Chương 80: Xác định sân bãi
Buổi chiều, Trương Minh Hiên không ra ngoài. Hắn ngồi trong thư điếm, nằm sấp trên quầy, trịnh trọng viết xuống bốn chữ trên bản thảo "Thiện Nữ U Hồn". Nhiếp Tiểu Thiến, Ninh Thải Thần, Thụ yêu bà bà, Yến Xích Hà, từng nhân vật hiện lên trong đầu hắn, nhiệt huyết sôi trào, đã tớ lúc bắt đầu chế tác một bộ mới rồi.
Còn không viết được bao nhiêu nội dung, đã nghe một tiếng hét lớn vang lên bên tai: "Tiểu tử, rốt cục ngươi cũng chịu đi ra rồi."
Trương Minh Hiên hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy ba ma vương nhà Trình gia hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang bước vào.
Trương Minh Hiên trợn mắt khinh thường, oán giận nói: "Các ngươi không nói nhỏ chút được à, hù chết người ta rồi."
Trình Xử Mặc cười hì hì, nói: "Bình thường không làm chuyện đuối lý, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa, ngươi làm chuyện gì đuối lý rồi à?"
Trình Xử Lượng vội vàng kéo ống tay áo của Trình Xử Mặc nhỏ giọng nói: "Nói năng cẩn thận chút!"
Trình Xử Bật không ngừng gật đầu nói: "Sợ quỷ gõ cửa chưa chắc là vì làm chuyện đuối lý, người tốt cũng sợ ác quỷ mà."
Trương Minh Hiên nhìn dáng vẻ kì lạ của cả ba, có vấn đề, chắc chắn có vấn đề. Trình Xử Mặc cười ngượng hai tiếng, mắt sáng lên nhìn bản thảo Trương Minh Hiên đặt trên quầy.
Hắn bước vội hai bước đoạt bản thảo vui vẻ nói: "Bản thảo mới của Tru Tiên à?"
Trương Minh Hiên vội vàng la lên: "Nè, trả lại cho ta."
Trình Xử Mặc đọc thử tên trên đó: "Thiến nữ u hồn!"
Rồi tự nhủ thầm: "Tên quỷ quái gì vậy?" Hắn thử nhìn xuống nội dung bên dưới, đầu óc mơ hồ, phân cảnh là gì, cảnh tượng là gì, trận thứ hai là gì, gì với gì thế này? Hắn ném trả lại cho Trương Minh Hiên, bất mãn nói: "Toàn là cái gì không thế kia? Có thời gian không đi viết Tru Tiên, viết mấy thứ linh tinh này làm gì?"
Trương Minh Hiên luống cuống tay chân đỡ lấy bản thảo, khinh bỉ nói: "Ngươi biết cái gì? Quyển này hay hơn Tru Tiên nhiều."
Trình Xử Lượng nghi ngờ hỏi lại: "Còn có câu chuyện truyền kì hay hơn cả Tru Tiên à?"
Trương Minh Hiên liếc nhìn cả ba người, chớp mắt hỏi: "Hình chiếu hai hôm trước các ngươi có nhìn thấy không?"
Trình Xử Mặc trợn trắng mắt, nói: "Ta đâu có mù, đương nhiên thấy rồi."
Trương Minh Hiên nói ngay: "Trong đó có Trương Tuấn xuất hiện, các ngươi cũng thấy nhỉ?"
Trình Xử Mặc ghen tị: "Không chỉ Trương Tuấn, những người còn lại xuất hiện trong đó ta đều biết hết."
Sau đó lại bực bội nói: "Mấy chuyện nổi bật thế này, sao ngươi không gọi ba huynh đệ chúng ta vô góp vui, có phải khinh thường chúng ta không." Hai người còn lại cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Trương Minh Hiên xem như yên tâm, thích nổi bật vậy là tốt rồi. Trương Minh Hiên không chút nào yếu thế phản bác: "Ai nói ta không tìm các ngươi? Ta chạy tới nhờ các ngươi giúp đầu tiên đó chứ, là các ngươi từ chối nên Đỗ Hà mới chủ động nhận lời giúp ta!" Ba người nhìn nhau, hình như là vậy thật.
Trương Minh Hiên giơ kịch bản trong tay cười hì hì hỏi: "Ta tính toán quay thêm bộ nữa, các người có hứng thú không?"
Mắt cả ba sáng rỡ, Trình Xử Bật vui vẻ hỏi lại: "Chúng ta cũng có thể xuất hiện trong lưu ảnh thạch?"
Trương Minh Hiên gật đầu: "Đương nhiên, nhân vật chính!"
Trình Xử Mặc cười hì hì, chạy ra sau quầy nhón người giúp Trương Minh Hiên ấn vai nói: "Trương huynh, nhân vật chính có phải là người xuất hiện trong lưu ảnh thạch từ đầu tới cuối không? Như đôi nam nữ trong phim thiếu niên giang hồ ấy?"
Trương Minh Hiên gật đầu đáp: "Đúng vậy!"
Trình Xử Mặc khẳng khái nói ngay: "Nếu Trương huynh cần ta giúp gì, vậy ta đương nhiên sẽ giúp." Hai người còn lại đều gật đầu thật mạnh, nhiệt tình nhìn Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên gật đầu nói: "Lần này ta sẽ quay hơi dài, chắc khoản chừng một canh giờ đó!" Mắt ba người càng thêm sáng rực, thời gian dài thì tốt quá, càng dài càng tốt luôn.
