Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 279: Bạch Xà truyện đã được duyệt.

Chương 279: Bạch Xà truyện đã được duyệt.




Trương Minh Hiên cũng nhàn nhã trôi qua những ngày nhàn nhã, không có truyền hình, không có tiểu thuyết, ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn, thỉnh thoảng lên mạng lăn lộn trong nhóm, quãng thời gian này không nên trôi qua quá thoải mái.

Bây giờ trong nhóm đều đang ồn ào vì chuyện cô nhi viện, toàn bộ Đại Đường đều đang ca tụng công đức của Trương Minh Hiên, Đạo Môn và cả Lý Thế Dân, mấy thành thị quốc gia ngoài nước được phổ biến điện thoại cũng dồn dập lấy lòng Đạo Môn, hi vọng Đạo Môn có thể mở viện dưỡng lão và cô nhi viện. Đối với những chuyện này, đương nhiên Đạo Môn cực kỳ vui lòng, Đường Tam Tạng mở đường ở phía trước, Đạo Môn theo sát sau lưng.

Trong đình nghỉ mát, Trương Minh Hiên nhìn điện thoại, cười ha ha và nói: "Chậc chậc! Chắc Đạo Môn sẽ không muốn mở viện dưỡng lão và cô nhi viện dưới chân Linh Sơn đâu! Vậy thì thú vị rồi, sắc mặt của Như Lai bỗng rất đặc sắc."

Tung Sơn, trong Thiên Điện của Thiếu Lâm tự, mấy hòa thượng xếp bằng ngồi bên trên bồ đoàn.

Một lão hòa thượng rũ mày nói: "Thiếu Lâm ta quay phim câu chuyện cũ về 13 hòa thượng cầm côn cứu vua nhà Đường, nhưng lại bị danh tiếng cô nhi viện, viện dưỡng lão của Đạo giáo hoàn toàn đè xuống."

Một hòa thượng trung niên mập mạp nổi nóng nói: "Bây giờ trên điện thoại cũng toàn đang thảo luận về viện dưỡng lão và cô nhi viện, từ quan to phú quý cho đến lái buôn bình dân cũng đều ca tụng viện dưỡng lão cô nhi viện, còn có một đám nho sinh làm thơ về viện dưỡng lão cô nhi viện. Bộ phim truyền kỳ 13 hòa thượng cầm côn mà Thiếu Lâm ta vất vả quay mấy tháng thì căn bản không có ai hỏi thăm."

Một lão hòa thượng mặt mũi hiền lành trong đám người vừa cười vừa nói: "Vậy thì quay tiếp, dù sao quay nhiều cũng sẽ được người ta chú ý, chúng ta không bao giờ thiếu thời gian."

Hòa thượng trung niên mập hỏi: "Phương trượng, lần này chúng ta quay cái gì?"

Lão hòa thượng nói: "Phàm phu tục tử vẫn rất tò mò với mấy chuyện hàng yêu trừ ma, lần này chúng ta cứ quay chuyện cao tăng của Thiếu Lâm tự ta hành tẩu thiên hạ, hàng yêu phục ma."

Tinh thần của tất cả hòa thượng trong điện đều chấn động, ngẩng đầu nhìn về phía phương trượng.

Hòa thượng trung niên mập cẩn thận hỏi: "Phương trượng, quay vị cao tăng nào?"

Một hòa thượng to lớn mặt mũi dữ tợn cười ha ha nói: "Bần tăng là người ngồi ghế chủ ở Đạt Ma đường, giỏi nhất là hàng yêu phục ma."

Một lão hòa thượng lắc đầu, nói: "Không ổn, không ổn. Ngoại hình của Bản Sân sư đệ quá mức hung ác, không có lợi cho hình tượng Phật giáo của chúng ta, ta thấy là vẫn nên tìm một lão hòa thượng mặt mũi hiền lành thì tốt hơn." Sau đó lại nở nụ cười cực kỳ hiền hòa với tất cả mọi người.

