Chương 109
Nhưng mà tộc Mojin sau khi bị thảm bại dưới âm mưu hiểm độc của tộc Tribian, ngay cả tộc trưởng cũng chết và cả bộ tộc bị lưu đày đi Endless Cape. Silvermoon, con của tộc trưởng, nay gọi là Echo, vì có vẻ ngoài xinh đẹp, bị bán làm nô lệ cao cấp cho thương nhân nô lệ đến từ cảng Greenwater.
Iron Axe vì là con lai, cho nên dù được tộc Mojin nuôi dưỡng, cũng không bị đày đi Endless Cape. Ngược lại hắn võ nghệ cao cường, bị tộc khác để ý, muốn mời chào hắn. Iron Axe rất biết ơn tộc trưởng Mojin nhiều năm chiếu cố, lại một lòng muốn cứu Echo trở về liền không chút do dự cự tuyệt các tộc khác. Trải qua hành trình gian khổ, hắn đến được cảng Greenwater, nhưng hắn cũng không biết Echo đã bị bán đi vương đô Greyfort.
Về sau, một người được hội chị em phù thủy cứu, trở thành một thành viên trong đó, một người nản lòng thoái chí đi đến miền tây Greyfort. Cho đến hôm nay, hai người ngoài ý muốn gặp lại nhau tại trấn Bentham.
"Vậy ngươi định làm thế nào, " Roland trầm ngâm một lát, "Cùng Echo trở về phương nam, gầy dựng lại tộc Mojin sao ?"
"Không thưa điện hạ!" Iron Axe quỳ một gối xuống nói, "Ta đã hướng ngài tuyên thệ, quãng đời còn lại của ta sẽ chỉ hiệu lực cho ngài. Ta chỉ là lúc đó... Lúc đó thấy tộc trưởng Silvermoon, quá mức kích động, không khống chế được tâm tình, xin ngài trừng phạt!"
"Vậy còn ngươi?" Roland nhìn qua Echo, "Có muốn báo thù cho tộc nhân không?"
Echo cũng quỳ xuống nói, " Ta lúc thức tỉnh thành phù thủy từng muốn báo thù, nhưng hiện tại đã sớm không còn ý nghĩ đó nữa." Nàng cắn cắn môi, "Xin ngài hãy cho ta ở lại đây.. Ta đã không còn nơi để đi rồi."
"Ta hiểu rồi, đều đứng lên cả đi, " Roland mặt không đổi sắc nói, " Các ngươi không cần phải như thế, ta cũng chưa nói cái gì." Hắn dừng lại một chút rồi nói, "Kỳ thật giúp các ngươi báo thù cũng không phải không thể."
"Cái gì?" Iron Axe mở to hai mắt ra nhìn, tựa hồ không thể tin được lỗ tai mình. Hồi âm lại không có nhiều phản ứng lắm, có thể nhìn ra được, nàng không có hy vọng gì với việc trở về thành Ironsand.
"Đương nhiên không phải bây giờ." Roland khoát tay. Đó không phải là do hắn bỗng dưng nhiệt huyết dâng trào, nghe Iron Axe miêu tả, hắn cũng nghe được ít nhiều chi tiết -- cái mảnh lục địa khô nóng đó, hoàn cảnh quái dị. Đặc biệt từ lòng đất phun ra biển lửa màu cam cháy suốt mấy chục năm trời mà không tắt. Tại nơi có lửa màu cam thường có những cái hố to lớn, nếu nhìn xuống dưới hố, có thể thấy đươc dưới đáy là dòng sông đen chảy vô tận, vĩnh hằng.
Lửa cam cũng được, sông đen cũng được, Roland nghe xong liền biết ngay, đây không phải là dầu mỏ sao? Hơn nữa là dòng dầu mỏ lộ thiên !! Loại chất lỏng này đối với ngành công nghiệp trọng yếu bao nhiêu không cần phải nói, chiến tranh thời hiện đại một nửa nguyên nhân là do nó mà nổ ra, giá xăng tăng có thể ảnh hưởng đến sự hưng thịnh hoặc suy vong của một đám quốc gia, thậm chí có thể thay đổi cục diện thế giới. Nếu có thể mượn việc can thiệp vào tộc Mojin để nhúng tay vào phương nam, nói không chừng hắn có thể có được một nguồn dầu mỏ ổn định.
Bất quá hiện tại hắn không rảnh bận tâm tranh đấu ở nơi xa xôi. Vì vậy hắn chỉ đành đình chỉ chương trình " Từ ngày xưa đến nay" lại về sau tính.
"Chờ ta leo lên hoàng vị, ta sẽ đòi cho các ngươi một cái công đạo." Roland ngăn Iron Axe quỳ xuống, "Nhưng hành vi của ngươi hôm nay đã vi phạm kỷ luật của đệ nhất quân đoàn, ta phán ngươi bị nhốt hai ngày, hãy cẩn thận suy ngẫm về lỗi lầm của mình trong hai ngày này."
"Vâng thưa điện hạ. " Iron Axe hưng phấn trả lời. "Nếu như vậy thì tiếp tục buổi huấn luyện, " Roland nói với Carter, "Ngươi vẫn sẽ phụ trách buổi diễn tập này."
Carter gật đầu đồng ý.
Brian cứ tưởng buổi huấn luyện hôm nay đã chấm dứt, nhưng tất cả mọi người đều ngồi ở trong sân tập, không có ai rời đi. Bởi vì Carter trước khi đi với điện hạ đã nói là ngồi tại chỗ nghỉ ngơi chứ không phải giải tán.
Nếu là hắn lúc còn trong đội tuần tra, hắn không thể tưởng tượng ra được cảnh tượng này.
"Kỵ sĩ đại nhân, ngài nói xem Iron Axe có còn tới nữa hay không ? Người cùng tổ Nail hỏi, "Vừa rồi hành động của hắn cũng dọa ta la to một tiếng."
"Đã nói bao nhiêu lần rồi,đừng gọi ta là "ngài"," Brian cải chính lại, "Tại trong quân, ngươi nên gọi ta là đội trưởng."
Từ sau khi hắn được phong tước kỵ sĩ, địa vị của hắn trong đoàn cao hơn rất nhiều. nhiều người không dám nói chuyện với hắn, chỉ trừ tiểu tử Nail mới chuyển đến này, đừng nói là tiểu tử này dám nói chuyện với kỵ sĩ, nó còn nói là đã từng nói chuyện thân cận với điện hạ nữa.
"Loại chuyện này... Chắc hẳn điện hạ sẽ không phạt hắn nặng lắm đâu nhĩ?" Mặc dù là nói như vậy, nội tâm Brian cũng không yên tâm. Hắn từng thấy một tên dân thường vô ý xông tới chỗ ngồi của lĩnh chủ cũ, bị vệ binh đâm chết ngay tại chỗ. Iron Axe là dị tộc, lại còn trước mặt điện hạ quỳ lạy một cô gái, còn gọi nàng là "Tộc trưởng", một đống tội gom lại thì có thể xem là vi phạm quy tắc một cách nặng nề.
"Ta cũng đoán thế, " Nail gật đầu liên tục, "Ta từng nói chuyện riêng với điện hạ, ngài không giống những quý tộc khác.." Hắn gãi gãi đầu, có vẻ như rất khó diễn tả chính xác, "Nhìn bên ngoài thì y đúc, nhưng bên trong lại khác hoàn toàn."
Brian cũng không hy vọng Iron Axe xảy ra chuyện gì, trải qua hơn một tháng huấn luyện, hắn rất kính nể tên dị tộc này. Đặc biệt là lúc huấn luyện dã ngoại, hắn đã dạy mọi người làm sao dựng lều, hắn tuy có tay nghề tinh xảo nhưng cũng không sợ phiền toái, giúp mọi người đều học hỏi được không ít. Tại trong mắt hắn, Iron Axe thậm chí còn phù hợp làm chỉ huy của đệ nhất quân đoàn hơn Carter.
"Bọn họ quay lại rồi!" Nail đẩy đẩy cánh tay của Brian."Ê này, không nhìn thấy Iron Axe đâu cả." Không đợi hắn suy nghĩ, Carter đã lệnh tất cả mọi người tập trung lại, dựa theo tổ đội đã phân bố trước đó đứng chỉnh tề. Sau đó là Roland lên phát biểu: "Cô gái đứng cạnh ta là một vị phù thủy, tên là Echo, và là....thân nhân thất lạc nhiều năm của Iron Axe. Iron Axe vì gây rối loạn đội hình, trái với kỷ luật quân đội, theo luật lệ bị ta cấm túc hai ngày. Ta một lần nữa nhắc lại, các ngươi là quân chính quy, quân nhân quan trọng nhất chính là phục tùng mệnh lệnh và tuân thủ kỷ luật ! Rõ chưa?"
"Vâng thưa điện hạ!" Brian cùng những người khác lớn tiếng hô. Nghe thấy kết quả xử lý Iron Axe, trong lòng hắn cũng thở phào một hơi, Nail bên cạnh còn hướng hắn làm một cái mặt quỷ.
"Huấn luyện kế tiếp sẽ để Echo giúp các ngươi thực hiện. Năng lực của nàng là mô phỏng lại các loại thanh âm, kể cả nhạc khí như kèn và trống. Kế tiếp nàng sẽ độc tấu một số khúc nhạc hành quân, nhiệm vụ của các ngươi là di chuyển dựa theo nhịp trống, luôn giữ đúng nhịp điệu, cố gắng giữ ngay hàng thẳng lối mọi lúc." Nói đến đây Roland liền dừng lại một chút, "Trên chiến trường, Echo sẽ đứng sau lưng các ngươi, nàng là biểu tượng của quân đoàn, là linh hồn của đội súng kíp !! Các ngươi phải tận dụng hết khả năng bảo vệ nàng...Ta đã nói xong, mọi người bắt đầu làm quen với nhịp điệu đầu tiên đi."
Hành quân ca là cái gì ? Brian nghe xong vẻ mặt trở nên mê man, là khúc nhạc mà có thể ngẫu nhiên nghe được ở quán rượu sao? Loại nhạc đó dùng điều khiển quân đội thích hợp sao ?
Bất quá, khi giai điệu chưa từng nghe qua vang lên từ miệng Echo, hắn trong nháy mắt liền hiểu rõ ý của điện hạ -- nhịp trống ăn sâu vào tâm hồn hắn, làm hắn không nhịn được muốn bước chân theo nhịp trống, giai điệu nhẹ nhành lại kích thích khát vọng chiến đấu của hắn.
Cái gọi là hành quân ca chính là dùng để cổ vũ sĩ khí quân lính trên chiến trường, khúc nhạc hiện tại khích lệ mọi người tiến lên phía trước đừng do dự.