh mắt tò mò của công chúa Thiết Phiến và Hồng Hài Nhi, Ngưu Ma Vương lấy điện thoại ra, một màn hình được phóng lên.
Hồng Hài Nhi bĩu môi nói: "Không phải là lưu ảnh thạch sao?"
Ngưu Ma Vương cười ha ha, nói: "Cái này không giống với lưu ảnh thạch, con nhìn xem!"
Hắn bấm vào biểu tượng “Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện”, thế là có một hàng chữ hiện ra: Trả tiền để xem, hai mươi đồng tiền một lần xem, chọn xem hoặc thoát.
Ngưu Ma Vương bấm "xem", một thiếu niên tuấn tú đứng ở đỉnh núi Kình Thiên xuất hiện trên màn hình, gió cuốn mây bay lướt qua bên cạnh! Mấy chữ to "Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện" xuất hiện ở trên màn ảnh.
Tại Thục Sơn, có một cái màn hình khổng lồ lơ lửng trên không, rất nhiều đệ tử đều đang kinh ngạc ngẩng đầu quan sát.
Trong tửu lâu, khách khứa kêu lên: "Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi!"
"Im lặng!"
Trong sự chờ mong của rất nhiều người, "Tiên Kiếm Kỳ Hiệp truyện" chậm rãi mở màn.
Khúc nhạc vang lên:
Nhìn chẳng thấy tương lai và quá khứ
Phân chẳng rõ khác biệt giữa sống chết
Chẳng mang theo vui mừng hoặc tiếc nuối, rời khỏi nơi đây
Tinh mơ cùng trăng khuyết đang luân chuyển
Ta bước xuyên qua vài vòng thế kỉ
Chỉ vì người mà hoa đào đang buông rơi cánh, màn phong cảnh thê lương này
Tay áo dài phủi chẳng đặng một đời kiếm ảnh đao quang
Sống là để chứng minh
Vết tích tồn tại của tình yêu
. . .
Từng đoạn phim ngắn được trình chiếu, Lý Tiêu Dao ngự kiếm phi tiên, A Nô, Đường Ngọc và Tửu Kiếm Tiên cầm bầu rượu rong ruổi trên Hải Vân.
Trong Tỏa Yêu tháp, Khương Minh với vẻ mặt ác liệt đã giết chết rất nhiều đệ tử Thục Sơn, ánh kiếm tung hoành dữ dội.
Các đệ tử Thục Sơn nhìn thấy trang phục quen thuộc thì đều sững sờ, bọn họ nhao nhao châu đầu ghé tai thì thầm, nghe ngóng.
Tề Sấu Minh cũng cau mày lẩm bẩm: "Từng có chuyện này xảy ra ở Thục Sơn sao?"
Luận võ kén rể, Lâm Nguyệt Như và Lý Tiêu Dao đánh nhau trên võ đài với tư thế hiên ngang.
Khương Chí Hoa sững sờ, khẽ gọi: "Tịch Nhi…"
Rất nhiều đệ tử Côn Lôn ở phía dưới cũng thầm thì bàn luận.
"Là sư tỷ!"
"Nhìn có vẻ không giống lắm!"
"Ăn mặc không giống với lúc bình thường."
Thủy Ma Thú xuất hiện, sóng lớn ngập trời quét sạch thiên hạ, đuôi rắn của Vu Hậu chặn lại cơn sóng lớn, sóng lớn không thể tiến thêm nữa, nên đã phóng thẳng lên tận trời xanh, tựa như một tấm màn trời khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
Ngưu Ma Vương hít một luồng khí lạnh rồi nói: "Đây là yêu quái gì, sao lại có thế dâng lên cơn sóng lớn đến như thế, còn lợi hại hơn cả nhị đệ Giao Ma Vương."
Có quá nhiều đoạn phim đặc sắc mọi người xem không hết, sự tò mò trào dâng một cách mãnh liệt.
Màn hình tối đen, ba chữ to xuất hiện ở trên màn ảnh, mười năm trước!
Tất cả mọi người đều sững sờ, sao lại chạy tới mười năm trước rồi?
Ông kính lia về phía trước, quần thể cung điện rộng lớn xuất hiện ở trước mắt, ba chữ to "nước Nam Chiếu" hiện lên.
Lý Thế Dân đang dùng bữa, nhìn màn hình trước mặt hắn khẽ hừ một tiếng, nói: "Rõ ràng là Hoàng cung của trẫm, vậy mà lại viết là nước Nam Chiếu!"
Hoàng Hậu cười nói: "Tiếp tục xem đi!"
"Giết Hoàng Hậu, diệt trừ yêu nghiệt!"
"Giết Hoàng Hậu, diệt trừ yêu nghiệt!"
"Giết Hoàng Hậu, diệt trừ yêu nghiệt!"
Tiếng hô to vang vọng đến tận trời xanh.
Rầm! Lý Thế Dân vỗ một bàn phát lên chiếc bàn, sắc mặt tái xanh, nói: "Hắn muốn làm gì?"
Hoàng Hậu cười nói: "Hắn đã nói với ta rồi, ngươi tiếp tục xem tiếp là biết thôi."
Sắc mặt tái xanh, Lý Thế Dân nhìn màn ảnh, trong hoàng cung của trẫm mà cũng dám hô giết chết Hoàng Hậu, ngươi muốn tạo phản sao?
Khương Chí Hoa nhìn mái tóc dài phấp phới của Bái Nguyệt xuất hiện, sửng sốt một hồi mới cất giọng hỏi: "Thạch Thiên Phàm?"
Tề Sấu Minh lẩm bẩm: "Những người này là ảo thuật sao!"
Hàng ngàn hàng vạn dân trên màn hình đều là do ảo thuật hóa ra, thật ra chỉ có vài người mà thôi.
Màn ảnh tiến về phía trước, mọi người dần dần hiểu ra, quốc sư Bái Nguyệt nói Hoàng Hậu là yêu quái, muốn giết chết Hoàng Hậu, thế mà Hoàng Thượng lại chần chừ không thôi.
Lý Thế Dân thấy Hoàng Thượng trong phim thì cả giận nói: "Đồ ăn hại!"
Mọi người trong tửu điếm cũng bàn luận ầm ĩ, Hoàng Hậu xinh đẹp như vậy, sao có thể là yêu quái được!
Trong thư điếm Thanh Vận, Lý Thanh Tuyền nói: "Tỷ, muội cho tỷ biết, vị hoàng hậu này cũng là do Vũ Thần tỷ diễn, nàng dùng ảo thuật để biến hóa ra đó."
Lý Thanh nhã gật đầu cười.
Sau đó, một ánh kiếm xinh đẹp xẹt qua, Tửu Kiếm Tiên suất khí đeo hồ lô rượu bên eo, Lý Tiêu Dao che mặt cùng xuất hiện.
. . .
Bái Nguyệt đối mặt với một hồ nước u ám, thong thả nói: "Lúc cơn lũ bao phủ toàn bộ nước Nam Chiếu, ngươi vốn là hậu duệ của Nữ Oa, chẳng lẽ là ngươi sẽ không hiện ra chân thân của mình sao?"
Tề Sấu Minh kinh ngạc hỏi: "Hậu duệ của Nữ Oa?"
Khương Chí Hoa cũng hơi giật mình: "Sao hắn dám?"
Tay Lý Thế Dân thoáng run lên, chén ngọc rơi xuống mặt đất, phát ra những tiếng cành cạch, đồ ăn rơi vãi đầy đất, sắc mặt hắn trở nên trắng bệch!
Ngưu Ma Vương cũng rụt cổ lại, thầm nói: "Lá gan ngươi cũng to lắm!"
. . .
Mọi người xem tới chỗ này cũng tràn ngập nỗi kinh hoảng, sau đó thì đều cảm thấy bội phục vô cùng, sắp đặt để người của Nữ Oa nương nương chôn cùng cả một quốc gia, thế mà cũng có người dám làm!
Bái Nguyệt tạo thủ quyết, một đám mây đen che khuất mặt trời, sắc trời lập tức trở nên tối đên. Tiếng sấm ầm ầm vang lên, mây đen cuồn cuộn phun trào, dân chúng của nước Nam Chiếu kinh ngạc ngẩng đầu nhìn bầu trời, bàn luận ầm ĩ.
"Graoooo. . ." Có tiếng thú gào gây chấn động cả trời đất, một con ma thú có hình dáng của một con quái xà to lớn thò đầu ra từ trong đầm nước đen kịt, nó dựng thẳng thân thể rồi ngửa mặt lên trời gầm lớn, không khí cũng bị sóng âm chấn động đến mức từng xuất hiện gợn sóng.
Cơn lũ lụt khủng khiếp tràn đến, trong khoảnh khắc đã bao phủ cả tòa núi cao, mang theo uy lực hủy diệt bao trùm lấy toàn bộ đô thành nước Nam Chiếu.
Trong hoàng cung, Vu hậu Thanh Nhi đột nhiên ngẩng đầu, bay đi theo hướng Thủy Ma Thú chạy khỏi hoàng cung.
Thanh Nhi ngăn trước cơn lũ ngập trời, sắc mặt nặng nề, nàng duỗi tay ra, một cây quyền trượng mình người đuôi rắn xuất hiện trong tay nàng.
Hai chân Thanh Nhi cũng biến thành đuôi rắn, trắng noãn như ngọc, tràn đầy sự thánh khiết và uy nghiêm.
Thế rồi Thanh Nhi chiến đấu với Thủy Ma Thú, màn nước bị Thanh Nhi ngăn bên ngoài Hoàng Thành, cơn sóng lớn xông thẳng tới tận chân trời.
Hình ảnh thay đổi, là khung cảnh tại hoàng cung, rất nhiều đệ tử Bái Nguyệt đang đuổi giết một lão cung nữ đang bảo vệ tiêu công chúa, vừa lúc Lý Tiêu Dao và Tửu Kiếm Tiên chạy đến nên mới may mắn thoát khỏi khó khăn.
Lý Thanh Tuyền nhìn tiểu nữ hài trong lòng lão cung nữ, bĩu môi nói: "Tỷ, đây chính là muội đó!"
Lý Thanh Nhã cười nói: "Ta nhìn ra rồi, giống muội lúc nhỏ như đúc."
Lý Thanh Tuyền không hài lòng, hung hăng trừng mắt lườm Trương Minh Hiên ở ngay bên cạnh một cái.
Hình ảnh tiếp tục bị chuyển đổi, Lý Tiêu Dao đã đứng trên đỉnh núi Tuyệt Phong, ở giữa Vân Hải.
Mọi người nhìn vào mà thấy mờ mịt, có người ở trong tửu lâu cất tiếng hỏi: "Là sao đây? Vu Hậu có gặp chuyện gì hay không!"
"Sao cảm giác lại loạn thế chứ!"
Trang 83# 2