Một hòa thượng có dáng vẻ thanh niên chớp mắt nói: "Lời này của Bản Tâm sư huynh là sai rồi! Ta cảm thấy vẫn nên tìm một hòa thưỡng trẻ tuổi thì tốt hơn, pháp sư trẻ tuổi đẹp trai có năng lực phù hợp với hình tượng anh hùng trong lòng bọn họ nhất, ngươi xem nhân vật chính mà Trương Minh Hiên quay đều cực kỳ trẻ tuổi."

Bản Tâm nói: "Lời này của sư đệ sai rồi! Mục đích mà chúng ta khác với hắn,

Không thể quơ đũa cả nắm, ta cho rằng già nua tốt hơn, lão pháp sư khiến cho bọn họ có cảm giác trí tuệ."

Một hòa thượng trung niên cười nói: "Ta cảm thấy trung niên thì tốt hơn, trưởng thành chững chạc mà lại không mất đi sự sắc bén."

Từng hòa thượng tranh luận trong phòng, ánh sáng trong mắt bắn ra bốn phía.

Phương trượng gõ gõ cái mõ trước mặt, nói: "Được rồi, ta đã có quyết định."

Tất cả hòa thượng đều nhìn chằm chằm phương trượng đầy mong đợi.

Phương trượng vừa cười vừa nói: "Bản Tâm sư đệ nói có lý."

Bản Tâm hả hê cười với những khác người khác một tiếng, các hòa thượng khác trở nên ũ rũ trong nháy mắt.

Phương trượng tiếp tục nói: "Lão tăng có trí tuệ, có pháp lực, có lòng làm ơn, có thể mở mang cho người trần thế."

Bản Tâm chắp tay trước ngực, cười nói: "Phương trượng, bần tăng sẽ không phụ. . ."

Phương trượng nói: "Nếu như các ngươi muốn, bần tăng sẽ tự mình ra trận trong lần quay này."

Bản Tâm há hốc miệng, hơi giật mình mà nhìn phương trượng, lời đến khóe miệng bị cắt ngang.

Các hòa thượng còn lại cũng nhìn Bản Tâm một cách trêu tức, cho ngươi hả hê này.

Phương trượng nói: "Các ngươi đi chuẩn bị hết đi! Thân Thông, ngươi nghĩ tình tiết trước đi."

Hòa thượng mập tên Thân Thông chắp tay trước ngực, xoay người cúi đầu nói: "Dạ! Phương trượng."

Trương Minh Hiên nhàn nhã hả hê không tới mấy ngày, Khương cẩm Tịch đã tìm đến cửa, nhìn Trương Minh Hiên đầy nghi ngờ, nói: "Có phải ngươi đã quên chuyện của ta rồi không?"

Trương Minh Hiên đứng ở trước cửa, xấu hổ nói: "Sao quên chứ? Chẳng phải ta đang nghĩ tình tiết đây sao"

Khương Cẩm Tịch hỏi: "Nghĩ thế nào rồi?"

Trương Minh Hiên chỉ có thể nói: "Có một chút manh mối rồi, cho ta thêm mấy ngày nữa, ta chắc chắn có thể nghĩ xong."

Vẻ mặt của Khương Cẩm Tịch thả lỏng, nói: "Đã làm phiền ngươi rồi!"

Trương Minh Hiên vỗ ngực cười nói: "Yên tâm đi!"

Khương Cẩm Tịch vừa đi, Trương Minh Hiên nằm lại trên giường, lẩm bẩm: "Còn định quay Đại Thoại Tây Du đâu! Xem ra giờ chỉ có thể hoãn lại."

Nhưng vừa nghĩ tới phải làm Thiếu Lâm Tự, Trương Minh Hiên cũng đau cả đầu, nếu như Thiếu Lâm Tự thật sự bị hắn làm hỏng, thanh danh của hắn sẽ rất xấu! Sau còn ai dám tìm hắn quay phim truyền hình nữa! Đây chẳng phải là đào hố tự chôn mình sao? Thục Sơn, Côn Lôn tốt mà nhưng sao lại bị hỏng hết chứ? Thật buồn!

Trương Minh Hiên bò lên giường, mở màn hình điện thoại ra, gõ ba chữ trên văn kiện: Bạch Xà truyện.

Hắn gõ bộp bộp trên màn hình, từng hàng kịch bản xuất hiện.

Sau mười mấy ngày, Trương Minh Hiên đi ra khỏi cửa phòng, thì gặp Lý Thanh Tuyền ôm Nha Nha đang tản bộ ở trong sân, nhìn thấy Trương Minh Hiên thì ánh mắt nàng sáng lên rồi kêu: "Trương Minh Hiên mau tới đây, Nha Nha nhớ ngươi đó."

Trương Minh Hiên hừ một tiếng rồi nói: "Ngươi cho rằng trò lừa gạt vụng về này của ngươi có thể lừa ta nữa sao." Sau đó hắn quay đầu bước đi.

Hắn đi ra khỏi thư điếm, kêu lên: "Khương Cẩm Tịch, kịch bản hoàn thành rồi."

Ánh sáng xanh lóe lên, Khương Cẩm Tịch xuất hiện trước mặt Trương Minh Hiên, chờ mong hỏi: "Xong thật rồi hả? Có làm hỏng Thiếu Lâm không?"

Trương Minh Hiên chần chờ nói: "Có lẽ!"

Khương Cẩm Tịch nói: "Trước tiên cho ta xem một chút đã."

Trương Minh Hiên lấy điện thoại ra, gửi kịch bản sang.

Lý Thanh Tuyền đi từ trong thư điếm ra, con mắt tỏa sáng hỏi: "Kịch bản gì vậy? Phim truyền hình mới à?"

Trương Minh Hiên nói: "Không sai!"

Lý Thanh Tuyền kêu lên: "Ta muốn diễn! Ta muốn diễn!"

Trương Minh Hiên cười ha ha nói: "Không có nhân vật phù hợp với ngươi đâu."

Lý Thanh Tuyền đáng thương nói: "Ta muốn diễn mà!"

Trương Minh Hiên mở tay ra, nói: "Thật sự không có vai cho ngươi."

Lý Thanh Tuyền thu vẻ mặt lại, hừ một tiếng, uy hiếp nói: "Không cho ta diễn, ta sẽ quấy rối ngươi."

Trương Minh Hiên đau đầu nói: "Được rồi! Có một vai cho ngươi."

Lý Thanh Tuyền cười hả hê, nói: "Gửi kịch bản cho ta đi!"

Trương Minh Hiên gửi kịch bản cho Lý Thanh Tuyền.

Sau đó đi sang bên cạnh, gửi một tin cho Vũ Thần.

Tiêu Diêu Thần Quân: [Vẻ mặt vui cười] Vũ Thần tỷ, gần đây có chuyện gì không?

Thủy Tinh Linh: Nói đi! Có chuyện gì?

Tiêu Diêu Thần quân: Ta đang dự định quay một bộ phim truyền hình mới, ngươi có thời gian không? Ta muốn mời ngươi diễn nữ chính.

Thủy Tinh Linh: Hoa Thiên Cốt vừa kết thúc mà! Ngươi định ra phim truyền hình mới nhanh vậy ư?

Tiêu Diêu Thần Quân: [Cười khổ] Ta cũng muốn nghỉ ngơi một khoảng thời gian! Thế nhưng có người bức ép phía sau.

Thủy Tinh Linh: Trước tiên gửi kịch bản cho ta xem một chút, tình tiết tốt thì ta diễn.

Tiêu Diêu Thần quân: Cho ngươi cái vai này. Còn có một nhân vật Thanh Xà nữa, ngươi có tiểu tỷ muội thì cứ mang đến!

Thủy Tinh Linh: Được rồi, ta xem kịch bản trước đã.


Trang 141# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất