Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 280: Ứng cử viên cho vai Pháp Hải

Chương 280: Ứng cử viên cho vai Pháp Hải




Trong một cái động phủ ở Lê Sơn, Vũ Thần ngẩng đầu cười ha ha, nói: "Trương Minh Hiên lại muốn quay phim truyền hình mới, còn muốn ta làm nữ chính."

Một đám nữ tử kêu lên ngạc nhiên: "Oa!", rồi nhìn Vũ thần đầy hâm mộ.

Vũ Thần nói tiếp: "Trương Minh Hiên lại còn kêu ta dẫn một người qua, ta dẫn ai đây!"

Một nữ tử tóc rắn đầy đầu lẳng lơ kêu lên: "Ta, mang ta đi!"

Một nữ tử áo đỏ lập tức chạy tới sau lưng Vũ Thần, bóp bả vai cho nàng rồi nói: "Vũ Thần tỷ, dễ chịu không?"

Một nữ tử tiến lên ôm lấy cánh tay Vũ Thần rồi nói một cách nũng nịu: "Vũ Thần tỷ, bình thường quan hệ của chúng ta tốt nhất mà."

Từng mỹ nữ tiến lên, xum xoe nịnh nọt.

Vũ Thần nhắm mắt lại hưởng thụ một lúc, sau đó mở mắt ra nói: "Được rồi, để ta xem kịch bản trước rồi sẽ quyết định."

Trương Minh Hiên đóng điện thoại lại, lẩm bẩm: "Xong nhân vật chính rồi, còn cần mấy vai phụ." Hắn kêu lên: "Dung Mỗ!"

Một tiểu quỷ bay tới, cung kính nói: "Thiếu gia, Dung Mỗ đang ở tiệm cầm đồ phía dưới, cần gọi Mỗ Mỗ qua không?"

Trương Minh Hiên sững sờ, đúng rồi! Bọn họ đang kiếm tiền cho mình mà! Hắn xua tay, lấy điện thoại ra liên lạc với Kim Giác, nói: "Cho ta mượn mấy tiểu yêu."

Kim Giác đại vương: Đại ca, cần bao nhiêu?

Tiêu Diêu Thần Quân: Cho năm mươi tên tới trước đi.

Kim Giác đại vương: Được!

Chỉ chốc lát, Kim Giác dẫn năm mươi tiểu yêu tới đảo Huyền Không, Trương Minh Hiên trực tiếp sắp xếp từng tiểu yêu vào trong cửa hàng, để bọn họ dạy tiểu yêu cách buôn bán, rồi lại phân phát kịch bản của từng nhân vật phụ xuống dưới, Lý Công Phủ, Hứa Kiều Dung, Quan Thế Âm, Ngũ Quỷ, Tri Huyện.

Nhưng vẫn không quyết định được vai Pháp Hải, nhân vật Pháp Hải là quan trọng nhất, không diễn được sự đáng ghét của nhân vật này thì hỏng mất. Trương Minh Hiên suy đi nghĩ lại cũng không nghĩ ra ứng cử viên phù hợp, mấy tiểu quỷ ở cạnh mình chắc chắn là không phù hợp, trong số người hắn quen biết cũng không có lão già nào, càng đừng nói đến việc lão già biết Phật pháp.

Trương Minh Hiên nghĩ nửa ngày, mở nhóm chat Thiên Đình rồi nói: "Các vị đạo hữu, tiểu đệ định quay một bộ phim truyền hình thần thoại tình yêu, có một nhân vật trong đó chưa xác định được, xin đề cử. Nam, hình tượng lão già, tướng mạo thiếu đánh, biết Phật pháp."

Lôi Thần Đổng Thiên Quân: Chậc chậc! Cái tướng mạo thiếu đánh không dễ tìm đâu.

Phong Thần: Biết Phật pháp à,

Ta cảm thấy Thác Tháp Thiên Vương và Tứ Đại Thiên Vương đều rất phù hợp, bọn họ đều biết Phật pháp.

Thác Tháp Thiên Vương: Ý của Hạm Chi Tiên là nói bổn Thiên Vương thiếu đánh?

