Chương 361
Căn cứ mấy quyển sách hàng vỉa hè ghi chép lại, khâu trọng yếu nhất trong chế tạo nitroglycerin quy mô lớn nằm ở khống chế độ ấm, khi phản ứng thì một lượng lớn sức nóng rất dễ khiến cho thuốc nổ mẫn cảm phát nổ. Chỉ cần có thể cam đoan nhiệt độ của vật chứa cỡ lớn cố định khi phản ứng thì có thể chế tạo một lượng lớn nitroglycerin an toàn.
Khi phòng thí nghiệm phối thử thì có thể dùng băng để hạ nhiệt độ, nhưng mà nếu như sản xuất với quy mô lớn mà còn dùng băng thì có chút lực bất tòng tâm —— nước đá và chất hỗn hợp hút nóng có hiệu quả có hạn, khi xuất hiện một lượng nhiệt lớn thì hiệu quả hạ nhiệt chậm, bản thân nó lại tiêu hao nhanh, chế tạo ra cũng rất phiền. Mà quan tài băng của Akesha có thể nhẹ nhõm tạo ra nhiệt đột thấp gầm âm một trăm độ, chắc chắn sẽ là thứ tốt nhất dùng để hạ nhiệt độ cho vật chứa.
Roland cũng không biết những tin tức này có đáng tin cậy hay là không, nhưng không ngại hắn thử từng cái một. Dù sao có xảy ra bất trắc thì còn có Nanawa là một tầng bảo hiểm cuối cùng.
Trở lại văn phòng, hắn viết một phong thư giới thiệu giao cho thân vệ, lệnh hắn dẫn Akesha đi đến phòng thí nghiệm hóa học, cũng đưa thư cho Kaymer Schuider.
Ở trong thư, ngoại trừ giới thiệu năng lực của Akesha ra thì hắn còn ngụy biện thân thế của nàng là một người xuất thân từ thế gia cấp cao, là một quý tộc vô tình lưu lạc đến đây để nhà giả kim thu liễm tính tình của mình, đối xử tốt với vị phù thủy có thể mang tới trợ giúp cực lớn cho thí nghiệm hóa học này. Thân vệ nhận lệnh rời đi, Roland vẫn có chút không yên lòng, Kaymer là một người thẳng tính, Akesha thì là phù thủy cổ tự cao tự đại, hi vọng bọn họ đừng có làm ầm lên.
Ngay lúc hắn suy nghĩ xem lát nữa có nên đích thân đi phòng thí nghiệm xem hay không thì Scroll đẩy cửa ra, đi tới.
"Điện hạ, kết quả kiểm tra phổ cập giáo dục lần hai có rồi." Khóe mắt của nàng mang theo ý cười: "Lần này tổng cộng có bảy trăm sáu mươi hai người hợp lệ, trong đó có một nửa là người trưởng thành."
"Nhiều như vậy?" Roland vui mừng trong lòng. So với nhóm đầu tiên là hơn năm mươi đứa nhỏ đến từ học viện Carl, lần này có một nửa người trưởng thành tốt nghiệp, cũng có nghĩa là lớp học ban đêm đào tạo có thành quả, đồng thời nghiệm chứng được phương án giảng bài dựa theo tiến độ khác nhau, thời gian học tập không giống nhau mà Bộ giáo dục đưa ra là đúng.
"Vâng, ngài phổ biến giáo dục phổ cập cũng sắp nửa năm, hơn nữa nhóm học sinh này đều có tuổi chừng hai mươi lăm trở xuống, biết đọc viết cơ bản cũng không tính là một chuyện khó khăn lắm."
Đại khái là có liên quan tới bản thân chữ viết, nếu đổi thành tiếng Trung thì tuyệt đối không có nhanh như vậy, Roland nghĩ, mặc dù mình luôn cảm thấy loại chữ viết như con giun này quá xấu.
Bắt đầu thực hành phổ cập giáo dục, có thể làm tới trình độ nào thì trong lòng hắn cũng không chắc chắn được —— dù sao chuyện này vẫn là lần đầu tiên xuất hiện ở Greyfort, không có bất kỳ tiền lệ nào để noi theo. Hắn vẫn làm theo nguyên tắc trợ cấp và cổ vũ, thương lượng với Scroll một hồi lâu, đưa ra phương án ban ngày mở lớp trẻ vị thành niên, ban đêm mở lớp công nhân, cũng bổ sung hàng loạt chính sách khuyến khích, khuyến khích công nhân đến học tập, trước mặt hiệu quả cũng không tệ lắm.
Đương nhiên, tất cả những thành quả này cũng không thể bỏ qua được công lao của Scroll.
"Ngươi vất vả rồi." Roland gật gật đầu.
"Có thể làm việc cho ngài là vinh hạnh của ta, thưa điện hạ." Nàng hơi khom người nói.
Là phù thủy lớn tuổi nhất Liên Minh Phù Thủy, Roland rất khó xem nàng như mấy cô gái nhỏ như Anna, Lightning —— Scroll mang đến cho hắn một cảm giác luôn bình tĩnh không nhanh không chậm, trật tự rõ ràng, khi thảo luận vấn đề thì có thể yên tĩnh nghe ý kiến của mình, cũng sẽ trực tiếp chỉ ra chỗ sai lầm của mình, có đôi khi, hắn còn có cảm giác mình là vãn bối khi đứng trước mặt đối phương.
Đại khái... nàng trời sinh thích hợp làm lão sư.
Roland cười lắc đầu, vứt những suy nghĩ này đi.
Tóm lại, bây giờ có thêm một nhóm sức sống mới, những nhà máy được trù tính đã lâu cũng có thể mở ra.
"Hãy giúp ta gọi Barov đến." Hắn tràn đầy phấn khởi nói.
...
Tổng quản Tòa thị chính nhanh chóng chạy tới thành bảo. Từ khi bắt đầu công việc xây thành trì, lượng công việc của hắn càng ngày càng tăng, độ hói của trán càng ngày càng nhiều không nói, ngay cả nếp nhăn cũng tăng thêm. Nhưng mà trên mặt không thấy được chút mỏi mệt và khốn đốn nào, ngược lại tinh thần lại càng ngày càng tốt.
"Điện hạ, ngài tìm ta là vì chuyện chiêu mộ?"
Đại khái đối phương cũng biết tin tức có một nhóm người mới tốt nghiệp ở thị trấn, chủ động mở miệng hỏi.
"Không sai." Roland gật đầu nói: "Thừa dịp tà nguyệt năm nay đến sớm, Deflick không thể quấy rối Tây cảnh, ta muốn mở rộng quy mô quân đội của Biên Thùy Trấn, để ứng phó chiến tranh năm sau, đồng thời mở rộng nhân số của mấy nhà máy vốn có."
"Còn có Tòa thị chính." Hắn tranh thủ bổ sung: "Sau khi xây thành thì phạm vi lãnh địa của ngài sẽ là năm đến sáu lần bây giờ, nhân viên của Tòa thị chính cũng phải mở rộng đến quy mô tương ứng mới có thể quản lý được một lãnh thổ rộng lớn như thế."
"Yên tâm." Vương tử cười cười: "Sẽ không quên ngươi." Hắn rút trang giấy ra, vừa viết vừa nói: "Trong số bảy trăm người mới tốt nghiệp, Tòa thị chính cung cấp hai mươi phần trăm cương vị, nhà máy chế tạo axit được chia bốn mươi phần trăm, số còn lại do nhà máy hơi nước và nhà máy xe đạp hấp thu, trong đó nhà máy xe đạp cần ít nhất một trăm người. Tiền lương cứ dựa theo tiêu chuẩn trước kia, nhà máy chế tạo axit có thể hơi tăng lên một chút, nhanh chóng chiêu mộ đủ nhân số cần thiết."
Về phần nhà máy xà phòng và nhà máy nước hoa, công việc chủ yếu đều do phù thủy hoàn thành, người bình thường chỉ cần lặp lại mấy thao tác đơn giản, không cần biết chữ cũng có thể làm được, bởi vậy không được xếp vào trong danh sách.
Roland cho rằng giáo dục không chỉ có thể đề cao học thức và tầm mắt của một người mà nó còn có thể đề cao tinh thần trách nhiệm và xã hội của người đó, ý nghĩa vỡ lòng nằm ở đây. Đây cũng là lý do tại sao nhà máy cao cấp cần một lượng lớn người đã được giáo dục tiểu học, một nhóm công nhân có tính xã hội thì sẽ biết được tầm quan trọng của hợp tác với nhau, tự giác, lợi người hơn một đám người mông muội một chữ cũng không biết. Đối với công việc có trình tự làm việc phức tạp, trình tự phong phú, tỉ mỉ thì cực kỳ quan trọng.
"Vâng, thưa điện hạ." Barov đáp: "Quân đội cần mở rộng bao nhiêu người?"
"Ít nhất một ngàn người, chiêu mộ bình dân mới thăng cấp và dân chạy nạn Đông cảnh." Roland dặn dò: "Giống như trước đây, do Tòa thị chính bố cáo, Đệ Nhất Quân phụ trách xét duyệt và thu nhận."
"Một... ngàn người?" Barov giật mình: "Cái này tương đương với tổng nhân số trước mắt của Đệ Nhất Quân, điện hạ. Nếu như bọn họ đều được phân phối vật tư và vũ khí dựa theo quy cách của Đệ Nhất Quân, hao tổn cũng không nhỏ."
"Những chuyện này ta đều tính qua hết rồi, cứ làm như thế đi."
Bây giờ biết nguy cơ ma quỷ xâm lấn ngay trước mắt, đương nhiên hắn không thể chậm rãi toan tính giống như trước đây được. Ngoại trừ đặt toàn bộ Tây cảnh vào sự thống trị của mình ra, mùa xuân năm sau vừa đến, chuyện đầu tiên phải làm chính là triệt để đánh tan Deflick. Chỉ cần tiêu diệt cái chính quyền đối chọi gay gắt với mình này, dù không chiếm lĩnh những khu vực khác thì thành mới ở Tây cảnh cũng sẽ trở thành một "vương đô" đúng nghĩa. Đến lúc đó cho dù là mở rộng nhân khẩu hay là mở rộng mậu dịch đều có thể thoải mái mà làm, chứ không có bị hạn chế khắp nơi như bây giờ.
Nhưng mà những này kế hoạch tạm thời không cần lộ ra cho Barov biết, hắn chỉ cần sắp xếp chuyện phân phối tài chính và vật tư cho tốt là được.
Tổng quản Tòa thị chính rời đi, sau đó thân vệ đem một tin tức mới tới.
Thương đội Margaret đến.
………………………………………………………………………………...