Chương 27
Khí trời ngày càng đổ lạnh, Roland cũng thức dậy ngày càng muộn hơn.
Lấy tư cách tầng lớp thống trị, tất nhiên hắn có quyền ngủ nướng. Đặc biệt là khi nằm trên chiếc giường lót ba lớp đệm bằng lông thiên nga, lúc ngủ cả cơ thể được bao bọc bởi một cảm giác êm ái, càng khiến hắn trở nên lười biếng hơn.
Khi Roland rửa mặt xong đi vào phòng làm việc thì đã thấy Nightingale đang chờ sẵn.
- Bữa sáng của ngài đây này. Tôi có ăn một nửa khi nó còn nóng, nhưng giờ thì nguội mất rồi.
Nàng bĩu môi chỉ về phía một nửa phần bánh mì trên bàn, tỏ vẻ như bản thân mình mới là chủ nhà vậy.
- Không ai dạy ngươi phải lễ phép trước mặt hoàng tử sao?
Roland đưa tay gạt cái khay đựng bữa sáng, ngồi phía trước bàn làm việc.
- Ta nhớ lúc đầu ngươi cũng khá lễ phép kia mà.
Hắn thở dài trong lòng, không ngờ cô ả lúc nào cũng quanh quẩn bên mình, nếu không ở cạnh Anna liền chạy đến kè kè bên mình. Lúc trước còn ẩn thân, bây giờ chỉ cần không có người ngoài thì cô nàng liền tự do đi lại bên trong phòng làm việc, còn không thèm trùm mũ.
- Giống thế này à?
Nàng nhảy khỏi ghế, khom người hành lễ theo phong cách quý tộc.
- Gần đây ngài dậy càng ngày càng muộn, tôi thấy mình nên giúp ngài giải quyết một phần bữa sáng, thưa điện hạ. - Nàng bước sang bên cạnh Roland.
- Dẫu sao ngài cũng đâu bận tâm những vấn đề đó. Hơn nữa tôi cũng có thể nhận ra là ngài cũng không thích những lễ nghi phức tạp.
Cô gái này có khả năng đọc được suy nghĩ người khác sao, đến cả điều đó cũng nhận ra. Rồi hắn lại thở dài.
- Tùy ngươi thôi, nhưng sau này ngươi hãy ăn hết đi. Nếu ta muốn ăn ta sẽ gọi thêm.
- Tuân lệnh, điện hạ.
Nàng cười nhẹ, bưng nguyên khay đựng thức ăn và đi sang một bên.
Roland mở một cuộn giấy da còn trống, chuẩn bị bổ sung hoàn chỉnh bản thiết kế dở dang từ hôm qua.
Để bảo vệ cho thị trấn Bentham, hắn không thể chấp nhận một chiến thắng thảm thương ngay từ trận đánh đầu tiên được. Hơn nữa, những người lính mới của hắn chưa từng chứng kiến cảnh máu đổ. Roland sợ rằng họ sẽ không dám đứng dậy lần nữa nếu có một mất mát lớn xảy đến trên tường thành.
Hắn cần một vũ khí vượt thời đại để có thể chiếm ưu thế trước lũ thú quỷ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, phải tạo ra súng.
Trên thực tế, thời đại này đã có đầy đủ điều kiện để tạo ra súng. Các nhà luyện kim thường điều chế ra một thứ gọi là bột tuyết, dùng để chúc mừng trong những dịp lễ lớn. Đây chính là một dạng của thuốc nổ, tốc độ cháy chậm, để vào trong ống đồng gây ra tiếng vang lớn.
Phải trải qua một trăm năm nữa, thì hình thức ban đầu của súng cầm tay là Handgonne (*hand canon/hỏa môn thương/hỏa hố) mới xuất hiện. Thao tác của loại vũ khí này vô cùng phức tạp, cần hai người hợp tác mới có thể hoàn thành việc bắn vào mục tiêu, trong những hoàn cảnh thông thường chỉ được sử dụng như một loại vũ khí đơn. Hơn nữa tốc độ và uy lực của nó không bằng một cung thủ thiện xạ được huấn luyện bài bản.
Roland đương nhiên không có tâm trạng để tái diễn lịch sử giống như động cơ hơi nước. Hắn hi vọng có thể nhờ phù thủy tạo ra súng có giá trị thực chiến.
- Khi ngài chưa đến tôi đã xem qua một loạt đơn đặt hàng trên bàn.
Nightingale nuốt xong mẩu bánh cuối cùng liền hỏi không ngại ngần:
- Ngài định mua nhiều “băng” như vậy làm gì? Bây giờ là mùa đông, nếu như muốn uống bia lạnh thì chỉ cần để ra ngoài trời một đêm là đủ rồi.
Các quý tộc cao tầng thường có thói quen dùng “băng”, cũng chính là loại đá lấy từ quặng nitrat kali. Chúng thường được dùng để ướp lạnh sữa, rượu và nước ép trái cây. Do tiết trời đang mùa đông nên hiện tại giá thành cực kỳ rẻ.
- Để ướp lạnh pho mát, nhiệt độ bây giờ không đủ thấp, phải đợi đóng băng mới được. - Roland thản nhiên nói dối.
Tuy cô gái trước mắt không phải kẻ địch, nhưng cũng không thể tiết lộ mọi chuyện như với Anna được. Chế tạo súng không giống với chuyện động cơ hơi nước, không cần quá nhiều hàng rào kĩ thuật, nếu như lan truyền ra bên ngoài, thì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn. Đến khi chưa nắm rõ được lai lịch của cô ta là gì, thì tốt nhất nên giấu kín. Nghĩ đến đây hắn liền hỏi thăm dò:
- Hiệp hội Phù thủy ngoài mục đích tìm kiếm Núi Thánh, còn có huấn luyện ra những sát thủ sao?
- Không, họ chỉ là những kẻ đáng thương tập hợp lại vì cùng một khát vọng mà thôi. - Nightingale vẫy tay.
- Tôi mới chỉ gia nhập cách đây hai năm. – Nàng nói tiếp.
- Vậy có nghĩa là trước đây ngươi làm việc cho người khác sao?
Kỹ năng phóng dao của cô ta ắt hẳn do được đào tạo và khổ luyện trong thời gian không chỉ mấy năm, Roland khẳng định chắc chắn suy luận của mình là chính xác:
- Ngoài ta ra còn người khác chấp nhận chứa chấp những phù thủy sao?
- Chứa chấp ấy à? - Khuôn mặt Nightingale biến sắc.
- Sao có thể chứa chấp được? Nếu như biết tôi sẽ biến thành phù thủy, thì tôi làm gì có cơ hội để chạm vào cánh cổng nhà người ta? Còn sau này thì nếu như không phải còn có thể lợi dụng thì hắn đã sớm bí mật xử lý tôi rồi.
- Ồ, ngươi có thể kể rõ hơn không? – Roland hỏi.
Nightingale mỉm cười lắc đầu, chỉ là lần này trong nụ cười đó chất chứa nhiều cảm xúc không nói thành lời.
- Điện hạ, đến khi thích hợp tôi sẽ nói với ngài. Tôi biết điều ngài đang lo lắng. Xin hãy yên tâm, tôi đã là người tự do từ năm năm trước, bây giờ không phải bán mạng cho ai nữa đâu.
Việc kiểm tra thất bại, có thể thấy là sức quyến rũ của bản thân không đủ lớn… Nhưng thông qua câu trả lời của nàng cũng có thể thấy được chắc hẳn năm năm về trước nàng đã làm những chuyện không quang minh chính đại. Có thể người đó lợi dụng Nightingale chỉ là ngẫu nhiên, không giống như bản thân Roland muốn chiêu mộ hàng loạt phù thủy.
Roland không hỏi thêm gì khác, tiếp tục cúi đầu với bản vẽ của mình.
Điều khiến hắn thấy bất ngờ là Nightingale bình thường vẫn đi lại huyên náo trong phòng, giờ đây chỉ lặng lẽ ngồi một góc, trong căn phòng chỉ nghe thấy tiếng ngọn lửa cháy tí tách. Đến khi Roland xoay đầu cho đỡ mỏi thì đã không còn thấy bóng dáng nàng trong phòng làm việc.
- Đi cũng không chào một tiếng. - Hắn lẩm bẩm, cuộn tròn tờ giấy trong tay, đút vào trong túi áo.
Sau khi bận rộn một vài ngày, thêm cả sửa chữa bản thiết kế vũ khí, cuối cùng Roland đã hoàn thành.
Thứ mà Roland định chế tạo là khẩu Flintlock (súng hỏa mai) nổi tiếng trong lịch sử, loại vũ khí này đã được kiểm chứng trong lịch sử, độ khó khi chế tạo tương đương với khẩu Matchlock (súng hỏa thằng), nhóm thuốc súng phía sau, sau đó nạp đạn phía trước, tốc độ bắn có thể đạt được ba viên mỗi phút, có thể dư sức đối phó với lũ dã thú đột biến.
Đa số động vật không biết leo tường, vì vậy khoảng cách ngắm bắn sẽ từ trên đỉnh tòa thành xuống mặt đất, cũng tức là khoảng mười hai mét. Với khoảng cách xa như vậy không cần dùng ngắm bắn và cũng không ngại bắn trượt, hơn nữa vận tốc ban đầu của đạn không giảm, chỉ cần da của thú quỷ không cứng hơn sắt thép thì một viên đạn sẽ đủ làm nó mất mạng.
Khuyết điểm lớn nhất của Flintlock chính là thời gian chế tạo. Nó giống như khẩu Matchlock, đều do thợ rèn chế tạo thủ công, toàn bộ quá trình chế tạo cần đến ba tháng. Trong tất cả các bộ phận, nòng súng là phần tốn nhiều thời gian nhất. Thợ rèn phải gò phiến sắt thành một hình trụ rỗng và mài phẳng. Sau đó sẽ khoan rỗng khắc rãnh súng. Tuy rằng không cần dùng đến những thiết bị tinh xảo, nhưng người thợ phải có tay nghề tốt mới có thể tạo ra nòng súng đủ tiêu chuẩn.
Đây cũng chính là lí do tại sao Roland muốn chế tạo ra một chiếc động cơ hơi nước trước.
Với động cơ hơi nước, hắn có thể sử dụng mũi khoan bằng thép để khoan trực tiếp vào lõi nòng súng, từ đó tốc độ sản xuất có thể được cải thiện rất nhiều, và không cần thợ rèn lành nghề để vận hành, chỉ cần một cái bàn kẹp cố định là có thể khoan vào ống sắt được rồi.