Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 213

Chương 213


Bốn ngày sau, đội thuyền của thương đội giương buồm lên, nhanh chóng rời khỏi bến tàu.
Tasian và trăm binh sĩ của đệ nhất quân đi theo thuyền, lên đường đi vương đô.
Những ngày này, Roland và Margaret đã đạt thành hiệp nghị với nhau, Tasian có thể tùy ý lãnh kim long ở cửa hàng của nàng, phí tổn này sẽ trừ vào kim ngạch bán máy chạy bằng hơi nước, trừ cái đó ra thì Roland còn cần trả thêm một phần trăm lãi ngoài định mức.
Lúc này đây đối phương đem quặng ka li ni trát và thỏi khoáng gần như là gấp đôi lần trước, nhưng lại có thêm tiền đặt cọc để cải tạo hai cái tàu chạy trên sông, Roland vẫn lấy được hơn hai ngàn hai trăm miếng kim long, ở Evil Moon thì còn số này gần như là không dám tưởng tượng, ngay cả tính luôn khoáng thạch bán một tháng trước thì cũng chỉ thu vào được ba trăm miếng kim long.
Sau khi thương đội rời đi, cũng đến lúc Macy phải tạm biệt Biên Thùy Trấn.
Dựa theo ước định với Ashes, nàng phải đến các đảo của Fiordland, đem tin tức của tây cảnh đến đó.
Roland cố ý viết một phong thư dài giao cho nàng, ngoại trừ tỏ thái độ hỗ trợ hợp tác thì còn hy vọng ngũ vương nữ có thể phái một ít phù thủy loại phụ trợ đến hỗ trợ mình. Trong thư, hắn cũng không có dùng thân phận ca ca mà là dùng thân phận lĩnh chủ của Biên Thùy Trấn, người nắm quyền ở tây cảnh để bàn chuyện này . Mặc dù khả năng đối phương đồng ý với mình rất nhỏ nhưng hắn cũng muốn thử thử một lần, dù sao ghi thêm mấy chữ cũng không tốn sức.
Địa điểm chia tay nằm ở sân sau tòa thành, tất cả phù thủy đều đến đông đủ.
Nightingale cho nàng một ít túi cá khô; Light tặng cho nàng bột tui bột tiêu.
Những phù thủy khác thì trong mắt tỏ vẻ không muốn, vuốt ve lông vũ của nàng, cảnh tượng ôm cáo biệt nàng mà làm giống như là vĩnh biệt vậy.
“Yên tâm, cô!” Nàng ngẩng đầu lên nói: “Ta sẽ nhanh chóng trở lại, cô!”
“Lỡ như Tilly không cho ngươi về đây thì làm sao?” Light lo lắng nói.
“Cô...” Bồ câu rụt cổ suy tư trong chốc lát, vẫy vẫy lông đuôi, nói: “Ta sẽ lén bay về đây, cô!”
“Hứa nha.” Cô gái nhỏ chăm chú nói: “Nếu ngươi về đây thì ta sẽ tự tay bắt một đống chim nướng cho ngươi ăn. Còn cái tổ ong lần trước chúng ta phát hiện nữa, giữ lại chờ ngươi về, chúng ta sẽ cùng nhau đi bắt nó.”
“Cô!” Nàng liên tục gật đầu: “Hứa, cô!”
Còn có thể nói gì nữa? Roland ở một bên cảm thán ngàn vạn, mới một tháng mà đã triệt để khiến cho Macy muốn ở bên này. Làm tốt lắm, Light!
“Như vậy, tam biệt mọi người, cô!” Macy dang đôi cánh cường tráng ra, chạy lấy đà dưới đất một hồi rồi mới bay lên, xoay hai vòng rồi mới dần dần biến mất ở hướng đông nam.
“Nàng có thể thuận lợi đến đó chứ.” Roland nhìn động tác chậm chạp này, không nhịn được đổ mồ hôi cho nàng.
“Không có vấn đề.” Light không chút do dự nói, sau đó nghiêng đầu nói: “Hẳn là... a?”
Đưa tiễn Macy, Roland nhanh chóng vùi đầu vào công việc bận rộn hàng ngàng.
Lần này, hắn phải vẽ ra một bản thiết kế hoàn chỉnh cho hai chiếc thuyền của thương đội Crescent Bay để lại để cải tạo, mà bọn chúng cũng sẽ trở thành hai chiếc tàu chạy bằng hơi nước đầu tiên trên thế giới.
Bởi vì chỉ dùng một động cơ cho nên có thể kết nối trực tiếp trục động lực của máy chạy bằng hơi nước với bánh xe chèo mà không cần dùng đến bộ hợp số. Sử dụng nhiều đường ống nạp khí để khống chế lượng khí nạp vào, do đó có thể điều khiển thuyền nhanh chậm. Muốn chậm lại hoặc ngừng thuyền thì chỉ cần đóng ống nạp khí, khiến cho hơi nước dư thoát ra từ cửa thoát khí là được. Mà lúc này lò lửa vẫn trong trạng thái đốt, muốn tăng tốc lần nữa cũng rất tiện.
Nguyên lý cũng không khó, không lâu sau thì Roland đã vẽ ra một cái mô hình đại khái. Muốn chế ra bản vẽ chính xác thì còn phải đến hiện trường để đo thể tích cụ thể.
Lúc này, Anna ôm một quyển sách đi vào văn phòng.
“Có chuyện gì vậy?” Hắn buông bút lông ngỗng xuống, kìm lòng không được nở một nụ cười.
“Quyển sách này ta đọc xong rồi.” Nàng để sách lên bàn làm việc, đúng là quyển Cơ Sở Lý Luận Khoa Học Tự Nhiên đó.
Nụ cười của Roland lập tức cứng lại, quá khoa trương, mới mấy tháng mà đã đọc xong hết kiến thức số học và vật lý trình độ cấp ba rồi? Hắn không có hỏi nàng có đọc hiểu hay không, bởi vì Anna nói đọc hết rồi thì có nghĩa là hoàn toàn hiểu được, nếu không thì chắc chắn nàng sẽ xem đi xem lại hoặc là tới hỏi mình.
“Ngươi vẽ mấy cái bản vẽ này là muốn dùng máy chạy bằng hơi nước thay thế buồm cung cấp động lực cho thuyền sao?” Anna nhanh chóng bị sơ đồ phác thảo trên bàn hấp dẫn: “Nhưng mà...”
“Nhưng mà cái gì?”
“Hai cái bánh xe này giống như là mái chèo chứ? Khi chuyển động thì có thể sinh ra lực đẩy nhưng có một nửa lộ ở bên ngoài, tương đương với lãng phí một phần động lực. Tại sao không vùi hết nó vào trong nước?”
“...” Roland ngẩn người, không biết nên nói cái gì cho phải. Trên đời này không thể tồn tại người sinh ra là đã biết, nói cách khác, nàng chỉ dựa vào ấn tượng trong nháy mắt này mà đưa ra phán đoán? Hắn đột nhiên nổi hứng thú: “Vậy ngươi nói xem phải làm gì mới tốt?”
Anna suy tư một lát, cầm bút lên, bắt đầu vẽ lên trên giấy.
Roland chống cằm, có chút hăng hái thưởng thức dáng vẻ nghiêm túc vẽ của nàng, theo từng động tác của nàng, thỉnh thoảng lông mi dài nhỏ chớp chớp mấy cái, gò má trắng nõn hồng tự nhiên. Tuy góc này chỉ nhìn được nửa bên mặt nhưng dưới ánh sáng làm nổi bật lên, chạy dọc theo từ mũi đến miệng, lại đến cổ, tạo thành một đường cong hoàn mỹ mà nhu hòa.
“Muốn ăn cá lát không?” Nightingale đi tới, đưa tay vào giữa hai người.
“Ừ!” Anna gật gật đầu, cắn đồ ăn mà nàng đưa tới: “Cám ơn.”
Tầm mắt bị ngăn cản, Roland ho khan hai tiếng, đành phải dời mắt nhìn lên những bản vẽ trên bàn.
Ngay từ đầu Anna đã cố gắng để cho bánh xe chèo hoàn toàn vùi sâu vào trong nước, nhưng bởi vì như vậy thì sẽ làm cho khi thuyền ở gần bờ thì sẽ khó mà quan sát được vị trí của bánh xe chèo, dễ đâm vào bến tàu hoặc cầu tàu.
Sau đó nàng lại dời bánh xe chèo xuống đuôi thuyền, đây cũng là một cách làm bình thường, nhưng làm như vậy thì truyền lực phải bố trí phức tạp hơn nhiều, dù sao máy chạy bằng hơi nước cồng kềnh không thích hợp để ở đuôi tàu, do đó trục truyền lực và hộp số sẽ chiếm một phần lớn thân tàu.
Mà khi Roland nhìn thấy nàng vẽ bản vẽ mới thì không nhịn thán phục năng lực tư duy nhạy bén của nàng.
Sơ đồ phát thảo mà Anna đang suy tính này đã gần đạt tới bố trí bánh xe chèo đơn trục, máy chạy bằng hơi nước để ở đuôi tàu, trục truyền lực kèo dài từ thân tàu duỗi vào trong nước, cuối cùng kết nối với bốn mái chèo hình vuông, nhìn có chút giống cối xay gió.
“Như vậy không biết có thể hay không.” Nàng do dự nói: “Theo lý thuyết thì chỉ cần để bọn chúng tạo thành một góc chéo là có thể chuyển hướng, nhưng ta giảm bớt một cái bánh xe chèo, chỉ dựa vào bốn cái bánh xe chèo thì rất có thể sẽ không thể đẩy tàu đi được.”
“Đương nhiên là có thể, chỉ cần sửa chữa sơ một cái là được rồi.” Roland cầm lấy bút lông ngỗng trong tay Anna, vẽ dáng vẻ của cánh quạt ra: “So với tạo hình của máy xay gió thì cái hình lá này thích hợp để quay trong nước hơn. Ý nghĩ của ngươi hoàn toàn chính xác, nhưng mà trên khế ước yêu cầu là cải tạo thành tàu chạy bằng hơi nước, cho nên chúng ta vẫn làm theo phương pháp thứ nhất, không liên quan đến kỹ thuật mà là một chiến thuật buôn bán.” Hắn dừng một chút: “Bây giờ ta muốn đi đo đạc số liệu thân tàu, ngươi có muốn đi cùng không?”
Anna chớp chớp đôi mắt xanh thẳm: “Ừ!”
Sau khi nắm giữ lý luận, tiến hành kiểm chứng thực tế mới là phương pháp học tập tốt nhất.
...
“Nightingale?”
Anna đi theo vương tử đi tới cửa, thấy Nightingale còn đang nhìn mấy bản vẽ trên bàn, không nhịn được mở miệng nói.
“A, các ngươi đi trước, ta sẽ tới ngay.”
Nàng so sánh bản vẽ trong tay, sau đó đưa ra kết luận: Không phải là thay đổi vị trí để bánh xe chèo hay sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất