Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 196

Chương 196


Đoàn người Lehman cưỡi ngựa đi xuyên qua cứ điểm Epic.
Sau khi chiến đấu kết thúc, cư dân trong thành đều trốn ở trong nhà, đóng cửa không ra, trên đường cũng không nhìn thấy thân ảnh của người bán cá, có chút quạnh quẽ.
"Tước sĩ Lehman, tay của ngươi không sao chứ?" Kỵ sĩ Levin hỏi.
"Không có vấn đề lớn." Lehman. Howth nhún vai, "Ít nhất vẫn có thể động." Nhưng động tác này lập tức khiến hắn phải nhíu mày.
Trận chiến đoạt cửa thành tối hôm qua tiến hành cực kỳ thuận lợi, vệ binh trấn giữ cửa đông chỉ có hai mươi người, hơn nữa lại không ngờ kẻ địch từ trong thành công tới.
Mặc dù đã thổi kèn, nhưng ít nhất phải một khắc sau viện quân mới đến, mười lăm tên lính đánh thuê uống thuốc vào đã xông lên đầu tường, giết chết một đám vệ binh thủ cửa thành, Lehman dẫn đầu kỵ sĩ mở cửa thành. Trong bóng tối, hắn không chú ý tới cửa hông tường thành, trong đó bất ngờ có hai tên vệ binh giết ra, một người trong đó giơ thiết chùy đánh về phía hắn.
Để tiện cho di chuyển, vũ khí của hắn đã thu vào bên hông, trong lúc vội vàng, Lehman đành phải dùng tay ngăn cản, đồng thời, Levin ở một bên khác vung trường kiếm ra, đâm thẳng vào tên vệ binh kia. Bị một kích trí mạng này ảnh hưởng, lực vung thiết chùy lên của tên vệ binh đã giảm đi phân nửa, nhưng vẫn để lại một vết sâu trên cánh tay Lehman.
Lúc ấy Lehman cũng không cảm thấy vết thương quá đau nhức, sau khi đoạt được cửa thành, hắn mới phát giác khó mà nâng được cánh tay phải lên, cởi bao tay ra, chỉ thấy cẳng tay đã sưng lên giống như cái chày cán bột.
"Hy vọng trong giáo đường có thảo dược trị đau nhức. " Levin nói, "Bọn họ thường chuẩn bị vài thứ quý hiếm cổ quái."
"Ví dụ như thuốc." Một tên kỵ sĩ khác, Daen cũng cười hì hì nói.
Trong cuộc đánh lén vào ban đêm, mười ba vị kỵ sĩ đã hao tổn hai người, một người trọng thương, hiện tại đang nằm trong doanh trại rên rỉ, đoán chừng không qua được đêm nay. Nhưng tổn thất như vậy có thể tiếp nhận, Lehman nghĩ. Bây giờ dân binh đã tiến vào trong thành, xem như cứ điểm đã triệt để rơi vào trong tay mình.
Chỉ chốc lát, đoàn người đi đến trước cửa giáo đường, một đội dân binh hơn trăm người đã ở đây đợi lệnh, nhìn thấy Lehman, đều lộ ra vẻ mặt khát vọng.
"Chia thuốc cho bọn họ." Lehman xoay người xuống ngựa, thấy tất cả mọi người đã nhận thuốc, mới dẫn đầu leo lên cầu thang, đi đến chủ đường.
"Đứng lại." hai gã thủ vệ tín đồ quát, "Nơi thần thánh, không được cầm vũ khí đi vào!"
Levin rút vũ khí ra, hai tay đưa lên, "Biết rồi, đưa cho ngươi được chưa?" Nhưng lúc tín đồ đưa tay chuẩn bị tiếp nhận trường kiếm, đột nhiên hắn lại đưa tay cầm chuôi kiếm, mạnh mẽ nhảy lên, chém hai cánh tay của đối phương rơi xuống.
"A" tín đồ còn chưa phát ra tiếng kêu thảm từ trong cổ họng, kỵ sĩ đã đâm mũi kiếm vào cổ họng của hắn.
Mặc dù ngoại hiệu của Levin là kiên thuẫn, nhưng lại là một tay thích kiếm khó gặp địch thủ.
Một tên tín đồ khác cũng bị Daen cắt đứt yết hầu, Lehman đá văng cửa ra, mặt không biểu tình mà đi vào bên trong.
"Các ngươi là ai?" Một người trung niên tế ti mặc áo màu trắng viền xanh, đối mặt với mũi kiếm chảy máu đầm đìa lại không sợ chút nào, "Dám xâm nhập giáo đường! Bọn nhỏ, bắt bọn họ lại!"
Lehman cười lạnh, hiện tại phần lớn dân cư ở đây đều trốn trong nhà, các tín đồ thường trú trong giáo đường chỉ có hai ba mươi người, đối mặt với kỵ sĩ thân kinh bách chiến, người phản kháng chỉ có một con đường chết.
Không đợi hắn hạ lệnh, Daen đã cười quái dị rút kiếm chém bay một tên tín đồ xông lên, những người khác cũng nhanh chóng gia nhập chiến đấu, trong giáo đường lập tức loạn thành một đoàn. Nhìn thấy thế cục không ổn, tế ti hô lớn, "Bọn nhỏ, ăn thánh dược vào, để thần linh giao phó sức mạnh to lớn cho các ngươi đánh bại đám côn đồ này!"
Bệ hạ Deflick đoán không sai, trong lòng Lehman vui vẻ, quả nhiên nơi này cũng có dược hoàn! Chỉ thấy đôi mắt của các tín đồ đột nhiên trở nên đỏ bừng, trên trán nổi lên gân xanh .Dưới tác dụng của thuốc, một người bình thường có thể bộc phát ra lực lượng và tốc độ cực hạn siêu việt người bình thường, càng trong địa hình nhỏ hẹp, càng khó ứng phó. Đáng tiếc, không phải chỉ các ngươi mới có loại thuốc này, hắn nghĩ, nhấm nháp thật tốt lực lượng của các ngươi đi.
"Mở ra." hắn hét lớn một tiếng, "Đội dân binh nghênh địch!"
Đội dân binh phía sau nghe được câu này, không thể chờ đợi được, nuốt thuốc hai màu vào, sau đó chém giết với tín đồ đã cuồng hóa. Đến lúc này, cuối cùng sắc mặt của tế ti đã thay đổi, "Vì sao các ngươi cũng có. . . !"
"Thánh dược sao?" Lehman vượt qua đám người của hai bên đang đánh thành một đoàn, một tay cầm kiếm đi tới gần đối phương, "Đây là do giáo hội tặng a, nếu không phải các ngươi cản trở, chỉ sợ bệ hạ đã sớm thống nhất Greyfort rồi."
"Bệ hạ?" Tế ti trừng to mắt, "Ngươi là người của Deflick "
Giọng nói đột nhiên im bặt, kiếm trong tay kỵ sĩ đã đâm vào lồng ngực của hắn, xuyên qua tim hắn.
Trận chiến đấu giữa hai bên có thực lực cách xa nhau này rất nhanh đã chấm dứt, hơn hai mươi vị tín đồ bị tàn sát hầu như không còn, thi thể nằm ngổn ngang trên đất. Sau khi tác dụng của thuốc đã hết, đám dân binh phát ra tiếng hít thở trầm trọng, cảm thấy mỹ mãn ngồi dựa vào thi thể bên dưới, không để ý đến máu đang chảy ra.
Lehman càng cảm thấy cánh tay đau đớn hơn, một kiếm kia vừa rồi khiến hắn cảm nhận được đau đớn tê tâm liệt phế. Có đôi khi hắn cũng muốn ăn viên thuốc màu đen kia vào, để thân thể mỏi mệt và đau đớn của mình trở nên nhẹ nhàng hơn, nhưng mỗi lần chứng kiến hành động của đám người uống thuốc kia, suy nghĩ này lại thu lại.
Đối với loại thuốc giáo hội bán ra này, Lehman hiểu rất rõ. Đối với một người có thân thể khỏe mạnh mà nói, nhiều nhất, thuốc này chỉ có ba lần hiệu lực, lần đầu tiên khoảng một khắc, sau khi duy trì thời gian liên tục sẽ càng lúc càng ngắn, đồng thời hình thành tính ỷ lại mãnh liệt. Nếu thời gian dài không dùng thuốc, thân thể sẽ dần trở nên suy yếu, cho đến chết.
Lợi dụng đặc tính này, trước khi xuất phát hắn đã cho dân binh uống thuốc, khiến bọn họ phải nghe theo mệnh lệnh của mình, ngay cả nông phu mềm yêu vô năng, khi khao khát thuốc cũng có thể biến thân trở thành dã thú khát máu. Hiện tại một trăm người này đã sử dụng thuốc lần thứ hai, bọn họ còn một lần nữa.
Khi đã dùng hết ba lần, lại không ngừng bổ sung thuốc, cũng chỉ có thể chậm lại thống khổ, mà không cách nào nghịch chuyển quá trình này. Nói một cách khác, chỉ cần uống thuốc lần đầu tiên, đã tương đương với chuyện bước một chân vào quan tài. Đương nhiên, Lehman sẽ không nói cho đám người kia biết chuyện này.
Không thể nghi ngờ, bí dược hai màu này là âm mưu của giáo hội, bệ hạ Deflick cũng nhận thức rõ điểm này, cho nên cấm bất kì kỵ sĩ nào sử dụng nó. Nhưng nó cũng là lợi khí để thống nhất vương quốc, hoặc là nói. . . Đó là vật nhất định phải có. Không có nó, bệ hạ sẽ không có cách nào chiến thắng Garcia. Wimbledon cũng có được thuốc.
Lần đầu tiên nghe thấy bệ hạ nói chuyện này, Lehman khó có thể tin, hắn thật sự không có cách nào lý giải, vì sao giáo hội phải duy trì hai huyết mạch vương thất để tranh đoạt vương vị, nhưng sau đó xảy ra một loạt biến cố khiến hắn càng tán đồng với phán đoán của bệ hạ, bây giờ tại giáo đường của Westerlands cũng có loại thuốc này, hắn đã không có kỳ nghi vấn nào, giáo hội không có ý định trợ giúp bất kì vị vương tử nào leo lên vương vị, bọn họ muốn cả Greyfort.
"Đã tìm được thuốc dưới tầng hầm, bốn rương lớn, chừng mấy ngàn viên." Sau khi vơ vét triệt để giáo đường một lần, Levin kích động hồi báo, "Kim long, châu báu và tơ lụa cũng không ít, hẳn là tín đồ hiến cho."
"Có thể mang đi thì mang đi, không mang đi được thì đốt đi. " Lehman phân phó nói, "Dù sao đây đều là Roland. Wimbledon làm ra, chúng ta chỉ trợ giúp giáo hội trấn áp phản loạn mà thôi."
Bởi vì phải dựa vào giáo hội cung cấp bí dược, cho nên bây giờ vẫn không phải lúc triệt để vạch mặt, đẩy cho tứ vương tử cũng coi như chết không có đối chứng. Vì không muốn giáo hội nghi ngờ, bản thân bệ hạ ở lại phương bắc, giả vở như nghe theo đối phương chỉ thị, lại phái ra một vài kỵ sĩ, chiêu mộ rất nhiều dân binh đến cướp Westerlands.
Bây giờ binh lực của giáo hội toàn bộ tập trung ở vương quốc Wolfheart, không đếm xỉa tới tình huống bên này, bởi vậy nhất định phải mau chóng thống nhất Greyfort, tập trung được lực lượng chống cự giáo hội tiến công. Bệ hạ Deflick cho rằng, giáo hội phát động công kích với Greyfort chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi, trước đó, chỉ có thể tích lũy và thu thập càng nhiều thuốc. Đồng thời hắn còn mệnh lệnh hiệp hội luyện kim ở vương đố nghiên cứu thành phần bí dược, tranh thủ sớm ngày phỏng chế nó.
Hiện tại thuốc đã đến tay, nhiệm vụ này chỉ còn lại một bước cuối cùng, triệt để tiêu diệt Roland. Wimbledon.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất