Chương 130
Anna sau khi trở lại phòng, đem một đám lửa xanh ném vào thùng gỗ to đựng nước, chốc lát sau, mặt nước đã bốc hơi lên.
Nàng cởi sạch quần áo, bước vào thùng gỗ. Những cô phù thủy khác muốn tắm rửa cũng sẽ nhờ Anna nấu nước dùm, dù sao từ phòng bếp khiêng nước nóng lên cũng là một chuyện rất phiền phức. Điện hạ đối với việc này có chút kinh ngạc, không ngờ mọi người sẽ dùng một thùng nước tắm đi tắm lại như vậy.
Nghĩ tới đây Anna thấy có chút buồn cười, gia đình bình dân, một tháng rất khó tắm quá một lần, và thậm chí như vậy, họ cũng sẽ xài lại nước cũ.
Hắn thậm chí không phát hiện ra rằng từ khi hắn thu dụng phù thủy, hoàn cảnh sinh hoạt có họ đã được cải thiện trên diện lớn. Anna lắc đầu, Roland điện hạ nhìn thì như tài cao học rộng, lại có đôi lúc đúng như lời đồn... Ngốc. Nàng đọc quyển sách chuyện xưa, vương tử không phải từ nhỏ đã tham gia các yến hội cùng cuộc sống xa hoa sao ? Có thể không học vấn không nghề nghiệp, có thể nhát gan sợ chiến, nhưng ít ra giỏi về giao tiếp.
Bất quá, loại cảm giác ngoài ý muốn này làm cho nàng thấy an tâm.
Trong đầu điện hạ chứa đầy những tri thức khiến nàng thán phục không thôi, ví dụ như lợi dụng hơi nước vận chuyển máy móc, ví như thông qua tính toán để tảng đá nổi trên mặt nước. Còn có chương trình học hôm nay, thế giới là do vô số tiểu cầu rất nhỏ tạo thành, chúng nhỏ bé đến mức cần phóng to ngàn vạn lần mới thấy được, dùng mắt thường căn bản không nhìn ra. Cũng vì thế, chúng ở đâu cũng có, bất luận là ở thể khí hay thể lỏng, là người, hoa cỏ, hay tảng đá, nếu phân giải đến cuối cùng thì cơ bản là cùng một dạng.
Không thể tưởng tượng nổi, Anna nghĩ, điện hạ làm sao biết những điều này?
Chà rửa xong thân thể, nàng dùng một mồi lửa hong khô mình. Không mặc y phục, ngồi trở lại bàn đọc sách.
Ở giữa bàn bày biện chính là sách giáo khoa Roland sáng tác.
Thừa dịp thời gian biến ảo vẫn còn, Anna mượn nó về, muốn trước khi ngủ xem một lát.
Theo nhiều hiện tượng tự nhiên trong sinh hoạt hàng ngày, có nhiều chỗ còn có hình ảnh minh họa sinh động thú vị. Tri thức mới mẻ làm cho nàng trầm mê trong đó, Anna phát hiện mình đã mở ra tờ thứ nhất thì rất khó dừng lại.
Bất quá nội dung phía trước còn tương đối dễ hiểu, về sau càng khó hiểu, ví dụ như trang nói về nhiệt độ, nhiệt độ nóng lạnh đều là do quá trình hoạt động của tiêu cầu, càng có nhiều năng lượng, tiểu cầu càng nhảy nhót, nói xa hơn là càng nóng. Nếu như điện hạ nói không sai, năng lực phóng lửa của mình cũng là một đám tiểu cầu đang nhảy nhót?
Ngọn nến theo thời gian trôi qua dần dần đốt tới đáy, ngọn lửa lắc lư xong tắt ngúm. Quyển sách biến ảo cũng đã đến hạn, dần trở nên trong suốt rồi biến mất. Bóng tối bao phủ hết căn phòng, mãi đến khi ngọn lửa màu xanh củanàng theo đầu ngón tay tỏa ra, dũng mãnh xua tan bóng tối trong phòng.
Nhìn qua mặt bàn trống rỗng, nàng bỗng dưng cảm thấy có chút mất mát.
Giơ tay phải lên, một đoàn lửa xanh tựa như một đám huỳnh quang, đứng trên đầu ngón tay nàng không nhúc nhích.
Nàng đột nghiên nghĩ thử một lần, nếu như vạn vật đều do tiểu cầu cấu tạo thành, như vậy nó cũng có thể như tiểu cầu vậy, biến thành thật nhỏ sao ? Anna nhắm mắt lại, tưởng tượng nó là do vô số hạt chồng chất lên tạo thành. Ngọn lửa bắt đầu phát sinh biến hóa. Từ ngoại hình giọt nước của nó bắt đầu thay đổi, càng ngày càng thanh mảnh, cũng càng ngày càng dài, cuối cùng giống như sợi tóc vậy.
Trong nội tâm nàng cũng đang nghĩ như vậy, tuy nhiên sợi tóc dường như rất khó biến hóa thêm nữa, ánh sáng của nó trở nên ảm đạm, đoàn lửa dài và nhỏ run rẩy.
Có lẽ nó không phải chồng chất mà là xâu chuỗi... Điện hạ nói, tiểu cầu trong đó sẽ cố định trói buộc lẫn nhau, có lẽ chính mình nên một lần nữa cho nó hình thái mới.
Ngọn lửa trong đầu Anna lắc lư hai cái, bùm một tiếng tan vỡ, chúng nó cũng không chặt chẽ nối với nhau, mà tựa như sao trời, bay ra khắp nơi. Ngọn lửa màu xanh dài nhỏ cũng biến mất, nhưng ở trong ý thức của nàng, ngọn lửa vẫn tồn tại, nhưng nó không còn là hình dáng thâm thúy ban đầu, phần lớn bộ phận sao trời vẫn đang trôi nổi, có một phần nhỏ đang chậm rãi tụ lại, chúng nó một người nối tiếp một người, cuối cùng tạo thành một tấm tơ mỏng cấu thành từ những ngôi sao.
Nhiệt độ tùy vào sự vận động của chúng, nàng nghĩ trong đầu. Ý nghĩa vừa hiện ra, cái tơ mỏng này nhẹ nhàng run lên. Sau khi đã run lên, nó lắc lư phập phồng liên tục, rốt cuộc sau đó không đình chỉ lại được, nó liên tục lắc lư nhộn nhạo như từng đạo gợn sóng.
Thế giới trong đầu nàng cũng nổi sóng, sự vật trong đó không hề có hình dáng rõ ràng, chúng nó tựa như chim sẻ tung tăng theo gợn sóng. Ma lực cũng giống như thế, nàng thậm chí cảm nhận được, từng đạo từng đạo gợn sóng chính là ma lực của nàng.
Nàng mở hai mắt ra, tất cả mọi thứ quay lại yên tĩnh. Lửa xanh đã không còn thấy bóng dáng, đợi cho mắt nàng thích ứng được với bóng tối, bàn học, tủ áo, nến... Những vật bài trí trong phòng hiện ra thân hình của chúng trong bóng tối, ánh trăng màu xanh nhạt xuyên qua cửa sổ chiếu vào, làm cho mọi thứ có màu xám trắng. Mọi thứ hết thảy đều như ngày thường, không có cái nào biến hóa.
Thế nhưng trong mắt nàng, thế giới đã trở nên hoàn toàn bất đồng. Một đạo tơ mỏng hiện lên lên trên không trung trước mặt nàng, Anna biết rõ nó không phải là mình nhìn thấy được mà là mình cảm thấy được.
Nàng lấy một khối sắt dùng để luyện tập ra, đặt ở trước mặt. tơ mỏng màu đen theo ý chí của nàng quấn chặt lấy khối sắt, sau đó rất nhanh khép lại. Tự như cắt mỡ bò, tơ mỏ thành thạo cắt vào bên trong khối sắt. Tại ý niệm của Anna, nhiệt độ của đạo tơ mỏng này cao hơn ngọn lửa xanh lục mấy lần, lại có thể hạn chế trong một phạm vi nhỏ hẹp. Khối sắt nhanh chóng bị cắt ra làm hai đoạn, nàng cầm lấy nửa khối lên, chỉ thấy mặt cắt trơn bóng nhẵn nhụi, sờ vào vẫn còn cảm nhận được hơi nóng sót lại.
Tiếp theo nàng dựng đứng nó lên bàn, để một đạo tơ mỏng đâm xuống đỉnh khối sắt, lại phân ra thêm một đạo nằm ngang, vuông góc với đạo tơ mỏng trước đó.
Đây là theo cơ bản số học điện hạ đã giảng, dùng một điểm làm trung tâm, dùng một sợi dây căng quay quanh trung tâm một vòng là sẽ tạo được một vòng tròn hoàn hảo. Diện tích vòng tròn là một chiều dài sợi dây tự nhân cho chính nó rồi nhân thêm một hằng số cố định ( A = π x r2 ).
Anna khống chế tơ mỏng nằm ngang gãy xuống vuông góc xuyên qua khối sắt. Sau đó khiến nó quay xung quanh tơ mỏng trung tâm, lúc trước ngọn lửa xanh chỉ điều chỉnh được hình dáng và nhiệt độ tăng giảm, ngọn lửa màu đen do hạt tạo thành này có thể biến thành bất luận hình dáng gì, nhiệt độ từng bộ phận trong đó cũng có thể tăng giảm tùy thích.
Xoay tròn một vòng xong, một khối kim loại hình trụ tiêu chuẩn thành hình.
Bởi vì chỗ cắt quá mức nhỏ, Anna mất sức rất nhiều mới rút nó ra được,giống như trước, mặt ngoài miếng sắt hình trụ bóng loáng vô cùng, thông qua ánh trăng chiếu nàng còn có thể thấy được mặt mình phản chiếu trên đó.