Chương 305
Từ khi phù thủy và Đệ Nhất Quân xuất phát đến nay đã được bốn ngày, dựa theo kế hoạch thì hẳn là vào buổi chiều ngày mai bọn họ sẽ đến vùng ngoại ô Silverlight City.
Sau khi phân phối chim đưa tin của Honey, mỗi ngày Roland đều có thể nhận được thư tín của đội ngũ gửi tới, có Iron Axe, có Anna, còn có Nightingale, tuy không có được mau lẹ như điện thoại di động nhưng gần như đã tương tự như điện báo vô tuyến. Nếu trên tuyến đường này có số lượng chim đưa tin nhiều hơn gấp mấy lần, liên tục có chim bay qua lại giữa hai nơi thì có lẽ có thể mô phỏng tác dụng của trò chuyện qua nhắn tin.
Trong khoảng thời gian Nightingale không ở đây, thủ tịch kỵ sĩ nhận trách nhiệm bảo vệ thành bảo. Nhưng mà điều khiến cho Roland khó hiểu là mấy ngày nay Carter đều vui tươi hớn hở, giống như là có chuyện vui gì đó. Chẳng lẽ trở lại công việc vốn phải làm của mình, phụ trách làm cận vệ cho mình đáng để vui vẻ như vậy sao?
Hắn lắc đầu, dời sự chú ý tới báo cáo của Bộ trưởng Bộ Xây dựng Kal Vanburt.
Có phù thủy của Đảo Trầm Thụy hỗ trợ, hơn một tháng qua, những hạng mục xây dựng của Biên Thùy Trấn có thể nói là tiến triển thần tốc.
Đầu tiên là cầu sắt trên sông Xích Thủy đã được hoàn thành rất thuận lợi, so với cầu đá và cầu ván gỗ truyền thống thì thân cầu sắt có thể đúc trước, sau đó mới tiến hành lắp đặt toàn bộ, lại thêm Lian dựng lên hai hòn đảo trong lòng sông khiến cho độ khó của nó giảm thêm, làm cho công trình thân cầu chính giảm xuống đến con số khó tin, một tháng.
Mặc dù nếu dùng ánh mắt của đời sau nhìn thì nó vừa lùn vừa hẹp, kết cấu vô cùng đơn sơ, chịu lực cực thấp, chỉ là công trình cặn bã lãng phí vật liệu, nhưng ở thời đại này thì có thể coi nó là một cây cầu siêu lớn, đồ sộ, tổng chiều dài hơn một trăm mét, hơn nữa mặt cầu phẳng, có thể để cho hai chiếc xe ngựa chạy song song, bên dưới còn có thể cho thuyền buồm nội hà đi qua, bất kỳ một trong hai cũng là chuyện mà cầu đá cồng kềnh không thể làm được.
Tiếp theo, tường thành mới mà Lian xây cũng hoàn thành. Bức tường thành hoàn toàn bằng bùn này đã làm tăng diện tích của thị trấn lên không chỉ gấp hai. nếu sau này xây thành thì thị trấn ban đầu sẽ trở thành một "thành phố nội đô" thực sự. Tuy nhiên Roland lại có xu hướng xây theo vành đai, có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, nơi này cũng có thể được mở rộng thành một thành phố khổng lồ có bảy vành đai, chính thức xưng danh đế đô.
Cuối cùng là đại lộ vương quốc, một vài chân núi kéo dài từ dãy núi tuyệt cảnh xuống bị Lian sang bằng, để cho con đường có thể chạy qua, giảm thời gian thi công xuống rất nhiều.
“Điện hạ, ngài sắp xếp kế hoạch xây dựng gì tiếp theo cho Lian?” Kal báo cáo xong tiến độ của các hạng mục, hỏi.
Có thể nhìn ra được, hắn rất hâm mộ năng lực thay đổi địa hình, suýt chút kéo nàng vào Bộ Xây dựng ngay, cũng ủy nhiệm làm phó bộ trưởng.
“A...” Roland đang suy tư vấn đề này, kế tiếp hắn còn có ba hạng mục cải tạo lớn chờ được áp dụng.
Đầu tiên là dự án cửa sông: Tìm một khoảng trống thấp ở khu vực đồi núi ở phía nam, sau đó tạo thành một con đường có thể đi xuống chỗ nước cạn, chuyện này chỉ có năng lực của Lian mới làm được. Một khi cải tạo xong thì Tây cảnh sẽ có một cảng nối liền với biển rộng.
Thứ hai là mở rộng khu dân cư: Mặc dù Tòa thị chính đã đầu tư nhiều nhân lực và tài lực để đẩy mạnh xây dựng các cư xá, nhưng khi mùa đông đến thì vẫn có gần ba ngàn người không thể vào ở trong những khu nhà gạch ấm áp. Những lán gỗ, nhà ở đơn sơ được xây dựng hiện nay không thể đáp ứng được nhu cầu chống rét, bởi vậy hắn cần có một đám nhà trú ẩn có tường dày và giường sưởi để giải quyết vấn đề này.
Điều cuối cùng là xây dựng một bến tàu: Muốn sản xuất một pháo hạm hạng nặng đi được trong nước nông thì trước tiên hắn phải đặt một bến tàu rộng rãi mà không ảnh hưởng đến việc đi qua sông Xích Thủy. Roland định hạ độ cao của một bờ đê ở cuối phía tây của thị trấn, tạo thành một bến tàu, lắp đặt một cống có thể lên xuống ở gần sông Xích Thủy để kiểm soát việc giữ và xả nước. Công trình có quy mô cực lớn, đồng thời vẫn phải dựa vào năng lực của Lian để hoàn thành.
Sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng hắn quyết định đặt việc mở rộng cư xá lên hàng đầu, nếu đã dẫn dân chạy nạn ở Đông cảnh tới Biên Thùy Trấn, như vậy thì phải có trách nhiệm với ăn, mặc, ở, đi lại của bọn họ. Nếu để cho bọn họ chết đói, chết rét thì không chỉ Tây cảnh tổn thất mà còn sẽ làm cho lòng trung thành của lĩnh dân với chỗ này giảm xuống.
“Vậy thì cư xá sẽ xây dựng ở đâu?” Kal hỏi tiếp.
“Xây ở khu ở của nông nô hiện nay.” Roland nhìn địa đồ, nói: “Cách xa phòng tuyến ở tường thành, lại có dãy núi tuyệt cảnh có thể che gió.”
Sau khi Bộ trưởng Bộ Xây dựng cáo lui, hắn vừa định dựa ghế chợp mắt thì Kaymer Schuider lại tìm tới tận cửa.
“Điện hạ, ta đã thành công nghiên cứu ra phương pháp sản xuất Axit II với quy mô lớn mà ngài cần rồi.”
Lời này lập tức xua tan cơn buồn ngủ của Roland, hắn vui vẻ đứng dậy: “Thật? Mau dẫn ta đi xem.”
Đoàn người đi đến phòng thí nghiệm bên cạnh sông Xích Thủy, chỉ thấy một vài cái bình trắng xám và một cái lò gạch được đặt bên cạnh phòng thí nghiệm số năm, từng bình cao chừng gấp đôi người thường, trên nóc có đường ống nối liền nhau, ngoại hình bóng loáng, hẳn là do Anna cắt.
“Chào ngài, điện hạ.” Một thanh niên nhìn rất trẻ khom mình hành lễ với Roland.
“Ngươi chính là Chamies chứ?” Tuy đã biết Kaymer gọi một đám học việc giả kim từ Redwater City tới, còn lôi kéo được một nhà giả kim kiệt xuất nhưng hôm nay là lần đầu tiên hắn nhìn thấy đối phương.
“Ngài nhớ tên ta?” Chamies kinh ngạc nói.
“Kaymer tiên sinh nhiều lần nhắc tới ngươi.” Roland vỗ vỗ bờ vai của hắn như cổ vũ: “Làm rất tốt.”
Sau đó hắn nhìn về phía nhà giả kim trưởng: “Thứ này sản xuất Axit như thế nào?”
Kaymer vuốt râu cười nói: “Có thể thành công nghiên cứu chế tạo ra nó hoàn toàn dựa theo phương trình hóa học trong ‘Hóa học sơ cấp’. Ngài xem cái lò gạch đó, sau khi chiết xuất thì đốt trong thân lò, khí thể hình thành sẽ được đun nóng, đưa vào trong bình chì.”
“Những trang bị này đều làm bằng chì?”
“Không sai, chỉ có chì mới có thể chống lại tính ăn mòn của Axit.” Kaymer gật gật đầu: “Ống chì ở đầu bình không ngừng tràn ra axit nitric và axit sunfuric, dưới luồng khí lưu huỳnh đioxit nóng, axit nitric bị nung nóng và bị phân hủy thành nitơ oxit… cuối cùng tạo thành dung dịch axit sunfuric với nước và lưu huỳnh đioxit, chảy ra từ lỗ ở dưới cùng, cái hay của phản ứng này là các nitơ oxit chỉ được dùng để truyền oxy, bản thân nó cũng không tiêu hao, vì thế nên liều dùng axit nitric không lớn, một khi phản ứng bắt đầu thì nó có thể liên tục diễn ra!”
“Sản lượng của nó như thế nào?” Roland kích động vỗ bình chì hỏi. Sản xuất Axit II với quy mô lớn là điều kiện tiên quyết để sản xuất thuốc nổ không khói với số lượng lớn, nếu có thể giải quyết được vấn đề khó khăn này thì súng kíp liên phát và đạn pháo đời mới có hi vọng.
“Đây là bộ trang bị thử nghiệm thứ tư mà ta chế tạo ra, sản lượng trong một ngày có lẽ có thể sánh bằng cả tuần nếu dùng phương pháp chưng cất khô trong phòng thí nghiệm." Nhà giả kim trưởng đắc ý nói: “Bởi vì có nhân tố thí nghiệm cho nên thể tích của nó cũng không lớn. Nếu như có thể chế tạo ra bình chì có dung lượng lớn hơn thì sản lượng còn có thể đề cao thêm nữa.”
“Đúng là một tin tức tốt.” Roland cười nói: “Đợi khi tiểu thư Anna trở về, ngươi lập tức bắt tay chế tạo trang bị sản xuất Axit II quy mô lớn. Nếu như không đủ chì thì có thể dùng sắt thay thế, lớp sơn phủ của tiểu thư Soraya có thể làm cho trang bị sắt không bị ăn mòn bởi axit nữa.”
Kaymer gật đầu đồng ý, nhưng mà câu sau của hắn làm cho nụ cười của vương tử cứng lại.
“Bây giờ phương pháp sản xuất Axit II quy mô lớn đã có thành quả, năm phòng thí nghiệm cũng đã có đủ học việc, điện hạ, có thể ban ‘Hóa học trung cấp’ mà ngài đã hứa cho ta không?”