Chương 195: Bán điện thoại di động ở đất khách quê người.
Khi Trương Minh Hiên viết kịch bản, đại lý bán di động ở Dạ Lang quốc, trưởng thôn Đại Thạch Đầu không yên lòng kéo một chiếc xe chở di động đi vào bên trong thành Đô, nhìn bốn phía cảnh giác như ăn trộm, chỉ cần người khác nhìn hắn lâu hơn một chút đã có thể khiến hắn kinh hồn khiếp vía.
Trưởng thôn dừng xe trước một con hẻm trên đường nhỏ, đứng bên cạnh chiếc xe nhìn chăm chú người qua lại. Nhưng nửa ngày cũng không có ai đến hỏi thăm, nhiều lắm cũng chỉ có người tò mò nhìn hơi lâu một chút.
Trong lòng Đại Thạch Đầu nặng nề, do dự một chút cao giọng la lớn: "Bán di động, bán di động đây, thần khí di động đưa từ Đông thổ Đại Đường tới đây.''
Đông thổ Đại Đường? Hai tai người đi đường liên tục chuyển động, quay đầu nhìn về phía Đại Thạch Đầu, chỉ trong chốc lát đã có một đám người vây quanh xe đẩy.
Một người trung niên giàu có cau mày nói: "Cái này của ngươi thật sự đến từ Đại Đường ư?''
Đại Thạch Đầu liên tục gật đầu nói: "Thật mà, hơn nữa còn là pháp khí.''
Người trung niên giàu có nhướn mày, kêu "Chà!'' một tiếng rồi nói: "Lấy một cái cho ta xem.''
Đại Thạch Đầu lập tức vui mừng dâng một cái điện thoại lên nói: "Đại lão gia, ngài nhỏ một giọt máu lên đây.''
Người trung niên giàu có, duỗi tay đưa di động cho người bên cạnh, nói: "Ngươi thử trước đi.''
Có một người mặc y phục màu xám ở phía sau gật đầu nói: "Vâng!''
Sau đó nhận lấy di động, rút một thanh chủy thủ từ bên hông ra, cắt lên tay, một dòng máu tươi chảy ra, nô bộc bôi máu lên điện thoại, sau đó thất thần tại chỗ.
Người trung niên giàu có cau mày nói: "Có cảm giác thế nào?''
Mọi người đang vây xem cũng nhìn nô bộc tò mò.
Trong lòng nô bộc xao động, một màn hình từ trong điện thoại hiện lên, người trung niên giàu có bị dọa sợ vội vàng nhảy ra sau lưng hai tên nô bộc khác, người vây xem cũng xôn xao rồi tản ra.
Đại Thạch Đầu lập tức kêu lên: "Mọi người yên tâm, không nguy hiểm, vô cùng an toàn, mọi người có thể yên tâm.''
Người trung niên giàu có ho khan một tiếng, làm như không có chuyện gì bước từ sau lưng hai nô bộc ra: "Đây là cái gì?''
Đại Thạch Đầu vội vàng giải thích: "Đại lão gia, cái này gọi là điện thoại di động, dùng như thế này.''
Đại Thạch Đầu bắt đầu hướng dẫn bọn họ cách dùng, khu sách, khu trò chơi, khu phát sóng, còn có TT.
Người trung niên giàu có nhìn những chữ lướt qua bên trong diễn đàn tân thủ TT.
Nói: "Ý ngươi nói là, ở Đại Đường cũng có người dùng điện thoại di động này, bọn họ đều viết vào diễn đàn? Chúng ta còn có thể trò chuyện thông qua cái điện thoại di động này à?''
Đại Thạch Đầu liên tục gật đầu nói: "Đại lão gia nhìn xa trông trộng.''
Sắc mặt người trung niên giàu có trầm xuống: "Hoang đường! Đại Đường cách Dạ Lang quốc vạn dặm, sao có thể tiến hành liên lạc qua một cái đồ gốm nhỏ bé này? Người đâu! Bắt hắn lại đây cho ta, đưa đến quan phủ.''
"Vâng!'' Lập tức có hai người mặc áo nô bộc, tiến lên bắt lấy Đại Thạch Đầu.
Đại Thạch Đầu nhất thời hoảng sợ kêu lên: "Các ngươi dám, ông chủ của ta là tu sĩ, các ngươi ai dám ra tay?''
Tu sĩ ư? Hai người hầu bỗng dừng lại, nhìn về phía chủ nhân.
Người trung niên giàu có cũng cau mày lại, thứ đồ gốm nhỏ này là pháp khí thì không thể nghi ngờ, đoán rằng có tu sĩ ở phía sau cũng là nói thật, nhất thời run tay, không thể đắc tội tu sĩ như vậy được.
Trầm ngâm một lúc rồi nói: "Điện thoại này ta mua một cái, bao nhiêu tiền?''
Vẻ mặt Đại Thạch Đầu trắng bệch đưa một ngón tay nói: "100 đồng!''
Người trung niên giàu có nói: "Trả tiền đi!''
Lập tức có một hạ nhân tiến lên, lấy một tờ tiền ném cho Đại Thạch Đầu: "Cho ngươi!''
Đại Thạch Đầu kinh hồn bạt vía nhận tiền, nhìn họ đi xa.
Sau đó, trong đám người có một thiếu niên mặt mũi gian xảo kêu lên: "100 đồng, ta cũng mua một cái.''
"Ta cũng muốn một cái!''
"Xem ra dùng rất tốt! Ta cũng muốn!''
"Ta cũng muốn!''
. . .
Việc làm ăn lập tức phát triển, chỉ mới nửa ngày di động đã bị tranh mua không còn cái nào.
Mãi đến khi chạng vạng, tên tuổi điện thoại di động Đại Đường đã truyền khắp thành Đô, Dạ Lang quốc, nơi đâu cũng bàn luận chuyện di động.
Có người khoe bản thân đã kết bạn ở Đại Đường, còn có người khóe mình đã Đấu Địa Chủ thắng được bao nhiêu tiền, còn có người nói với bằng hữu chuyện Thiện Nữ U Hồn, Tiên Kiếm đẹp mắt thế nào! Một truyền mười, mười truyền một trăm, danh tiếng của di động chưa từng cao từ trước tới nay như vậy.
Đồng thời cũng xảy ra rất nhiều án giết người! Người bị hại không biết có được di động từ chỗ nào, sau khi tin tức này truyền ra, chủ nhân di động bị giết, di động cũng hoàn toàn hỏng, không thể sử dụng.
Dân chúng có được di động liên tục bị quan lại mời đến phủ trạch phát Thiện Nữ U Hồn, và Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện!
Ngày thứ hai, khi Đại Thạch Đầu đẩy một xe di động đến chỗ cũ, bỗng nhiên bị dọa sợ, chỉ thấy có hơn ngàn người tụ tập ở nơi mình bán di động.
Một người trẻ tuổi vừa nhìn thấy hai mắt sáng lên, kêu lớn: "Di động đến rồi, mau cướp lấy!''
Đám người hoan hô một tiếng, thi nhau lao tới chỗ Đại Thạch Đầu, Đại Thạch Đầu bỗng bị dọa sợ, sắc mặt thay đổi cả người run rẩy.
''Dừng tay!'' Một tiếng quát chói tai vang lên, hơn mười người thân mang khôi giáp phóng ngựa phi đến.
Gia gia gia~
Những người cưỡi ngựa ghìm chặt dây cương, dừng lại đứng chắn trước mặt mọi người, ngựa cùng nhấc chân ngửa đầu lên trời hí vang.
Dân chúng bị dọa vội dừng bước, lui ra phía sau vài bước.
Tướng quân dẫn đầu quay đầu ngựa nhìn về phía Đại Thạch Đầu nói: "Ngươi chính là người bán điện thoại di động?''
Đại Thạch Đầu liên tục gật đầu nói: "Vâng, là tiểu nhân.''
Tướng quân nói: "Ngươi bị nghi ngờ có liên quan đến việc phản quốc, cấp báo tình hình nước ta cho Đại Đường, đi cùng chúng ta một chuyến!''
Vẻ mặt Đại Thạch Đầu tái nhợt, lắc đầu liên tục nói: "Không có, ta không có mà!''
Tướng quân cau mày nói: "Đi theo ta!''
Đại Thạch Đầu liên tục lùi về phía sau nói: "Không! Ta không đi!'' Xoay người chạy ra khỏi thành.
"Đứng lại!'' Hai kỵ binh bay vút lên không trung, giống như chim ưng chộp lấy Đại Thạch Đầu.
Trong nháy mắt đã bắt được bả vai của Đại Thạch Đầu, Đại Thạch Đầu ra sức giãy dụa nói: "Không, ta không đi! Chủ nhân của ta là tu sĩ, các ngươi không thể bắt ta!''
Tướng quân hừ một tiếng nói: "Không đến lượt ngươi làm chủ! Mang đi!''
Hai kỵ binh bắt lấy Đại Thạch Đầu dẫn vào trong thành.
Trương Tiểu Phàm khẽ cau mày nói: "Lực lượng tín ngưỡng của Đại Thạch Đầu ở Dạ Lang quốc, truyền đến vô cùng sợ hãi, hắn đang gặp phiền phức.''
Long Thiên Ngạo bất đắc dĩ nói: "Ta hiểu rồi, ta đi còn có chuyện xấu gì ư?''
Khi Đại Thạch Đầu cố gắng giãy dụa, một vầng sáng vàng xuất hiện trên người hắn. Hai kỵ binh lập tức cảnh giác lộn người ra sau tránh đi, tuốt trường đao bên hông ra khỏi vỏ.
Tướng quân biến sắc rồi nói: "Dân chúng, người đi đường đều tránh ra cho ta!''
Lời còn chưa dứt, đám người đã vội vàng chạy đi, trốn ở phía xa ló đầu ra quan sát.
Long Thiên Ngạo tay cầm trường kiếm nhẹ nhàng đứng bên cạnh Đại Thạch Đầu, bất đắc dĩ nhìn đám người Tướng quân nói: "Tội gì các ngươi phải khiến ta mất công chứ?''
Tướng quân lạnh lùng nói: "Ngươi chính là người phía sau hắn? Kẻ làm ra điện thoại di động?''
Long Thiên Ngạo lắc lắc ngón tay nói: "Không, không! Không phải ta! Ta chỉ là người giải quyết việc phiền toái.''
Trang 99# 1