Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 110

Chương 110


Cách một màn sương sớm,Timothy Wimbledon mơ hồ có thể nhìn thấy những lá cờ tung bay trên tường thành.
Hắn nheo mắt, cố phân biệt những lá cờ này. Một chiếc thuyền buồm kèm theo biểu tượng vương miện trên nền xanh lá không nghi ngờ gì thuộc về em gái hắn, Garcia Wimbledon. Đó cũng là lá cờ treo nhiều nhất.
Thứ hai là cờ màu trắng có hình con rắn quấn quanh tòa tháp cao, đó là ký hiệu của gia tộc Bayer. Hừ, hắn cười lạnh, sau khi tị nạn và xin được sự che chở của nữ hoàng Greenwater, lại còn dám treo cờ của mình lên, đúng là đồ phản bội vô liêm sĩ. Chờ ta bắt được ngươi sẽ bắt ngươi nuốt hết lá cờ đó, bá tước Bayer ạ. Hắn nghĩ ngợi trong lòng.
Cuối cùng là lá cờ có hình con sư tử đỏ đứng trên tháp cao, cũng là một gia tộc vô sỉ khác, gia tộc Sheet, trong đầu Timothy cũng đã phán sẵn án tử cho Elin Sheet rồi, cùng với bá tước Toman Bayer. Dĩ nhiên cả hai sẽ phải ăn hết lá cờ của mình.
"Kỵ sĩ Neiman, giương cờ của ta lên, cờ của vương quốc Greyfort."Timothy ra lệnh.
"Tuân lệnh bệ hạ." Howling đáp lại, sau đó giục ngựa chạy về phía quân đội sau lưng, "Quốc vương có lệnh, dựng cờ lên!"
Vị quốc vương vừa đăng cơ quay đầu lại chứng kiến cảnh lá cờ được dựng lên, một lá cờ màu xám bay phất phới, cái khung màu đen mang theo vẻ uy nghiêm và khí phái, bên trên có một tòa tháp cao ở giữa và hai cây kiếm đan chéo vào nhau mỗi bên, đây chính là ký hiệu của quốc vương Greyfort. Bất kể kẻ phản loạn nào cũng sẽ bị ta trừng phạt dưới sự chứng kiến của lá cờ này.
Nhận được tin tức của Garcia, hắn lập tức đưa ra quyết định -- điều động quân lính ở miền đông và vương đô, tấn công thành phố Eagle. Mặc dù lúc đó lòng hắn đang cuộn trào sóng không dứt, nhưng hắn vẫn biểu hiện trấn định ở bên ngoài, cái này giúp cho các đại thần tin tưởng hắn nhiều hơn.
Triệu tập binh mã và các lãnh chúa dưới quyền tốn mất của hắn gần một tháng, tốn thêm một tuần để đến phía đông, sau đó là nửa tháng chạy tới nơi này,Timothy cuối cùng tại hoàng hôn ngày hôm qua đã tới thành phố Eagle. May mắn sao Tà Nguyện không ảnh hưởng đến việc hành quân, không có tuyết đọng trên con đường tiến về phương nam, ngược lại vì nhiệt độ hạ xuống làm cho con đường trở nên rất cứng rắn, xe ngựa vận chuyển lương thực chạy nhanh hơn bình thường một khoảng.
Đội quân của hắn khá đồ sộ, bao gồm hộ vệ của bản thân, kỵ sĩ vương đô, cùng với đội quân của công tước biên giới phía đông Frances. Tổng cộng có hơn sáu nghìn quân, chia làm ba đội, trong đó kỵ sĩ huấn luyện nghiên chỉnh, trang bị đầy đủ có khoảng một nghìn người. Theo tình báo đáng tin cậy, đội quân của Garcia chỉ có không đến ba nghìn người, trong đó phần lớn là dân cảnh Greenwater, bình thường chỉ biết cướp bóc cư dân và thương nhân tay không tấc sắt, không thể là đối thủ của kỵ sĩ khi đánh nhau chính diện.
Tài vụ đại thần Arthur ngay khi biết đến kế hoạch của nhà vua đã lên tiếng phản đối, Tà Nguyện vừa kết thúc, trồng trọt mới là thứ phải ưu tiên hàng đầu, nếu nhà vua mộ binh lúc này thì sẽ ảnh hưởng đến vụ mùa thu hoạch mất. Bởi vậy Timothy cũng không có tiệu tập nông nô xuất chiến, mà là triệu tập dân thường trong lãnh địa, để họ phụ trách việc vận chuyển hậu cần. Vì vậy cho dụ họ có tác chiến ở phương nam cũng sẽ không ảnh hưởng đến vụ mùa.
Bất kể thế nào, Timothy Wimbledon cũng sẽ không cho phép Garcia phát triển thêm ở phương nam. thành Eagle cũng không phải là một tòa thành kiên cố, nó trước đây là một khu chợ, vừa vặn chính giữa tòa thành được tường thành bảo vệ. Về sau mậu dịch phát triển liền biến thành thành thị, thời gian chưa tới trăm năm. Cộng thêm lĩnh chủ trước đó tuyên truyền hình tượng thân thiện nên tường thành cũng không có gia cố thêm. Ba nghìn dân đen và thuộc hạ của hai bá tước cộng lại cũng chẳng thấm vào đâu so với đội quân của hắn, càng sớm hành động thì phần thắng càng lớn. Nếu để nàng thêm thời gian, để nàng đem toàn bộ miền nam liên hợp lại, chính mình muốn đánh bại nàng là chuyện hết sức khó khăn.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi hồi phục, nhân mã của hắn đã được ăn uống no đủ, đang tràn trề sức mạnh chờ phát động. Mặt trời bắt đầu ló dạng, xua tan màn đêm u ám, tường thành màu nâu cũng hiện lên rõ rệt -- tại trong mắt tân quốc vương, cái đó không được gọi là tường thành, nhiều lắm chỉ gọi là sườn đất thôi. từ dưới đáy lên đến đỉnh dốc đều là mặt nghiêng, không cần bất kỳ công cụ công thành nào cũng có thể trực tiếp dùng hai tay hai chân leo lên. Nghiêng trên sườn núi cắm một vòng hàng rào cao hơn đầu người, dùng để cản lưu dân và cường đạo còn được, không thể nào ngăn cả chiến sĩ trang bị đầy đủ.
Trên đầu tường thành thưa thớt bóng người, hiển nhiên là vị chủ thành này không chuẩn bị kỹ càng.
"Bệ hạ, người phụ trách theo dõi cửa nam hồi báo, thấy đại đội nhân mã đang hành động." Kỵ sĩ Howling thúc ngựa về chỗ quốc vương báo cáo.
Timothy nhìn về phía công tước Frances, nói giọng thoải mái: "Thoạt nhìn thì có vẻ như nàng muốn chạy trốn."
Frances quan sát cẩn thận một vòng, gật đầu, "Có thể đưa ra quyết định nhanh như vậy. thành Eagle cũng không thích hợp tử thủ, nhân mã của nàng để trong thành chỉ tổ bị chúng ta hốt gọn." Công tước nói đến đây nở nụ cười, "Chính như ngài nói tại cuộc họp tác chiến tối qua vậy, nàng không nghĩ là chúng ta đến nhanh như vậy."
"Chúng ta đến vừa đúng lúc." Timothy nói. "Nàng dù có muốn chạy trốn, cũng không thể hành động vào ban đêm."
"Ngài nói không sai, hành quân ban đêm là tối kỵ. Nàng nếu như làm thế, không cần chúng ta tấn công, đội ngũ của nàng sẽ tự tan rã. Mà một khi đội quân tan rã vào ban đêm thì không có khả năng tụ lại nữa. Kể từ đó, nàng có trốn về cảnh Greenwater cũng chỉ có con đường chết."
"Bởi vậy cô em gái thân ái của ta phải chờ đến trời hừng đông mới chỉ huy quân đội rút lui đi." Timothy thỏa mãn nhìn về thành Eagle dễ như trở bàn tay, nghĩ thầm nàng làm cái gì cũng không vượt qua mình dự tính.
Garcia vô cùng ham muốn thành Eagle, mà quân đội trú đóng ở đây -- với việc nàng mệnh danh là người trấn giữ biên giới miền nam thì có vẻ dễ dàng thu phục quý tộc ở đây hơn, nhưng kỳ ngộ cũng đồng hành với nguy hiểm. Hắn đã cố ý phái một chi quan đội chầm chậm tiến về đây, chính mình thì xuất lĩnh kỵ binh chạy một mạch tới đây, không mang theo bộ binh, lương thực thì dùng xe ngựa vận chuyển. Đến phía đông được bổ sung thêm quân của công tước, từ đó họ chạy thẳng tới thành Eagle, kỵ binh đi trước phong tỏa xung quanh, ngăn chặn khả năng có thám tử truyền tin đi.
Dù sao cũng không che dấu được mãi mãi, Garcia có thể đã nhận được tin tức vào cách hai ba ngày trước, trời vừa sáng ngày hôm nay liền tiến hành lùi lại một cách vội vàng.
Rút lui từ thành Eagle về trấn Clearwater cần đi bộ một ngày trời, hai chân thể nào cũng không chạy lại bốn chân, chỉ cần mình tập trung một ngàn kỵ sĩ đuổi giết đội quân của nàng, cũng đủ làm nàng và liên quân hỏng bét.
Chỉ tiếc là nàng khó có thể từ trong tay mình mà chạy thoát được, nếu nàng bỏ lại toàn bộ ba nghìn người không quan tâm, một thân một mình cưỡi ngựa rời đi thì dù có quay trở về cảng Greenwater cũng chẳng tạo thêm được sóng gió gì.
Cuối cùng cũng nên chấm dứt trò khôi hài này đi, hắn nghĩ.
"Thưa bệ hạ, dựa theo kế hoạch đã định sẵn, chúng ta chia ra hành động." Công tước Frances nói, "Ngài chờ ta công vào bên trong thành, sau đó ngài sẽ đi xuyên qua trong thành mà tấn công tới cửa nam? Và nếu chúng ta gặp sự phản kháng mãnh liệt, chúng ta sẽ đi vòng qua."
"Ta nghĩ là đi vòng qua hướng tây nam tương đối ổn," Timothy nghĩ ngợi, 'Kỵ sĩ sẽ khó hành động tại những con đường chật hẹ, hơn nữa Garcia có thể sẽ cho dựng nhiều chướng ngại vật, ngăn cản chúng ta di chuyển. Đi vòng qua tốn thêm một ít thời gian cũng chẳng ảnh hưởng đến việc đuổi giết sau đó."
"Vậy thì ta xuất phát đây thưa bệ hạ."
"Cẩn thận, " Timothy nhắc nhở, "Garcia chắc là sẽ không để lại một binh một tốt nào trong thành, ngược lại cạm bẫy sẽ khá nhiều. Mặt khác hãy đề phòng những con hẻm nhỏ hẹp, phần lớn là khu nhà dân. Chỉ cần mai phục ở đó một đám tử sĩ là có thể uy hiếp đến sự an toàn của ngươi."
"Ha ha ha, " Công tước Frances cười sảng khoái nói, "Bệ hạ xin hãy yên tâm, ta lúc trước theo phụ thân ngài xuất chinh đã tự tay chém xuống mấy trăm cái đầu người, còn chưa từng bị thương qua." Hắn ra hiệu cho thân binh của mình, " Toàn quân xuất kích!"
Quân đội sau lưng bắt đầu tiến lên, dưới sự dẫn dắt của các kỵ sĩ, bắt đầu tiến về thành Eagle -- đó là bộ đội tiên phong cấu thành từ dân thường, sau lưng họ cũng khoác mũ giáp là lính đánh thuê, cũng là chủ lực lần công thành chiến này. Còn kỵ sĩ mà công tước mang đến đang tập trung lại chờ đợi, khi quân đội bắt đầu áp sát tường thành, Timothy sẽ suất lĩnh những kỵ sĩ còn lại xuất phát về hướng tây nam.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất