Chương 129
Binh sĩ bị thương rất nhanh được Nanawa trị hết, nối xương đối với nàng mà nói đã quá quen tay rồi. Roland lệnh cho đệ nhất quân đoàn trở về doanh trại, ở lại hiện trường chỉ còn lại thủ tịch kỵ sĩ, phù thủy và một ít thân vệ.
Mặt hắn âm trầm, đến cạnh thi thể, kêu Carter lật ra chỗ trúng đạn sau lưng.
Lỗ máu chỉ sâu cỡ một nửa ngón tay, viên đạn đã vỡ ra, chỗ vết thương của thi thể không khác gì người thường.
"Ngươi thấy sao?" Hắn hỏi Carter.
Carter cũng có chút ảo não, không nghĩ đến kẻ chưa từng huấn luyện kiếm pháp lại một chiêu khiến hắn lung lay, "Chỉ có lực lượng và tốc độ thôi, nếu không phải muốn nhìn xem hắn có thể đến được tình trạng nào thì ta đã sớm chặt bỏ đầu hắn."
"Nếu đối phương là một kỵ sĩ?"
"Cái này... "Carter nghĩ ngợi, " Nếu như là thủ hạ kỵ sĩ của vị Công tước đó,ta đại khái còn có thể miễn cưỡng đối phó, nhưng nếu đối với kỵ sĩ vương đô Howling hoặc kỵ sĩ ColdWind thì ta sẽ vô phương chống đỡ."
Roland từ chối cho ý kiến, tất cả mọi người so nhau là kỹ xão cùng kiếm thuật, Carter có lẽ nói không sai, bất quá nếu mặc thêm trang bị mà nói, tình thế sẽ đột ngột chuyển biến. Giả như nãy tội phạm mặc giáp, đội mũ sắt, tay cầm cự kiếm, hắn tuyệt đối không thể nào thắng đối thủ dễ dàng.
Lực lượng cường đại có thể gánh vác nhiều thứ, độ nặng mũ giáp và vũ khí, còn có thể bộc phát ra tốc độ nhanh hơn, càng có thể bền bỉ chiến đấu. Roland cảm thấy nó đã chứng thực suy đoán của hắn ở cứ điểm Epic, adrenalin? Không, đồ chơi này so với Adrenalin còn đáng sợ hơn, mà viên thuốc màu đỏ dĩ nhiên là để kích thích tiềm năng thân thể, và đúng là tên phạm nhân đã đột phá cực hạn bản thân, tốc độ hắn chạy trốn bày ra lúc trước cùng với lực lượng đã có thể so sánh với kỵ binh hạng nặng.
Viên thuốc màu đen cũng có hiệu quả kinh người, đã hầu như chém ngang xương sườn cũng không thể ức chế hành động hắn. Nếu là người thường đã sớm đau đớn mất đi sức chiến đấu. Một tên dân thường mang theo quái lực và không sợ đau đã cường hãn như thế, nếu cho một đám binh sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh sử dụng? Nghị đến lời đại tế ti nói, Roland không khỏi nhíu mày.
"Điện hạ, " Nightingale mở miệng nói, "Người xem da của hắn."
Bộ da của phạm nhân lúc trước có màu đỏ đã rút đi, thay bằng màu xám trắng, đồng đội xuất hiện rất nhiều nếp nhăn, nhưng là da rắn đang lột ra vậy. Roland dùng chuôi đao chọc chọc phát hiện ra dưới da không còn là cơ bắp kiên cố mà là cảm giác trống rỗng. Vạch ra thì phát hiện, dưới lớp da, mỡ đã hoàn toàn hóa thành chất nhờn mà cơ thịt cũng đang héo rút lại.
"Loại hiện tượng này cùng với việc nuốt đá thần phạt vào là giống nhau," Nàng nhìn về phía vương tử," Viên thuốc xác thực trong thành phần có đá thần phạt."
"Nuốt tảng đá vào thì sẽ không tăng cường lực lượng," Roland suy nghĩ nói, "Không biết bọn họ làm thế nào được như vậy?"
Viên thuốc dường như có tác dụng phụ rất lớn, trước mắt không rõ là người dùng có thể khôi phục lại bình thường không. Roland vẫn thiên về hướng ngược lại. Nếu không thì chủng loại thuốc giống hỗn hợp của ma túy và adrenalin này hoàn toàn có thể xưng là thần dược chiến tranh, chỉ cần căn thời gian khôi phục lại của từng nhóm, giáo hội dùng nó thống nhất thiên hạ cũng chẳng có gì lạ.
Dù cho tác dụng của nó chỉ duy trì trong thời gian ngắn ngủi, có tác dụng phụ, cũng đủ để cho mình cảnh giác, Roland nghĩ. Nếu như giáo hội đem thứ này cho Timothy hoặc Garcia, chính mình có khả năng sẽ đối mặt với một đội quân cắn thuốc.
Càng làm hắn bất an là, giáo hội mang thuốc này ra, giống như không hề lo lắng sau khi Greyfort thống nhất, sẽ lợi dụng thuốc này cắn ngược lại họ sao? Greyfort có thể chiêu mộ càng nhiều pháo hôi hơn so với giáo hội, nếu đánh tiêu hào thì có thể sẽ mang thần phạt quân tiêu hao đến không còn.
Trừ phi.... Họ nắm trong tay lá bài tẩy càng mạnh hơn, căn bản không hề quan tâm mọi thứ phát sinh.
Roland nghĩ đến đây thở dài, hắn nguyên bản tính rằng sau khi giải quyết vấn đề về cứ điểm Epic, và vấn đề tài chính của trấn Bentham không đủ xong, trong thời gian ngắn tranh thủ đem trấn Bentham xây dựng thành một thành thị, về phần nghiên cứu vũ khí tạm thời bỏ qua một bên. Bây giờ xem ra không thể buông bỏ việc kiến thiết quân đội,, đệ nhất quân đoàn phải mở rộng nhân số, phải tiếp tục sản xuất thuốc nổ, nghiên cứu vũ khí mới cũng phải nhanh chóng đưa vào thí nghiệm ví như thí nghiệm súng nạp đạn từ phía sau.
Nguyên lý của súng này cũng không khó, đạn thì có thể dập khuôn từ đồng mỏng. Duy chỉ có thuốc súng là vẫn chưa có đầu mối, hắn chỉ nhớ mang máng là một loại thủy ngân men chua (Mercury(II) fulminate hay Hg(CNO)2 ), án theo tên gọi thì trong thành phẩm cơ bản phải có axit Nitric và thủy ngân. Về phần sau đó phải bỏ thêm những vật khác hay không thì hắn không nhớ nổi. Hơn nữa trong ấn tượng của hắn thì thứ này đều có yêu cầu riêng về nhiệt độ và độ ẩm, tính nguy hiểm khá cao, không cẩn thận sẽ làm nổ ngón tay của mình. Nghĩ lại, hắn quyết định bỏ một số tiền lớn chiêu mộ một đám luyện kim sư về đây, tại trong thị trấn xây một phòng thí nghiệm cho bọn hắn nghiên cứu.
Sau khi ăn cơm tối xong, Roland gọi Anna và Scroll vào trong văn phòng. Bây giờ tài chính của trấn cũng đã phồng lên rất nhiều, hắn rất nhanh muốn đem một nửa trong đó đầu tư vào giáo dục, đây là điều bắt buộc phải làm cho dù có tiến triển có chậm đi nữa.
Xã hội công nghiệp cơ bản là cần một đám công nhân chất lượng văn hóa tốt, mà không phải một đám cơ bắp mù chữ. Nếu như phổ cập giáo dục không được thì cư dân sẽ chỉ biến thành gánh nặng xã hội.
Xét thấy điều này, hắn tính toán từ hôm nay trở đi, mỗi đêm rút ra ít thời gian mở lớp giảng bài. Đợi cho Scroll đem quyển trụ cột khoa học tự nhiên nắm rõ, không sai biệt lắm có thể bắt đầu nhiệm vụ xóa mù chữ cho một nhóm đầu tiên.
Scroll sau này sẽ là toàn năng lão sư mở đường cho ngành giáo dục, Roland dĩ nhiên muốn đem sở học cả đời truyền lại cho nàng. Mà kêu Anna lên nghe chung là do hắn thiên vị nàng.
Anna không có khả năng học qua là không quên, nhưng khát vọng đối với tri thức cùng ý chí học tập thì trong đám phù thủy là mãnh liệt nhất. Hắn thường xuyên có thể thấy nàng đứng ở giá sách của mình tìm sách vở đọc, hơn nửa năm nay chắc vài quyển sách trên đó đã bị nàng lật qua lật lại mấy lần. Ngoài ra, nàng đối với tốc độ nhận biết và tư duy lôgic cũng rất hiếm có ở thời đại này.
Nhận lấy quyển sách số học và vật lý sơ cấp Scroll huyễn hóa ra, hắn bắt đầu giảng dạy.
Từ đơn giản cho đến phức tạp, có nhiều phương trình tính toán mà Anna lý giải còn nhanh hơn Scroll . Đối với vật lý thì Scroll hầu như đem toàn bộ thứ Roland từng giảng nói ra, sau đó chậm rãi giải thích. Mà Anna còn có thể thi thoảng đưa ra vài nghi vấn.
Ví như hạt cơ bản có bộ dạng gì, vì sao hạt cơ bản cấu tạo vạn vật lại là các loại không giống nhau...
Có một số thứ Roland còn có thể trả lời, một số thứ chính hắn cũng không trả lời được.
Ví dụ như ma lực rốt cuộc là gì.
Hắn đành phải mang suy đoán trước đây của mình nói ra một lần, ma lực có lẽ là một loại năng lực, cùng điện năng, nhiệt năng tương tự, chỉ có phù thủy sử dụng được nó.
Không ngoài khả năng người thường có thể dùng phương thức nào đó mà sử dụng ma lực. Anna cũng lộ ra thần sắc nghĩ ngợi.
Dạy bảo gái, lại là gái xinh, thời gian luôn trôi qua rất nhanh. Thoáng chốc, ngọn nến đã thay hai lần rồi, cây nến mới nhất cũng đã chạm đáy. Đột nhiên, Roland nghe thấy tiếng ngáy nhỏ, Nightingale nằm trên ghế sô pha đã ngủ từ lúc nào. Có lẽ đối với nàng chương trình học giống như bài hát ru con, sương mù giải trừ che đậy của nàng làm tư thế ngủ không mấy ưu nhã của nàng lộ ra trước mặt ba người.
Hắn dở khóc dở cười lắc đầu, quyết định kết thúc khóa học ngày hôm nay. Hắn cởi áo khoác ra nhẹ nhàng đắp lên người nàng, thổi tắt nến, cùng với Anna đang cố nén cười và Scroll đóng cửa rời đi.