Chương 135
“Ma quỷ ngày càng nhiều, chúng ta lại ngày càng ít. Ngay cả đá thần phạt cũng không thể ngăn cản bọn chúng tiến công. Cho dù không sử dụng ma lực, chỉ dựa vào sức mạnh quái vật thôi chúng đã là địch nhân hung tàn đáng sợ nhất rồi. Taquila thánh thành cũng đã rơi vào tay giặc, chúng ta bỏ chạy tứ tán. Bay qua núi lớn, vượt qua sông dài, chạy khỏi cánh cửa địa ngục càng xa càng tốt. Nhưng rồi sau đó, chúng ta còn có thể chạy đến đâu?”
“Cô thấy thế nào?” Trong văn phòng, Roland khép lại cuốn sách, hỏi Scroll.
“Nếu như vị kỵ sĩ kia không nhớ lầm, đây hẳn không phải là sự trùng hợp.” Scroll trầm ngâm một lát. “Bản đồ kho tàng và nội dung ghi lại trong sách cổ trùng khớp với nhau, có thể chứng minh được giáo hội đã từng xây dựng một tòa thành dung để ngăn cản ma tử trong vùng đất man hoang. Mà địa điểm trên bản đồ có lẽ chính là tháp phòng vệ, trạm gác hay kho hàng gì đó của họ.”
“Ý cô là… Nó vốn không phải là một bản đồ kho tàng?”
“Tất nhiên, giáo hội cũng đâu phải bọn cướp núi hay hải tặc đâu, chúng không cần phải đem chôn giấu tài sản rồi để lại một tờ bản đồ cho đời sau.”
Roland gật đầu. “Nói cũng đúng. Như vậy… đây là bản đồ đánh dấu?”
“Chắc chắn mười phần. Tuy nhiên không biết vì sao giáo hội lại không ghi chép lại giai đoạn lịch sử này, nhưng ta nghĩ di tích giống như trong rừng rậm miền Đông hẳn không phải là cái duy nhất.” Scroll phân tích, “Nếu như địa điểm đánh dấu trên bản đồ chỉ là một kiến trúc trên mặt đất thì sau mấy trăm năm khả năng cao là không còn gì cả. Nhưng nếu như nó là một cái tầng hầm cất giữ như kho hàng gì đó thì rất có thể nó chính là một cái di tích dưới lòng đất khác. Nhờ nó chúng ta có lẽ sẽ tìm được thêm một ít manh mối.”
“Manh mối gì?”
“Vì sao giáo hội lại muốn che giấu sự tồn tại của ma quỷ? Vì sao chúng đã từng chống lại ma quỷ nhưng nay lại im lặng không nói gì?” Nàng dừng lại một chút, thanh âm hơi trầm xuống, “Ngoài ra… vì sao họ lại muốn xem phù thủy là ma quỷ để săn giết.”
Roland không biết nên an ủi nàng thế nào, đành phải im lặng một lúc rồi mới chậm rãi lên tiếng, “Tiếc là ta cũng không biết hắn vẽ có chính xác hay không, theo như hắn nói bản đồ gốc có vẽ như không phải là do vẽ tay mà ra.”
“Hay là để cho Nightingale đi một chuyến đến nhà của hắn?”
“Không tốt lắm đâu,” Roland bác bỏ, “Một gia tộc có khả năng lưu giữ một tấm bản đồ qua mấy trăm năm, trong kho tàng của họ nhất định đầy bẫy rập và đá thần phạt. CHuyện này để sau lại tính tiếp,” hắn dùng ngón tay thử đo cạnh dài của hình tam giác, “Dù sao nơi này hiện tại chúng ta cũng không đến được. Nếu như lấy chân núi phía Bắc nơi khai thác mỏ làm mốc, thì vị trí nơi đó cách chúng ta ít nhất 50km, bằng với khoảng cách giữa chúng ta và cứ điểm Epic. Ngoại trừ Lightning có thể bay đến trong vòng một ngày, những người khác phải tốn hai ba ngày đi bộ, nếu như gặp phải ma quỷ trên đường thì sao... Ta không muốn các cô gặp nguy hiểm.”
“Ngài có thể cho Lightning dò xét cánh rừng này từ trên không trước, có khi sẽ phát hiện được gì đó.” Scroll đề nghị.
“Đây cũng là một phương án khả thi.” Roland đứng dậy, “Chờ nàng trở lại ta sẽ nói với nàng. Hiện tại ta phải đi một chuyền tới hầm mỏ sườn núi phía Bắc, cô thì chuẩn bị giáo trình sẽ sử dụng dạy học đi, nếu cần sao chép ra nhiều bản thì tìm Soraya, tối nàng các nàng còn phải học nữa.”
Roland tổng hợp lại tất cả kiến thức vỡ lòng từ thời tiểu học của mình và phương pháp giáo dục cung đình tứ hoàng tử từng trải qua, đưa hết cho Scroll, bao gồm cả cách phân loại trí nhớ, ký âm cách đọc và từ học thuộc lòng. Có những thứ này, hắn tin tưởng nàng sẽ trở thành một giáo viên giỏi.
“Vâng, thưa điện hạ.” Scroll hành lễ.
Khu vực đốt chế đằng sau của mỏ quặng sườn núi Bắc giờ đã to gấp đôi, trên mặt đất còn chừa lại hai cái lỗ dùng để tạo ra nòng pháo 12 đúc kim loại. Khi Roland đến khu đằng sau, Anna đang luyện tập năng lực mới của mình, trên bàn còn để hai cây nhìn giống như là ống sắt thành phẩm.
Hắn tiện tay cầm lấy một cây lên đánh giá ống thép toàn thân rất tròn, mặt ngoài trơn láng không có tì vết gì, cái lỗ chính giữa thông suôt đều qua hai đầu, chiếu ánh sáng qua chỉ thấy thẳng tắp. Roland dùng móng tay gõ gõ xem chiều dày, nhận ra chúng bằng y nhau.
Roland khen ngợi liên tục, “Nàng làm sao ra được thế này?”
“Nhìn đây,” Anna cầm lấy một cây thép vừa cắt ra, để ngang trên tay, một sợi dây nhỏ màu đen cắm thẳng vào một đầu xuyên thẳng qua thân cây thép, sau đó quay một vòng quanh tâm, thế là cắt ra được.
Năng lực kinh người, hắn nghĩ, dùng ma lực tạo ra sợi dây nhiệt độ cao cắt vật thể, đồng thời khống chế chính xác, Anna có thể dùng sức một mình nàng đẩy trình độ công nghiệp của trấn nhỏ lên một độ cao mới. Hắn kiềm chế tâm trạng hưng phán, nói: “Chúng ta làm thử một vài thử nghiệm cơ bản xem.”
Thử nghiệm cơ bản bao gồm phạm vi năng lực, cường độ năng lực và thời gian duy trì liên tục.
Nightingale cũng hiện ra từ trong sương mù, nàng có vai trò quan sát tình huống biến hóa của ma lực trong cơ thể Anna.
Kết quả cho thấy, ngoại trừ cường độ năng lực và thời gian duy trì liên tục tăng lên trên diện rộng, còn lại phạm vi tác dụng của ngọn lửa đen vẫn chỉ trong khu vực 5m, còn muốn điều khiển chính xác thì chỉ có thể trong vòng ba thước.
Hơn nữa nó vẫn thuộc về loại năng lực triệu hoán hình, đá thần phạt có thể giải trừ hiệu quả của lửa đenm hoặc là khi Anna điều khiển lửa đen tiến vào phạm vi hiệu quả của đá thần phạt thì nó cũng sẽ biến mất.
Xem ra trừ khi tiến hóa đến đẳng cấp trực tiếp sử dụng ma lực, nếu không thì không cách nào qua được cửa ải này, Roland nghĩ.
Tuy nhiên năng lực của Anna có ý nghĩa vô cùng to lớn, sử dụng lửa đen này tạo ra máy móc gia công, sau đó lại qua chúng sản xuất ra các loại máy móc khác, trình độ gia công cơ giới sẽ có được một con đường tắt để đi lên.
Nhưng mà đại sản xuất công nghiệp hóa đến cùng vẫn không phải là việc một người có thể hoàn thành. Chẳng hạn như Karl đang xây ò ở bên cạnh sườn núi Bắc, hiện tại đã xong được một cái. Sau khi đưa vào sử dụng thì có thể tiến hành đốt chế gạch đất sét, còn nấu nước bùn thì nhiệt độ vẫn chưa đạt đủ tiêu chuẩn, đến mức số xi-măng hiện tại trấn Bentham đang cần thiết vẫn phải chờ đợi thêm. Cuối cùng vẫn phải dựa vào Anna sản xuất ra xi-măng, cũng may sau khi đến tuổi rồi, nàng dù không ngồi trong căn phòng đầy bụi đất cũng có thể làm được công tác nung khô.
Roland cũng có biện pháp giải quyết nhiệt độ lò nung, ví dụ như phối hợp với máy hơi nước thông gió để tăng nhiệt độ, lại đưa khí thải theo thông đạo tuần hoàn để tận dụng nhiệt năng thất thoát. Tuy nhiên sản xuất máy hơi nước cũng lại phải cần đến Anna, cho dù là đúc nóng hay hàn các linh kiện mấu chốt đều là do nàng một tay hoàn thành.
Có thể nói hiện tại sản phẩm công nghiệp trấn Bentham đều là nhờ năng lực của Anna mà cóm nếu như thiếu nàng thì thứ gọi là phát triển công nghiệp bất quả chỉ là giất mơ mà thôi.
Trong thời gian Tà Nguyệt tất cả những gì Roland làm cũng vì giải quyết tình huống khẩn cấp, hiện tại uy hiếp của tà thú đã không còn, cứ điểm Epic lại cung cấp lượng lớn dân cư và tài chính, tất nhiên hắn muốn thay đổi cục diện hiện tại.
Tất cả phải bắt đầu từ căn bản.
Hắn cho Anna cắt ra một cây thước dài quy định tiêu chuẩn centimetre, chia đều ra từng vạch nhỏ cự ly hoàn toàn bằng nhau. Roland dự tính dùng cây thước thẳng này làm khởi đầu, tất cả các loại công cụ đo đạc đều làm ra một đống hàng mẫu nguyên thủy để thống nhất đơn vị đo lường. Những đơn vị tiêu chuẩn này cũng sẽ đưa vào sổ tay quy tắc, lập tức cho vào phổ cập giáo dục.