Chương 333
Khi tiếng chuông vang lên, toàn bộ doanh trại giống như sôi trào lên.
Vannah xông ra khỏi lều vải, đi theo dòng người nhanh chân chạy lên đầu tường, đi tới vị trí tác chiến của mình. Quá trình này đã được diễn luyện vô số lần, dù cho không có người chỉ huy thì mọi người cũng biết tiếp theo mình nên làm gì.
So với tà nguyệt một năm trước, trong tình trạng báo động, dưới mỗi đoạn tường thành chỉ bố trí một ít đội tuần tra, tà thú vụn vặt lẻ tẻ thì tầm hai ba người là có thể ứng phó. Nếu trạm canh gác quan sát được đàn tà thú quy mô lớn tập kích thì mới rung chuông cảnh báo.
Trên đường chân trời, một bóng đen đang đến gần, Vannah tính sơ số lượng của kẻ địch, có chừng hơn ngàn con, nếu ở một năm trước thì tiếp theo tuyệt đối sẽ là một trận chiến đấu gian khổ. Là xạ thủ kiêm luôn nhiệm vụ chiến đấu kéo dài thời gian cho đội súng kíp nạp đạn, hắn phải luân phiên thay đổi với đội dự bị để bám trụ đến cùng.
Nhưng bây giờ, lực lượng của thị trấn đã có thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Cat's Claw kéo tấm bạt che pháo ra, làm cho tuyết đọng rớt xuống, Rodney kiểm tra toàn bộ họng chiến pháo, xác nhận bên trong không có có dị vật thì bắt đầu nhét đạn dược vào. Bây giờ, mặc dù tường thành đổi thành xây bằng bùn nhưng độ cao và độ rộng đều tăng lên, đồng thời cách mỗi một trăm mét thì đặt một ụ pháo kích, khiến cho hỏa lực phòng ngự đề cao nhiều.
Độ rộng của lối đi nhỏ đủ để cho bốn người đi song song với nhau, lúc chiến đấu thì hàng thứ nhất là đội viên đội súng kíp, hàng thứ hai là tân binh, hàng sau nữa có nhiệm vụ nạp đạn vào ổ đạn rồi giao cho những người lính chính quy trước mặt.
"Bọn chúng không thấy phiền sao?” Rodney ngáp một cái: “Tà Ma Chi Nguyệt hàng năm đều sẽ như nổi điên chạy tới, cho dù đánh vào thị trấn được thì cũng không có bất kỳ lợi ích gì cho bọn chúng chứ?"
"Như vậy cũng dễ dàng cho chúng ta luyện tập.” Nelson cười nói: “So với bia ngắm cố định, đánh nhau với tà thú thú vị hơn."
"Nói đến bắn bia, gần đây ta nghe được một lời đồn thú vị, có liên quan đến đội hỏa pháo chúng ta.” Peels tỏ vẻ thần bí nói.
"Là tin đồn gì?"
"Nghe người của những tổ pháo khác nói, người bắn chuẩn sẽ được sắp xếp cho một đội pháo tinh nhuệ, gánh trách nhiệm hoàn toàn mới.” Hắn dừng một chút: “Trong số các ngươi có ai biết nhiều hơn không?"
"Đội pháo tinh nhuệ?"
"Ngay cả người tự xưng là kiến thức rộng rãi như ngươi cũng không biết, thì sao chúng ta có thể biết được."
"Nói không chừng là ai rảnh rối qua nên nói bừa."
Trong tổ pháo chỉ có Vannah không có lên tiếng, nghe Peels nói như vậy, hắn không khỏi nhíu mày, lại có người khoe khoang chuyện này ra?
Một tuần lễ trước, Iron Axe từng đến tìm hắn, cũng nói cho hắn biết vương tử điện hạ định nghiên cứu chế tạo một loại hoả pháo kiểu mới, hoàn toàn khác với pháo dã chiến được sử dụng bây giờ, cũng sẽ không giao cho Đệ Nhất Quân sử dụng mà là đặt trên thuyền, khiến cho nó trở thành chiến thuyền có năng lực công kích cự ly xa. Hoả pháo kiểu mới sẽ để cho thành viên ưu tú nhất trong đội phụ trách thao tác tay, nếu như muốn gia nhập thì có thể xin Iron Axe.
Đương nhiên Vannah không chút do dự đồng ý, chuyện này hiển nhiên là cơ hội để tiến thêm một bước trong quân đội, theo lời Iron Axe, vương tử điện hạ có kỳ vọng rất cao với chi binh chủng mới này, thậm chí có thể thoát ly Đệ Nhất Quân, trở thành một chi quân đội hoàn toàn mới. Nếu có thể lập được đại công, sau này chế tạo chiến thuyền mới thì sẽ lấy tên của người có công huân trác tuyệt đặt tên cho nó.
Đây là vinh diệu bực nào! Nếu như có một chiếc chiến thuyền tên là The Vannah, đời này của hắn đều sẽ vừa lòng thỏa ý. Nhớ lại lúc đầu mình chỉ là một tạp công ở khu mỏ quặng, lại luôn tự xưng là bất phàm, kết quả khi bình dân cứ điểm quật lại, ngay cả tính mạng của đệ đệ mình cũng không bảo vệ được. Mà bây giờ hắn trong quân đội không lo ăn uống, quân phục dày ấm áp, dù cho trở lại cư xá thì hàng xóm xung quanh cũng biết tên của hắn.
Tất cả đều là thay đổi mà điện hạ mang đến.
Nhớ ngày đó, mình vì một quả trứng gà mà quyết định gia nhập đội dân binh, đúng là lựa chọn sáng suốt nhất trong cuộc đời này.
Mặt khác, Iron Axe còn hỏi thăm hắn có người đề cử phù hợp hay không, đến lúc đó cũng có thể gọi đến. Nói một cách khác, những mao đầu tiểu tử này cũng có cơ hội vươn lên này, nhưng mà bây giờ bọn họ vẫn còn quá trẻ, chờ trầm ổn một chút mới tốt. Hơn nữa nếu bọn họ là lập được đại công, chẳng lẽ những chiến thuyền đó cũng phải đặt tên là The Peels, The Cat's Claw? Quá khó nghe... The Rodney, The Nelson còn có thể suy tính một chút.
Còn chuyện có người không nhịn được tiết lộ những tin tức này cho thủ hạ thì phải báo lại cho Iron Axe, dù sao trên lớp, điều lệ được dạy rất rõ ràng, bất cứ tin tức gì của Đệ Nhất Quân, trừ phi cấp trên có yêu cầu rõ ràng, nếu không thì không được tự tiện lan truyền ra.
"Đừng ồn ào, tập trung sự chú ý đến chiến trường cho ta.” Vannah ho khan hai tiếng, cắt ngang cuộc thảo luận của các thành viên tổ pháo: “Đừng quên Iron Axe đã từng nhấn mạnh nhiều lần trên lớp, bất kỳ một sai lầm nào cũng đều có thể khiến cho thất bại không thể cứu vãn."
"Rõ!" Đám người đồng thanh nói.
Bởi vì hiệu suất sát thương của đạn bi sắt quá thấp, đối phó đàn tà thú thì đều phải chờ nó tới gần rồi mới dùng súng ngắn bắn. Khi đám sói gớm ghiếc ở trước mặt đến gần phòng tuyến một trăm mét, pháo kích bắt đầu.
Sóng nhiệt cuốn lên tuyết đọng phía dưới họng pháo, tiếng nổ thật to chấn động đến lỗ tai Vannah đau nhức, nơi xa, sương máu màu đen đột nhiên xuất hiện, tà thú lập tức ngã rạp một mảnh. Cho dù là lợn rừng hay là gấu, da lông trên người chúng nó đều không đủ để chống đỡn được đạn bi sắt công kích ở khoảng cách gần.
"Chỗ đó có một con lớn.” Cat's Claw chỉ phía bên trái trước mặt: "Loài sói da đỏ!"
Một nhóm người lưu loát di chuyển xe pháo, điều chỉnh họng pháo nhắm vào hướng mục tiêu, nạp đạn và bắn, theo lý thuyết thì súng ngắn không cần ngắm bắn, chỉ cần bắn về phía trước thì có thể quét ngã một đám kẻ địch. Hơn nữa tường thành mới xây bằng bùn đất còn cao hơn tường đá, loài sói cũng không thể nào uy hiếp được đầu tường, ưu tiên công kích loại tà thú linh hoạt này trước, không khác gì huấn luyện ngắm bắn bia dã ngoại.
Tiếp theo, rốt cục đến phiên đội súng kíp kiềm chế đã lâu, vì cam đoan tỉ lệ chính xác, bọn họ luôn đợi đến khi bọn chúng đến gần phạm vi năm mươi mét mới nổ súng.
Tiếng súng trường ổ quay không đồng loạt như súng kíp mà là dày đặc, liên miên không ngừng, đầu tường đã xuất hiện từng đợt khói trắng, mùi khói thuốc súng gay mũi khiến hắn không nhịn được hắt hơi một cái.
"Đám ngu xuẩn này, rõ ràng uy lực rất nhỏ, nhưng mà khi bắn thì khói xuất hiện không thua bất cứ ai.” Peels phàn nàn.
"Nhưng cuối cùng vẫn phải nhờ hoả pháo quyết định chiến cuộc.” Rodney tỏ vẻ đồng ý: “Đối phó kỵ sĩ là như thế, đối phó tà thú cũng phải như vậy."
Nhưng vào lúc này, nhìn tiếng chuông vang dồn dập ở hướng trạm canh gác, đây là tiếng báo khi phát hiện tà thú hợp chủng.
Vannah híp mắt nhìn phía trước, chỉ thấy hai bóng đen to lớn chậm rãi đi tới trong sương khói, từ hình thể thì hẳn là thú công thành có được giáp xác nặng nề.
"Vừa nói cái gì tới?" Hắn nhếch khóe miệng: “Bây giờ đã đến lúc chúng ta biểu hiện, đổi đạn bi sắt đầu nhọn."
Vì ứng phó kẻ địch có lực phòng ngự tương đối cao này, nhà chế tạo vũ khí phát minh ra đạn pháo kiểu mới, có thể xuyên qua giáp xác của bọn chúng từ chừng hai trăm thước, nếu như nói công kích tà thú loại sói vừa rồi là làm nóng người, bây giờ mới chính thức bắn.
"Làm rất tốt.” Vannah vỗ tay nói: “Để cho tổ pháo khác xem, ai mới là hỏa pháo binh tinh nhuệ nhất.”