Ta hận bảo tháp: Chẳng lẽ không đúng à?

Đại Thiên Vương: Tiêu Dao đạo hữu, bộ phim truyền hình thần thoại tình yêu này có giống như Hoa Thiên Cốt không?

Hắc Vương: Nói về Hoa Thiên Cốt mới nhớ, Trương Minh Hiên ngươi trả xương cho ta.

Tiêu Diêu Thần quân: Chó chết, ngươi đánh ta mà còn lý lẽ? Thiên Vương, bộ phim này không giống Hoa Thiên Cốt lắm, là câu chuyện người và yêu yêu nhau.

Ngọc Hoàng Đại Đế: Ngươi thật to gan, ngươi không biết người và yêu se duyên là trái với luật trời sao?

Tiêu Diêu Thần quân: Cung nghênh Chí Cao Thiên Đế!

Lôi Thần: Cung nghênh Chí Cao Thiên Đế!

Thái Bạch Kim Tinh: Cung nghênh Chí Cao Thiên Đế!

Thác Tháp Thiên Vương: Cung nghênh Chí Cao Thiên Đế!

Xích Cước Đại Tiên: Cung nghênh Chí Cao Thiên Đế!

. . .

Trương Minh Hiên đau răng một phen, có biết xấu hổ hay không đấy, đạo văn trắng trợn như vậy.

Ngọc Hoàng Đại Đế: Tiêu Dao, đi ra trả lời đi.

Tiêu Diêu Thần Quân: Bẩm bệ hạ, đây chỉ là một câu chuyện giả mà thôi, câu chuyện hoàn toàn là hư cấu.

Hắn lập tức gửi tin nhắn riêng cho Ngọc Đế: Bệ hạ, đây là vì dằn mặt Phật giáo nên mới quay.

Trong nhóm chat, Ngọc Hoàng Đại Đế: Vậy thì bỏ qua cho ngươi đấy! Các ngươi phối hợp hết sức đi.

Các thần trong nhóm chat lườm nguýt một trận, từ lúc nào mà Ngọc Đế dễ nói chuyện như vậy? Người Nhân giáo và Xiển giáo cũng run lên trong lòng, âm thầm cân nhắc trong lòng, Ngọc Đế là đang lấy lòng Tiệt giáo sao?

Nhưng các thần cũng đều dồn dập trả lời: "Thần tuân chỉ!"

Tiêu Diêu Thần Quân: Tứ Đại Thiên Vương, Thác Tháp Thiên Vương, có thời gian thì tới Huyền Không Sơn gặp mặt đi.

Thác Tháp Thiên Vương: Một lát đến ngay!

Đại Thiên Vương: Tiêu Diêu Thần Quân chờ một lát, bọn ta xuất phát liền.

Tiêu Diêu Thần Quân: [Chắp tay] Xin đợi hai vị đại giá.

Không lâu sau đó, năm luồng thần quang từ trên trời trời giáng xuống đảo Huyền Không, hóa thành năm vị Thiên Vương Thần uy hiển hách đứng ở phía trên đám mây cát tường, một người cầm bảo kiếm Thanh Phong, một người cầm tỳ bà Bích Ngọc, một người cầm dù Hỗn Nguyên Châu, một người ôm lấy con Tử Kim Hoa Hồ Điêu, còn có một Thiên Vương mang sắc mặt khó coi nâng một Linh Lung Bảo Tháp.

Phía dưới, tất cả các yêu trong phường thị đều ngẩng đầu nhìn Tứ Đại Thiên Vương, hoảng hốt lo sợ một phen, loạn tung lên, chạy khắp bốn phía.

Một luồng khói đen nhanh chóng bay lên không trung, hóa thành Hắc Hùng Quái, hắn hét lên: "Mao thần phương nào mà đến đây làm càn?"

Thác Tháp Thiên Vương nhíu mày quát mắng: "Nghiệt súc!"

Sau đó ném bảo tháp trong tay, bảo tháp đón gió biến lớn, đè về phía Hắc Hùng Quái.

Tia hung ác lóe lên trong mắt Hắc Hùng Quái, đinh ba xuất hiện trong tay hắn, hắn dùng lực vung một cái, vang lên một tiếng ầm, cây đinh ba cứng rắn chống đỡ Linh Lung Bảo Tháp, bảo tháp xoay một vòng rồi bay thẳng ra xa.

Sắc mặt Tứ Đại Thiên Vương đều thay đổi, tuy bản lĩnh của Lý Tĩnh bình thường thôi, nhưng cái bảo tháp này chính là do Nhiên Đăng Cổ Phật luyện thành, có sức mạnh không tầm thường, con quái này lại có năng lực như thế.

Hắc Hùng Quái kêu lên: "Các ngươi chết cho ta!" Đinh ba đâm thẳng về phía Lý Tĩnh.

"Hùng Đại, quay về!" Trong nháy mắt, đinh ba của Hắc Hùng Quái dừng ở trước ngực Lý Tĩnh, sắc mặt Lý Tĩnh trắng bệch.

Hắc Hùng Quái lạnh hừ một tiếng, đinh ba biến mất khỏi tay, bay thẳng đến núi rừng ở phía dưới.

"Các ngươi vào đi!" Sắc mặt Lý Tĩnh lúc trắng lúc xanh, tay khẽ vẫy bảo tháp bay trở về trong tay, không nói một câu thì đã bay về phía đảo Huyền Không.

Các yêu ở phường thị phía dưới reo hò một trận, chỉ trỏ Lý Tĩnh, nghênh ngang kiêu ngạo nghị luận ầm ĩ.

Một con gấu yêu hưng phấn nói: "Các ngươi có nhìn thấy không? Người ra tay là tiền bối Hùng tộc bọn ta."

Một con hươu yêu cảm thán: "Lợi hại quá! Yêu Vương lợi hại như thế, vậy mà lại ở chỗ này bảo vệ sự an toàn của phường thị, bảo vệ an toàn của chúng ta, quả thật là không ngờ tới!"

Một đám thỏ yêu hưng phấn nhảy loạn xạ. Một con thỏ yêu tai dài hưng phấn nói: "Ta đã nói nơi này an toàn mà! Ngươi nhìn xem, những thần tiên đó cũng phải thành thật nghe hiệu lệnh của Đại Vương nơi này."

Một nữ thỏ yêu lỗ tai thỏ đang run rẩy lung tung nói một cách hưng phấn: "Vị Đại Vương vừa rồi thật là lợi hại! Vung đinh ba một cái là đã đánh bay cái bảo tháp cực kỳ lợi hai kia."

Thỏ yêu tai dài hả hê nói: "Hắc Hùng đại nhân còn chưa được tính là lợi hại đâu, chủ nhân nơi này mới thật sự lợi hại, chúng ta chỉ cần thành thật ở đậy, chắc chắn sẽ rất an toàn, sẽ không có yêu quái ăn chúng ta nữa."

Một nữ thỏ yêu lau nước mắt nói: "Thật đáng tiếc, cha mẹ chúng ta không thấy được cảnh này."

Từng yêu quái đều vui vẻ bừng bừng tụ lại một chỗ, bàn luận trên trời dưới biển.

Năm vị Thiên Vương đi vào đảo Huyền Không, được một quỷ bộc dẫn dắt đi đến vào trong đình nghỉ mát, sau đó quỷ bộc xoay người lui ra.

Trương Minh Hiên cười mỉa, nói: "Lý Tĩnh, ngươi được đấy! Vừa đến nơi này là đã muốn đè người của ta."

Lý Tĩnh nói một cách đầy uy thế: "Hắn bất kính với thần trên trời."

Trương Minh Hiên quan sát tỉ mỉ Lý Tĩnh một lúc, nhoẻn miệng cười nói: "Không cần thử nữa, nhân vật trong lần quay phim này chính là ngươi."

Lý Tĩnh cau mày nói: "Nhân vật gì?"

Trương Minh Hiên vừa cười vừa nói: "Mời ngồi! Mời ngồi! Chúng ta từ từ nói."


Trang 141# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất