Chương 146
Khi Tasian khôi phục lại ý thức, phần gáy phía sau truyền đến từng đợt đau đớn.
Đáng chết, cô nàng này ra tay thật hung ác. Hắn mở to mắt, thử cử động, phát hiện hai tay đã bị cột chặt ra sau lưng, hai chân bị tách ra cột vào hai bên chân ghế.
"Hắn đã tỉnh, " bên tai truyền đến giọng nói của phụ nữ.
"Tên của ngươi là?" Một người đi đến trước mặt hắn, nhấc cằm hắn lên, "Khuyên ngươi không cần nói dối, bằng không ngày mai ngươi sẽ thành một cái xác trôi sông."
Tasian trừng hai mắt, nữ tử trước mặt này đeo khăn che mặt, toàn thân bị áo khoác dài bao phủ, hiển nhiên là không muốn bị mình nhìn thấy dung mạo.
"Tasian." Hắn thành thật trả lời, đồng thời lặng lẽ dò xét bốn phía.
Đây là một căn phòng nhỏ hẹp, xung quanh bày kín pho tượng làm bằng thạch cao, có cái đã hoàn thành, có cái chỉ mới điêu khắc một nửa. Tro bụi từ bã thạch cao chồng chất nhuộm căn phòng thành màu nâu xám, giống như nơi này đã bị vất bỏ lâu lắm rồi. Trong phòng không có cửa sổ,không nhìn được sắc trời, cũng vô phương dự đoán được thời gian hiện tại, nguồn sáng duy nhất là ngọn đèn dầu trên tường.
"Từ núi Fallen Dragon đến thành SilverLight, siêng đấy chứ," nữ tử nói, "Ngươi tìm chúng ta có chuyện gì?"
"Không phải là ta tìm các ngươi, mà là hội cứu trợ đang tìm các ngươi."
"Hội cứu trợ là cái gì?"
"Một tổ chức của những phù thủy giống các ngươi, ta nhận ủy thác của các nàng đến đây phát tán tin tức."
"Nói bậy," nàng lạnh lùng nói, "Ta không biết ngươi từ nơi nào nghe cái tên này, nhưng hội cứu trợ ở tại quận Seawind xa xôi phía Đông, ngươi cho rằng tùy tiện dùng một cái tên là chúng ta sẽ tin là thật sao?" Nữ tử rút bên hông ra một cây dao găm mà Tasian phát hiện ra đó là cây mình đã dùng.
"Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, không cần khiêu chiến sự nhẫn nại của ta!"
"Ta nói đều là sự thật!" Hắn dùng thanh âm bị đèn nén không dám lớn tiếng của mình nói ra, "Các nàng nguyên bản tính đi dãy núi tuyệt địa kiếm thánh sơn, hiện tại không tìm được còn đang định cư ở trấn Border, thực trạng tà ma nhập thể cũng đã biến mất, cho nên bọn họ muốn giải cứu nhiều phù thủy hơn, ta thề là ta không có gạt ngươi!"
"Các nàng vì sao lại tìm ngươi?"
"Bởi vì ta giúp qua các nàng, thời điểm một thành viên của hội cứu trợ bị thẩm phán của giáo hội bao vậy, ta giúp nàng đánh lạc hướng truy binh. Đạo sư của các nàng gọi là Hakara, còn có Wendy và Scroll, là các nàng nhờ chúng ta tới!"
Cô gái che mặt nghe xong liền trầm mặc một lát, đem dao găm cắm vào bên hông, đi về sau lưng hắn. Rất nhanh, Tasian nghe sau lưng có tiếng thì thầm.
Chim non, trong lòng hắn nhận xét, mặc dù hai người này hạ độc thủ khá chuẩn, nhưng cách thẩm vấn từ đầu đến cuối rõ ràng là người mới. Thâm vấn kiêng kỵ nhất là chỉ cho một cơ hội, nếu không hỏi ra đáp án, rất dễ dàng ép người bị thẩm vấn đến tuyệt lộ, lúc đó giết hay là không giết? Nếu như giết thì mất khả năng đạt được tình báo, nếu không giết thì không thể thực hiện được lời mình đã uy hiếp. Việc này sẽ tổn hại nghiêm trọng uy nghiêm của người thẩm vấn, sau đó thì lực uy hiếp sẽ giảm mạnh.
Nếu đổi lại là hắn đến thẩm vấn, nhất định sẽ dùng ngón tay để thẩm vấn, mỗi lần nói dối sẽ cắt đi một ngón, như vậy dù cho xuất hiện phán đoán sai lầm thì cũng không phải vấn đề gì lớn. Uy hiếp và nói là làm sẽ làm cho tâm lý địch nhân nhanh chóng hỏng bét, không có huấn luyện chuyên nghiệp thì người thường rất khó chịu được thẩm vấn như vậy.
Chính mình lộ ra bộ dáng sợ hãi khiến cho đối phương nửa tin nửa ngờ, đồng thời lộ ra là các nàng không có năng lực nhận biết mình có nói láo hay không.
Mà Hakara, thánh sơn và hội cứu trợ đều là tin tức chân thật, đáng tin cậy đã giúp mình tăng thêm sức thuyết phục.
Không lâu sau, cô gái che mặt kia lại xuất hiện trước mặt hắn, 'Các nàng đến miền Tây lúc nào?"
"Sau khi kết thúc mùa đông, các nàng về đến trấn nhỏ, hơn nữa tuyên bố ra ngoài là đã tìm thấy thánh sơn."
"Các nàng... Có bao nhiêu người?"
"Khoảng bốn mươi người? Cái này ta cũng không rõ lắm. ngoại trừ Hakara, những phù thủy khác bình thường không xuất hiện."
Tasian quyết định thêm chứng cứ, "Xà ma Hakara các ngươi nghe nói qua chưa ? Năng lực của nàng là triệu hoán một con rắn, có một hình thái gọi là "Hư vô", có thể nhanh chóng giải trừ bất kỳ độc tố gì, ta đã tận mắt thấy qua, mười phần thần kỳ."
"Ngươi quả là không sợ hãi phù thủy?" Giọng điệu nàng có chút nghi hoặc.
"Tại sao phải sợ, hội cứu trợ phù thủy đều vô cùng.... Xinh đẹp, cũng không phải là tà thú giương nanh vuốt, các nàng cũng không có tổn hại người thường. Nếu như ta sợ hãi mà nói, đã không chạy đến nơi xa như vậy để giúp nàng phát tán tin tức."
"Nếu có người đến trấn Border, làm sao để liên lạc các nàng?"
"Trong các nàng có người có thể cảm giác ma lực, phù thủy đến nơi sẽ được các nàng tìm tới."
"Shadow, ngươi thấy sao?" Cô gái che mặt nghiêng đầu nhìn phía sau hắn.
"Ta không biết, " cô gái gọi là Shadow do dự nói, "Nếu không chờ chị về rồi quyết định tiếp, nàng biết rõ nên làm cái gì."
"... Cũng tốt." Nàng gật đầu, tìm một cái ghế coi như sạch sẽ, ngồi trước mặt Tasian.
" Người chị đó là ai?"
"Người dẫn đường, " thái độ của cô gái che mặt so với trước đã dịu hơn rất nhiều, đại khái là nhờ câu nói không sợ phù thủy kia làm cho nàng xúc động rất nhiều, "Nàng đem bọn ta rời khỏi nơi này."
"Rời đi, đi nơi nào?"
Đối phương lắc đầu, không có trả lời.
"Người không phải phù thủy ở thành Silverlight à?" Tasian tiếp tục hỏi, "Khẩu âm của ngươi không giống người vương đô, thành Silverlight rất gần vương đô, cho nên các cư dân nơi này đều bắt chước khẩu ẩm vương đô."
Nàng do dự một lát, "Ta... Đến từ phương Nam."
Các phù thủy tụ tập lại ở nơi này, rất nhanh sẽ bị người dẫn đường mang đi.... Tasian thầm nghĩ trong lòng, không thể nghi ngờ, đây cũng là một cái tổ chức của phù thủy giống như hội cứu trợ. Chỉ là, rốt cuộc các nàng tính đi đâu?
Đúng lúc này, ngoài phòng vang lên tiếng bước chân.
"Chị đã trở lại!" Shadow hoan hô, cửa gỗ kêu một tiếng mở ra, Tasian cũng nín thở.
"Hắn chính là một tên lợi dùng đường ngầm phát tán tin tức?" Giọng nói của người mới tới thành thục và ổn trọng, "Các ngươi hỏi ra gì chưa?"
"Hắn nói dường như là thật." Cô gái che mặt nói những gì mình hỏi thăm được một lần, "Nếu không phải tiếp xúc nhiều với hội cứu trợ, hắn cũng không có khả năng biết rõ ràng như vậy."
"Ừ, nói cũng phải, " nàng đi qua bên cạnh Tasian, đứng trước mặt hắn. Khác với cô gái che mặt, mặng này không hề dùng thứ gì che lấp, mái tóc đen dài đến tận eo, cỡ hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, làm cho người ta để ý là con mắt của nàng vòng ngoài có màu vàng kim, dù đứng ở nơi tối, cũng có thể thấy rõ ràng màu mắt của nàng.
Taisian tự nhận là người đã thấy phần đông phù thủy bên cạnh điện hạ, nhưng cô gái này vẫn là một trong những người cao cấp nhất. Mắt trái của nàng có một vết thương kéo dài từ mí mắt đến dưới gò má. Vết thương này không chỉ phá hư vẻ đẹp của nàng, ngược lại làm cho nàng tăng thêm vài phần khắc nghiệt. Lần đầu tiên gặp mặt, Tasian đã cảm giác được, cô gái này chắc chắn là một chiến sĩ.
"Nếu như hội cứu trợ thật sự tìm được thánh sơn, không hẳn sẽ phái người truyền tin tức như vậy." Nàng lắc đầu, "Theo tác phong của giáo hội mà nói, nếu các nàng không sớm rời khỏi trấn Border,chỉ sợ sắp có tai vạ đến nơi."
"Chuyện kia.... Làm sao bây giờ?" Shadow hỏi.
"Nửa đêm nay thuyền sẽ đến, trên đó còn có một số phù thủy khác, cho nên các ngươi chắc chắn phải rời đi." Nàng không chút do dự nói, "Ta sẽ hộ tống các ngươi lên thuyền. Về phần hội cứu trợ...." Nữ tử tóc đen nhìn Tasian bị trói trên ghế, "Phiền ngươi giúp ta nói với Tilly rằng ta có thể sẽ chậm trễ vài ngày, và không chừng có thể đem theo một vài đồng bạn phù thủy nữa đến cho nàng."
"Chị muốn cùng hắn tới trấn Border?" Shadow ngạc nhiên nói.
"Đúng vậy, lỡ như đây là một âm mưu mà nói...."
"Vậy hắn chỉ có hại chết bản thân mình, " nàng mỉm cười, lời nói tràn đầy tự tin.