Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 212

Chương 212


Tháng thứ hai của mùa hè, chính là ngày hạ chí, Margaret đúng hẹn mà tới.
Lúc này, những thương đoàn dẫn theo đội thuyền đến vượt qua hạn mức cao nhất mà bến tàu có thể dung nạp được, không ít thuyền buồm chỉ có thể neo ở bờ sông, chờ chiếc thuyền trước dỡ hàng xong rồi thì mới có thể đi đậu vào cầu tàu.
Điều này làm Roland nhận ra được, phải tiến hành xây dựng thêm bến tàu của trấn nhỏ.
Trong một tháng này, rốt cuộc công ty công nghiệp Greyfort cũng thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, hạ thấp bốn thành tỉ suất linh kiện phế phẩm, thành công sản xuất ra ba cái máy chạy bằng hơi nước trước ngày giao hàng. Mặc dù so với máy chạy bằng hơi nước đời thứ ba đang được sử dụng ở trấn nhỏ thì sản phẩm do nhà xưởng sản xuất tiêu thụ ra ngoài có công suất, bay hơi, tiếng ồn, chấn động vân vân đều kém hơn nhiều, nhưng đối với Evangelion thì đã là tiến bộ nhảy vọt.
Thương đội Crescent Bay theo khế ước, dẫn một đội công tượng ba trăm người tới, Roland sắp xếp cho bọn họ ở lại khu công nghiệp bờ nam sông Xích Thủy, ở khu công nghiệp, ngoại trừ xây một cái nhà xưởng bằng gỗ kế bên nhà xưởng vốn có thì hắn còn lệnh cho Kal xây dựng một khu ký túc xá công nhân viên ở vị trí gần bờ sông trong khu công nghiệp. Vì để cho công trình này có thể hoàn thành trong một tháng, sau khi gỗ thô cực lớn được vận chuyển đến công trường thì do Kal phụ trách chỉ đạo kỹ thuật, Anna tiến hành cắt. Khâu gia công vật liệu gỗ vốn là khâu tốn thời gian dài nhất nhưng giờ chỉ tốn hai ngày là đã hoàn thành, mà thân là lão sư của Anna trước đây, Kal bị năng lực mới của nàng làm cho kinh hãi trợn mắt há hốc mồm, trong vòng nửa năm ngắn ngủi, cô gái gầy yếu, văn nhã này đã trở nên tràn đầy tự tin, thần thái phi dương.
Roland tổ chức một buổi tiệc tối phong phú trong tòa thành, hoan nghênh các thương nhân đến.
Đồng thời rượu đế cũng lần đầu tiên xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.
“Mỗi lần đến chỗ này của ngài thì đều có đồ chơi mới, quả nhiên Margaret không có gạt ta.” Hogg hét lên: “Ngay cả rượu cũng không giống bình thương, so với cái này... cái này...”
“Rượu đế.” Margaret nhắc nhở.
“Đúng, rượu đế! So với nó, rượu mạch và rượu nho hoàn toàn nhạt nhẽo vô vị.” Hắn nhếch nhếch miệng, uống một hơi cạn sạch rượu trong ly: “Điện hạ, thứ này ngài phải bán cho ta vài rương.”
“Ta lại cảm thấy mùi vị của nó quá nóng bỏng, rượu trái cây thích hợp với ta hơn.” Nữ thương nhân cười lắc đầu.
Roland cười cười: “Cái này có liên quan tới khẩu vị, không phải tất cả mọi người đều có thể uống được rượu có độ cao. Ta cũng không định mở rộng nó ra, chỉ trùng hợp chế tạo một ít, cho mọi người nếm thử.”
Trong thời đại mà sản xuất rượu còn là chủ lưu, hiển nhiên cất rượu là một ngôi sao mới có rất nhiều tiềm lực để khai phá, giống như rượu đế, rượu Rum, rượu Whisky và Vodka của của đời sau đều là rượu cồn hàm có lượng tương đối cao, mà kèm theo những rượu này thì còn có hàng loạt văn hóa rượu tương ứng. Nhưng mà đối với Biên Thùy Trấn bây giờ thì còn hơi sớm để phát triển sản nghiệp này.
“Điện hạ, chuyện lần trước ngài viết thư dặn dò ta làm, ta đã phái người góp nhặt không ít tin tức.” Margaret mở miệng nói: “Sau khi Everwinter bị giáo hội khống chế thì cũng không có quá nhiều biến hóa, ngược lại, vương quốc Wolfheart chống cự mạnh mẽ hơn nhiều, nghe nói toàn bộ quân đội của giáo hội tụ tập ở Brokentooth Fort, hơn hai tháng mà không thể đi tới một bước. Mặt khác, quốc vương Dawn phái người đưa tin tới Greyfort, cho rằng cử động lần này của giáo hội hoàn toàn không phải vì tiêu diệt phù thủy mà là muốn chiếm lấy các vương quốc trên đại lục. Hắn hiệu triệu hai nước thành lập đồng minh, xua đuổi thế lực của giáo hội, cũng cùng nhau đối kháng với Thánh Thành Hermes.”
“Vương đô đáp lại như thế nào?” Roland hỏi.
“Ngự tiền thủ tướng hầu tước Walker từ chối lời đề nghị này, còn trách là đối phương ăn nói vô căn cứ.” Gamore nhún vai nói: “Chuyện này khiến cho vương đô huyên náo xôn xao, mà ngay cả trong quý tộc cũng không có thống nhất cách nhìn. Theo ta được biết, không ít người duy trì kết minh, dù sao trước mắt giáo hội hoàn toàn không có dấu hiệu giao quyền thống trị lại cho người thừa kế của Everwinter.”
“Deflick không có ra mặt?”
“Thủ tướng trả lời chắc chắn là do Deflick bày mưu đặt kế, trước mắt bản thân hắn đã dẫn quân đội đi tới đông cảnh.” Vẻ mặt Marlan hơi nghiêm lại: “Nghe nói có một nhánh hạm đội khổng lồ đã lên đất liên từ quận Hải Phong, trắng trợn cướp bóc dọc theo đường ven biển của đông cảnh, ngay cả giáo đường cũng không buông tha, không ít thương nhân của Fiordland cũng bị hại.”
“Đông cảnh đã có rất nhiều di dân trốn ra, ta và Hogg cũng chứa chấp không ít.” Margaret bổ sung: “Bọn họ nói đám cướp bóc này không chỉ cướp đoạt tiền tài mà ngay cả người cũng không buông tha, những gì không đem đi được thì đều thiêu hủy hết, giống như là muốn biến toàn bộ đông cảnh thành một vùng đất trống. Đối với Deflick vừa mới thu phục tất cả quý tộc ở đông cảnh thì có thể nói là một đả kích nghiêm trọng.
Deflick bị đả kích vốn nên là một chuyện vui vẻ, nhưng mà nghe được đối phương còn cướp cả dân cư thì trong lòng Roland đau đớn từng cơn: “Những di dân trốn ra đó...”
“Ngài có hứng thú sao?” Margaret cười yếu ớt nói: “Đọc được phong thư đó thì ta liền đoán được có lẽ ngài muốn mua sắm rất nhiều nô lệ làm phong phú sức lao động ở lãnh địa mình. Nhưng so với dân chạy nạn ở dị quốc như Everwinter và Wolfheart thì những người ở Greyfort này sẽ không cam lòng bán mình làm nô.”
“Ta không cần bọn họ làm nô lệ, chỉ cần những người này chịu đến Biên Thùy Trấn định cư thì sẽ có đồ ăn và nhà ở, làm việc cũng có lương.” Roland uốn nắn lại, đồng thời hắn cũng nhận ra được đây là một cơ hội tốt để mở rộng dân số, mặc dù tin tức này tới hơi chậm: “Bọn họ còn có bao nhiêu người?”
“Phần lớn dân chạy nạn thân thể khoẻ mạnh đã bị quý tộc và thương đội thu dụng, trước mắt có gần vạn người tụ tập ở ngoài thành vương đô, nhưng mà tuổi nhỏ và nữ tính tương đối nhiều.”
“Không sao, ta sẽ phái người đến đó sàng chọn dẫn đường.” Vương tử đánh nhịp nói: “Muốn dẫn bọn họ đi thì có cần liên hệ với quan viên ở vương đô không?”
“Không cần.” Margaret khoát tay nói: “Bọn họ ước gì ngài đem nhóm người đó đi, bằng không thì đồ ăn cứu tế không đủ, nhân số của bọn họ tiếp tục gia tăng thì rất có thể sẽ khiến cho lưu dân bạo động.”
...
Sau khi tiệc tối kết thúc, Roland trở lại văn phòng, gọi thân vệ Tasian tới.
Chuyện này khiến cho hắn phát hiện ra hệ thống tình báo của mình đã rất lạc hậu, nếu có thể biến sự kiện đào dân trước thì hắn có thể chuẩn bị sớm, đem nhiều người tới Biên Thùy Trấn hơn. Trước mắt toàn bộ tin tức ở bên ngoài mà hắn lấy được đều tới từ thương đội, mà một tháng một lần, tốc độ truyền tin này hoàn toàn không thể thỏa mãn nhu cầu.
Cho dù quân đội đóng quân ở cứ điểm Epic, thành lập trạm gác thì cũng chỉ có thể giám thị tây cảnh. Muốn tranh đoạt vương vị Greyfort thì phải mở rộng ánh mắt đến cả nước, thậm chí là cả đại lục mới được.
Roland không có nhiều thủ hạ trung thành tuyệt đối như vậy để xây dựng thành một tổ tình báo, gián điệp và mật thám ẩn núp ở các nơi thì càng không cần phải nói. Cho nên hắn định bắt đầu làm từ cơ bản nhất, sắp xếp một số người đến vương đô trước, thu thập tin tức từ các nơi truyền tới. Không nói sẽ làm được tỉ mỉ nhưng ít nhất có thể nhanh chóng hiểu rõ được biến hóa của đại cục, không đến mức bị động như hôm nay.
Tasian cực kỳ hiểu rõ thế lực phố đen ở vương đô là nhân tuyển tốt nhất cho vương tử.
“Ngài muốn cho ta đi theo thương đội về vương đô?” Tasian ngẩn người.
“Không sai, ngươi có hai nhiệm vụ, đầu tiên là thu dụng dân chạy nạn đến từ đông cảnh cho ta. Ta sẽ phái ra một tiểu đội chừng trăm sĩ binh phụ trách hộ tống, điều kiện sàng chọn kỹ càng thì chờ trước kia thương đội xuất phát ta sẽ nói cho ngươi biết.”
“Vâng!”
“Điều thứ hai, sau khi sự kiện dân chạy nạn kết thúc, ngươi hãy ở lại vương đô, thu thập tình báo đến từ các nơi cho ta. Trước kia ngươi từng có quan hệ với mấy con chuột dưới lòng đất đó, hẳn là ngươi biết nên làm như thế nào, thương đội Margaret sẽ toàn lực ủng hộ ngươi, nhiệm vụ cần tốn hao bao nhiêu thì cứ yêu cầu bọn họ ra. Không giống như lần trước đi vùng Redwater City lan truyền tin tức phù thủy, lần này kinh phí không có hạn mức cao nhất.” Hắn để một cây súng lục ổ quay lên trên bàn: “Chú ý bảo vệ mình, hy vọng có thể nghe được tin tức tốt của ngươi sớm.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất