Chương 345
Thay đổi cực lớn khiến cho Akesha cảm thấy hoang mang, nàng không muốn tin tưởng những gì đối phương nói, nhưng hết lần này tới lần khác những câu chuyện đó lại cực kỳ chân thật —— nếu như không có tự mình trải qua thì có phù thủy nào có thể bịa ra những tao ngộ bi thảm như vậy?
Đổi lại là nàng thì nàng tuyệt không thể nào tưởng tượng ra cảnh mình bị nô dịch, bị săn giết.
Cho dù là người bình thường có địa vị thấp trong Thánh Thành thì cũng là người mà không phải động vật.
Nàng cảm thấy cực kỳ uể oải, có vẻ như Wendy cũng biết nàng khó chịu, bưng một chén sữa bò nóng tới: "Uống đi, ngươi sẽ cảm thấy tốt một chút."
Mặc dù cô gái tóc đỏ này không giống kẻ thần hữu, có được lực lượng và uy thế áp đảo chúng sinh nhưng lại giống như là ngọn lửa truyền nhiệt cho nàng, không phải nóng bỏng loá mắt mà là ấm áp như nước... nàng uống xong sữa bò, cảm giác ngọt ngào đã lâu chưa từng nếm được chảy vào trong dạ dày nàng, khiến cho nàng khôi phục một chút sức lực. Nghỉ ngơi một hồi lâu mới tiếp tục nói chuyện.
Tuy không rõ tại sao một đám phù thủy sẽ cảnh giác, đề phòng một nhóm phù thủy khác, nhưng muốn cho các nàng tin tưởng mình, mở ra vòng chân Thần Phạt Chi Thạch thì nhất định phải được đối phương tin tưởng trước.
Về phần vương tử và Wendy nói có bao nhiêu độ tin cậy, vậy thì phải để đôi mắt của mình xác nhận lại mới được.
Không có tận mắt nhìn thấy khu vực man hoang chật hẹp lạc hậu này trước thì nàng sẽ không tin tưởng Hội Liên Hợp biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi như vậy, giống như chưa từng có tồn tại.
"Giống như ta trước đó, ta tên là Akesha, đến từ tổ chức Quest ở Taqira. Năm thứ năm của Trận Chiến Thần Ý, là Thánh Thành cuối cùng, Taqira cũng không thể kiên trì đến khi chiến tranh kết thúc. Đa số mọi người bắt đầu hành trình đào vong, mà ta thì đi tới rừng rậm Dodge để lấy lại một chút đồ."
"Chờ một chút... các ngươi chiến đấu với ma quỷ?" Vương tử hỏi.
Akesha nhíu mày: "Ngoại trừ chúng ta thì còn có ai nữa? Chẳng lẽ dựa vào người bình thường như các ngươi sao?"
"Ngươi là phù thủy của giáo hội?"
"Giáo hội là cái gì, ta chưa nghe nói tới." Nàng không nhịn được nói: "Taqira... không, tất cả Thánh Thành đều do phù thủy thành lập, có mấy vạn người sống trong đó, ngoại trừ phù thủy ra thì đa số đều là người bình thường giống như ngươi. Bọn họ phụ trách sinh và chăm sóc trẻ con, cho đến khi bọn nhỏ thức tỉnh, sau đó giao cho tổ chức chuyên môn bồi dưỡng. Đương nhiên, phù thủy am hiểu chiến đấu sẽ gia nhập Hội Liên Hợp, chiến đấu với ma quỷ."
Vương tử trầm tư một lát, sau đó lấy một quyển sách ra đưa tới dưới chân nàng: "Ngươi có thể xem hiểu trên này viết cái gì không?"
Akesha tiện tay lật hai trang, nhanh chóng bị hấp dẫn: "Đây là... Nhật ký phù thủy."
"Các ngươi sử dụng loại chữ viết này?" Một phù thủy tóc màu xám nhạt hỏi.
"Hội Liên Hợp sáng tạo, vì để tách biệt với chữ viết mà người bình thường dùng, như vậy thì bọn họ không thể tham dự vào chuyện của cấp cao, tuy rằng ta cũng không cho rằng đó là một ý kiến hay."
"Các ngươi làm như thế nào?" Nàng hiếu kì nói: "Nếu như chỉ là một loại chữ viết khác thì người bình thường cũng có thể thông qua học tập nắm giữ mà?"
"Cần dùng đến ma lực." Akesha giải thích: "Không phải là kỹ xảo khó khăn gì, nếu như ngươi là phù thủy thì ta có thể dạy ngươi."
"Bản thân chữ viết vốn là một công cụ dùng để giao tiếp, càng phổ cập rộng rãi thì càng tốt, làm như vậy đúng là rất ngu xuẩn." Vương tử đánh giá: "Bài xích người bình thường không khác gì thu nhỏ phạm vi nhân lực mà các ngươi có thể sử dụng. Trên thực tế, trải qua huấn luyện và giáo dục thì người bình thường có thể đảm nhiệm rất nhiều chức vị, ngoại trừ không có ma lực, bọn họ cũng sẽ không kém."
Mặc dù ý nghĩ của hắn cũng giống như mình nhưng Akesha cũng không thích khi nghe một phàm nhân nói này nói kia về quyết định của Hội Liên Hợp, nàng có thể chấp nhận với hợp tác người bình thường không có ma lực nhưng nàng không thích bọn họ vung tay múa chân trước mặt mình.
Nàng bắt đầu có chút nhớ nhung Kraft.
Ngay cả trưởng thị vệ một gia tộc cũng hiểu lễ phép hơn cái gọi là vương tử này.
"Ta tên là Scroll, tiểu thư Akesha." Một phù thủy nhìn rất lớn tuổi khác đột nhiên hỏi: "Ngươi có nghe qua cái tên Aquarius không?"
Tay Akesha hơi run một cái: "Ngươi nghe được cái tên này ở đâu? Không phải nói toàn bộ chuyện bốn trăm năm mươi năm trước đều thất truyền sao?"
"Ta từng phát hiện một quyển sách cổ trong một di tích trong rừng rậm ở Đông cảnh Greyfort." Scroll nói: "Chính là quyển trên tay ngươi, trang cuối cùng xuất hiện tên của nàng, hơn nữa còn được viết bằng chữ viết của người bình thường."
Akesha vội vàng lật đến một trang cuối cùng, đọc một lần mấy chữ viết xiêu vẹo đó, thở dài, thật lâu không nói. Trong đầu nàng lại hiện ra bóng dáng người phụ nữ giơ cao trường kiếm, triệu hoán vạn đạo quang mang ở thế gian đó. Chỉ là đây là hình tượng trong trí nhớ, bóng ma trong ánh vàng lại lớn hơn một chút.
Qua một hồi lâu, nàng mới chậm rãi nói: "Aquarius là nữ vương của Meteorite City, cũng là một trong tam tịch của Hội Liên Hợp. Nàng là một kẻ siêu phàm cấp cao, cũng chính là trên siêu phàm. Cho dù trong số đông đảo kẻ thánh hữu của Hội Liên Hợp thì nàng cũng là người có thực lực mạnh mẽ nhất."
"Trên... trên siêu phàm?" Các phù thủy bàn tán xôn xao.
"Nếu những kiến thức này cũng thất truyền, các ngươi không biết cũng rất bình thường." Akesha trầm giọng nói: "Kể từ khi thức tỉnh, năng lực của phù thủy chỉ không ngừng tăng cường, đồng thời còn cố định trong ngày trưởng thành. Nhưng đây không phải là giới hạn của năng lực, thông qua tự thân lĩnh ngộ, cảm xúc và luyện tập thì có rất ít người may mắn có thể tiến thêm một bước, khiến cho năng lực được cường hóa đến mức không thể tưởng tượng nổi... chúng ta gọi là thức tỉnh cao cấp. Loại thức tỉnh này không có hạn mức cao nhất, tăng phúc nhiều ít cũng không có phân chia cố định, nhưng mà lại có thể quan sát được thay đổi rõ ràng thông qua ma lực biến hóa."
"Ách, chính là năng lực tiến hóa chứ?" Vương tử sờ cái ót nói: "Tính toán ra Liên Minh Phù Thủy cũng có bốn phù thủy tiến hóa năng lực."
Lời này để Akesha kém chút sặc: "Bốn, bốn người? Rốt cuộc thì Liên Minh Phù Thủy có bao nhiêu thành viên?"
Đối phương bấm ngón tay tính toán: "Hơn mười người."
"Ngươi không biết không nên nói bậy nói bạ!" Nàng có vẻ hơi tức giận: "Hơn mười người thì có bốn người có thể thức tỉnh cao giai? Ngươi hoàn toàn không biết nó có ý nghĩa như thế nào, không nên coi nó như là cố định, phân nhánh năng lực trong ngày trưởng thành, cả hai hoàn toàn không phải là một! Có thể được tấn thăng thì không có người nào mà không phải là con cưng của thần linh, kỳ ngộ và tự thân cố gắng, thiếu một thứ cũng không được!"
Vương tử có vẻ hơi bất đắc dĩ, hắn vẫy vẫy tay: "Anna."
Một cô gái xinh đẹp trầm ổn, Akesha nhìn phù thủy đi đến bên giường, trong lòng thầm bình luận. Cho dù trong số các phù thủy thì diện mạo như vậy cũng cực kỳ xuất chúng, hai con mắt nàng có màu xanh lam giống như là mặt nước hồ phản chiếu ánh trăng, trong veo đến có thể nhìn thấy cái bóng của mình. Nhưng mà nàng quá trẻ tuổi, chỉ sợ mới vừa trưởng thành, cho dù từ huấn luyện, cảm xúc và lĩnh ngộ thì đều có thể nói là không có kinh nghiệm chút nào. Phải biết, khi mình tiến giai thì đã là hai mươi sáu tuổi, như vậy cũng đã được coi là thiên tài siêu quần bạt tụy của Hội Liên Hợp —— chỉ có trải qua mới hiểu được nó có bao nhiêu khó khăn.
Đại khái là bọn họ xem năng lực phân nhánh khi trưởng thành là thức tỉnh cao cấp, Akesha thầm nghĩ trong lòng.
Một ngọn lửa màu cam xuất hiện trong lòng bàn tay Anna.
"Năng lực loại lửa, loại triệu hoán rất thường gặp, có thể dùng nhiệt độ cao nhất và tốc độ ấm lên để suy tính mức độ nắm giữ, có thể phun ra thì có thể coi là phù thủy chiến đấu." Nàng nhanh chóng kết luận.
Vừa mới dứt lời, trong nháy mắt ngọn lửa ảm đạm xuống, biến thành một ngọn lửa màu xanh, nó chậm rãi thay đổi màu sắc, từ màu xanh sẫm đến xanh nhạt, nhưng cho dù như thế nào thì ngọn lửa xanh đều giống như là thôn phệ tia sáng chung quanh bổ sung mình.
"Đây là năng lực cố định khi nàng trưởng thành, tiếp theo mới là trọng điểm." Vương tử giải thích.
Cố định? Không... cái này sao lại là cố định? Trưởng thành lẽ ra sẽ chỉ làm cho ngọn lửa trở nên nóng thêm, giữa ngọn lửa càng sáng tỏ, to lớn hơn. Nàng không khỏi há to miệng, hơn nữa, cái gì gọi là tiếp theo mới là trọng điểm?
Rất nhanh, Akesha thấy được cảnh tượng không thể tưởng tượng được —— ngọn lửa xanh biến mất, thay vào đó là một cái khối lập phương màu đen, nó đã hoàn toàn không có dáng vẻ của lửa, giống như là khối lập phương kim loại không ánh sáng, bốn vách tường bóng loáng vuông vức, góc cạnh rõ ràng, đứng yên trong tay phù thủy.
………………………………………………………………………………