Sau đó Trương Minh Hiên bất đắc dĩ đạo: "Bây giờ còn có một vấn đề, chưa tìm được sân bãi để quay."
Trình Xử Mặc đứng ra nhận việt: "Ngươi nói xem muốn sân bãi thế nào, rồi cứ giao cho ta là được."
Trương Minh Hiên cười, nói: "Ta yêu cầu một trấn nhỏ gần rừng núi."
Trình Xử Lượng không hiểu lắm hỏi lại: "Làm trong trấn nhỏ đâu có tiện! Di dời hết cả trấn nhỏ không phải chuyện dễ đâu."
Trương Minh Hiên lắc đầu: "Không cần dọn sạch."
Trình Xử Mặc cười: "Không cần dọn sạch thì đơn giản rồi, ngoài thành Trường An, có một trấn nhỏ là gần sát núi rừng, chúng ta thường xuyên qua đó đi săn thú."
Trương Minh Hiên cười nói: "Vậy thì phải nhờ ngươi rồi!"
Trình Xử Mặc cười hì hì chờ mong: "Lúc nào chúng ta bắt đầu vậy?"
Trương Minh Hiên ngẫm nghĩ một lát nói: “Chắc khoản trên dưới mười ngày nữa!"
Mười ngày lận à? Trình Xử Lượng nhỏ hỏi: "Huynh nghĩ phụ thân có thể kiên nhẫn chờ mười ngày không?"
"Chắc có thể nhỉ?"
Trương Minh Hiên tò mò hỏi lại: "Kiên trì mười ngày gì? Trình Tướng quân không cho phép à?"
"Bậy bậy bậy..." Trình Xử Bật liên tục phủ nhận, trợn mắt nói: "Ngươi vẫn tự lo cho mình thì hơn! Lấy cái thân thể này của ngươi, dù ngươi có chết, phụ thân cũng còn khoẻ chán."
Trương Minh Hiên chậm rãi nói: "Chuyện quay lưu ảnh thạch, hình như Đỗ Hà cũng rất có hứng thú."
Trình Xử Lượng vội vàng cười nói: "Không phải chuyện lớn lao gì, bệ hạ lo lắng có thích khách nên gọi phụ thân ta và Uất Trì bá phụ tới trông cửa. Cho nên chúng ta mới dám trốn học chạy ra đây chơi."
Mắt Trương Minh Hiên chợt lóe lên, cái tình tiết này quen thuộc quá đi. Hắn không kìm lòng nổi siết chặt quần áo, là Kính Hà Long Vương đã trở về à?
Trình Xử Mặc kéo hai đệ đệ mình cái, dùng mắt ra hiệu cho cả hai: "Trương huynh xin phép, chúng ta đi trước." Nói rồi cả người chạy nhanh như chớp.
Trương Minh Hiên không lo được chuyện của họ nữa, Kính Hà Long Vương đã về, tức là Lý Thế Dân cũng sắp xuống địa ngục nhỉ? Một truyền kì mới sắp bắt đầu rồi.
Rồi hắn cũng thấy may mắn vì mình đang ở Đại Đường, dựa theo Tây Du Ký, trong địa phận Đại Đường hoàn toàn không có yêu quái làm loạn, con yêu quái đầu tiên Đường Tăng gặp phải là ở khu vực giao giữa hai ngọn núi, còn cực kì nhỏ yếu. Không có đại yêu quấy phá, chắc là cực kì an toàn mới đúng. Nếu xuyên qua tới các nước trên đường Tây Du mới xui kìa, vô ý chút là cả đất nước bị nuốt trọn, còn chẳng có chỗ kể khổ nữa ấy chứ.
Ngay lúc Trương Minh Hiên miên man suy nghĩ, ở một không gian u ám không biết tên, người áo xanh ngày trước bán nhà cho Trương Minh Hiên đang cung kính đứng phía dưới, trên cao đứng một bóng đen cực kì khổng lồ, ánh mắt đỏ tươi như đèn lồng nhìn Lục Ma.
Giọng nói vang vọng quanh quẩn trong không gian này: " Âm Thực Vương chết rồi? "
Toàn thân Lục Ma đều run rẩy nói: "Phải! Ta đã đi xem rồi, trong không gian có lưu giữ lại một ít khí tức của Âm Thực Vương, nhưng nó đã không còn ngọn nguồn gì hết."
"Hừ!" Một tiếng sấm rền nổ vang, không gian rung chuyển. Lục Ma lập tức nằm bệt xuống mặt đất, vùi đầu lạnh run.
"Hắn chết như thế nào?"
Lục Ma hoảng sợ trả lời: "Là hắn, hắn ở thành Trường An tìm kiếm hạt giống Thiên Ma, ta thấy có một tiểu tử nhân tộc có chứa hạt giống ma loại nên đưa qua cho hắn, không ngờ Âm Thực Vương cứ vậy... cứ vậy chết."
Giọng nói rộng lớn lại vang lên: "Thứ thích gây chuyện thị phi, chết thì cứ chết đi! Nhiệm vụ hoàn thành chưa?"
Lục Ma thở phào nhẹ nhõm một hơi cung kính nói: "Nhiệm vụ đã hoàn thành, long châu đổi trứng phượng. Sau khi Đường vương chết, sẽ có kim phượng bay lên trời, gà mái báo sáng, âm dương điên đảo!"
"Ha ha ha... Hay lắm! Âm dương điên đảo, Thiên Ma giáng lâm. Trương Bách Nhẫn ngươi cứ chờ đó cho ta! Ha ha ha..."
Trang 41# 2