Chương 196: Mời khắp nơi
Tướng quân nói: "Ta mặc kệ ngươi là ai, bắt hắn lại cho ta!''
"Vâng!''
"Vâng!''
Rất đông binh lính lập tức bay lên không trung, bắn ám tiễn ra, tay cầm trường đao chém xuống.
Long Thiên Ngạo lập tức tuốt trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ, mấy nghìn kiếm ảnh bay khắp không trung, bắn ra. Ám tiễn trước kiếm ảnh, giống như đậu hủ vừa chạm vào đã bể nát, kiếm ảnh bao phủ tất cả, đám lính không kịp phát ra tiếng kêu, lập tức hóa thành máu thịt bầy nhầy khắp nơi.
Tướng quân bỗng ngây người, toàn thân dính đầu huyết nhục, bảo mã dưới màn mưa máu cũng lo lắng gõ móng đi tới đi lui.
Dân chúng quan sát từ xa truyền ra tiếng hét kinh hãi! Đại Thạch Đầu sửng sốt, vội vàng quỳ rạp xuống đất nói: "Ta. . . Tiểu nhân, bái kiến Thần quân!''
Long Thiên Ngạo nói: "Đứng lên đi!''
Bay xuống trước mặt tướng quân nói: "Không phải ngươi muốn bắt ta sao? Đi thôi!''
Tướng quân vô cùng sửng sốt trong lòng, nghiêm mặt kêu lớn: "Yêu nhân, ngươi muốn làm gì?''
"Làm gì ư?'' Long Thiên Ngạo cười ha ha nói: "Muốn gặp Quốc vương của các ngươi!''
Vung tay lên, Đại Thạch Đầu, Tướng quân lập tức bay vút lên không trung, ba người bay về phía hoàng cung.
Nửa ngày sau, bên trong hoàng cung, Long Thiên Ngạo nằm nghiêng trên ghế rồng, hai cung nữ quỳ dưới đất đút nho cho hắn. Kẻ đứng phía dưới đầu đội vương miện, mặt mũi bầm dập, hoàng đế cố gắng duy trì vẻ tươi cười.
Toàn bộ sàn cung điện đều có vết máu.
Đại Thạch Đầu quỳ thành kính trên mặt đất, Tướng quân cả người đầy máu nằm trên mặt đất, vẻ mặt bị áp bức và lăng nhục.
Long Thiên Ngạo chậm rãi nói: "Các ngươi nên cảm thấy may mắn là ta tới, nếu để Trương Minh Hiên tới đây, ha ha! Kiếm vừa ra khỏi vỏ, ân oán phân mình! Chắc chắn hoàng cung của các ngươi không ai còn sống, thành một đống hoang tàn!''
Hoàng đế khom người, liên tục gật đầu nói: "Thần quân từ bi! Thần quân từ bi!'' Chớp mắt hỏi: "Còn vị Trương. . . Trương Thần quân là ai?''
Long Thiên Ngạo ở bên cạnh bĩu môi, lập tức có một cung nữ cầm lấy bầu rượu, đưa tới bên miệng Long Thiên Ngạo.
Long Thiên Ngạo đắc ý uống một ngụm rượu: "Hắn à! Hắn mới là ông chủ thật sự, là người chế tạo ra điện thoại di động, ta chính là người nghe lệnh của hắn mà tới. Ngươi cũng dám động đến người của hắn, thật sự chán sống rồi mà!''
Hoàng đế nhất thời bị dọa run rẩy một trận.
Có Thần quân lớn mạnh như vậy làm thuộc hạ, phải mạnh mẽ bao nhiêu đây! Bản thân đáng chết, sao lại có thể nổi lòng tham vậy?
Trong nháy mắt Long Thiên Ngạo đã ngồi thẳng người dậy nói: "Lần này ta không so đo với ngươi, nếu loại chuyện này còn xảy ra, ngươi tự mình suy nghĩ hậu quả đi!''
Hoàng đế cúi đầu khom lưng nói: "Sẽ không, sẽ không! Ta không dám nữa!''
Long Thiên Ngạo cười hề hề: "Vậy thì tốt rồi!''
Vươn tay sờ khuôn mặt của cung nữ xinh đẹp bên cạnh nói: "Tiểu mỹ nhân, ta đi đây!''
Cung nữ lập tức đỏ mặt, trong mắt nổi lên gợn sóng. Long Thiên Ngạo cười ha ha, bóng dáng lập tức biến mất.
Hoàng đế nâng người lên nói: "Ngươi tên gì?''
Đại Thạch Đầu ngẩng đầu nói: "Bệ hạ, tiểu dân tên là Đại Thạch Đầu.''
Hoàng đế gật đầu nói: "Muốn làm quan không?''
Đại Thạch Đầu sửng sốt.
Hoàng đế nói: "Từ giờ trở đi ngươi chính là điện thoại di động sứ quốc gia, lĩnh bổng lộc nhất phẩm, quản lý việc bán điện thoại di động cả nước.
Vẻ mặt Đại Thạch Đầu kích động dập đầu nói: "Đa ta bệ hạ, đa tạ bệ hạ!''
Trời chiều vừa xuống, bên ngoài một trấn nhỏ đã nghe tiếng chuông ngân nga.
Đường Tam Tạng ngồi trên Bạch Long Mã, nói: "Ngộ Không, đây là chỗ nào!''
Tôn Ngộ Không cười ha ha, nói: "Sư phụ, còn chưa ra khỏi Dạ Lang quốc đâu!''
Đường Tam Tạng nghiêng tai nghe: "Ngộ Không, con có nghe thấy tiếng chuông không?''
Tôn Ngộ Không cười hì hì, nói: "Sư phụ không nghe nhầm, quả thật có tiếng chuông.''
Đường Tam Tạng xốc lại tinh thần: "Có tiếng chuông sẽ có chùa chiền, chúng ta đi xem sao!''
Tôn Ngộ Không: "Vâng, vâng! Sư phụ đi theo con!''
Hai thầy trò xuyên qua trấn nhỏ, quả nhiên phát hiện bên ngoài trấn nhỏ, trên ngọn đồi thấp có một ngôi chùa, gạch đỏ ngói xanh, bên cạnh đại môn có trồng cây bách xanh biếc, rừng tre trùng điệp, đàn hương phảng phất từng đợt.
Tôn Ngộ Không nhìn thoáng qua bảng hiệu "Quan m Thiền Viện'' cười ha ha, nói: "Hóa ra là đạo tràng của Nam Hải Quan m!''
Đường Tam Tạng vui mừng nói: "Đệ tử nhiều lần nhận được thánh ân của Bồ Tát, chưa kịp khấu tạ. Nay gặp thiền viện, như gặp được Bồ Tát, phải bái tạ thật tốt. Chúng ta mau vào đi!''
Sáng sớm hôm sau, Trương Minh Hiên cập nhật tiểu thuyết "Phi Thăng Chi Hậu'', từ chương 60 đến chương 70. Phong Vân Vô Kỵ là người Hạ giới lên trời báo thù, dẫn đầu đệ tử Kiếm Vực độc đấu với Ngũ Ma và phần đông chiến sĩ Ma tộc, thời khắc quan trọng Đao Vực ở một bên chặn ngang, trước có Kiếm Vực, sau có Đao Vực, trong lúc nhất thời rơi vào đường cùng. Độc giả xem điện thoại di động đều lo lắng không thôi.
Khương Cẩm Tịch ở trong sân, giày vò đóa hoa tươi trong tay, bất mãn nói: "Phần sau đâu? Sao viết ít như vậy chứ! Cuối cùng Phong Vân Vô Kỵ có xảy ra chuyện gì không? Hắn nên làm cái gì bây giờ!'' Đột nhiên đứng lên nói: "Không được, ta phải đi tìm hắn.''
Thạch Thiên Phàm co giật khóe môi vài lần: "Tiểu sư muội, chúng ta đi đâu tìm đây?''
Khương Cẩm Tịch đắc ý nói: "Chúng ta có điện thoại di động mà!''
Lập tức cầm điện thoại ra, còn chưa bắt đầu cuộc gọi với Trương Minh Hiên, thì ảnh đại diện đã chớp nháy liên tục.
Khương Cẩm Tịch nghi hoặc nói: "Lý Thanh Tuyền, nàng ấy tìm ta làm gì?'' Nhấn vào trang trò chuyện.
Tiểu Hồ Ly: "Này! Chúng ta muốn làm đại tiệc Khai Phủ, ngươi có muốn tới không?''
Khương Cẩm Tịch: "Ở đâu vậy?''
Tiểu Hồ Ly lập tức phát ra một tín hiệu định vị.
Khương Cẩm Tịch vui vẻ nói: "Sư huynh, chúng ta đi!'' Lập tức bay vút lên không trung.
Sau khi Lý Thanh Tuyền truyền tin tức đi cũng không nhìn nữa, trực tiếp xông ra ngoài.
Bích Ba Đàm, Cửu Đầu phò mã, Vạn Thánh công chúa, người một nhà đang chơi đùa bên trong Long cung.
Vạn Thánh công chúa nhìn thoáng qua điện thoại di động nói: "Thanh Nhã tỷ muốn làm đại tiệc Khai Phủ, mời chúng ta tham dự.''
Lão Long vương Vạn Thánh cười ha ha, nói: "Các con đi đi! Ta không đi đâu.''
Cửu Đầu phò mã cười ha hả, nói: "Phụ vương, chúng ta cùng đi đi!''
Vạn Thánh công chúa che miệng khẽ cười: "Chàng không cần khuyên phụ vương, lần trước phụ vương đến động Áp Long bị một bàn đầy thịt rồng dọa sợ, từ đấy về sau không dám đi nữa.''
Lão Long vương Vạn Thánh thẹn quá hóa giận nói: "Nói bậy, chỉ là ta có việc mà thôi, không có thời gian đi!''
Cửu Đầu phò mã giải vây nói: "Vừa khéo, mấy ngày nữa biểu đệ của ta sẽ đến đây, dẫn hắn đi xem náo nhiệt vậy!''
Núi Lê, Vũ Thần xem điện thoại di động lẩm bẩm: "Thanh Nhã tỷ tỷ cũng khai phủ rồi! Một mình tự do tự tại không ai quản đúng là tốt!''
Bên ngoài có một giọng nói truyền đến: "Vũ Thần tỷ, Lão Mẫu sắp thuyết pháp, chúng ta mau đi đi!''
Vũ Thần vội vàng đóng điện thoại di động nói: "Biết rồi, ta đến đây.''
Núi Tích Lôi, động Ma Vân, Ngọc Diện công chúa làm nũng với Ngưu Ma Vương: "Chất nữ Thanh Nhã khai phủ, chúng ta cùng đi thôi!''
Ngưu Ma Vương bất đắc dĩ nói: "Lần này, Lão Ngưu ta thật sự không đi được.''
Ngọc Diện công chúa không cam lòng nói: "Vì sao?''
Ngưu Ma Vương hoang mang, úp mở nói: "Nhị đệ Giao Ma vương tìm ta có việc.''
Ngọc Diện công chúa không cam lòng nói: "Chàng không đi thì thôi, tự thiếp đi.''
Ngưu Ma Vương cười hề hề nói: "Chú ý an toàn!''
Chạng vạng, núi Thúy Vân, động Ba Tiêu, Ngưu Ma Vương ân cần cười nói với Thiết Phiến công chúa: "Nương tử, một tháng sau về nhà mẹ đẻ, có phải chúng ta nên mang theo Hồng Hài Nhi không.''
Thiết Phiến công chúa nói: "Không cần dẫn nó theo, chúng ta cũng đã lâu không được ở riêng với nhau rồi!''
Ngưu Ma Vương cười ngây ngô: "Được, được! Nương tử nói không mang thì không mang theo.''
Không ít yêu quái đều nhận được thông báo của Lý Thanh Tuyền, suy nghĩ tính toán.
Trang 99# 2